• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 277: Mục đích không thể nói.
Dù đã phần nào buông lơi đi sự phòng bị đôi chút, tuy nhiên không thể không đề phòng Kiến Nam có những việc làm bất minh. Nên Tại Thiên cùng Lục Kiếm Bình tuy không trực tiếp mở lời nhưng bản thân họ đã tự hiểu với nhau về điều ấy.

Kiến Nam cũng không màng đến hai người có suy nghĩ gì. Hắn nhanh chóng vượt qua hai người với tốc độ nhanh, chỉ lại trên đường đi tàn ảnh của chính mình. Với tốc độ này đã khiến những ai chứng kiến đều phải kinh ngạc, thậm chí Lục Kiếm Bình còn không kịp phản ứng thì Kiến Nam đã đến bên cạnh giường của Trương Vệ và đã nắm lấy cổ tay của chàng mà trực tiếp dò xét động mạch tại nơi đấy.

Khi vừa nhận ra điều đó sắc mặt hai người Tại Thiên đại biến. Trong lòng họ tự hỏi:

"Kẻ này lợi hại đến như vậy, rốt cuộc là ai ?"

Đương nhiên là họ phải có suy nghĩ như thế mà thôi, nhà lao này không phải là nơi muốn đến là đến. Thế mà kẻ này có thể đi đến dễ như nhà của mình vậy. Thậm chí hắn còn có tốc độ cùng khả năng vượt quá sự hiểu biết của cả hai người. Không muốn thừa nhận khả năng cao hấn là một cường giả cũng không được.

Trước khi hai người định mở lời căn ngăn điều hắn đang làm, thì gương mặt chuột của Kiến Nam bỗng trở nên nhăn lại. Hắn nghiêm nghị khác thường:

"Kinh mạch rất loạn, chân khí trong cơ thể tản mác không rõ ràng. Chứng tỏ nội thương không nhẹ thế mà chân thân lại vẫn còn bình ổn. Chứng tỏ tiểu tử này đã dùng đến thứ đó."

Nói đoạn hắn bỏ tay Trương Vệ ra rồi cười nói:

"Tiểu tử này có lẽ không thể trong một sớm một chiều mà hồi phục được ngay. Ta e rằng khoảng thời gian sắp tới nó sẽ trở thành phế nhân..."

Vừa kết câu Kiến Nam liền đưa tay vào trong lồng ngực Trương Vệ một cách nhanh chóng như thể muốn lấy thứ gì đó khiến cho hai cận vệ bên cạnh dù thấy cũng không kịp trở tay.

Tuy nhiên, khi vừa đưa tay vào trong hắn ngay lập tức đau đớn giật tay trở ra ngay lập tức đồng thời lùi lại vài bước. Tỉnh cả cơn say.

Nhân cơ hội đó, Tại Thiên liền chạy đến túm lấy cổ áo hắn ta. Với giọng nói hằn học quát:

"Tên khốn, ngươi muốn làm gì thiếu chủ hả?"

Thật ra hắn muốn kiểm chứng thử xem Trương Vệ có mang trong người Cửu Chuyển Thông Minh hoàn hay là không. Bởi vì hắn là một kẻ lăn lộn trong giang hồ không phải là ít, đương nhiên khi bắt mạch đã nhanh chóng nhận ra sự bất thường.

Với lại trước khi đến đây hắn đã nghe phong phanh tin tức Trương Vệ là đệ tử của Đông Phương Nghi, sẽ không lạ gì khi chàng sở hữu loại đan dược cực hiếm kia.
— QUẢNG CÁO —

Dẫu gì cũng nhờ nó mà Đông Phương Nghi mới vang danh thiên hạ với danh xưng Thiên Hạ Đệ Nhất Dược Sư.

Người ngoài sẽ thấy lạ nếu như Trương Vệ đánh ngang cơ với Hạ Chấn Bảo. Nhưng những ai đã quá quen thuộc với Đông Phương Nghi đương nhiên cũng sẽ không mấy bất ngờ.

Họa chăng Kiến Nam đến đây cũng chỉ để xem thử Trương Vệ rốt cuộc là con người như thế nào mà được Đông Phương Nghi thu nhận.

Lúc nãy hắn có ý định lấy Cửu Chuyển Thông Minh Hoàn ra khỏi nơi đây, nhưng khi đưa tay vào bên trong thì có một phong ấn đã cản hắn làm việc đấy. Nó đã mạnh mẽ kháng lại và trực tiếp đẩy lùi hắn.

Việc này khiến hắn phải thầm nhủ.

"Xem ra ả ta đã tiên liệu từ trước."

Lúc này ý định của hắn đã bị lộ, nên đối diện với hai người Tại Thiên hắn có lẽ sẽ khó có thể muốn nói chạm là chạm được đến người Trương Vệ thêm lần nữa.

Nên hắn chỉ có thể tìm cách khác.

"Nào đừng nóng vội, chẳng qua ta chỉ có ý tốt mà thôi. Nếu không cứu chủ nhân của các ngươi sớm thì hắn rất có thể sẽ không thể tỉnh lại được nữa..."

Lời nói của hắn khiến Tại Thiên nhất thời lay động. Cậu nhìn thẳng vào đôi mắt của hắn thì không thể nhận ra chút dối trá nào. Liền thu tay lại, sau đó thì nhỏ giọng nói:

"Lượng thứ cho sự lỗ mãng này của tôi."

Đáp lại gương mặt đó, Kiến Nam cười nói:

"Không có gì phải để tâm, ở trên cương vị của ngươi có phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu." Vừa nói Kiến Nam vừa chỉnh chu lại y phục. Sau đấy hắn liếc mắt nhìn Lục Kiếm Bình đang đứng từ xa nhìn hắn đầy sự cảnh giác thì cười trừ một cái.

Rồi hắn ngồi xuống phần đá trong ngục, chậm rãi từ tốn nói trước thái độ có phần khó chịu của hai người.
— QUẢNG CÁO —

"Theo ta thấy chẳng bao lâu nữa, các ngươi sẽ bị đem ra xử trảm. Như thế chẳng phải là tiếc cho một đời người hay sao..." Nói đoạn hắn uống một hơi rượu rồi tiếp:

"Nếu muốn ta có thể giúp các ngươi thoát khỏi nơi chốn này mà không tốn một chút sức lực. Thế nào?"

Từ cái hành động vừa rồi, niềm tin của hắn đã phần nào suy giảm. Không phải Tại Thiên không dám làm gì hắn, chẳng qua cậu biết rằng bản thân sẽ không để đối đầu với một kẻ chênh lệch thực lực lớn đến như vậy.

Lần đối đầu với Châu Bá Khả đã phần nào khiến cậu nhận ra được sự khắc nghiệt của đại thiên thế giới. Nó không đơn giản chỉ như một cuộc đối đầu của những đứa trẻ với nhau.

Đây chỉ có sinh và tử, nếu gây chuyện không đúng lúc thì hậu quả thật khó mà lường trước được. Tại Thiên cùng Lục Kiểm Bình hiểu rõ họ đang có một địch nhân cực mạnh đó là Tiên giới, nếu gây hấn thêm với một cường giả không quen không biết không chừng họ sẽ phải đối diện với điều còn kinh khủng hơn thế.

Cho nên dĩ hòa vi quý, mặt dù hắn ta đang có ý định không đứng đắn nhưng họ cũng đành nhắm mắt cho qua.

Tuy nhiên với yêu cầu này của y, họ dĩ nhiên là phải chối từ.

"Nếu như muốn thoát, thì bọn ta không cần phải hạ vũ khí đầu hàng trước Tiên tộc để tự làm khó mình làm gì? Ngươi có ý tốt, Trương gia ghi nhận rồi. Hãy nhanh rời khỏi đây."

Lục Kiếm Bình dùng lời nói có đánh có xoa, vô cùng chặt chẽ. Không hề mích lòng đối phương. Và lẽ đương nhiên Kiến Nam cũng hiểu đó là một lời đuổi khéo.

Hắn cười đầy ẩn ý, tự khen đối phương là con người thông minh. Thấy không thể nán lại đây để dò hỏi gì thêm. Hắn liền đứng lên, vươn hai tay lên cao, nhằm giãn gân giãn cốt một cách đầy lười nhác.

Sau đó thì ngáp ngủ, bèn đưa tay lên che lại vụng về, rồi nói:

"Ta cũng đã buồn ngủ rồi, vậy khi khác lão tử lại đến thăm các ngươi."

Nói đoạn hắn biến mất như một bóng ma. Tức thì kết giới do chính hắn tạo ra cũng theo đó mà bị triệt tiêu.

Hắn biến mất để lại ba người Trương gia còn ở lại trong nhà ngục. Sự xuất hiện của chuột tinh Kiến Nam không biết sẽ báo hiệu điều gì sắp tới.
— QUẢNG CÁO —

Tuy nhiên lúc này bên ngoài hoàng cung, quân đội của hoàng cung Tiên tộc đang tập kết tại Lăng Tiêu Thành với số lượng đông vô cùng.

Thông thường lực lượng này chỉ tập kết tại Hương Thành cùng Lập Thành nay tề tụ lại đây đi cùng với những tướng lĩnh hàng đầu của tiên giới.

Đánh dấu cho một sự kiện sắp diễn ra quan trọng đến mức độ nào. Khí thế của trăm vạn quân truyền đi xa nghìn dặm áp đảo quần hùng.

Không những thế với luồng chánh khí khủng khiếp quy tụ về chung một mối đã khiến Lăng Tiêu Thành không khác gì một ngọn hải đăng trong ánh dương.

Nguồn sáng áp đảo cả nhân thế, không thể xem thường.

Một cổ âm thanh hùng hồn vang đi khắp bốn bể.

"Nhất thế chí tôn, Trường sơn vĩnh cửu, Mạt thế bất biến, Ngự Thiên bá vương."



Pháo nổ rền vang bóng chiều ta
Tinh kỳ rợp bóng chiến trường xa
Máu đỏ chiến bào đền nợ nước
Mực đen sử sách định sơn hà.

Đại Việt hùng cường tranh thiên hạ
Diên Ninh thịnh thế tiếng hoan ca
Thân trai nguyện lòng thề vệ quốc
Xã tắc sơn hà mãi phồn hoa.

Thịnh Thế Diên Ninh