• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 58 : Cơm chó nè
" Thế nào, thích tác phẩm của ta chứ ? "

Lão già từ lúc nào đã đến cạnh bên . Lưu phong gật đầu dơ ngón tay cái .

Bên cạnh lão già, người mà trước kia Lưu phong từng gặp mặt . Thiếu úy đội 2 cùng hắn bắt tay nhau .

" Rất vui được gặp lại cậu "

" Tôi cũng thế, xin được giới thiệu kĩ càng tôi là thiếu úy trung đội 2, một trong bốn thiếu úy nơi đây . "

Có người đại úy chỉ huy chính trực nên các thành viên dưới trướng đều bị ảnh hưởng lớn . Dù là thiếu uý trung đội 2 hay thiếu úy trung đội 1 kia đều toát ra khí chất như nhau . Cậu mang vẻ mặt trầm lặng có vẻ thuộc kiểu người nói ít làm nhiều .

Đại úy lúc này nói với thiếu úy đội 2 .

" Tôi đã quyết định sẽ thực hiện kế hoạch giải cứu mà tôi từng đề cập . Dị năng giả Lưu phong có thể sẽ cùng tham gia nhiệm vụ này . "

" Có thể ? "

Lưu phong có chút khó hiểu, chẳng phải hắn đã thể hiện rõ quan điểm bản thân rồi sao . Đại úy khuôn mặt nghiêm túc .

" Tôi nói trước chuyến đi này sẽ vô cùng nguy hiểm, cậu thực sự chắc chắn chứ ? Đừng trả lời vội, sáng mai 8 giờ sẽ khởi hành, việc cậu có mặt hay không sẽ tương đương với câu trả lời . "

" Còn thiếu úy đội 2, bắt đầu chuẩn bị đầy đủ cho chuyến đi dài "

" RÕ "

Thiếu úy đội 2 đứng chào tư thế chuẩn, xoay người rời đi .

Lưu phong, đại úy và lão già tham quan vòng quanh nhà xe . Nơi đây cũng chẳng phải chỉ mình mỗi lão già, còn rất nhiều người khác vẫn đang miệt mài đằng xa . Có điều khả năng sửa chữa của lão già được đại úy đánh giá cao nhất . Lão có thể biến cả chiếc xe vốn nát bét vài tháng sống dậy được .

Mắt Lưu phong đột nhiên như dán vào thứ gì đó, lão già cạnh bên cười ha hả .

Đã là đàn ông thì ai mà chẳng thích những thứ mạnh mẽ . Lưu phong cũng không ngoại lệ, hắn bị thu hút ngay bởi chiếc xe quân sự bọc thép . Lớp thép dày đặc cứng rắn sẫm màu, phía trên nóc xe là một khẩu súng máy 14,5 ly to lớn cùng hai hòm đạn treo hai bên . Thứ này sẽ đục thủng bất kì zombie nào dám cản đường .

Lưu phong có chút nghĩ nếu dùng khẩu súng máy bắn con zombie đại lực lúc trước thì sẽ ra sao . Cái con tinh tinh đó cũng chẳng phải dạng tầm thường .

" Này ngài có muốn vào thử chứ ? "

Người lính trẻ thấy được sự thích thú từ vị dị năng giả này . Lưu phong bị kéo lại trong trí tưởng tượng, hắn nhanh chóng gật đầu .

Lưu phong hưng phấn sờ mó từng ngóc ngách, cảm giác được chạm tận tay con quái thú . Tuyệt nhất phải nói là trải nghiệm cầm thử vào khẩu súng máy .

Thỏa mãn đại khái sự hiếu kì, Lưu phong rời đi để lão già quay lại làm việc tiếp .

Người vốn cũng không nhiều, hầu hết binh lính nơi đây đều biết đến Lưu phong dù chính Lưu phong còn chẳng biết họ là ai . Hắn được tiếp đón nồng nhiệt mọi nơi đi qua, được tiếp cận cả các công nghệ thiết bị quân sự mà người khác bị cấm vào .
— QUẢNG CÁO —


Gần tối Lưu phong mới về đến nhà . Tia chớp chẳng rõ đã chạy đi đâu .

" Mừng anh đã về "

" Ừm cảm ơn em "

Lần này Vương tài mới là người ra đón Lưu phong thay cho Tiểu lệ mọi khi . Cậu nhóc nhút nhát đi theo anh trai như hình với bóng ngày nào nay đã trở nên thân cận với mọi người hơn, đặc biệt cậu có vẻ cực kì tôn trọng Lưu phong .

Lưu phong chưa vào ngay, hắn xoa nhẹ đầu Vương tài . Cậu nhóc có vẻ khá thích điều đó . Lưu phong hỏi cậu về một số chuyện đời sống thường ngày . Biết được một số thông tin cá nhân của cả hai anh em .

" À mà nhắc em mới nhớ, dạo gần đây anh hai em bảo dường như cảm thấy có thứ gì đó trong cơ thể . Chỉ là anh ấy vẫn chưa thể tác động được đến nó . Đó có phải dị năng mà anh nói không "

Nhìn thằng bé hai mắt lấp lánh đầy hứng thú . Lưu phong bật cười dắt tay cậu nhóc vào trong .

" Tất nhiên là phải, nhưng cần phải có thời gian để làm quen được với nó . Không phải ai cũng như chị em vừa biết liền có thể sử dụng ngay đâu . Nói đến đây thế còn nhóc Tiểu hạo thì sao, có dấu hiệu chưa ? "

Thằng bé gãi đầu .

" Em không chắc lắm vì Lục hạo không đề cập gì đến mà em bên cạnh cũng không nhận ra có điều bất thường nào ? "

" Được rồi "

Ban ngày mỗi người mỗi nơi, ban đêm trăm rễ cũng về một gốc . Bữa tối ngon lành do Bạch băng nấu, nói chuyện về các điều vừa xảy ra trong ngày ...

Tẩy thân thể qua dòng nước mát, Lưu phong mặc vào bộ đồ thun ống ngắn đơn giản . Lưu phong giật nảy mình khi thấy Bạch băng đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài . Cô cũng mặc một đồ thun đơn giản giống Lưu phong nhưng thuộc phiên bản cho nữ .

" Em vừa làm anh giật mình đấy ! "

Lưu phong nửa khiển trách cười nhưng chỉ có sự im lặng đáp lại hắn . Lưu phong đủ nhạy cảm để biết có chuyện không ổn .

Lưu phong nhanh chóng bước nhanh ra sau lưng cô, tay vòng qua bụng ôm Bạch băng vào người . Hắn nói nhỏ nhẹ .

" Sao thế "

" ... "

Bạch băng vẫn không trả lời khiến cho hắn đổ mồ hôi . Giờ hắn có thể hiểu được cảm giác của mấy người đàn ông khác trên mạng khi ở trong tình huống này . Nhanh chóng cố nhớ lại các cách giải quyết mà hắn từng đọc được, chọn cách khả quan nhất .

Lưu phong giữ nguyên tư thế nhưng vòng tay ôm chặt hơn, miệng nỉ non xin lỗi các thứ dù cho chính hắn còn chẳng biết mình đã làm gì . Nếu nghĩ lại, bữa cơm vừa nãy Bạch băng dường như chưa hề nói một tiếng nào với hắn cả .

Có vẻ biện pháp thực sự có hiệu quả, Bạch băng cuối cùng cũng chịu nói .
— QUẢNG CÁO —

" Anh có gì để nói với em không ? "

" ... "

( Khoan đã nói gì ? )

Đầu óc Lưu phong điên cuồng vận chuyển trong vài giây . Nói gì ? Hắn đã làm gì có lỗi với cô ấy sao ? Lưu phong trong khoảng thời gian ngắn nghĩ về vô số thứ . Nghĩ đi nghĩ lại thì thứ mà hắn làm gần đây không nhiều, cũng chỉ có thể là nó .

Lưu phong áp sát đầu như chú cún con chà sát đầu, giọng đầy hối lỗi .

" Em hẳn biết được nhỉ . Xin lỗi, lỗi của anh . Anh vô tình dính vào một số chuyện xấu xa, nghe được, thấy được . Đáng lẽ anh nên chọn cách khác thay vì để bản thân bị cảm xúc chi phối . Nếu anh dùng mối quan hệ của mình để giải quyết thì mọi chuyện có thể đã khác . "

" Và ? "

" ....... Mai anh sẽ làm nhiệm vụ giải cứu ở khá xa, có thể anh phải vắng mặt vài ngày "

" Và ? "

" ... "

( Còn hả ? )

Lưu phong thực sự chẳng còn gì để nói vì đó là toàn bộ những chuyện xảy ra gần đây . Hai người cứ thế im lặng cho đến khi Bạch băng từ từ xoay đầu lại . Nhìn đôi mắt buồn đó, cảm giác tội lỗi dâng trào, Lưu phong gục đầu trên vai cô .

" Đừng buồn mà, nói cho anh biết anh làm gì sai đi mà, được chứ ... "

" Chúng ta là người yêu nhau đúng chứ "

" Ừm chắc chắn !"

Lưu phong trả lời tức thì . Bạch băng có chút thở dài .

" Nếu anh có chuyện mà lại cất giữ trong lòng, điều đó cũng đồng nghĩa với việc anh xem em như người ngoài thay vì người bạn đời của mình ... "

( a thì ra là thế .... )

Lưu phong xoay người bạch băng đối diện nhau . Hắn ôm cô vào lòng .

" Xin lỗi em "

Lưu phong cảm thấy bản thân không cần phải chia sẽ với ai những điều chẳng tốt lành tí nào như thế, về lũ tội phạm, về hắn đã giết bao nhiêu người . Hắn nghĩ tốt nhất nên để những kí ức này vào sâu đáy lòng, chôn vùi nó . Nhưng xem ra hắn đã sai .

" Anh có em đúng chứ ? "
— QUẢNG CÁO —


" Ừm "

" Hứa với em giữa hai ta không có khoảng chống được không ? "

" Anh hứa "

Buông cô ra, Lưu phong nhẹ nhõm hẳn ra khi Bạch băng lúc này biểu cảm tâm tình đã tốt hơn rất nhiều khi nãy . Lưu phong chẳng muốn thấy cô ấy buồn bã như thế một lần nào nữa .

Điều cần nói đều đã nói, Bạch băng dường như rời đi nhưng không . Cô đóng cửa lại rồi leo lên giường nằm đấy nghiêng người nhìn hắn .

" Em cảm thấy thời gian chúng ta bên nhau rút ngắn đi rất nhiều vì tính chất công việc cộng thêm điều anh đã làm nên em quyết định kể từ nay em sẽ ngủ cùng với anh, ý kiến anh thế nào ? "

" ... "

Tuy là câu hỏi nhưng lại mang hàm ý của câu khẳng định . Được ngủ cùng bạn gái, sao lại không ? Dù có chút ngại ngùng .

Lưu phong tắt đèn, căn phòng mờ mờ sáng bởi chiếc đèn ngủ nhỏ . Ngủ chung với một cô gái trên cùng một giường quả thật vô cùng kích thích, tuy vậy Lưu phong không có một chút suy nghĩ đen tối nào với Bạch băng vì hắn thực sự yêu cô ấy .

Dưới lớp chăn đắp khoảng nửa thân, hai người cứ thế nhìn nhau chẳng nói gì . Bởi vì lúc này Lưu phong thật sự rất lúng túng dù không thể hiện ra .

Trong lúc hắn bị luồng suy nghĩ chi phối, một cảm giác quen thuộc bất ngờ ập đến kéo hắn về thực tại .

" Em ... "

Bạch băng tách ra, tay che miệng, mặt hơi ửng đỏ .

( Tôi vừa bị hôn trộm đấy à ?)

Hai mắt nhìn nhau, Lưu phong đưa bàn tay đến vuốt vẻ khuôn mặt cô ấy . Vén mái tóc dài hơn rất nhiều so với lúc ban đầu gặp nhau qua bên cạnh . Hắn tiến dần đến một cách công khai, đôi môi cả hai hé dần ra khi gần đến nhau .

Môi chạm môi, cảm giác mềm mại quyến rũ ấy, họ hôn nhau nụ hôn nồng nàn . Lúc sau khuôn mặt cả hai cùng lúc đỏ bừng hơn nữa khi họ tiến thêm một nấc trong việc hôn . Nước bọt cứ thế được cả hai trao đổi qua lại, khả năng đặc biệt có trong dịch thể của Bạch băng tỏa ra sự ấm áp sảng khoái khiến Lưu phong muốn nữa muốn mãi .

Gần tiếng sau, Bạch băng mới chủ động đẩy cậu ra . Cô cảm giác cả hai có thể tiếp tục đến sáng mà không dừng lại mất .

" Ngủ thôi, mai còn có việc nữa "

" Ừm "

Bạch băng ánh mắt ra hiệu, Lưu phong hiểu ý liền ôm cô vào lòng . Hai người ôm nhau hạnh phúc chìm vào giấc ngủ .

Không nói nhiều !!! Đây là một bộ truyện hay !!! Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã