• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 27 : Gặp Lại Người Quen
"Cố lên huynh đệ" Cuối cùng cũng đến lượt Trần Hải lên đài, vị bằng hữu hắn vừa quen cũng rất nhiệt tình vỗ vào lưng hắn.

Trần Hải có chút dở khóc dở cười, tính ra chỉ mới nói chuyện vài câu, tên mặt dày này đã xưng huynh gọi đệ với hắn, mặc cho Trần Hải cố tình làm ngơ, tên này vẫn nói luyên thuyên không ngừng, cuối cùng hắn đành bất lực mặc đối phương tự biên tự diễn.

Nhìn qua cũng không giống người xấu, có thể kết giao một phen.

"Đặt tay lên quả cầu đi".

Miên man suy nghĩ không biết từ bao giờ hắn đã đi tới vòng tròn trận pháp, theo lời nói vị của vị trưởng lão ngoại môn, chậm rãi vươn tay đặt lên quả cầu.

Bề mặt quả cầu rất ấm áp, bên trong tựa hồ có một viên tinh thạch đang phát sáng, tỏa ra ánh sáng nhu hòa.

Theo viên tinh thạch biến đối vô số màu sắc cuối cùng dừng lại ở quang mang màu xám ảm đảm thất sắc.

Trái tim Trần Hải đang treo cao cũng rơi xuống, sắc mặc hắn cực kì khó coi.

Trái ngược lại, ở phía đối diện, các trưởng lão cũng nhìn nhiều thành quen, một lão giả buồn bực phất tay.

"Màu xám, nhanh đi xuống ".

Trần Hải thở dài một hơi buồn bã xoay người, bất quá hắn vừa chuẩn bị rời đi.

"Chậm đã" một vị trưởng lão trung niên bỗng lên tiếng, giọng nói ông ta không lớn nhưng rơi vào tai mọi người đều khiến tất cả ngạc nhiên, các trưởng lão khác đồng loạt quay sang nhìn hắn, ánh mắt hiện vẻ nghi hoặc, đối mặc với ánh mắt chất vấn của mọi người, trung niên nhân vô cùng bình tĩnh nói.

"Vòng một cậu ta vượt qua hoàn hảo, theo như quy định vẫn sẽ được đặc cách tham gia vào vòng cuối cùng"

Lời ông ta vừa nói ra, toàn thể quảng trường sôi trào, ai nấy đều há to miệng, đầy mặt chấn kinh, bọn họ chính bản thân trải nghiệm qua, thử thách cái gọi là nghị lực ma quỷ đó, thật không ngờ có người thật sự vượt qua cái cầu thang chết tiệt này.

"Móa, này là quái vật chứ không thể là người được".

Vẫn là vị huynh đệ thân thiết vừa quen của Trần Hải buộc miệng chửi một tiếng, đổi lại cả đám người đều hai mắt nhìn hắn, dù mọi người đều có suy nghĩ như vậy nhưng trực tiếp nói ra thì quá mất lịch sự rồi, chưa kể còn vô cớ đắc tội người khác.
— QUẢNG CÁO —


"Ây da lỡ miệng, xin lôi huynh đệ" tên này cũng biết mình nói sai, vội vàng hướng về Trần Hải trên đài cao xin lỗi, nhìn hắn tay để sau đầu, đầy mặt ý cười chẳng có chút thành ý nào.

Tuy vậy Trần Hải cũng không để trong lòng, giờ đây hắn còn ngạc nhiên hơn cả mọi người.

"Mình thật sự vượt qua được vòng đầu"

"Là người duy nhất hoàn thành sao ?"

Ý nghĩa đó vừa xuất hiện, giọng nói kinh ngạc từ bàn giám khảo đã vọng lại.

"Không thể nào !"

"Làm sao có thể có chuyện đó"

"Mấy trăm năm rồi ?, ta cũng không nhớ nữa"

Mấy người như có như không ẩn ý nhìn về phía Trần Hải, bất quá trong mắt phần nhiều là tiếc nuối lớn hơn, một mỹ phụ trong đó nhịn không được cảm thán.

"Đáng tiếc, nếu thiên phú hắn tốt hơn, với thành tích vô tiền khoáng hậu như vậy, rất có thể sẽ được tông môn ban cho tinh thạch dị thú cao cấp đi"

"Thật đáng tiếc" Đó là suy nghĩ chung trong lòng mọi người, mọi người ngồi ở nơi này cũng đều hiểu, muốn vươn tới đỉnh cao không chỉ cần thiên phú mà còn cả cố gắng không ngừng nỗ lực, dung hợp tinh thạch là quá trình cải tạo cơ thể, xuyên suốt quá trình này là các cơn đau khủng khiếp đày đọa bản thân,

Một người không đủ ý chí, cho dù không bị nổ chết trong quá trình đó cũng sẽ bị bản năng khát máu còn sót lại trong viên tinh thạch ăn mòn lý trí, chính vì thế, muốn tiến càng xa không chỉ cần một thiên phú tốt, một viên tinh thạch dị thú cao cấp mà còn cần một ý chí vững vàng.

Thiên phú thấp có thể tăng lên dù rất khó nhưng cũng có cách, tinh thạch cấp thấp thì trùng tu tu lại từ đầu nhưng ý chí không vững sẽ rất khó, thậm chí không bao giờ có thể khắc phục được.

Vì chỉ cần một giây phút chùn bước đều có thể đẩy bản thân vào cảnh vạn kiếp bất phục, căn bản sẽ không có cơ hội thứ hai làm lại.
— QUẢNG CÁO —

Chính vì thế khảo thí Tứ Thần điện, khảo nghiệm nghị lực là cửa đầu tiên, cho dù ngươi có thiên phú thích ứng màu tím, hay tràm nếu ngay cả cửa đầu tiên còn không qua được thì cũng không có cơ hội trở thành đệ tử dù chỉ là đệ tử ngoại môn.

Đó là quy tắc tổ sư đặt ra và từ đó đến giờ cả ngàn năm chưa bao giờ thay đổi.

"Đã là quy tắc thì cứ thế tiến hành" Một lão già già nua nhất ngồi chính giữa nhàn nhạt lên tiếng, hắn xua tay, một đệ tử Tứ Thần điện tiến lên dẫn đường cho Trần Hải.

Dưới những cặp mắt đầy ngưỡng mộ, Trần Hải theo sau vị đệ tử tiến vào khu vực thí luyện thứ ba.

Hai người bước đi khuất dần tấm mắt của mọi người.

***

"Vị sư huynh này, những người đó sao lại đi khác hướng với chúng ta ?" Thiên Hải bước theo vị đệ tử đứng tuổi đi trên con đường lát đá phủ đầy cỏ, mắt nhìn quanh vô tình nhìn thấy một vị thí sinh giống hắn mặc trang phục da thú đang được một vị trưởng lão dẫn đi bước lên mai một con hải quy.

Hải quy trước mặt hắn đằng không bay lên, chở theo hai người biến mất trong tầng mây trắng.

"Đừng nhìn, đó là Đằng Vân trưởng lão, người đó hẳn là đệ tử hắn chọn trúng, hình như thiên phú thích ứng rất cao, chỉ là tinh thạch quá kém" Sư huynh cũng rất nhiệt tình nhắc nhở Trần Hải, hắn nhíu nhíu mắt nhìn theo rồi khẽ cười.

"Xem hướng hai người đi thì có lẽ là đến tài vụ điện lấy tinh thạch cho đệ tử mình trùng tu lại".

Nói đến đây mắt hắn đầy hâm mộ, bản thân hắn thiên phú thích ứng cũng không tồi nhưng cũng chỉ là hạng phổ thông, tinh thạch trong cơ thể là của một con hắc ma sói thủ lĩnh, so với phàm cấp cao hơn một chút gần vói tinh anh cấp.

Mà lấy quan hệ của Đằng Vân trưởng lão cùng thiên phú vị sư đệ kia rất có thể có được một tinh thạch tinh cấp không tệ. So với bản thân mình thì hy vọng đạp vào dị lực cảnh cao hơn không biết bao nhiêu, dù hắn tự biết bản thân lại không thể ngăn được trong lòng có chút ghen tị.

"Chúng ta đi thôi" Có lẽ vì thế nhìn thấy một người thiên phú còn thấp hơn mình hắn lại cảm giác đối phương có chút thuận mắt, đầy mặt ý cười, Trần Hải hỏi gì hắn cũng đáp, chuẩn chỉ dáng dấp một vị sư huynh gương mẫu.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, sau khi qua vài ngã rẽ cuối cùng cũng tới một tòa nhà lớn, tòa đại điện này nhìn qua vô cùng có khí thế, dù không có lầu nhưng lại to lớn vô cùng, hai bên cây xanh chỉnh tề xếp thành một hàng bao quanh.

Trước cửa đại môn rộng mở, hai bức tượng dị thú khổng lồ đứng gác, chúng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thẳng vào bức tượng một thanh niên mặc trường bào, lưng đeo kiếm, tay trái cầm đao, tay phải cầm một lá bùa, được điêu khắc vô cùng tỷ mỉ, sừng sững đứng trên sân đá trước cửa điện.
— QUẢNG CÁO —


"Đó là tượng tổ sư, nếu đệ gia nhập phái ta sẽ thường xuyên gặp tượng của ngài" Thấy Trần Hải tò mò vị sư huynh vẫn rất nhiệt tình giới thiệu cho hắn, hai người nói chuyện cùng sóng vai bước vào cửa điện.

Nhìn bên ngoài đã vô cùng khí thế, mà khi bước vào trong còn lộng lẫy hơn, tuy không có vàng son lóng lánh, chỉ là sàn gỗ, trần cao với những cột xà điêu khắc dị thú sống động, đặc biệt là những cây cột trụ khổng lồ như những cái cây chọc trời, lại như một bức tranh sống động in hình núi non.

Tất cả kết hợp lại mang theo nét cổ kinh mà trang nhã, để tô điểm cho một đài thi đầu khổng lồ nằm ngay giữa, xung quanh bao trùm trận pháp, những đường vân tối nghĩa cầu kỳ đính vào vài viên đá to màu trắng đang tỏa sáng lung linh.

"Tinh thể" một từ bỗng chốc xuất hiện trong đầu hắn, đây chính là tài nguyên chính để dị lực cảnh tu luyện, loại đá chứa đựng dị lực vô cùng tinh khiết, hắn nhìn ngắm vài lần thầm nghĩ.

"Xem ra nó dùng để cung cấp năng lượng cho trận pháp này"

"Trần Hải" Một giọng nói quen thuộc mang theo kinh hỉ vang lên bên tay hắn, không cần quay đầu Trần Hải cũng biết người nói là ai.

"Thanh Tuyết, gặp lại muội rồi" Nhìn thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp bước chân gấp gáp đi tới, hắn nhoẻn miệng cười, lòng bất giác vui mừng.

"Xem ra gặp lại bạn bè đúng là niềm vui ngoài ý muốn".

Lúc trên quảng trường không nhìn thấy hai huynh muội nhà họ Hà, hắn còn cho là bọn họ bị loại từ vòng đầu tiên.

Xem ra những thành viên đại gia tộc này được đặc cách tuyển thắng đến vòng cuối cùng, thậm chí hắn còn nghĩ những đệ tử gia tộc có thiên phú tốt xem ra đã trực tiếp được nhận vào trong tông mà không cần tham gia khảo hạch.



Một đấu trường Esport điện tử, nơi thời đại của nhiệt huyết, của khát vọng tuổi trẻ cháy lên rực rỡ.
Arena Berlin, mười năm mới ngắm một trận mưa tuyết.
Crypto Arena, cả thanh xuân mới bắt gặp hoàng hôn nhuộm đỏ.
Quỷ Vương và hắn, ở một thế này mới có cơ hội gặp gỡ, liệu lịch sử có lặp lại...
Cùng đón xem Lol: Thời Đại Quang Vinh