• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 43: Không Đề
Bầu trời bên trên lướt qua to lớn màu đen khung sắt, đi qua tầng trời thấp va đập vào từng đỉnh cây cao tạo ra tiếng sàn sạt sàn sạt không ngớt vang vọng trong khu rừng.

Núp trong bụi cây khô Tiêu Tùng sắc mặt không hiểu nhìn xem từ từ đi xa cỗ kia kỳ lạ ma đạo phi hành khí, kẻ ngốc cũng biết lần này bí cảnh thí luyện ra chuyện ngoài ý muốn rồi.

“Sư phụ, cái lỗ trên bầu trời là gì đấy?”. Tiêu Tùng nhỏ giọng hỏi, nhưng quanh hắn không có bất kỳ người nào bóng dáng.

“Ta làm sao biết, ngươi hỏi ta, ta hỏi ai, nhưng ta dự cảm sẽ có nguy hiểm đến gần.” Một âm thanh già nua tự nhiên vang lên trong đầu của Tiêu Tùng, nhưng hắn hình như đã không lạ lẫm với âm thanh này.

“Cái gì nguy hiểm?.” Tiêu Tùng hai mắt híp lại, đáy mắt rơi vào trầm tư.

“Aiii, xem ra chúng ta thầy trò duyên chỉ có thể đến nơi đây, ngươi sau đó nên nhanh chóng trở về căn cứ cùng còn lại tỉnh táo người ôm đoàn. Trận vừa nãy trôi qua sóng âm ta đoán ít nhất là cấp sáu trở lên thiên phú mới có uy lực.” Một bóng trắng từ Tiêu Tùng nơi ngực ngọc bội bay ra, tựa như u hồn giống nhau mơ hồ, là một già nua ông lão, dưới cằm râu trắng bay phất phới.

Này ông lão trên gương mặt thình lình có phù văn ẩn hiện màu vàng chớp lóe, nhưng phù văn xem ra rất yếu ớt gần như sắp tắt, mặc một bộ màu trắng trường bào giống như hiền từ ông lão.

“Sư phụ người ...là Xích Văn tộc người sao?.” Tiêu Tùng là lần đầu tiên thấy u hồn hình thái ông lão xuất hiện trước mắt, không khỏi kinh nghi trợn tròn mắt.

Trước kia hắn chỉ nghe qua giọng nói chưa từng gặp mặt qua, đây còn là lần đầu tiên chính diện gặp mặt, lại không ngờ mình thần bí sư phụ cư nhiên là Xích Văn tộc, bởi vì này dị tộc người đặc điểm trên mặt phù văn rất dễ nhận ra.

U hồn ông lão nghe vậy ánh mắt hơi híp lại, hai mày nhướng lên dường như không thích bị người khác gọi Xích Văn tộc ba chữ này :“Hừm, ta là Xích Thần tộc người, không phải đám kia hình đồ di dân Xích Văn tộc.”

“Không sai, còn là một tên chân chính hoàng tộc bên trong Xích Thần tộc, chỉ là...”

Tiêu Tùng cùng ông lão đồng thời bất ngờ kinh ngạc , quay người nhìn về phía xa bỗng nhiên vang lên âm thanh người thứ ba.

Một thanh niên mi thanh mục tú, mặc một bộ toàn thân trắng bóc quần áo, tóc đỏ dài cột đuôi gà vắt ra sau đầu, hắn một đôi màu vàng đôi mắt không biết khi nào đứng tại dựa lưng dưới gốc cây nhìn xem trước mắt Tiêu Tùng cùng ông lão.

Thanh niên trên tay còn cầm lấy một vật giống như la bàn hình tròn như đang rà quét gì đó, la bàn mặt trên thi thoảng còn lóe ánh lam.
— QUẢNG CÁO —

Nhìn thấy thanh niên này thì đến phiên ông lão kinh ngạc.

“Đôi mắt màu hoàng kim, thiên phú phù văn hoàn toàn ẩn hình dưới da, mái tóc màu đỏ đặc trưng ngươi là...Xích Thần tộc, hơn nữa là hoàng tộc huyết mạch người!.” Ông lão kinh hô không thể tin nhìn trước mắt thiếu niên.

Thanh niên không để ý chỉ hơi quơ trong tay la bàn hướng ông lão, la bàn càng gần càng chớp lóe ánh lam mãnh liệt, thấy vậy thanh niên càng thêm nở nụ cười, hoàn toàn không để ý hai người kinh ngạc.

“Chuyến này ta đi ra du lịch, vốn là không nghĩ đi bắt cái gì hoàng tộc phản đồ, nhưng hiện tại gặp được liền phải nhất định ra tay bắt ngươi trở về.”

Thanh niên duỗi tay, hắn trong lòng bàn tay la bàn bỗng nhiên biến hóa tách ra từng đạo nhỏ bé sợi khí tựa như từng đầu ti hướng ông lão cuốn đến, không mang theo gió lại tốc độ cực nhanh.

Chớp mắt là đến.

“Chạy đi!.” Ông lão từ lúc nhìn thấy thanh niên trên tay la bàn liền không còn chống lại ý nghĩ, chỉ dùng chút sức mạnh còn lại bao lấy Tiêu Tùng ném hắn về phía xa.

Bởi vì ông lão rõ ràng thanh niên đang cầm la bàn là bí bảo một trong gọi Trục Hồn Bàn, cho dù không phải chính phẩm chỉ là hàng nhái đi nữa cũng không phải ông lão hiện tại trạng thái có thể chống lại. Này bàn chuyên bắt lấy linh hồn u quỷ các loại, có cực mạnh khắc chế tính với linh hồn tồn tại, còn có công năng theo dõi dò tìm mục tiêu, tham trắc địa hình, đơn giản phòng ngự. Mà cái thanh niên đang cầm so với hàng chính phẩm thì chất lượng cũng không kém bao nhiêu.

Nó còn có một tác dụng là tìm kiếm Xích Thần tộc người hoặc linh hồn thân tộc, trước kia tại trên chiến trường bị xem như tìm xác công cụ.

Vì sao ông lão không mang Tiêu Tùng cùng ra tay?

Một lý do khác là đến từ thanh niên kia hoàng tộc bản thân thiên phú, bí cảnh nơi này hạn chế trở lên ba cấp nguyên lực người tiến vào, nhưng thiên phú như cũ là có thể tùy ý sử dụng, ông lão hiểu rõ Xích Thần tộc hoàng kim thiên phú là cỡ nào mạnh mẽ không nói lý. Cho nên, trong chớp mắt phân tích ra ở giữa hai bên sức mạnh chênh lệch.

“Sư phụ!” Tiêu Tùng cả người bị không thể kháng cự lực lượng bao bọc kéo về phía sau, trong lúc kinh ngạc chỉ kịp kinh hô một tiếng.

Mọi việc quá đột nhiên hắn chưa kịp hiểu là chuyện gì liền bị mang đi, lại nghe ông lão tiếng nói đột nhiên vang lên trong đầu.
— QUẢNG CÁO —

“Giữ cẩn thận trong ngực ngươi miếng kia ngọc vỡ, nó cất giữ to lớn bí tàng cùng bí mật.”

Mà trong lúc ông lão hướng Tiêu Tùng an bài cuối cùng nhắc nhở, hắn quanh thân liền bị hơn mười đầu ti tuyến quấn quanh không thể động, xung quanh ti tuyến vòng quanh đem u hồn kéo vào la bàn bên trong.

U hồn theo ngày càng đến gần la bàn liền càng bị thu nhỏ, ngày càng nhỏ cho đến như hạt gạo bị la bàn thu vào.

Thanh niên tóc đỏ vung vẩy trong tay la bàn, xem xét bị trấn áp bên trong linh hồn, hơi nhíu mày.

Quá yếu đi, theo lý nói có thể lấy linh hồn hình thái tồn tại hiện thế thì linh hồn nên rất mạnh mới đúng, cho dù bị chính mình trong tay Trục Hồn Bàn khắc chế, nhưng không nên như vậy dễ dàng bị bắt nha.

Thanh niên vuốt vuốt cằm, hắn lần này vì từ xa la bàn cảm ứng được có hoàng tộc phản đồ danh sách mới tiện đường đi tới nơi này, hiện tại thuận tay đã thành liền cần tiếp tục trước kia mục tiêu rồi.

Nơi này dù sao là nhân tộc lãnh địa bên trong, không nên ở lâu.

Lại hướng phía xa đã mất đấu Tiêu Tùng, không có đuổi theo, hắn thân ảnh tại tàng cây bên dưới từ từ mờ nhạt cho đến biến mất như chưa từng đến qua.

----------------------

“Cẩn thận!”

“Đáng chết, đám người này là ai?”

“A!. mau lui!!”

Một khu vực tại trong rừng già, một đám hai mươi người nam nữ thanh thiếu niên, đang cùng khoảng một nhóm bảy người mãnh nam thân hình lực lưỡng, vóc người cao tráng mặc đồ đen che cả mặt chiến đấu.

Trong rừng cây thi thoảng vang lên tiếng kêu thảm, lại có hai người bị đánh ngất đi, không ngừng có than ảnh lẫn nhau qua lại.
— QUẢNG CÁO —


Trịnh Tuyết hiện tại đang dựa lưng với một nhóm nhỏ tiến hành phòng thủ, nàng trạng thái không tốt lắm, khắp người bụi bặm, còn có vài nơi bị đánh xưng tím làm người đau lòng, lúc này đang căng thẳng nhìn đám người áo đen xa lạ nhìn thế nào cũng không giống học viên tham gia thí luyện.

Đám người áo đen này phối hợp thuần thục, di chuyển có bài bản, lại cao lớn vạm vỡ, không chỉ thế bọn họ so với đám thiếu niên choai choai mới học đánh nhau càng có kinh nghiệm cùng hành động lực.

Từ lúc bọn họ đột nhiên xuất hiện cho đến hiện tại liền không nói qua lời nào, xuất thủ cực kỳ ăn ý, mới mấy phút đã đem một nhóm hai mươi người bọn họ đem đánh cho còn dư năm bảy người.

Mà đám học viên bọn họ có xuất ra thiên phú cũng không thể nghịch chuyển chiến cuộc, như cũ bị đè lên đánh.

Còn may này mấy người áo đen không có dự định giết người, chỉ là đem bọn họ đánh ngất trói lại một bên.

Không lâu lắm hai mươi người nhóm Trịnh Tuyết bên này đã toàn bộ bị trói lại như bánh chưng.

Như vậy tình cảnh diễn ra khắp nơi trong bí cảnh, phân tán khắp rừng già, đem muốn hướng về căn cứ tiếp viện các học viên cho ngăn lại.

Từ trên bầu trời nhìn xuống toàn bộ khu vực, sẽ thấy đám người áo đen hình thành một lớp khu vực chân không đem ba khu căn cứ cách ly, các nơi trong rừng diễn ra chiến đấu nhìn như hỗn loạn lại không có một ai thoát ra được bên ngoài trở về căn cứ của mình.

【Truyện không vào Vip, đọc free không cần kẹo.】
【1v1 nhưng nhiều cặp, võng du lai huyền huyễn. Nhiệt huyết sôi trào !】
Tố Hinh dùng lưỡi, đẩy răng hắn ra mà đưa thuốc vào miệng. Môi khóa chặt trên môi hắn. Mặt nàng ửng đỏ. Mắt nhắm lại.
Tay nắm chặt áo Ninh Nhật. Như đang lấy hết dũng cảm để làm điều này.
Hắn mở hí mắt. Sau đó không khỏi bất ngờ.
Ứ !?
Bị cưỡng hôn rồi !!!?
Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?