• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 668: Hợp nhất lưỡng đạo.

Tại một hành tinh nhỏ xa xôi, bầu trời đêm chợt rực sáng, vô số sao băng lướt ngang.

“Mẹ ơi! Sao băng thật là đẹp.”

Vài giây sau… “Đùng đùng đùng!” tiếng nổ vỡ màng nhĩ, sóng nhiệt quét sạch đại địa, tất cả sự sống bị thiêu đốt. Tinh cầu hóa thành khối đá dung nham vô tri.

Tại một hành tinh màu vàng, nơi sinh sống của những sinh vật nhầy, đột ngột xuất hiện bàn tay từ thiên không giáng xuống. Oanh oanh oanh… liên hoàn tiếng nổ, hành tinh bị đập vụn.

Ngôi nhà của các tinh linh, tất cả bọn chúng ôm nhau run sợ, bầu trời xuất hiện khuôn mặt khổng lồ cười khặc khặc phun ra một làn gió tuyết, cả hành tinh đóng băng sau đó vỡ vụn. Khuôn mặt khổng lồ đảo mắt quét không còn phát hiện sự sống thì từ từ lui tán.

Tiên nhân đã khởi động diệt thế. Nhưng vũ trụ rộng lớn không phải Tiên Phật độc tôn, vẫn có những chủng tộc chống lại được hủy diệt.

Thế giới phép thuật, bảy vị đại hiền nhân xuất thế dựng lên kết giới ngăn cản xâm nhập. Hai vị Tiên Đế phải hợp lực mới phá được tường chắn, đánh chết một vị, trọng thương bốn vị đại hiền nhân. Những người còn lại dùng hết phép thuật kéo thế giới chạy mất, Tiên Đế cũng chỉ biết hừ lạnh.

Thế Giới Quái Vật bị chiến thuyền tiên nhân nghiền nát, vô số quái vật chết thảm, thỏa lòng trả thù của tiên nhân. Nhưng quái vật chủ lực và Con Rắn vẫn tồn tại, hứa hẹn mối thù giữa hai thế giới sẽ còn kéo dài.

Tại một thế giới có dải lụa thần lực lấp lánh quấn quanh, hơn năm trăm chiến thuyền tiên nhân xuất hiện, bên trên không thiếu Thái Ất Ngọc Tiên và Đại La Tiên Tôn.

Bạch Hầu Đại Tiên Tôn - một vị tiên tôn trẻ tuổi, thiên phú cực cao, được đánh giá có thể trở thành Tiên Đế nhếch mép cười khinh thường: “Thần Giới nghe tên đã lâu, quả thật là tráng vĩ. Ngược dòng thời gian nghe nói bọn họ ban đầu cũng chỉ là những phàm nhân bình thường. Từ đâu đó đoạt được một ít công pháp, mọc vài cái cánh thì tự coi mình là thần cao cao tại thượng.”

Chợt một tia sáng lóe lên cắt ngang chiến thuyền kèm theo âm thanh lạnh lùng: “Cút!”

Bạch Hầu Đại Tiên Tôn: “Hừ, để ta xem bọn ngụy thần các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.” Bàn tay đưa ra hòa thành vô thiên cái địa bao trùm thương khung. Từ trong Thần Giới một thiên thần bay lên cầm quyền trượng ánh sáng đánh tới. Oanh! tiếng nổ chấn động ngân hà, Bạch Hầu Đại Tiên Tôn đau xót thu tay lại.

Nhật Dạ Tiên Tôn bước ra chỉ tay phán: “Tiên Long Phật ra lệnh tất cả các giới chúng sinh phải thuần phục, Thần Giới cũng không ngoại lệ. Nếu không sẽ chịu hình phạt tận thế.”

Vị thiên thần đắm chìm trong hào quang lạnh nhạt nói: “Chỉ bằng các ngươi!”

Nhật Dạ Tiên Tôn nhìn đối phương băng lãnh tuyên án: “Diệt!”

Hai bên lập tức nổ ra đại chiến, tiên nhân sốc nặng khi phát hiện trình độ Thần Giới ngang bằng mình, thậm chí chiến lực còn hơn, chỉ kém ở điểm không trường sinh nhưng hiện tại bọn họ cũng không trường sinh. Trận chiến này là một đổi một, diệt xong Thần Giới thì Tiên Giới cũng diệt.
— QUẢNG CÁO —

Không thể kéo dài, tám vị Tiên Đế liên hợp công kích, Thần Tộc lấy ra át chủ bài - ba vị Thiên Thần Thất Dực. Trận chiến bùng nổ quét sạch bán kính mấy tỷ năm ánh sáng, vũ trụ trống không. Khi trận chiến đến thời điểm mấu chốt, Thiên Thần Thất Dực sắp chịu không nổi thì đột nhiên từ trời vạn đạo ánh sáng rủ xuống, một vị Thiên Thần chói mắt hạ phàm, người này trên lưng mang mười cánh.

Tất cả Thần tộc ngơ ngác vì lịch sử ghi chép bọn họ chỉ có thể tu được tới bảy cánh, đây là ai?

Người này ánh mắt mở ra, trong mắt ngân hà trôi nổi, thời không chìm đắm, hắn mở miệng: “Ta chính là tổ tông của các ngươi!”

Thần tộc từ trên xuống dưới bất giác run rẩy, bắt đầu từ kẻ yếu rồi đến kẻ mạnh lần lượt quỳ xuống, thật sự tin tưởng đây là lão tổ tông. Nguyên Sa cười thầm trong bụng, bọn này bản gốc đều là con người đi vào di tích Thần tộc học trộm công pháp, không phải chính tông nhưng trị vì bọn này cũng rất thú vị, thỏa mãn hư vinh. Vị trí chủ Thần tộc cũng vốn nên thuộc về hắn.

Tám vị Tiên Đế dùng cả nửa tính mạng mới kéo đối thủ đến vực thẳm, tự dưng lòi ra cường giả khiến bọn họ bực bội. Tám người liếc nhau, đồng suy nghĩ phải đánh nhanh thắng nhanh. Vút! Bọn họ biến mất tại chỗ, biến mất trong thời không, cùng ra tay kích sát. Nguyên Sa nhếch mép cười vung tay nhẹ nhàng như thiên nữ tán hoa.

Bành bành bành… tám Tiên Đế nổ tan xác, tiên hồn hoảng hốt bỏ chạy. Tiên nhân như rắn mất đầu, quay đầu chạy theo. Nguyên Sa sau đó nhập chủ Thần Giới.

“Ha ha… Nhân Tổ! Con người ngươi cố gắng bảo vệ bây giờ đang thờ phụng ta. Tất cả những thứ từng thuộc về ngươi ta sẽ cướp lại hết.”



Đối mặt với nguy cơ Lục Bảo Mộng Giới sụp đổ, Mạc Thiên Cửu và Mộng Ma đình chiến. Mạc Thiên Cửu hừ lạnh: “Các ngươi lúc nào cũng ra vẻ cao cao tại thượng nhưng vì mạng sống không tiếc diệt thế, vậy có khác gì ta. Nếu các ngươi muốn chơi, ta chơi với các ngươi.”

Mạc Thiên Cửu vận dụng năng lực thay đổi thực tại. Trên bầu trời các tiểu thế giới xuất hiện những thanh thạch anh màu xanh lục, bọn chúng rơi xuống cắm vào đại địa, phát ra từng đợt sóng phóng xạ vô hình ô nhiễm đất, nước, không khí thay đổi cấu trúc gen sinh vật sống. Một tháng sau hiệu quả bắt đầu phát huy, sinh linh trên hành tinh đột ngột đổ bệnh rồi chết, không thuốc gì có thể chữa khỏi. Số ít sống sót gen đã biến đổi thích nghi, mang trong mình dị năng.

Các dị nhân ban đầu không chống lại được tiên nhân nhưng nhờ ưu điểm lớn nhất là tuổi thọ ngắn, bọn họ tích cực sinh sản, trải qua vài thế hệ, dị năng đã phát triển đủ sức đối phó với tiên nhân.

Đậu Đen đang chui rúc xó xỉnh nào đó trốn, chợt trong đầu vang lên tiếng của Mạc Thiên Cửu: “Đậu Đen, ngươi sẽ trở thành sứ giả của ta. Hãy mang bóng tối đến thế giới.”

Nó đột nhiên cảm giác trong người cuồn cuộn sức mạnh. Đậu Đen vươn mình gáy lớn thân thể bành trướng, che khuất nửa bầu trời, mỗi lần đập cánh tạo ra gió lốc khủng bố, bồ hóng tung bay ô nhiễm thiên địa, những sinh vật hít thở hay hấp thụ bồ hóng đều bị biến đổi.



Lần này tiên nhân thật sự quyết tâm tiêu diệt tất cả sự sống bên ngoài, ngọn lửa hủy diệt đốt cháy mọi thiên hà. Linh Sơn cũng ra tay nhưng nhẹ nhàng hơn, bọn họ truyền bá Phật pháp khuyên người tỉnh ngộ, bài trừ tất cả thần trong lòng. Nhưng cách này quá chậm quá chậm vẫn là tiêu diệt nhanh hơn.

Phật Tổ thương chúng sinh tay nâng lên Luân Hồi Đại Đạo muốn đưa tất cả vãn sinh về cõi tiên phật nhưng đang trên tay đột nhiên Luân Hồi Đại Đạo biến mất. Phật Tổ: Hả? Chuyện gì?
— QUẢNG CÁO —


Thì ra Tôn Kỳ đã cướp lấy Luân Hồi Đại Đạo hóa thành tấm gương. Thượng Đế bàn tay đẩy ra sóng xung kích ào ào như vụ nổ tân tinh, Quang Minh tay bắt chéo trước đầu dựng lên khiên ánh sáng cản lại nhưng chân vẫn trượt về sau rơi vào Luân Hồi.

Thượng Đế mở miệng khen: “Hậu Thiên Đại Đạo này thật đặc biệt.”

Tại ổ chó hoang, bầy chó con đang rúc vào bụng mẹ tranh bú, em út yếu ớt bị anh chị đá lăn lóc ra ngoài. Chó mẹ gâu gâu kêu nó bò lại nhưng chú chó chợt đứng sững, hai mắt trừng mở giọng lạnh lùng âm vang: “Muốn giam ta!? Không dễ đâu.” Nó dẫm chân, động đất ầm ầm đại địa rạn nứt.

Chớp mắt lại mở, Quang Minh biến thành ngọn cỏ nhỏ lung lay trước gió, đột nhiên kiếm khí tung hoành cắt ra thế giới.

Lại một cái chớp mắt, Quang Minh biến thành đom đóm ánh lửa yếu ớt giữa đêm tối vạn trường, ánh lửa chớp chớp sắp tắt thì “Phừng phừng~~~” ngọn lửa bùng cháy như mặt trời thiêu đốt thiên địa.

Bên ngoài, Tôn Kỳ mắng khốn kiếp đang cùng Thượng Đế liên thủ chấn áp gương Luân Hồi, muốn dùng vạn kiếp vạn thế bào mòn ký ức, ý chí, tinh thần của Quang Minh. Nhưng tấm gương đang chảy ra như sáp, từ sau tấm gương một nắm đấm đánh ra, ánh sáng vạn chiếu, tấm gương vỡ nát, Quang Minh vô tổn xuất hiện, tay chắp sau lưng thái độ thong dong tự tại.

Tại phương xa không liên quan Phật Tổ tái mặt, kim thân rạn nứt bởi vì Luân Hồi Đại Đạo vừa bị đánh gãy, trọng thương là chuyện nhỏ, đáng lo là chúng sinh từ nay sẽ không thể luân hồi được nữa.

Quang Minh ngước nhìn hai người: “Có vậy thôi!”

Móa! Tôn Kỳ muốn mắng chửi, bàn tay đưa lên vạn đạo quy nhất tạo thành quân cờ hào quang lấp lánh. Thượng Đế cũng đồng thời điều động tất cả Tiên Thiên Đại Đạo. Hai người cùng giáng quân cờ. Quang Minh ngoài mặt lạnh nhạt, trong lòng cẩn trọng bàn tay đưa lên xoay tròn, trái hậu thiên phải tiên thiên, hai xoáy tròn nâng lên cản lại quân cờ.

Đại đạo va chạm bắn ra điểm điểm tinh quang, lấp lánh xinh đẹp như những đóa hoa nở trong đêm. Nhưng tuyệt đối đừng để tinh quang chạm vào người! Nó đáng sợ hơn cả cái chết, đó là bị xóa bỏ vĩnh viễn, quá khứ hiện tại tương lai đều vô tồn.

Tôn Kỳ và Thượng Đế liếc nhìn nhau gật đầu hiểu ý. Hai quân cờ từ từ di chuyển sát gần nhau sau đó hợp nhất, tiên hậu lưỡng đạo hợp nhất bộc phát ra sức mạnh của toàn bộ vũ trụ. Quang Minh chịu không nổi chân trượt về sau, thân thể tan rã.

“Tội, ngươi không ngờ chiêu này phải không?” Tôn Kỳ cười lớn. Quang Minh ngước mắt nhìn, thân thể đã suy yếu cực điểm, ánh mắt vẫn vậy tự tin vô địch. Đây chính là Kẻ Phản Địa Đàng, mị lực của hắn lôi kéo một phần ba Thiên Thần sa ngã.

“Cám ơn!” Không ngờ lời bật ra lại là “cám ơn!”

Tôn Kỳ: Hả? đây là ý gì? hồi quang phản chiếu nhận ra lỗi lầm sao?

Quang Minh đột ngột buông thõng hai tay đưa ngực ra nhận đòn, tiên thiên lưỡng đạo đánh vào người không phát nổ mà ngược lại hút vào nhất điểm. Thiên Thần, Ác Ma đều gãi đầu không hiểu.
— QUẢNG CÁO —

Tôn Kỳ ngưng trọng đột nhiên hét lớn: “Không được để hắn thành công!” bàn tay chụp xuống đánh ra năm loại kiếm đạo. Thượng Đế cũng đồng thời xuất thủ. Oanh oanh… vô cùng vô tận đại lực lượng đánh vào Nhất Điểm nhưng nó vẫn trơ trơ. Nhất Điểm xoay tròn không hút vào mà ngược lại bắn ra vạn đạo tinh quang, có hậu thiên cũng có tiên thiên. Tái hiện lại quá trình vũ trụ khai sinh, giờ đây vũ trụ điểm gốc quy về Nhất Điểm.

Thiên Thần và Ác Ma đều không hiểu, vì sao lại xuất? Đây chẳng phải là tự suy yếu chính mình sao? Chỉ có Tôn Kỳ và Thượng Đế mới hiểu được, bọn họ công kích càng dồn dập.

“Ga!!!” Một tiếng hét lớn, Quang Minh vươn mình tỉnh giấc, vẻ ngoài không thay đổi nhưng lại cho người khác cảm giác không bình thường.

Trật Tự lúc này bừng tỉnh lẩm bẩm: “Hắn đã thành công hợp nhất tiên hậu lưỡng đạo.” Trật Tự đưa mắt nhìn về Nhân Tổ và Thượng Đế, hiện nay chỉ có hai vị này cản được Quang Minh, còn nói về tiêu diệt thì quên đi. Đối thủ cũ đã vượt qua trình độ bản thân quá xa, có chút bồi hồi hối hận.

Tôn Kỳ sắc mặt cực kỳ khó coi, Thượng Đế luôn chìm trong ánh sáng nên khó biết giận vui.

Quang Minh khẽ dậm chân, từng mạch xung ánh sáng lan rộng khắp bàn cờ chiếm đoạt. Tôn Kỳ nhăn mặt không cản lại được, tức giận vung nắm đấm, Hậu Thiên Đại Đạo quy nhất có kiếm khí tung hoành, có ánh đao bá đạo, có tiếng đàn ngân vang…

Quang Minh ngón tay khẽ điểm, tiên hậu lưỡng đạo bộc phát, đại đạo nhiều hơn nên dễ dàng đánh bại được Hậu Thiên Đại Đạo Quy Nhất. Tôn Kỳ năm ngón tay vỡ nát, hắn rùng mình xóa đi dị đạo tàn phá mọc lại ngón tay. Thượng Đế ra tay giúp cũng bị đánh lui, quang mang ảm đạm đi mấy phần.

Tất cả Thiên Thần tái mặt, chứng thực lời của Trật Tự, Quang Minh đã hoàn toàn hợp nhất lưỡng đạo, trên trời dưới đất duy ta vô địch.

Quang Minh đạp mạnh bay lên dễ dàng thoát khỏi bàn cờ, bàn cờ dưới chân rạn nứt rồi vỡ toang, thân thể hóa to đỉnh thiên lập địa đứng ngang hàng với hai đối thủ, ngón tay chỉ xuống: “Diệt!” Vũ trụ lập tức gạt bỏ, hào quang trên thân hai người tan rã.

“Hừ, không ngờ ngươi đã ngoan cố đến mức này.” Thượng Đế lần đầu tiên giận, đưa ngón tay chỉ lên cao. “Tất cả nghe lệnh ta!”

Vạn vật hữu sinh vô sinh lập tức cảm ứng lời triệu gọi, từng viên đá, từng ngọn cỏ, từng hành tinh… bay lên những điểm sáng lấp lánh, tụ lại trên đầu ngón tay. Thiên Thần lẫn Ác Ma run rẩy, tự động cũng phải đưa tay hưởng ứng.

Của Thượng Đế trả lại cho Thượng Đế! Đây là sức mạnh đã sinh ra vũ trụ, vượt qua đại đạo.

Tôn Kỳ cũng giơ hai tay lên trời: “Các con của ta!” Hắn tập hợp tất cả sức mạnh của con người, tuy không bằng Thượng Đế nhưng con người là chủng tộc lớn nhất, mạnh nhất vũ trụ nên sức mạnh cũng rất khủng bố.

Quang Minh đứng trước hai tuyệt chiêu hủy diệt vẫn lạnh lùng tự tin.


Nuôi gà thành Tiên. Tuy Main có Hack, nhưng hơi khổ, nhịp truyện chậm rãi. Main trưởng thành, khôn dần theo thời gian, chứ không phải vừa sinh ra, vừa xuyên qua đã là thiên tài. Lúc đầu có thể nói là hơi đần. Về sau, tác càng viết càng hay. Mong ủng hộ Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà .
Mọi người an tâm đọc, đảm bảo hoàn thành, không bao giờ ngừng giữa chừng.