• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 43: Bốn giả một thật

Quay lại lúc bắt đầu trận chiến giữa mĩ nữ Jeon Ji, chiêu linh sư Beak Hyeon và nhóm Thanh Nguyệt, Trí Dũng Khôi Đăng.

Jeon Ji vươn vai, để lộ những phần da thịt trắng bóc quyến rũ họ, gương mặt gợi cảm mê hoặc. Những mảnh vải trên người ít dần.

[Đừng chỉ để ý cô ta chứ. Lũ thấp kém này.] Beak Hyeon cười kinh bỉ. [Vùng vẫy cho tao xem nào.] Ngay tức khắc số lượng khô cốt tăng lên gấp đôi.

“Cận chiến cố gắng tiếp cận áp chế chúng. Viễn chiến tấn công thủ lĩnh của bọn chúng.” Trí Dũng ra lệnh. Văn Hiền phân thân hai người vung thương đâm thẳng lũ xương cốt, chém nứt đôi đầu nó. Trần Bình vừa chặt đầu vừa phóng phi dao vào chúng. Trúc Tín nắm đá trong tay rồi ném nố xương chúng. Khôi Đăng dùng xích quật nát chúng, một xích ra hàng loạt bộ xương rụng rời. Hiệu suất phá hoại có lẽ là Khôi Đăng tốt nhất. Lê Minh cũng hăng hái chém những khô cốt khi đến gần nhóm không thể chiến đấu này.

Nhã Quyên cũng muốn tham gia nhưng bị Trí Dũng ngăn cản. Với cậu, Nhã Quyên chỉ nên tập trung vào chữa trị cho mọi người, còn lại để mọi người bảo vệ.

Lũ khô cốt bị hạ ngục nhưng chỉ chốc lát sau liền khớp lành lại, một lần nữa đứng lên tấn công họ. Vòng lặp cứ thế sảy ra. Văn HIền nhảy vọt qua những cái đầu ấy, phân thân phóng thẳng về phía hai kẻ kia. Đáp lại chỉ là nụ cười nguy hiểm của hắn. Một đống xương khô lao lên bám lấy phân thân kéo hắn xuống.

“Moẹ kiếp, nhiều xương khô quá. Không thoát ra được.”

“Trí Dũng, nghĩ ra cách gì không?”

““Em sẽ tạo ra trận pháp khống chế chúng, nhưng cần dụ chúng vào bên trong.”

“Khó đấy. vì lũ khô cốt này nghe lệnh của hắn ta chứ không hoạt động tự do được mà dụ nó vào.” Thanh Nguyệt bác bỏ, Khôi Đăng gật đầu đồng ý. “chưa kể phải kìm cách kìm hãm sụ tái sinh của chúng. Cứ tình hình này chúng ta sẽ chết vì bị dìm đấy.”

“Cậu có trận pháp nào có thể thanh tẩy chúng không? Giống như truyện tranh ánh sáng thần thánh thanh tẩy diệt được lũ khô cốt này ấy.” Khôi Đăng xung xích đề nghị.

“Có thể nhưng hiện tại không có vật liệu để làm ra nó.” Trí Dũng bất lực nói. Dù Fei Jeong có đến từ tương lai đi nữa, biết bao nhiêu trận pháp đi nữa nhưng bị hạn chế về vật liệu thì hắn cũng trở nên phế ra.

[Hahaha, nhìn chúng vật lột thật tội nghiệp. Khác gì lũ chuột chứ.] Beak Hyeon híp mắt nhìn họ. [Thêm một chú cho chúng mày đây.]

Hắn ta chắp tay, từ đằng sau xuất hiện cái hố đen xấu xí, một con khô cốt dang thú xuất hiện. [Lên chơi đùa với chúng đi, mèo con.]
— QUẢNG CÁO —

Không sai, khô cốt này gốc từ loài mẹo, chính xác là mèo thây ma, biến dị trở nên to lớn như vậy. Từ khi đạt cấp 2 hắn có thể điều khiển những bộ xương to lớn như vậy và thu thập trúng vào không gian trong cơ thể mình.

Cộp cộp. Mèo xương khô cộp cộp miệng, sau đấy bật nhanh đạp vào người Văn Hiền. Quái vật tấn công bất ngờ khiến Văn Hiền đang mệt mỏi chém xương khô bị ngã xuống. Nó 4 chân dẵm lên người Văn Hiền sau đó nhảy tiếp sang chỗ Thanh Nguyệt.

“Chị Nguyệt coi chừng.” Giang Nhi hét lớn, Thanh Nguyệt biết và nhảy lùi ra, tránh thoát tập kích ấy.

“Thanh nguyệt, Văn Hiền, Tú, ba ngươi tập trung tấn công đứa con gái, có như vậy hắn ta mới trở nên yếu đi được.” Trí Dũng hét lớn, nhắc nhở họ công việc họ cần làm.

“Coi chừng” Trí Dũng không để ý là mèo xương khô đã nhảy đến trước mặt cậu, ngay khoảnh khắc nó vung móng mèo vào người cậu liền hụt. Khôi Đăng dùng xích kéo cậu ra khỏi chỗ đấy.

“Cám… cám ơn..”

“Cậu tạo ra được trận pháp giúp hồi phục năng lượng được không?” Khôi Đăng gật đầu, vẫn tập trung tấn công khô cốt. Vừa tấn công khô cốt vừa bảo vệ nhóm Trí Dũng. Một mình Lê Minh có lẽ không thể bảo vệ nhóm này rồi. “Nhã Quyên cần nhiều năng lượng hơn để có thể hồi phục, nếu chỉ dựa vào dị thạch sẽ khiến em ấy nhanh chóng suy sụp tinh thần mất”

“….Có thể. Nhưng em cần 5 viên đá thức tỉnh, và thêm một số món khác trong lều.”

“Để tôi tạo đường cho cậu đi.” Ngay tức khắc linh xà xích phóng theo đường thẳng, giật giật quay lại quét gẫy lũ xương khô. “ĐI NHANH”

Trí Dũng lập tức chạy ngay đến lều cậu ta, vội vàng tìm lấy món đồ mình cần. Beak Hyeon thấy vậy chả quan tâm, dù họ có làm gì đi nữa cũng chỉ là vùng vẫy mua vui cho hắn mà thôi.

OOOOOOOO. Tú tạo ra sóng âm thanh tấn công, ngay lập tức trở thành mục tiêu tấn công của mèo xương khô.

[Cào chết con nhỏ ồn ào đó đi mèo con.] Beak Hyeon ra lệnh. Mèo xương khô nhanh nhảy quay lại nhưng chưa kịp đến chỗ mục tiên đã bị Khôi Đăng dùng xích quấn cổ kéo lại.

“Thanh Nguyệt!!!”

Thanh nguyệt lập tức tụ gió và bắn ra mũi tên gió vào con mèo. Mũi tên gió mạnh mẽ như gió lốc nghiền nát toàn bộ khô cốt trên đường đi, Mèo xương khô nóng nảy bật đứt dây xích nhảy đi, quay lại về với chủ nó.
— QUẢNG CÁO —

Trí Dũng nhân cơ hội đó, nhanh nhẹn luồn lách qua đám khô cốt, băng qua con đường gió lốc ấy mà quay lại chỗ Nhã Quyên. Nhã Quyên từ nãy giờ không ngừng hồi phục cho Văn Hiền, Trần Bình. Bọn họ cũng tụ tập lại. Trí Dũng vội vàng bày trận pháp, cố gắn niệm chú.

Khôi Đăng nhìn vết thương trên người Trần Bình, cảm thấy có gì đó sai sai. Khô cốt nhiều như thế thì số lượng vết thương không nên ít như vậy. Khôi Đăng chợt nhớ gì đấy, quay đầu nhìn hai người kia. Hành động này Thanh Nguyệt phát hiện, cũng nhìn theo.

“Cậu phát hiện ra gì à?”

“Ừm. Chúng ta trúng bẫy rồi.” Khôi Đăng đang nhìn bằng dị năng [Dạ Chủ Nhãn] của mình. Phía trước họ hai người nhưng chỉ có một bảng xanh của người con trai, nữ tử bên cạnh hoàn toàn không có. Hơn thế, đám xương cốt nhìn như nhiều nhưng thực chất chưa đến một phần năm

“Chỉ có một phần năm là xương cốt thật sự. Số còn lại là ảo ảnh. Nói cách khác nãy giờ chúng ta chỉ đang tấn công vô ích.”

“Sao lại có thể thế, rõ ràng chúng…. Không đúng, sao hắn ta có thể điều khiển số lượng lớn xương khô đến như vậy được?? làm sao hắn lại có thể cung cấp đủ năng lượng cho chúng phục sinh liên tục thế được???” Trí Dũng dần hiểu ra điều ẩn vô lý.

Nhìn đám xương khô bốn phần giả một phần thực đang bao vây ấy, Thanh Nguyệt cảm giác mệt mỏi. Những gì họ làm nãy giờ chả khác gì phí sức, vùng vẫy thể hiện mọi thứ ra cho kẻ thù quan sát.

“Hơn thế nữa… đứa con gái biến mất rồi. Kẻ ở đó chỉ là ảo ảnh mà thôi.” Khôi Đăng nói tiếp “Ả ta có thể điều khiển bóng tối để che giấu bản thân.”

“Làm sao anh biết…” Khôi Đăng nhìn Trí Dũng. “Đừng giả vờ không biết, Tạ Quyền đã nói sự tích giữa tôi và hắn cho các người nghe rồi còn gì.”

Trí Dũng cắn răng. “Nếu anh có thể biết như thế sao ngay từ đầu không nói gì chứ.” Hắn ta trách móc.

“Sao tôi phải nói.” Vút, linh xà xích sáng bóng quét ngang phá nát đám xương khô trước mặt, để lại vết cắt trên mặt đất. Hành động này khiến Trí Dũng nghiến răng chặt hơn. “Mấy người cũng có nhiều thứ giấu kĩ lắm mà. Muốn người khác nói cho mình nhưng lại không nói cho người khác. Hư, thật buồn cười.”

“Anh …” Vút, thêm đường roi ra như ý cảnh báo Trí Dũng.

“Hai người thôi đi! Bây giờ còn moi móc nhau được à? Có thời gian thì tìm cách giải quyết chuyện này nhanh đi.” Thanh Nguyệt tức giận nói to. Khi này Minh Triệu vừa lôi tốc đấm vào mặt tên béo. “Khôi Đăng, cậu biết đâu là thật thì chỉ mọi người tấn công đi.”

“Vô ích thôi. Có đập nát hàng thật thì ảo ảnh cũng sẽ không tan đi. Hơn thế từ nãy đến giờ có lẽ hắn hồi phục rất nhiều rồi, sẽ gọi ra đống xương mới.”
— QUẢNG CÁO —

[Yaaa~~~. Đúng rồi đó.] Tiếng Jeon Ji xuất hiện phía sau họ. Giờ đây cơ thể cô ta được những thứ đen tối quấn lấy nhưng càng thêm độ nóng bỏng. Cô ta ôm Nhã Quyên từ phía sau, không ngừng sờ soạn, nắn bóp cơ thể cô bé. [Cơ thể phụ nữ Nam An quốc tuyệt quá~~~].

Mặt cô ta trở nên dâm đãng hơn. Nhã Quyên bị khống chế không thê cử động được. Beak Hyeon cũng lệnh cho đám xương cốt dừng lại, mặt hứng thú nhìn Jeon Ji chơi đùa.

[Cút ngay.] Trí Dũng tức giận vung nắm đấm vào ả ta nhưng liền xuyên qua, cậu ngã lộn trên đất.

[Không làm được gì tao đâu. HAHAHAHA.]

“Thả em ấy ra” Khôi Đăng phóng xích vào ả ta nhưng cũng như vậy. Lúc này Trần Bình, Văn Hiền đứng đậy, không nói không rằng mà tấn công họ.

“Bình, Hiền hai người làm gì vậy??? Mau dừng lại” Lê Minh dùng thương chống đỡ. Tú ở bên cạnh Thanh Nguyệt dùng sóng âm tấn công cô. Hành động của họ hung bạo, tung hết sức tấn công họ.

“Chậc. Họ trúng ảo giác rồi.” Khôi Đăng không dám tấn công họ quá mạnh, chỉ đánh bật công kích của họ. Lúc này lũ xương khô cũng hành động, lao vào tấn công Khôi Đăng. Trước sau công kích khiến họ rơi vào thế bí.
“Khốn khiếp. Cô ta ở đó nhưng lại có thể tự hoà mình vào bóng tối tránh đi công kích. Khó quá đi mất.” Khôi Đăng dựa vào bảng xanh mà bắn tên vào nhưng đều bị xuyên qua.

“Dị năng “Hầu nữ bóng tối” imba quá mức rồi đấy.” Khôi Đăng nhìn dị năng của ả mà mới hiểu ra đuộc.

“Anh nói gì? Dị năng của ả là “Hầu Nữ nóng tối” sao?” Trí Dũng nghe thấy tên dị năng ấy lập tức túm lấy áo Khôi Đăng, vẻ mặt hoảng sợ.
-----------------
Ây da tuần vừa rồi tui bận quá không úp đủ 5c rồi. XIn lỗi mn nhiều.
Đăng lúc 0h chắc chả ai đọc :vvvv


Thời đại tu tiên sụp đổ, mạt pháp thế giới xảy ra, Tu Tiên Giả trốn khỏi thế giới này hoặc chết.
Ngàn năm sau, thời đại Ma Pháp xuất hiện, thay thế thời đại cũ. Nhưng mấy trăm năm sau đó, linh khí khôi phục, Tu Tiên Giả xuất hiện trở lại. Liệu hai bên có xảy ra va chạm?
Một gã thô lỗ bất đắc dĩ xuyên không đến thế giới loạn lạc. Không ma lực, không ma pháp, không linh lực, hắn chỉ có thể luyện thể để đánh nhau với thế giới đầy phép Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới
Mỗi tuần 4 chương . Ngày lễ sẽ thêm chương.