• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 35: Đột phá.
Huyệt vị trên người của Trương Vệ đã được dược phẩm tác động trực tiếp, khiến chúng không ngừng giãn nở như một sinh vật sống đang hô hấp.

Phần nhiều là do từng tế bào bên trong cơ thể của chàng, đang liên tục hấp thụ thêm những lượng không khí từ bên ngoài du nhập vào. Những luồng không khí đó mang theo năng lượng của nguyên tố tự nhiên đã được chuyển hoá thành chân khí.

Tuy nhiên có một điều khác với việc hít thở thông thường, chính là việc chân khí không hề thất thoát ra bên ngoài sau khi đã được chàng mang vào cơ thể của mình. Chúng lưu lại đấy, đồng thời không ngừng khuấy động khiến chàng có cảm tưởng như từng huyệt vị sắp nổ tung đến nơi.

Nói qua một chút về ý nghĩa của việc này.

Về cơ bản, nguyên tố tự nhiên được tu hành giả tổng hợp lại, sau đó chuyển hoá thành chân khí và lưu lại trong kỳ kinh bát mạch. Điều này sẽ giúp người tu hành định hình được hình dạng công pháp mà bản thân tu luyện.

Về sau, khi chủ thể kích phát năng lượng quang mang màu sắc sẽ theo đó mà biến đổi sao cho thích hợp với công pháp mà bản thể chủ nhân đang tu luyện.

Sức mạnh cũng như sự biến hóa của kỹ năng hay những thứ khác tương tự như thế phụ thuộc rất nhiều vào nguồn chân khí tồn tại trong kỳ kinh bát mạch. Chính vì lẽ đó kinh mạch và công pháp là hai thứ song song cùng tồn tại, không thể tách rời.

...

Vầng thái dương cũng đã rời khỏi đỉnh trang viện từ khá lâu và đang di chuyển xuống thấp dần qua những đọt cây cổ thụ già cỗi hàng ngàn năm tuổi mà nhắm xuống đường chân trời là đích đến cuối cùng.

Đồng một thể ấy, Trương Vệ đang dần đi đến những giai đoạn cuối cùng của quá trình thăng tiến của mình.

Do chủ yếu việc này do tự thân chàng vận động, không thể can thiệp quá sâu, nên Kinh Như Tuyết cũng chỉ có thể ngồi từ xa mà quan sát.

Lưng lấy ghế làm điểm tựa, tướng ngồi thư thái với phong cách thượng lưu, tao nhã nâng lên ly trà nóng mà thưởng thức. Thi thoảng hắn lại nhìn về phía chàng theo dõi nhất cử nhất động nhằm có thể hỗ trợ kịp lúc.

Quảng thời gian mà Trương Vệ trãi qua lúc này, có thể nói là một khắc dài hơn cả một thế kỷ. Chàng chỉ muốn nó kết thúc nhanh, giờ này chàng mới hiểu ra rằng những lời Kinh Như Tuyết nói là sự thật.

Cơn đau ấy đã hành hạ Trương Vệ gần nữa canh giờ. Sức chịu đựng của chàng cũng sắp đạt đến giới hạn cuối cùng, gương mặt non nớt ấy hiện lên rõ ràng những biểu hiện của cơn đau nhục thể.

Khuôn mặt nhăn lại xếp thành từng nếp, từng nếp. Bên cạnh đó, do quá đau đớn nên khẩu hình không thể kiểm soát được mà dần mở hé để lộ hai hàm răng trên dưới đang bấu chặc vào nhau.

Lúc này 5 huyệt vị lần lượt là:
— QUẢNG CÁO —

Trung Phủ: Giữa ngực.

Vân Môn: phía dưới ngực trên xương bả vai, khoá xương ở hốc ngoài.

Thiên Phủ : ở bờ trong bắp tay cánh tay trong, dưới nếp nách trước ba thốn nơi bờ ngoài cơ hai đầu cánh tay, trên huyệt xích trạch 6 tấc.

Hiệp Bạch: huyệt ở trong cánh tay, vừa may cạnh phổi, phổi hiện lên sắc mang màu trắng, nằm ở trong cánh tay, dưới nách 4 tấc.

Thước Trạch: nằm ở thớ ngang khuỷu tay, chỗ lõm gân bắp thịt cánh tay.

Theo tu hành mà nói 5 kinh mạch này được gọi là mạch chính của Thủ Tam Âm, khống chế chất trong cơ thể con người. Mạch này yếu thì gầy ốm, mạnh thì cường tráng. Là mạch sơ khai đứng thứ hai sau huyệt Đan Điền Bản Nguyên. Mà người tu hành phải luyện.

Năm huyệt vị này đồng loạt xuất hiện những vòng xoáy trắng in hằn lên da như một mắt bão tiếp đến lẫn trong cột khói trắng bắt đầu xuất hiện những làn khói đen.

Giai đoạn quyết định đột phá kinh mạch đã đến.

Vừa nhìn thấy những dấu hiệu đó, Kinh Như Tuyết đã biết đây là thời điểm mấu chốt, chân khí bên trong cơ thể đã không thể lưu giữ được thêm nữa.

Lúc này cơ thể phàm nhân ấy đã chạm đến giới hạn. Như một bóng ma, Kinh Như Tuyệt liền nhẹ nhàng lướt đến gần với Trương Vệ, đồng thời lưu lại trên ghế một chút tàn ảnh.

Sau khi đến gần, hắn dùng hai ngón tay làm chỉ khí ấn vào các huyệt vị đang có dấu hiệu dị thường kia.

Năng lượng từ chỉ khí nhu hoà tiến vào huyệt vị giao thoa với nguồn chân khí vừa du nhập vào cơ thể của Trương Vệ.

Nguồn năng lượng của hắn đang giúp cho chân khí mới đang tồn tại trong người chàng dần dần ổn định hơn và không chế nó ở lại trong cơ thể. Nhờ vậy sắc mặt của Trương Vệ cũng dần dần dễ coi hơn trước. Đau đớn dường như đã vơi đi phần nào.

Sau đó, hắn dang tay hút Hồi Hồn Dung Huyết Đan đang đặt trên bàn vào trong lòng bàn tay. Rồi nhanh chóng lấy ra hai viên đan ra mà đưa cho Trương Vệ uống.

Do chàng đang dần mất đi ý thức cho nên cũng không cảm nhận được bất kỳ điều gì nữa, ngay cả việc vừa nuốt vào người hai viên đan dược mà không hề hay biết.
— QUẢNG CÁO —

Về phần Kinh Như Tuyết, sau khi cho chàng uống thuốc thì cước bộ xoay tròn. Bàn chân quay nữa vòng ra đằng sau lưng chàng và rồi dùng chỉ khí ấn vào huyệt Phong Môn.

Khi hắn nhấn vào huyệt vị này. Tất cả những sự luân chuyển gấp gáp trước đó trong cơ thể Trương Vệ liền nhu hòa trở lại. Khiến chàng cảm thấy toàn thân sảng khoái.

"A."

Kéo dài một tiếng, nói chung là phê.

Cơ thể chàng được hấp thụ dược lợi từ Nguyệt Ngưng Chân Khí Đan đã uống trước đó nhanh chóng biến những lốc xoáy từ những huyệt vị thút sâu vào da rồi chậm rãi biến mất không một dấu vết, những cột khói cũng theo đó mà tan biến.

Một quang mang màu ánh kim chiếu rọi quanh người, rực sáng cả căn phòng chưa đầy hai giây là biến mất.

Biết đã thành công Như Tuyết bèn mỉm cười đắc ý. Quay người một vòng trở lại dư ảnh trên ghế. Tất cả diễn ra rất nhanh chưa tới một phút thời gian.

Sau khi hấp thụ năng lượng vào cơ thể Trương Vệ như một người tập luyện ở cường độ cao, bắt đầu có da có thịt hơn. Tuy không thể gọi là cường tráng ngay, nhưng cũng đã khá hơn trước nhiều rồi. Trương Vệ mệt mỏi nằm luôn ra bàn, miệng thở hổn hển nói:

"Đệ đã tiến bật thành công rồi sao."

Như Tuyết nhàn nhã nói:

"Đúng vậy."

Trương Vệ giờ đây đã cảm nhận được nguồn năng lượng dồi dào đang không ngừng chạy liên tục trong huyết mạch. Mãn nguyện nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ sâu.

Việc tu hành giống như một cái bình nước. Nội công là phần vỏ chứa, còn kinh mạch là phần nước bên trong.

Một cường giả công pháp có thể không cường mạnh nhưng có thể dùng kinh mạch để bù trừ thì có thể đối đầu với kẻ thù mạnh hơn mình 2-3 bậc là chuyện bình thường.

Kinh mạch thăng cấp lên một tầng thì được gọi là Chu Thiên ví dụ tăng lên 32 tầng của huyệt vị Vân Môn thuộc bộ kinh mạch Thái Thủ Âm Phế thì sẽ được coi là 32 chu thiên của mạch Âm Phế. Cứ tương tự như vậy là tính lên.

Kinh mạch không giống như tăng bậc công pháp, nó được bồi bổ bởi chân khí. Bằng việc tích lũy năng lượng từ bên ngoài tiến vào cơ thể. Có nhiều cách gia tăng lượng chân khí vào cơ thể để tăng bậc ví dụ như đánh quái, lịch luyện nghề nghiệp và nhiều thứ khác nữa. Hoặc là dùng thuốc do Dược sư chế ra, tuy nhiên cái gì đi nhanh cũng có cái giá của nó.
— QUẢNG CÁO —


Kinh Như Tuyết biết Trương Vệ đã phần nào mỏi mệt nên cũng không muốn đánh thức chàng.

Cho nên hắn giơ cánh tay phải lên, làm một động tác bằng các đầu ngón tay, khiến nó phát ra tiếng.

Tách.

Ngay lập tức chiếc bàn kỳ môn độn giáp ngừng xoay chuyển, đồng thời có một cổ năng lượng quái dị tiến đến ôm lấy chàng mà nâng lên.

Sau đó thì đặt chàng lên một chiếc ghế dài, có đầy đủ mền gối. Nó cũng đã thay thế hắn đắp cho chàng một miếng chăn đề phòng chàng cảm lạnh.

Khi đã sắp xếp ổn thỏa, Kinh Như Tuyết bước dần ra cửa. Bàn chân vừa bước qua ngạch cửa thì hắn đã quay nữa đầu lại nhìn về phía chàng đương ngủ, mà nở nụ cười.

Sau đó thì hắn phẫy tay, lập tức có một cơn gió cuốn lấy y phục của chàng mà đặt vào tay hắn.

Đồng thời đóng cửa lại một cách nhẹ nhàng. Rồi hắn biến thành một cột khói và biến mất không để lại một chút dấu vết nào.

Đến đêm.

Vẫn trong gian phòng đó, tướng ngủ của Trương Vệ quả thật là xấu, thẳng chân đạp mềnh xuống sàn, tay chân thì giang rộng, miệng thì ngáy không ngừng.

Bên cạnh giường, trên xào phơi đồ từ bao giờ đã được treo lên một bộ y phục mới cho chàng.

Trong gian phòng lãnh lẽo, cùng những ngọn đèn mờ ảo. Trên chiếc ghế mà Kinh Như Tuyết thường ngồi, nay đã có một bóng hình nữ nhân khác lạ ngồi trên đó.

Nàng với một bờ môi tử sắc đầy ma mị, chậm rãi hớp lấy một ngụm trà nóng. Nhìn Trương Vệ không hề rời mắt.

Tiên lộ gập ghềnh, nữa bước khó đi, trường sinh tịch mịch, một người khó vấn, nếu tự biết đã không thể thành tiên vương, tiên đế, sao không thể thử làm chạn vương?
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng