Chương 1: Liên Minh Huyền Thoại

Tháng 12 năm 2024, thành phố Vinh, thủ phủ hành chính tỉnh Nghệ An, nơi đây là một trong những trung tâm kinh tế lớn tại khu vực bắc trung bộ. Cũng ở trong thời điểm này, trong một trung tâm công nghệ.

Phòng dự thảo.

"Thông báo cho mọi người một tin tốt, tổ công tác số 9 của chúng ta vừa thành công thuyết phục quan hệ đầu tư lên một tầm cao mới cùng với Luxshare, một lần nữa xin cảm ơn sự cố gắng của tất cả anh em" Trưởng nhóm Bình với khuôn mặt tràn trề vui vẻ cười nói.

Dứt lời, một tràng pháo tay không hẹn mà cùng lúc vàng lên dồn dập đã đầy đủ bày tỏ được sự hưng phấn của tất cả mọi người.

"Aaa, yeah..tôi đã bảo rồi mà, chúng ta kiểu gì cũng sẽ thành công, c·hết tiệt, hôm nay tôi phải làm một chầu tắm sông mới được"

"Hahaa.." Tùng, nhân vật hoạt ngôn nhất trong team đều khiến mọi người không nhịn được cười.

"Bớt nói xàm đi Tùng. Là như thế này, với thành tích vừa đạt được, công ti vừa ra quyết định đặc cách cho chúng ta được thưởng một khoản tiền thưởng là 14 triệu đồng, đồng thời được định ra 2 ngày nghỉ nhằm khích lệ tinh thần của cả team"

Nghe được Bình nói, cả nhóm ai nấy đều phấn khích hoan hô thật lớn với quyết định sáng suốt của sếp lớn. Cũng phải thôi, con người ai mà không muốn lấy được tiền cơ chứ, hơn nữa đó còn là công sức vất vả của cả nhóm sau gần một tháng chạy deadline mệt mỏi.

Khác biệt với hình ảnh trong khi mọi người đang tập trung lại nói chuyện thảo luận nên tận dụng thời gian nghỉ còn lại để đi đâu thì ngay tại góc bàn nhỏ, một chàng thanh niên nhìn qua tầm cỡ 26, 27 tuổi khá điển trai vẫn ngồi yên lặng nhắm mắt ngưng thần, đôi mí mắt đang nhăn chặt chứng tỏ tâm tình của cậu ta đang không bình tĩnh cho lắm.

"Thứ đồ gì?"

"Hơn 1600 điểm, mày đùa tao chắc?"

Nếu lúc này có người nhìn vào màn hình trình duyệt trên chiếc máy tính của cậu ta thì chắc chắn sẽ hiểu được ý nghĩ của hắn.

Chỉ thấy trên màn hình hiển thị rõ dòng thông tin bắt mắt.

-NO.1: 【Viper】【Challenger】【1527LP】



Chả là Lục Cảnh muốn nhìn một chút Top 1 rank Hàn hiện tại, xem xem với điểm số hiện tại của hắn còn cách biệt bao nhiêu.

Không nhìn còn không sao, mà vừa nhìn kết quả xong, Top 1 hiển nhiên kém chút để cho trái tim hắn đột nhiên muốn ngừng.

C·hết tiệt ! Lần trước không phải hắn vừa nhìn xem chẳng phải là mới đạt hơn 1400 điểm sao?

Lục Cảnh chỉ cảm giác hô hấp của chính mình đều có chút khó khăn, nhìn xem ngày kết thúc mùa giải chỉ còn có không đến một tuần, mà điểm số của hắn so với Viper còn cách nhau hơn 200 điểm lận.

Hơn hai trăm điểm, coi như Viper ngửa lưng phơi ống quần trong khoảng thời gian này không đánh, hắn cũng không có khả năng tại trong vòng vài ngày đuổi kịp cậu ta được.

Cái gì hai trăm điểm? đúng, các bạn không hề nhìn lầm, là hơn 200 điểm, Lục Cảnh chỉ kém Top 1 thách đấu Hàn hơn 200 điểm.

Lục Cảnh không phải đang rảnh hơi chỉ để vào xem điểm số của người ta, mà hắn thật sự đang rất nghiêm túc leo thách đấu Hàn.

Lục Cảnh với lấy một miếng táo xanh bỏ vào miệng, dứt khoát nhấn vào biểu tượng giao diện trò chơi.

Trên màn hình máy tính đều là chữ Hàn, gần đây hắn đều chỉ chơi ở server Hàn, bởi vì ngành thể thao điện tử ở Hàn Quốc phát triển rất mạnh, cho nên dưới tác động của hiệu ứng kéo theo thì cao thủ ở server Hàn cũng nhiều hơn các khu vực khác, vì thế mà các người chơi trình độ tốt hay thậm chí là tuyển thủ có chút đẳng cấp đều sẽ tới server Hàn rèn luyện kỹ năng.

Click chuột chuyển đổi đến trình duyệt chính, Lục Cảnh kiểm tra một chút chiến tích của mình, tại hàng loạt ngôn ngữ tiếng Hàn mà hắn nhìn không hiểu một chữ nào, một dòng chữ tiếng Anh hiển thị bắt mắt rõ ràng:

【Swan】 【Challenger】【#No.11】cùng với【1321LP point】 vô cùng loá mắt.

Challenger, cũng có nghĩa là bậc xếp hạng Thách đấu đỉnh cao, đẳng cấp cao nhất trong trò chơi liên minh huyền thoại này, mỗi một server chỉ có ba trăm tên người chơi đạt được thứ hạng như vậy, nhóm người này cũng là những người đại biểu cho trình độ cá nhân đứng đầu nhất trong chiến trường trò chơi điện tử Liên Minh Huyền Thoại.

Mặc kệ có nguyện ý thừa nhận hay không thừa nhận, rank Hàn từ trước đến này cũng là sever cạnh tranh kịch liệt nhất, hội tụ đủ những người chơi có trình độ cao nhất, rất nhiều tuyển thủ tài năng cũng vì vậy mà được phát hiện.

Dù là Lục Cảnh không thường xuyên khoe khoang trình độ của mình, nhưng cũng nhờ vào thao tác nhẵn nhũi mà cũng đã thu hút không ít sự chú ý, rất nhiều người không biết rõ đều cảm thấy Lục Cảnh rất có thực lực, chỉ đợi đến lúc sẵn sàng, nhảy lên thành tuyển thủ chuyên nghiệp cũng là chuyện trong tầm tay.



Vì vậy, trên mặt hắn đều kém chút bộc lộ bốn chữ lớn "gương mặt triển vọng".

Chỉ là khi nhìn lại tuổi tác của mình, Lục Cảnh kìm nén khó chịu, 27 tuổi ở cuộc sống bình thường thì chỉ mới đang trong độ sung sức nhất. Tiếc là, trong sự nghiệp game thủ, tuổi tác của hắn đã xem như là quá già để tham gia thi đấu.

Một lúc sau, nhóm người trong team bắt đầu hồ hởi chuẩn bị cho thời gian nghỉ cuối ngày, trong đó có hai người lúc này đi về phía Lục Cảnh.

"Này Cảnh, cậu bớt xem mấy cái vô bổ kia đi, nhóm bóng chuyền của chúng ta mới có 5 người, cậu vào luôn cho đủ người đánh một trận đi"

Lục Cảnh nghe vậy mới ngước mắt lên nhìn về nhóm người trước mặt, lại lần nữa lắc đầu thở dài, chán nản nói: "Anh Nhân, em đã nói rồi, với cái trình độ đánh bóng của em, vào cùng anh em cũng chỉ thêm vướng víu, anh tìm người khác xem"

"Nhưng mà tụi anh bây giờ chuẩn b·ị đ·ánh rồi, có tìm cũng không biết đâu mà lần"

"Vậy thì bảo bên kia đánh 5 vs 5, em thật sự không quen chơi mấy trò thể thao này"

"Haizz, được rồi, cậu cũng ít chơi mấy cái trò vô bổ ấy đi, dành thời gian tập luyện thể thao còn tốt hơn" Anh Nhân bất đắc dĩ lắc đầu, thằng em này thật sự là nghiện game quá rồi, anh đã khuyên nhủ biết bao lần vẫn chẳng thành công được.

"Không nên nhận xét một chiều vậy a, em thế nhưng là tinh anh trong cả toàn tỉ tỉ nhân loại đó nha, Anh Hùng Liên Minh thiên tài siêu cấp, mê muội thể thao, không làm việc đàng hoàng là không tốt, em làm như vậy là đang đi vào quỹ đạo đúng." Lục Cảnh nghiêm trang nói.

"Trời mẹ, mê muội thể thao mà gọi không làm việc đàng hoàng, chơi game là hướng đi đường đúng, cậu đúng là chỉ giỏi nghiêm chỉnh nói bậy nói bạ, nếu anh không có cái đứa em trai nghiện game ở nhà, anh còn suýt nữa tin sái cổ" Anh Nhân bĩu môi khinh bỉ một cái.

Nghe tới đây, Lục Cảnh hoàn toàn im lặng quay đầu không thèm cãi lại, không đam mê thì làm sao hiểu được niềm đam mê cơ chứ.

...



Trần Lục Cảnh sinh ra trong một gia đình tương đối bình thường như bao con người khác, có mẹ làm nhân viên kế toán, ba làm giá·m s·át xây dựng.

Gia đình không quá giàu có nhưng cũng có của ăn của để cho hắn một cuộc sống đầy đủ từ nhỏ đến lớn, vừa sinh ra đã được chú định là không cố gắng thì không thành công, có cố gắng thì không c·hết đói.

Chỉ là, ba của hắn khi hắn mới vừa học xong cấp ba thì bị bệnh mất, gia đình lại thường xuyên vì nợ nần mà khốn đốn, cũng chính vì vậy mà Lục Cảnh phải vừa tự kiếm tiền học vừa ra ngoài làm thêm một phần giúp mẹ giảm thiểu áp lực, còn may mắn trình độ chơi game của hắn không tồi, rảnh rỗi cày thuê cũng kiếm được số tiền không nhỏ.

Nếu như, ba của mình không bệnh mà mất...có lẽ...

Thật đáng tiếc...

-----------

Summoners Rift, đao quang kiếm ảnh liên tục lấp lóe, hai bên tổ chức mở ra một cuộc giao tranh cực lớn ở đường giữa khiến cho người ta hoa cả mắt.

Nhìn bảng điểm số hai bên hiển thị 21: 24 đủ để thấy được đội đỏ hay xanh đều đang đánh khó phân thắng bại, dưới tình cảnh giao tranh hỗn loạn, thật sự trong lúc nhất thời cũng không thể đoán được là bên nào đang chiếm được ưu thế lớn hơn.

Nói thì chậm nhưng tình huống lại diễn ra rất nhanh chóng, hỗ trợ của đội màu đỏ trước tiên liền bị lên bảng đếm số, đội xanh chiếm được ưu thế liền tận dụng truy kích, ngay lập tức từ sau vách tường bạo phát ra một vòng xoáy xung kích đem toàn bộ cả 4 người còn lại cuốn vào.

"Triple kill"

"ACE"

Thì ra là một Lệnh sóng âm từ Orianna âm hiểm giấu phía sau tường, với màn quét sạch cả năm người vừa rồi, rất nhanh trận đấu đã phân ra được thắng bại.

"DEFEAT"

Không có tâm trạng thưởng thức căn cứ của mình nổ tung, Lục Cảnh vô cùng thuần thục nhấn xuống Alt f4, nhìn lấy bên đội bạn bắt mắt hiện lên Mvp Chovy, hạng 2 Viper với Aphelios, Lục Cảnh nhìn lấy hình ảnh này, hắn có chút im lặng.

Đúng vậy, vừa mới ván này, hắn không những không thể tăng thêm điểm, thậm chí điểm xếp hạng còn cách biệt so với Viper càng lúc càng lớn.

Được rồi, hắn thua thật không có gì để nói, đi đơn gặp phải đội bạn là tuyển thủ còn không sao, lại kéo thêm đồng bọn kèm theo nữa thì cũng hết cách.

"Được rồi, đánh cũng không lên nổi, tranh thủ chút ít thời gian đánh cho vài vị đại gia kiếm chút ít tiền vậy.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây