• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 144: Tranh đoạt (3)

Quyển II: Học Phủ Phong Vân

C 29: Tranh đoạt (3)

Thái Chí Phú dẫn 3 người con đi ra, ai cũng nai nịt gọn gàng, khí giới đầy đủ, bên kia cùng cả trăm người, trang bị gậy gộc, nhưng đứng cách chợ nhân công một khoảng, thỉnh thoảng lại có một tốp đồng thanh, họ nói vọng vào trong cho người làm thuê trong chợ nghe.

Nội dung đại khái là bên phố cửu vạn mời họ tới làm việc cùng mình. Cùng là người làm việc kiếm miếng ăn, họ có thể cùng nhau làm việc. Sẽ không như bang bất lương chặt chém tùy ý, bên phố cửu vạn công khai ăn chia, lập hợp đồng, 1 đền 10 nếu sai hợp đồng,…

Bên trong chợ nhân công, mọi người bắt đầu xì xầm, người của bang bất lương phải đi lại đe dọa, đám ngươi này mới có hành vi lớn nào. Nhưng kể cả như vậy, tình hình cũng căng như dây đàn.

- Tổ cha tụi mày, tới nhà ông làm loạn hả?- Thái Chí Phú cùng 3 người con trai lao ra, chỉ mặt Trần Đức mà chửi đổng

- Ông anh Thái Chí Phú, có gì mà hùng hùng hổ hổ, tay cầm dao thế, định chém ai sao?

- Trần Đức, bảo người của mày cút ngay, không là tao chặt hết tụi mày đấy.

- Thái Chí Phú, bọn tao ở ngoài chợ nhân công, còn phần bọn tao nói cái gì là việc của bọn tao chứ. Giống như người ta nói giữa đường, mày cản được hết chắc.

- Muốn đánh có phải không?

- Lại sợ mày quá đi!

Bên phố cửu vạn chỉ toàn gậy, nhưng là gậy tre dài, vót nhọn, đâm nhau cũng chả vừa, chưa kể bên hông ai cũng có con dai nhỡ, đánh thật thì cũng đổ máu lớn. Hai bên còn đang gườm nhau, quan quân đến, yêu cầu tất cả dừng tay, rồi ra lệnh bắt những người cầm đầu như Trần Đức hay Thái Chí Phú về công đường xét hỏi. Bên Trần Đức lập tức ngoan ngoãn làm theo, trước khi đi còn nở nụ cười kỳ kỳ.

Bị bắt lên công đường, Trương Hàng lập tức nhảy lên trước, ác nhân tiên cáo trạng, đổ tội bên phố cửu vạn phá việc làm ăn của bang bất lương, ép họ tới đường cùng, hành động vừa rồi chỉ là bất đắc dĩ, chứ ai cũng muốn làm ăn chân chính, hòa khí sinh tài. Vì thế, hi vọng các quan phân xử cho hợp lý hợp tình. Ngồi trên xử án là tri phủ Tân Bình, Nguyễn Công Thì và sư gia Phạm Đăng Cảo, ngoài ra còn có đốc úy phủ Tân Bình là Trần Tạo, vốn là thanh viện của bang bất lương tới dự xử án.

- Trần Đức, mấy ngày nay bọn mi đi khắp nơi đánh lộn, là cớ làm sao?- Nghe đám Trương Hàng kể lể xong, Trần Tạo lập tức chĩa mũi dùi vào chỗ Trần Đức, hòng ép y phạm tội, từ đó gỡ giúp túi tiền.

- Bẩm đại nhân, thật là oan quá, sự thực bên chúng tôi cũng là bị ép, bọn người bang bất lương tới phá đám, đốt phá máy móc, đánh người, khiến mọi người ở phố cửu vạn căm phẫn vô cùng.

- Hừ, cậy võ làm loạn, tội này phải trị thật nặng.
— QUẢNG CÁO —

- Ấy chết, thật sự chúng tôi đâu dám cậy võ làm loạn.

- Mi còn chối, hơn 50 anh em bên ta bị đánh là sao? Là mi cố ý trả thù, không coi quan phủ vào đâu, phải không?

- Thưa các vị đại nhân, các vị minh xét xem, đây không phải là chúng tôi cố ý trả thù, mà là anh em trong bang tự phát. Các vị chỉ có bị đánh 50 người, mà tôi nghe báo về mỗi vụ chỉ có 1 tới 2 người bị đánh, chứ đâu phải như các vị hôm nay, dàn quân ra gây chuyện.

- Mi còn già mồm à.

- Đại nhân, tôi cứ chứng cứ. Đây là biên bản các vị ghi, khi bên chúng tôi cáo trạng, mỗi lần bên bang bất lương ra tay, là chả chục người chúng đi phá, bên chúng tôi tổng cộng gần 100 anh em bị thương, thiệt hại tài sản chưa kể, rồi trị an bị phá rối.

Trần Đức đưa ra tờ giấy mà quan phủ ghi nhận mọi thứ. Có bằng cớ này, hiện giờ quan phủ muốn xử họ, phải xử đám Thái Chí Phú. Trước họ kêu bận, giờ có thời giờ rồi, xử lý đi.

- Quan phủ làm việc, mi có quyền gì mà hỏi. Bọn ta hôm nay xử mi tội gây náo loạn đấy. Vụ mi đưa ra, hôm khác xử.

- Đại nhân, sao lại có thể thiên vị vậy được.

- Láo, nếu còn phát ngôn lung tung, ta khép thêm tội.

Trần Đức không nói thêm gì, Trần Tạo bắt đầu dùng lời lẽ, ép án cho bên phố cửu vạn. Với vai trò là đốc úy, đảm bảo trị an, lời của Trần Tạo có giá trị rất lớn, hòng giúp bên Phú Tăng An được xử thắng, bên phố cửu vạn phải nộp phạt, bồi thường thuốc men cho bên kia, cấm không được tới chợ nhân công làm loạn. tri phủ Thì còn đang chưa quyết, ở bên ngoài ồn lên. Hóa ra, hàng loạt thương nhân trong thành An Lạc đồng loạt kéo tới, đệ đơn báo án việc Thái Chí Phú dung túng đàn em phá công việc làm ăn của họ. Đây là chính là hành động lần trước của Thái Văn Phương khi đi tới đập phá, gây rối việc của phố cửu vạn, dọa cho thương nhân phải thuê lại bang bất lương.

Các thương nhân cùng kiện, họ bênh bên phố cửu vạn, đánh nhau nhỏ bé không đáng kể, không thiệt hại, trong khi bên bang bất lương đập phá bao nhiêu là hàng hóa, vật dụng,… Xử vụ này nếu không đều, họ sẽ có ý kiến.

- Các người định ý kiến điều gì?- Trần Tạo gằn giọng.

- Ý kiến việc ngài đốc úy đây dung túng cho bọn xấu làm càn.

Một giọng dõng dạc vang lên, Hoàng Anh Minh bước vào. Nó nói ra thân phân, với thân phận là Thái học sinh, nó có thể ý kiến vụ này. Trần Tạo nheo mắt, Thái Chí Phú lập tức nhảy lên, chỉ trích Minh mới là kẻ dung túng, Minh đứng ra bảo lãnh cho phố cửu vạn mua máy trả góp, hai bên quan hệ làm ăn, như vậy mới bất công.

Thái Chí Phú nói xong, Trần Tạo lập tức mở miệng răn dạy Minh, nói cậu ta là Thái học sinh mà lại làm vậy là không được. Răn dạy Minh xong, lập tức một đám Thái học sinh khác kéo tới. Chúng là con cháu của những người thương nhân kia, tới hỗ trợ kiện cáo. Chúng đòi bồi thường từ bang bất lương và phố cửu vạn cho những thiệt hại gây ra tại cửa hàng họ khi cuộc tranh giành diễn ra. Có giấy công nhận thiệt hại đầy đủ, các thương nhân yêu cầu hai bên chia nhau đền 50/50 cho họ.

- Bên chúng tôi đồng ý đền bù luôn!- Trần Đức không hề do dự một giây, nói luôn, trong khi đó Thái Chí Phú tỏ thái độ kỳ kèo.
— QUẢNG CÁO —

Thế là đám Thái học sinh làm căng, nói rằng sẽ kiện cáo tới cùng. Thái Chí Phú cuối cùng phải ngậm đắng nuốt cay ký giấy trả tiền. Lúc này, tới bên phố cửu vạn, trước mặt tất cả, họ lập tức giới thiệu gói dịch vụ ưu đãi, theo đó bên họ sẽ làm việc cho những cửa hàng kia để trừ nợ, tới khi hết nợ mới thôi.

- Nghe rất hời! Bọn này chấp nhận!

- Thế là sao chứ?

- Nợ của bọn ta, bọn ta thu hồi kiểu gì cũng được hết.

- Chúng mày hợp lại chơi bọn ông sao? Được, chờ xem.

- Chờ xem thôi? Ê, Trần Đức, nếu thằng Phù làm càn nữa, mấy ông cho người đập nốt bọn người bang bất lương, bao nhiêu tiền tụi tôi đền cho, hả?- Một thương nhân hô vang, mọi người rào rào hưởng ứng.

Thái Chí Phú nghe vậy, mặt đen lại, lấy ngón tay ra chỉ mặt cả đám, trông thật đáng thương. Ở ngoài nhìn vào, Minh cười trong bụng, cho dù biết trước kế hoạch sẽ diễn ra thế nào, nhưng nhìn cảnh thực vẫn hơn nghĩ trong đầu nhiều.

Đây chính là phần đầu của kế sách giải phóng người lao động ở trên thành An Lạc, suy yếu bang bất lương. Công việc diễn ra ngay khi La Bảo đặt chân vào phố cửu vạn, phần việc của Bảo là đảm bảo phố cửu vạn làm được việc, còn phần Minh, cậu ta tìm hiểu trong học phủ xem nhưng ai có thân phận thương nhân ở thành An Lạc, rồi báo cho Bảo.

Bảo đem đám người phố cửu vạn đã làm ăn ngon nghẻ tới làm việc với họ, khiến các thương nhân ưu thích. Tới khi bang bất lương chen ngang, dùng bạo lực chèn ép, người phố cửu vạn lùi, người ở chợ nhân công tiến vào, các thương nhân liền thấy sự khác biệt. So sánh hai bên, họ ưu thích bên phố cửu vạn hơn. Lúc này, bên phố cửu vạn sang đàm phán. Đổi lại một hợp đồng làm việc dài hạn cho các thương nhân này là việc họ tham gia kế hoạch đánh bại bang bất lương kia.

Vài người cũng lo lắng, nhưng nghe xong kế hoạch, họ cũng an tâm phần nào. Nếu bang bất lương định dùng chính quyền, đám con cháu Thái học sinh có thể đứng ra, nếu bang bất lương định dùng bạo lực, thì phố cửu vạn đứng ra. Sau khi quan sát trận trả đũa trong 10 ngày của phố cửu vạn, các thương nhân cũng an tâm tham dự, chuyện hôm nay mới diễn ra.

……………………………….

- Anh Phú, là lỗi của em, không ngờ bọn chúng lại có một kế hoạch lớn tới như vậy!

- Hừ, cha, giờ không thể nhịn nữa, phải dùng biện pháp cực đoan thôi.

- Mày định làm gì?

- Con định xin một thằng nào đó tí huyết. Cùng lắm một mạng đổi một mạng chứ gì? Ít nhất còn đánh ra cho nhà mình một con đường sống.

- Cậu cả, đừng liều, có gì bàn lại đã.
— QUẢNG CÁO —

- Thằng cả nói đúng, giờ chỉ có quyết chiến mới xong. Nhưng không cần mày đi đổi mạng, thuê người đi.

- Cha!

- Mày là con tao, chẳng lẽ tao có thể coi mạng mày lại còn kém hơn tí tiền sao.

- Anh Phú, thuê ai đây.

- Thuê xa một tí, đề phòng lộ chuyện.

- Giết thằng Hòa hay mấy thằng em của hắn đây ạ.

- Bọn nó đều là hạng xoàng, kẻ phải giết là Hoàng Anh Minh. Các người nghĩ lại việc hôm nay, 3 thế lực là phố cửu vạn, bọn con buôn và mấy tên Thái học sinh, ai là người có thể kết nối 3 loại này lại với nhau chứ.

- Là Hoàng Anh Minh!

- Đúng, hạ hắn, bọn còn lại chắc chắn không thể hợp lực với nhau.

- Dạ!- Thái Văn Cường nghe thì hớn hở, những người khác đều kinh ngạc. Giết một Thái học sinh không phải chuyện đùa, chưa kể người nhà nó tới trả thù nữa chứ.

- Anh Phú, nó là Thái học sinh đó.

- Nên anh mới kêu chú mướn kẻ ở xa xôi.

- Nếu người nhà nó ngờ ta, rồi nhắm vào ta thì sao?

- Chú đã tìm hiểu rồi, bọn nó căn cơ chỉ ở làng Hồng Bàng, cao nhất là ở huyện Sơn Hải mà thôi. Ta ở tận thành An Lạc, sợ gì. Hơn nữa, việc trước mắt chưa giải quyết, sao lo nổi việc ở xa.


Truyện top tháng 4/2024, nội dung hài nhưng không não tàn, nhiều suy nghĩ, các bài học về nhiều lĩnh vực, thể loại huyền huyễn, mang hệ thống nhưng không đánh quái thăng cấp.
Đến với Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ .