• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 14: Tử Cực Ma Đồng ( Tái Bản )
Chương 14: Tử Cực Ma Đồng ?

Từ đài cao nhìn xuống, một thanh âm già nua vang lên:

"Hứa Tiên huynh đệ, ngươi trước đó không phải nói Cổ Họa không có thiên kiêu hay sao ? Bổn Quân hay là thấy được vị này Nhất Dạ Thiên Thu cũng rất thú vị, nếu không phải Cổ Họa thiên kiêu như vậy để hắn gia nhập bên này, làm Tàng Thiên phần tử, ngươi thấy thế nào ?"

Đến từ Tàng Thiên đại sâm lâm, vị lão giả kia ánh mắt thâm trường nhìn về bên dưới đạo tràng nói.

"Ha ha, Hình lão lời này cũng quá vẹn toàn, làm sao hắn cũng là Cổ Họa sinh linh, nếu như muốn giành tài, Huyết Hải cũng không muốn bỏ qua mầm non quý giá như vậy a." Thiếu nữ cạnh bên ngân nga cười đùa một tiếng.

Lộc Hứa Tiên hiếu kì: "Huyết Hải thật nhận nam nhân ?"

Thiếu nữ nghe vậy cười khúc khích một tiếng, nói: "Huyết Linh Giáo không nhận nam nhân là đệ tử, nhưng một vị thiên tài luyện dược sư thì là ngoại lệ."

Ngũ đại sâm lâm đều lên tiếng, muốn lôi kéo Nhất Dạ Thiên Thu về bên mình, mà người thiếu niên này còn mang trên mình bí ẩn về Đạo Mộc lệnh bài, là điều càng khiến bọn hắn hiếu kì đến mạng.

Bọn hắn dạng này nửa bước Yêu Vương tu vi, đều là tiếng tăm không nhỏ nhân vật, đối với bọn hắn trên đời chỉ có hai chuyện đáng quan tâm.

Trọng yếu thứ nhất, là tăng cường tu vi, thực lực. Đối với bọn hắn, như có thể từ manh mối nào đó thông qua Nhất Dạ Thiên Thu dò ra nơi Dược Vương Nhất Dạ nằm xuống, đây là vô thượng tài bảo.

Dược Vương Nhất Dạ có thể coi là Dược Tổ trên Khấp Huyết Giới này, nghe nói riêng bản thân hắn sở hữu tài sản so với Nhân tộc còn lớn hơn.

Quay về chuyện thứ hai mà bọn hắn quan tâm, là bồi dưỡng thế hệ hậu bối, tìm người kế thừa, bồi dưỡng lực lượng.

Mà riêng Nhất Dạ Thiên Thu tài năng như vậy, cũng để bọn hắn nổi lên ái tài chi tâm !

Dù sao, để có thể tại tinh thần lực cấp 3, lại nhất cử nâng lên lục đỉnh, tìm ra thâm ý vòng thứ nhất, đủ thấy tâm trí nhạy bén rất cao.

Đến nỗi, một mực bốc mùi men lão ăn mày cũng lên tiếng cảm thán: "Vòng thứ nhất có ẩn tàng thủ đoạn, không nghĩ đến vị trí thứ mười thí sinh liền khám phá ra, như vậy liền mất đi thú vị a."

"Nhất Dạ Thiên Thu tên, e rằng không lâu sau tại luyện dược giới liền dậy sóng."

"Tửu Quân quá lời, Cổ Hoạ lần này xuất hiện tân tú như vậy cũng là ngoài dự tính, không phải lão quỷ ngài cũng muốn giành chứ ?" Lộc Hứa Tiên cười nói.

Tửu Quân hất tay nói: "Lão phu chỉ lấy tửu làm bạn, không quan tâm, không quan tâm a. Ợ . . ."

Thập đỉnh xếp thẳng một hàng dài, lại hình dạng như đúc, từ trước ra sau hoàn toàn như nhau, khó có thể phân biệt.

Nên để làm giống như cách của Nhất Dạ Thiên Thu là chuyện không đơn giản !

Mặt ngoài thập đỉnh quả thật tương tự, nhưng so xét trọng lượng liền thấy khác biệt.
— QUẢNG CÁO —


Dựa theo lão trọng tài nói, mỗi đỉnh là một trăm cân, nhưng thực tế có chút khác biệt. Sẽ có xê xích rất nhỏ, có cái là chín mươi chín cân rưỡi hơn, có cái lại trăm cân thừa xíu lạng.

Đây là do một vị Dược Vương tinh tế nhìn nhận ra, người thường không thể phân biệt.

Giống như Hạo Thiên hạng này hiếu thắng thanh niên, liền không thể hiểu được.

Thiên Mệnh lại vì Hạo Thiên, hành động lỗ mãng, lời ít công toi.

Muốn cảm nhận thập đỉnh trọng lượng có chênh lệnh, không phải chỉ cần lấy tinh thần lực dò xét liền đủ, còn phải tại thân đỉnh từng vị trí dò xét, tìm ra yếu điểm.

Mà yếu điểm này, cần đòi hỏi tinh thần lực khống chế đạt đến vi diệu mới thành khả năng tìm ra.

Chính vì điểm này, Nhất Dạ Thiên Thu lập tức nhận được bên trên lầu cao các vị đại lão thưởng thức không thôi.

Bởi vì bọn hắn biết, bản thân mình, dòng tộc mình đều không thể lý giải, với tu vi hiện tại đều khó để phân tích ra.

"Đáng tiếc, nếu không phải vì dò xét đại cục, ta cũng muốn nâng lên toàn bộ. Nghĩ đến liền thấy cỡ nào ngưu bức phá thiên a."

Hắn thầm nói trong lòng, khuôn mặt tỏ vẻ tiếc nuối, làm người khác lầm tưởng hắn đang tự trách bản thân không thể nâng lên đỉnh thứ bảy.

Thật ra, nếu Nhất Dạ Thiên Thu dám cử một lần đủ cả thập đỉnh, lại quá lộ phong mang, đối với không tên không tuổi tu sĩ, có biểu hiện ưu tú như vậy rất dễ bị để ý, sợ hãi và gạt bỏ từ trong trứng nước.

Nhưng hắn lần này nhất cử nâng lên lục đỉnh, cũng đã đủ nhận được Cổ Họa cao tầng quan tâm. Chỉ có được coi trọng, hắn mới có thể dễ dàng dò xét Cổ Họa thế cục hiện tại ra sao.

Tiếp đó hơn hai nghìn chín trăm thí sinh dự thi, mặc dù thấy được Nhất Dạ Thiên Thu cử đỉnh, phát hiện trong đó một chút "lối mòn để đi"nhưng không phải ai cũng làm được.

Có thể phát hiện ra vị trí yếu điểm sao ?

Có thể vận dụng tinh thần lực một cách vi diệu sao ?

Ba nghìn người qua hết, đứng tại vị trí cuối cùng, là một vị có mái tóc tuyết trắng nam tử, răng trắng môi hồng, cho người ta một loại cảm giác ôn nhu dễ chịu đến cực điểm.

Người này xuất hiện, liền gây nên không nhỏ tiếng cảm thán.

"Lão Tam, ngươi khi nãy có hỏi Cổ Hoạ có thiên kiêu hay không, như không có tiểu tử Nhất Dạ kia, vị thiếu niên này hẳn là một lựa chọn tốt nhất." Tứ Thốn đẩy đẩy tay Tam Phương hỏi.

Tam Phương nói: "Từ khi nào ngươi phát hiện được ? Không cần ngươi nói lão hán cũng biết, trước mắt thiếu niên nam tử này chính là Hắc Ngạc tộc thiên kiêu chi tử Hắc Thiên, nghe nói hắn mẫu thân là Hồ tộc công chúa, phụ thân lại là Hắc Ngạc tộc Binh Trưởng."
— QUẢNG CÁO —

"Ồ, còn có chuyện này ? Hồ tộc công chúa là ai ? Ngươi làm sao biết được ?" Tứ Thốn nói.

Tam Phương lắc đầu nói: "Ngươi quá cô lậu quả văn, suốt ngày chỉ biết cờ bạc đàn đúm, Hồ tộc công chúa lại không biết ? Nàng là Mị Hồ nhất tộc thành viên duy nhất còn sống sót trong lần bạo loạn Hồ tộc kia, nói nàng là đệ nhất mỹ nữ của Cổ Hoạ cũng không sai a."

Tam Phương nghĩ đến cái gì, ánh mắt bơ phờ, miệng thì mỉm cười nhìn rất khó ưa.

Tứ Phương cãi lớn: "Không thể ! Đệ nhất mỹ nữ là Thố Ngọc tỷ tỷ a, không có ai khác."

Hai cái lão đầu ngồi la ó um sùm trên này, bên dưới đạo tràng đã là một diễn biến khác.

Lầu cao bên trên, Hắc Hùng Sí ánh mắt như hổ nhìn về Hắc Thiên, cười gằn một tiếng: "Hậu sinh khả úy a, là Hắc Tuyệt đệ tử chân truyền sao ?"

"Ta nghe nói, Hắc Thiên tiểu tử này là điều cấm kị của Hồ tộc, chân thân là trong truyền thuyết một con nhiều đuôi Bạch Hồ, thậm chí có người tận mắt thấy qua hắn là Cửu Vĩ Thiên Hồ trong truyền thuyết."

Lộc Hứa Tiên nói: "Dù hắn là ai đệ tử, ngươi cũng phải giữ vững bình tĩnh, không được manh động. Chư vị Yêu Vương giao cho chúng ta trách nhiệm trị an, không phải ngược lại, một khi ngươi làm chuyện điên cuồng, chư vị Yêu Vương giáng xuống Vương Phạt ngươi gánh nổi sao ?"

"Mà lại, Hắc Tuyệt đại nhân tên úy, ngươi cũng cần có chút tôn trọng xưng hô a."

Lời tuy có vẻ bình tĩnh, nhưng khiến Hắc Hùng Sí sóng lưng hơi lạnh, bởi vì năm đó Hắc Tuyệt đến Đào Hoa làm loạn, bản thân hắn cũng từng bị y dạy dỗ một lần.

Lộc Hứa Tiên chính vì biết điểm này, cho nên không ngại nói thẳng, đâm vào chỗ đau của đối phương.

Hắc Thiên đứng trước toàn trường chứng kiến, con ngươi và đồng tử hai mắt từ đen hóa thành tử sắc, sử xuất một loại nhãn pháp nào đó chiếu về thập đỉnh.

Ánh sáng này mạnh mẽ đến mức khiến khán đài không dám nhìn thẳng vào, mà thập đỉnh cũng cùng lúc bị lắc lư dữ dội !

Rốt cuộc tại mọi người chăm chú lúc, thập đỉnh bị một cỗ vô hình lực lượng nhấc bổng lên, toàn trường kinh động !

"Quá nghịch thiên, là Tử Cực Ma Đồng ! Chắc chắn là trong truyền thuyết Tử Cực Ma Đồng !"

"Như vậy có gọi là vi phạm quy tắc hay không ?"

Trên khán đài đám người quan chiến đều giật mình đứng lên, quá rung động rồi !

Chuyện này không đơn giản, bởi vì đây là lần đầu bọn hắn chứng kiến Tử Cực Ma Đồng trong truyền thuyết nhắc đến, mà lại việc này còn liên quan đến vị một trong hai bá chủ của Cổ Hoạ đại sâm lâm.

"Nghe nói hơn trăm năm trước tại Đào Hoa có một tin đồn, dưới Đào Hoa lòng đất tồn tại một tôn Ma Vương. Ma Vương này không cần nói cũng biết là năm đó tàn dư Ma tộc sót lại, có người nói việc này dính líu đến Đào Hoa chư Vương trên thân." Tàng Thiên đại sâm lâm Hình Minh lão giả nói.

Hắc Hùng Sí quát lạnh một tiếng: "Hồ đồ, Hình Minh lão thất phu ngươi, ăn có thể ăn bậy, nói chớ được nói bậy. Năm đó sự tình, là Hắc Thạch Yêu Vương đại nhân đích thân đi dò xét, lại không có một chút phát hiện, Ma Vương vốn dĩ là chuyện hoang đường."
— QUẢNG CÁO —

Huyết Hải thiếu nữ miệng nhoẻn một cái, hé mở môi cười: "Nhưng sau đó, không ai nghĩ đến Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu đại nhân lại đích thân quang lâm nơi đó dò xét thực hư, nghe nói lão nhân gia ông ta cùng tôn kia Ma Vương phát sinh đại chiến, cuối cùng Ma Vương bị một quyền đánh chết. Ngay cả Ma Thạch cũng hóa thành tro bụi."

Hắc Hùng Sí lần này lại không thể chống chế, nắm đấm siết chặt.

Thấy vậy thiếu nữ nói tiếp: "Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu đại nhân sau đó đối với chuyện này làm ngơ, cũng không biết vì cho Đào Hoa chư Vương thể diện hoặc dự tính thế nào. Thế nhưng chuyện này hoàn toàn là sự thật, Cổ Họa Đông Châu Thử tộc, còn có Thanh Lộc tộc tu sĩ làm chứng, nghe nói Hắc Thiên lúc còn ấu thơ cũng có mặt tại hiện trường, mà Tử Cực Ma Đồng chính là được Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu đại nhân giúp hắn đoạt được."

Lộc Hứa Tiên thấy bầu không khí không đúng, lên tiếng giải vây: "Nếu như Hãn Hải Tuyệt Vương Hầu không muốn đối ngoại tuyên bố chuyện này, chúng ta hay là lại đừng bàn tán tiếp xuống, nếu lỡ làm phật lòng lão nhân gia ngài, hậu quả kia không ai chịu đựng nổi."

Huyết Hải thiếu nữ nghe vậy cũng không nói nữa, ánh mắt thâm thúy nhìn về Lộc Hứa Tiên cùng Hắc Hùng Sí.

Đây là châm ngòi chiến tranh !

Yêu tộc Ngũ Đại Sâm Lâm, nếu như hai cái trong số đó xảy ra mâu thuẫn, lại đi đến chiến tranh, nói không chừng cái khác đại sâm lâm sẽ có thể đục nước béo cò.

Mà Cổ Hoạ là xa xưa nhất đại sâm lâm, tài nguyên tài phú vô cùng khổng lồ, thậm chí đến bây giờ vẫn chưa thể khai thác hết.

Lộc Hứa Tiên nhìn ra ý đồ của nàng, liếc mắt nói: "Như là Cổ Họa cùng Đào Hoa chiến tranh nổ ra, ngươi có tin hay không chiến hỏa cũng lan đến tam đại sâm lâm còn lại. Lúc kia đục nước béo cò đám người chỉ có thể là Nhân tộc cùng Vu tộc."

Huyết Hải đại sâm lâm thiếu nữ nghe vậy trầm mặc, hừ lạnh một tiếng không nói.

Nói thì chậm, thực tế rất nhanh, trên đạo tràng thí sinh sắp sửa tiến vào vòng hai, mà vòng thứ nhất kết thúc nhóm đầu năm người đều được Luyện Dược Sư Công Hội trao tặng phần thưởng nho nhỏ.

"Hạng nhất người, Hắc Thiên, 100 điểm ! Một viên Hoàng cấp thượng phẩm Thủy Linh Đan."

"Hạng nhì người, Nhất Dạ Thiên Thu, 60 điểm ! Một viên Hoàng cấp trung phẩm Hỏa Linh Đan."

"Hạng ba người, Thiên Mệnh, 50 điểm ! Một viên Hoàng cấp trung phẩm Thổ Linh Đan."

"Hạng tư người, Tôn La, 50 điểm ! Một viên trung phẩm Mộc Linh Đan."

"Hạng năm người, Hạo Thiên, 40 điểm ! Một viên Hoàng cấp trung phẩm Kim Linh Đan."

. . .

____
Chuốc chương xong !!

Truyện hay siêu hot: Ngươi Quản Cái Này Gọi Cấp D Năng Lực?
Truyện là phi lợi nhuận, được viết bởi một tôi, kẻ đi nghĩa vụ đời người phục vụ đất nước, bởi một anh chàng trẻ tuổi không những sáu múi :D cơ bắp cuồn cuộn, mà não cũng đầy nếp nhăn để suy nghĩ ra rất nhiều văn tự mà bình thường trong đời sống khó dùng đến.Chỉ mong bạn xem ủng hộ mình có động lực bằng đề cử, đánh giá tích cực và bình luận tích cực !!Lịch ra chương: 2 ngày 1 chương ! (Truyện đầu tay )