• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Kỹ thuật xuyên việt không tốt lắm
Trịnh Thiên Khải trong mê mang tỉnh dậy, một cỗ ký ức như dòng thác lũ tràn vào trong đầu khiến hắn hơi thất thần.

Vạn Đạo Tông?!

Tạp Dịch Đệ tử?!

Thanh Dương Trấn, Trịnh gia gia tộc, Trịnh Thiên Khải?!

“Ta là xuyên không rồi?!”

Trịnh Thiên Khải có chút không xác định, chỉ mượn nhờ bên trong ký ức hơi có thể định hình ra tình huống của mình bây giờ.

“Nhưng ta vì sao lại xuyên không?!”

Hắn thắc mắc.

Hắn vốn là người bình thường ở địa cầu, hơn cả thanh xuân đều vùi đầu trong công việc mà thôi, có lẽ thú vui duy nhất của hắn chính là đọc tiểu thuyết trên mạng, ở đây hắn có thể thoải mái hóa thần thành nhân vật chính, đủ loại tưởng tưởng để xoa dịu đi áp lực trong cuộc sống thời hiện đại.

Chỉ là thật để cho hắn tự tay để tay lên ngực cũng không dám nhận mình trong cả tỷ người có gì đặc biệt, rất bình thường một thanh niên mà thôi vậy mà vô thanh vô tức cho hắn xuyên không để hắn có chút khó hiểu.

“Mà thôi, dù sao cũng đã xuyên không cũng lên trải nghiệm một chút, dù sao so với thời hiện đại đầy áp lực kia xuyên không cũng là một dạng khiến người thoải mái.”

Thiên Khải tâm tình liền vui trở lại.

Hắn vốn là cô nhi nên cũng không có gì phải vương vấn ở trái đất, có chăng cũng chỉ hoài niệm một chút cuộc sống vất vả bon chen, đủ loại công nghệ kia mà thôi.

Nhưng bù lại ở thế giới hiện tại lại tràn đầy đặc sắc, đủ loại yếu tố truyền kỳ khiến hắn chờ mong.

Đây là một thế giới Thần Ma đều tồn tại bất quá đã quá xa xưa khiến người có chút mơ hồ, nhưng có thể chắc chắn một điều chính là thế giới này có thể tu luyện, có thể trường sinh bất lão giống các quyển tiểu thuyết hay viết kia.

Là thật trường sinh!

Dựa theo ký ức của cỗ thân thể này mà Thiên khải biết được, thế giới này gọi là Linh Hư thế giới, bao la rộng lớn một mảnh thiên địa, có yêu ma quỷ quái cũng có tiên giả hồng trần, đủ loại truyền thuyết, đủ loại màu sắc huyền ảo bao trùm.

Mà trường sinh không nói đâu xa, ngay cả hiện tại vị trí của hắn đang ở liền có.

Ninh Quốc ngũ đại tông môn một trong, Vạn Đạo Tông!

Nghe nói lão tổ tông của môn phải này thật trường sinh, sống đã hơn ngàn năm dọc theo năm tháng.
— QUẢNG CÁO —

Ngàn năm là khái niệm gì?!

Là một Thiên niên kỷ a!

Một thiên niên kỷ, vài chục cái đời người, thay đổi không biết mấy cái nền văn minh, gọi đám người này là lão bất tử thật không sai vào đâu được.

Mà hiện tại hắn xuyên không vào cùng tên với mình thiếu niên, tuổi vừa mười năm, sinh ra ở Ninh quốc, Thanh Hoa thành, Thanh Dương trấn, Trịnh gia, một cái thường thường không có gì lạ phàm nhân gia tộc.

Nhiều năm về trước Trịnh gia gia chủ ngẫu nhiên cứu giúp một người, hoàn toàn là ngẫu nhiên trong lúc người kia đói khát nhất ra tay giúp hắn một thanh, người kia cảm tạ về sau liền hứa hẹn ngày sau sẽ báo đáp.

Tưởng vu vơ một câu hứa hẹn mà thôi, vốn không đem Trịnh gia gia chủ quá để ý.

Chỉ là nhiều năm về sau khi gia chủ tóc đã bạc trắng vậy mà lại gặp lại người thiếu niên kia, người thiếu niên kia qua nhiều năm vẫn trẻ như vậy, không, là càng thêm tuấn tú rạng ngời. Hắn tìm đến lão gia chủ, tạ ơn năm xưa cứu mạng cùng với thực hiện lời hứa ngày xưa.

Hắn tặng cho lão gia chủ một khối đan dược cùng với một khối lệnh bài, hứa hẹn ngày sau nếu người của Trịnh gia có ý tứ tu tiên liền có thể mang theo tấm lệnh bài này đến Vạn Đạo Tông tìm hắn, hắn sẽ giúp kẻ kia tu tiên.

Lão gia chủ lúc này há có thể không biết năm xưa cứu giúp vị này, hiện tại chính là tiên nhân.

Năm đó vị này vừa hay đang trên đường tìm kiếm tiên duyên liền gặp nạn, may mắn được lão gia chủ cứu giúp mới có thành công xoát đến tiên duyên, về sau càng trở thành một phương trưởng lão, lúc này mới áo ấm hồi hương cùng gặp lão gia chủ báo đáp ân tình.

Lão gia chủ cảm khái một câu thế sự vô thường, tùy tiện cứu giúp một người vậy cũng là tiên nhân. Này hẳn là tổ tiên hương khói phát hỏa độ cho gia tộc hưng thịnh chi ý.

Chắp tay vái lạy tiên nhân rời đi, dù không biết tên của hắn nhưng gia chủ cung kính không thôi, đem tấm lệnh bài xem như bảo vật gia truyền cẩn thận cất giữ.

Càng về sau tuổi đã xế chiều lão gia chủ ăn vào đan dược liền bỗng sinh long hoạt hổ, liên tục nạp thể chiêu thiếp mở rộng gia tộc hậu nhân, trong đó có hắn Trịnh Thiên Khải tên này.

Là cách một đời hậu nhân.

Lão gia chủ cũng liền là gia gia của hắn Trịnh Đức Thiên.

Mà cha hắn Trịnh Tiếu liền trổ hết tài năng trong đám con cháu, thành công được lão gia chủ nhường vị trí, từ đó đi đầu dẫn dắt gia tộc hướng đến hưng thịnh mà trong đó bao gồm cả tấm lệnh bài kia.

Trịnh Thiên khải kẻ này từ nhỏ đã sống trong phú quý mà lớn lên, tính cách ngang tàng bướng bỉnh nhưng vì là con trai duy nhất của tộc trưởng nên cũng không ai làm gì. Càng về sau càng quá phận khi nam phách nữ, vô pháp vô thiên, không coi ai ra gì.

Tuổi mười hai liền cùng đám công tử bột lêu lổng một chỗ, vào sòng đánh bạc, tối đi kỹ viện xem các nàng ca, xứng danh phá gia chi tử.

Mà trong đám bạn công tử bột kia có một tên họ Lý.

Hắn khuyên bảo, xúi bậy tên này đi lấy trộm tiên lệnh của gia tộc, đem bán lấy tiền đánh bạc các loại.
— QUẢNG CÁO —


Đương nhiên tên này cũng không phải người ngu, dù lại ăn chơi nhưng cũng biết không nên quá thân quá phận, càng là trộm trong tộc tổ khí... Bất quá hắn vẫn là trộm.

Cũng không phải đem đi bán mà hắn cũng muốn tu tiên, hắn không biết tu tiên là dạng gì nhưng nghĩ có thể đạp mây về gió đủ loại kỳ ảo khiến hắn kích động, càng nghe nói tiên tử đều xinh đẹp rạng ngời vậy là nhân lúc lão cha bận bịu đem tấm lệnh bài kia trộm đi.

Sau đó liền xuôi nam tìm kiếm Vạn Đạo Tông.

Ngược lại để Trịnh Thiên Khải có cái nhìn khác về tên này, vốn là công tử ca phá gia chỉ tử nhưng thật khi quyết định việc gì đó đều rất kiên định, đã muốn làm vậy phải làm cho bằng được.

Trải qua gian truân cùng trốn tránh dò xét của Trịnh gia, lại lang bạt tìm kiếm tin tức vậy mà thật đi đến Vạn Đạo tông cánh cửa, đưa ra tấm lệnh bài muốn gặp người kia.

Người kia biết có Trịnh gia người đến gặp cũng xuất hiện, lúc này mới biết hắn họ Tô, tên Vấn, ở Vạn Đạo tông giữ một chức trưởng lão ngoại môn, Tô trưởng lão.

Tô trưởng lão tiếp nhận lệnh bài lại nhìn trước mặt tên này, hỏi sơ qua các loại liền thật dẫn hắn vào trong tông môn, thu nhận hắn làm đệ tử ký danh.

Trịnh Thiên Khải tên này cũng rất thức thời ôm lấy bắp đùi ba quỳ chín lạy bái sư phụ thành công, chỉ tiếc tư chất quá kém cỏi, nếu không có cơ duyên thì đời định sẵn vô duyên với tiên mệnh. Cũng may có cái sư phụ tốt, Tô Vấn lão nhân gia ông ta nể tình năm xưa ân cứu mạng lại vì đạo tâm hứa hẹn nên cũng dốc hết lòng giúp Trịnh Thiên Khải tiểu tử này tu tiên.

Cũng may không phụ mệnh, Trịnh Thiên Khải tên này cuối cùng đã thỏa được ước nguyện, thành một cái tu tiên giả dù chỉ là tầng thấp nhất Linh Thể một tầng.

Bất quá đối với Thiên Khải tên này mà nói đã đủ, hắn vốn không muốn truy cầu cái gì đó lực lượng cao siêu, thành thánh thành thần cái gì, chỉ trong lúc vô tình hứng thú với “Tiên” chữ này mới đem cơ duyên của cả Trịnh gia trộm lấy. Hiện tại hắn đã rất mãn nguyện, lực lượng trong cơ thể cuồn cuộn sóng ngầm, so với trước đâu chỉ gấp mười lần có hơn.

Tu tiên đã hoàn thành, tiếp theo chính là bắt một tiên nữ về làm phu nhân.

Đây cũng là ước nguyện mãnh liệt nhất mới khiến hắn lấy trộm lệnh bài của lão cha.

Vốn bản tính ngang bướng hiện giờ lại là tu tiên giả tâm tính của hắn bành trướng không thôi, càng thêm phía sau là sư phụ chống đỡ, Thiên khải tên này chính là càng không hợp thói thường.

Gần vạn đệ tử ngoại môn, nhiều tiên nữ như vậy đều bị hắn trêu ghẹo qua khiến vô số người căm ghét, có kẻ theo đuổi cũng có chính chủ phẫn nộ bất quá dựa vào đệ tử trưởng lão thân phận nên những kẻ khác đều là nhắm một mắt mở một mắt cho qua, dù sao tên này thật không làm gì quá phận.

Chỉ là bọn hắn không biết, tên này không làm gì quá phận chỉ đơn giản vì nghĩ đám nữ tử kia không xứng với mình, hắn muốn lấy chính là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, không thì cũng phải thiên sinh lệ chất các kiểu vẻ đẹp, dù sao hắn đã là đệ tử của trưởng lão một môn phái lại thêm thân phận tu tiên giả cùng thiếu gia một tộc.

Cũng chỉ có mỹ nhân đẹp nhất với xứng với hắn ghép đôi.

Hỏi hắn là ngu ngốc vẫn là quá tự phụ về bản thân?!

Không phải, hắn so với ai đều thông minh nhưng chính là quá kiêu ngạo, từ nhỏ sống trong phú quý, lớn lên các kiểu đều hoàn mỹ nhân sinh khiến hắn biến thành như vậy.

Chính là ếch ngồi dưới đáy giếng nhìn về phía trời cao, luôn luôn nghĩ mình là nhất.
— QUẢNG CÁO —

Trước kia ở Thanh Hoa thành hắn chính là trời, về sau lại đến Vạn Đạo tông ở ngoại môn hắn chính là đệ tử của người cao nhất nơi này, mắt chỉ nhìn đến vậy nên tâm mới sinh ra thế. Hắn luôn nghĩ thế giới này vận hành theo hắn, dù tu tiên giả cũng không ngoại lệ, cao cao tại thượng hơn hắn vài cấp bậc tu tiên giả nhưng gặp hắn đều phải nhịn hơn ba phần.

Vì hắn là đệ tử của Tô trưởng lão, trưởng lão quyền cao nhất ở ngoại môn a.

Bắp đùi to tâm lại nhỏ nên hắn cứ càn quấy không sợ dù sao cũng không ai dám làm gì mình.

Đây là Trịnh Thiên Khải tên này suy nghĩ, hiện tại Trịnh Thiên Khải chính là không chịu được mắng hắn một tiếng ngu xuẩn.

“Đúng là không biết trời cao đất giày, tự xem mình là nhất?!”

“Thật nhìn xem thân phận của mình a… Một cái bình thường gia tộc, một cái bình thường sư phụ, một cái tư chất thấp kém, đến cùng là đâu cho hắn tự tin như vậy?!”

Trịnh Thiên Khải lại mắng thêm một tiếng, thật coi thường cố chủ cỗ thân thể này.

Lại nói về sau.

Trịnh Thiên Khải tên nhóc con này gặp được Tố Lan Nhi!

Trịnh Thiên Khải nghĩ đến vị kia xinh đẹp nữ tử không khỏi cảm khái.

Nữ nhân kia rất đẹp, so với cả đời hắn lịch duyệt ở kiếp trước minh tinh đều đẹp hơn.

Nàng cao gầy hoàn mỹ thân thể, tóc đen dài như thác đổ ra sau, mày liễu dài điểm tô trên mặt phượng, giống như tiên tử nào đó bước ra từ trong bức họa, đẹp vô cùng. Càng thêm ở nàng khí chất, giống như buổi chiều mùa hạ chớm hạ sang thu, giống như mây hồng thêm lá bạc khiến người mê đắm, trong lạnh giá chiều tà lại xen lẫn chút nóng bỏng cuối hạ, kia vừa gần vừa xa, vừa cho người ta cảm giác băng lãnh lại càng khêu gợi nóng bỏng.

Xinh đẹp khó ai bì nổi, Tố Lan Nhi!

Tên này nhìn thấy nàng một khắc kia lên quyết định.

Nàng sẽ làm áp trại phu nhân của mình.

Chỉ là…

“Đi cmn a! Không nhìn xem nàng thân phận là gì? Cùng ngươi cái này ngoại môn trưởng lão không thân không thích gia tộc phàm nhân cũng có thể nhúng tràm?!”



Nuôi gà thành Tiên. Tuy Main có Hack, nhưng hơi khổ, nhịp truyện chậm rãi. Main trưởng thành, khôn dần theo thời gian, chứ không phải vừa sinh ra, vừa xuyên qua đã là thiên tài. Lúc đầu có thể nói là hơi đần. Về sau, tác càng viết càng hay. Mong ủng hộ Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà .