Chương 1. Linh khí sống lại - Trăm hoa đua nở

Mấy trăm năm trước linh khí khôi phục, đại địa mở rộng trăm lần, vô số thời không dị dạng bắt đầu xuất hiện, hóa thành bí cảnh, tọa trấn khắp nơi trên thế giới. Sinh vật dị giới liên tục t·ấn c·ông, xâm lược địa cầu, động thực vật lợi dụng linh khí cũng phản tổ tiến hóa rồi đồng loạt phản kích loài người, nhân loại thất thủ, liên tục bại lui, cũng vì linh khí mà v·ũ k·hí nóng gần như toàn bộ biến thành phế phẩm. Ngay lúc đó bất ngờ kỳ nhân dị sĩ ẩn nấp khắp nơi nổi dậy, nhân loại dị giới cũng ra tay giúp đỡ thế nên nhân loại mới có thể đứng vững bước chân, xây dựng nên hơn nghìn thành thị kiên cố, tường thành vững chắc, bảo vệ nhân loại.

Ngay lúc đó, phương pháp tu hành lưu truyền khắp nơi, khắp chốn thiên tài quật khởi, dẫn bước nhân loại phản công dị tộc, xông pha bí cảnh, dành được cơ duyên to lớn mới xây dựng nên thời kỳ siêu năng hoàng kim.

Tuy tu hành linh khí có trăm vạn đạo nhưng người tu hành vẫn gọi chung là linh sĩ, là người có khả năng hóa linh khí thành năng lượng cho bản thân, từ đó tạo ra vô số loại khả năng kỳ diệu, từ cường hóa cơ thể, linh hồn xông pha g·iết địch, điều khiển nguyên tố, ngự thú, y liệu, luyện đan, bày trận, vẽ bùa,…

Cách linh khí khôi phục đã 470 năm, gọi là Linh Lịch năm thứ 470, bố cục thế giới đã đi vào ổn định, nhân loại thống nhất thành liên minh – Liên Minh Nhân Loại. Bên dưới bố cục thành 15 quận lớn, dưới mỗi quận có 108 thành, cũng như chiếm lại gần nửa địa cầu.

15 quận bao gồm: Việt Thường, Giao Chỉ, Chu Diên, Vũ Ninh, Phúc Lộc, Ninh Hải, Dương Tuyền, Lục Hải, Hoài Hoan, Cửu Chân, Nhật Nam, Chân Định, Văn Lang, Quế Lâm, Tượng Quận.

Phía Nam Chiêm Thành, quận Văn Lang.

Tháng 11, tiết trời oi ả như Chiêm Thành cũng đã mấy phần se lạnh, trong khu chung cư xa hoa ở phía Nam thành phố, một căn hộ hạng tốt có một thiếu niên nằm vắt vẻo trên ghế dài nghịch điện thoại, nhưng hai mắt lại không hề chăm chú…

Ngô Anh Minh hướng mắt về phía cửa sổ, từng tia nắng chói chang xuyên qua cửa kính mà rọi xuống sàn gỗ, hồn Minh lúc này chìm vào cõi suy tư. Bản thân cậu là một con người bình thường ở Trái Đất bình thường, không nghĩ tới bất giác lại xuyên qua thế giới này, một thế giới kỳ diệu cũng đầy nguy hiểm. Khi vừa xuyên qua Minh cũng chỉ là một bào thai trong bụng mẹ, giờ đã 15 tuổi, cũng coi là sống trọn vẹn một đời này ở thế giới này. Không như mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết, nếu không phải không cha không mẹ thì cũng gia đình nghèo khó, phế vật vô năng, bị người ức h·iếp.



Một đời này Minh không tính thiên chi kiêu tử, trời sinh sủng nhi, nhưng gia đình cũng tròn vẹn, cha là Ngô Bá Đồng, là một ngự thú sư, làm việc trong cảnh vệ Chiêm Thành, mẹ là Lê Anh Như là linh sĩ có khả năng điều khiển thực vật, hơn nữa còn có thiên phú trị liệu, hiện làm việc trong bệnh viện Linh Sĩ Chiêm Thành. Kế thừa thiên phú của cha mẹ, Ngô Anh Minh cũng coi là một thiên tài nho nhỏ…

Lại nói về thiên phú, tuy tu hành hiện tại đã trăm hoa đua nở, phương pháp tu hành cũng lưu truyền khắp nơi, tuy nhiên không phải ai cũng có thể trở thành linh sĩ. Khi bước vào tuổi 15 có thể thử sức hấp thu linh khí trời đất mà hóa thành của bản thân, chỉ ai hấp thu được linh khí mới có hy vọng bước vào linh sĩ, cũng tùy vào hấp thu lâu hay mau, nhiều hay ít là thể hiện được thiên phú mạnh hay yếu.

Không biết là do thân phận người sống qua hai đời, hay do thừa hưởng thiên phú từ cha mẹ, Minh hấp thu linh khí rất nhanh chóng, trữ lượng lại nhiều. Ba tháng trước mới bước vào tuổi 15, mới tiếp xúc với linh khí gần 3 tháng, Ngô Anh Minh hiện thời đã đột phá tới nhất giai 6 sao, cũng xem như là dẫn đầu thế hệ cùng lứa ở phía nam Chiêm Thành.

Hiện thời có trăm nghìn loại đạo thống tu luyện, vì để dễ dàng ghi nhớ, liên minh đã xếp cấp độ tu hành giống như nhân loại dị giới là linh sĩ nhất giai tới linh sĩ cửu giai, mỗi giai lại từ 1 sao tới 9 sao, phía trên còn cảnh giới cao hơn hay không bây giờ Minh còn chưa có cơ hội biết được. Mẹ và cha của Minh đều là cao thủ ngũ giai.

Lại trở về với hiện tại, Ngô Anh Minh cũng không phải người lập dị, nên cũng không hay ngồi ngơ ngơ ngẩn ngẩn như vậy. Hôm nay Minh luôn có cảm giác bồn chồn kỳ lạ, như mong ngóng thứ gì lại không biết là gì.

“Lạch cạch” tiếng mở cửa vang liên, Minh quay người nhìn lại thì thấy cha mẹ tay xách nách mang năm sáu túi giấy toàn là nguyên liệu nấu ăn. Chưa kịp để Minh mở miệng chào hỏi, giọng ồm ồm của cha đã vang lên:

“Ha ha, con trai, nay nhà mình ăn liên hoan, hôm nay ba của con lên chức, ha ha, thấy ba của con rất lợi hại chứ gì."



Mẹ của Minh thấy vậy cũng chỉ biết lắc đầu cười cũng không nói gì thêm, trong nhà này cha còn không trưởng thành bằng con trai. Con trai hai người từ bé đến lớn đều rất ưu tú, hiếu học, hiếu thuận, hiểu chuyện, mặt mũi thanh tú, thiên phú tốt, nhưng lại vô cùng lãnh đạm, chỉ thể hiện nhiều cảm xúc trước mặt cha mẹ.

Minh cũng mỉm cười chạy lại chúc mừng, phụ giúp cha mẹ chuẩn bị ăn liên hoan, một thế này cha mẹ rất yêu thương cậu, từ khi còn trong bụng mẹ cho đến tận bây giờ Minh vô cùng trân trọng tình cảm này…

Chốc lát một bàn liên hoan thịnh soạn cũng đã hoàn thành, cả nhà ngồi vào bàn ăn uống nói chuyện vô cùng ấm áp. Ba mẹ của Minh năm nay đều đã 42 tuổi, tuy nhiên do là linh sĩ, bản thân hấp thu qua nhiều thiên địa linh khí, tuổi thọ linh sĩ cũng dài hơn người bình thường nhiều, bình thường cao thủ ngũ giai cũng đã có thể diên thọ 140 tuổi, lão hóa cũng chậm hơn người thường thế nên cha mẹ của Minh bây giờ cũng chỉ như vừa sắp ba mươi, 42 tuổi đã đạt tới ngũ giai cũng đã là hiếm gặp…

“Minh, một tháng rồi ở trường học có vui không con, có nhiều bạn mới không?“

Lê Anh Như bắt đầu mở lời hỏi, bà cũng rất quan tâm vấn đề này, với tính khí của con trai bà xem ra rất khó tìm được bạn.

“Cũng không tệ, mọi người đều rất tốt, giáo viên chủ nhiệm cũng rất tốt.”

Ngô Anh Minh nhập học ở trường học linh sĩ phía nam Chiêm Thành, từ khi thành lập liên minh, ở các thành lớn nhỏ đều mở ra các trường học dành cho các thiếu niên thiếu nữ có thiên phú linh sĩ vào học, sau ba năm sẽ thi vào các học viện cao cấp hơn. Đối với cô nhi hay gia đình không có điều kiện thì học phí sẽ được giảm miễn, còn nhà có điều kiện thì chi trả như thường.



Ở Chiêm Thành tứ giai linh sĩ đã coi là cao thủ hiếm gặp, ba mẹ của Minh đều là ngũ giai linh sĩ hơn nữa còn có địa vị trong thành, đương nhiên Minh sẽ không phải chịu ức h·iếp.

Còn về thầy chủ nhiệm, Phan Thanh Lam, từng là chiến sĩ trong cảnh vệ Chiêm Thành, còn từng là cấp dưới của Ngô Bá Đồng thì đương nhiên là…

Suy nghĩ một chút, Minh lại nói tiếp:

“Nhưng cũng không có ai gọi là thân thiết, một đám nhóc loi choi…”

Lê Anh Như khẽ thở dài, đứa con này cái gì cũng tốt, chỉ là không thích chơi với bạn cùng lứa, nhiều khi bà còn nghĩ Minh bị trầm cảm hay vấn đề tâm lý hay gì đó….nhưng do vì không có biểu hiện gì khác nên bà cũng không tiện xen vào nhiều



Riêng Ngô Bá Đồng thì là người hào sảng lại thoải mái, ông cảm thấy không có bạn ở trường thì sau này có chiến hữu, đám bạn học của ông bây giờ cũng đâu còn liên hệ với mấy người…

Kết thúc buổi liên hoan, sau khi phụ giúp dọn dẹp, Minh nhanh chóng leo lên giường đắp chăn chuẩn bị nhắm mắt ngủ. Bổng dưng một âm thanh kì lạ vang lên.

"Cài đặt hoàn tất hệ thống Nam Việt Kỳ Sự hân hạnh phục vụ túc chủ."
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây