• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Nghệ Nhân May Mắn!
Trên sân vườn nhỏ sau nhà, một nam thanh niên mang một cái bao tay cách nhiệt khá lớn, trên tay cầm lấy một cái gáo nước, bên trong chứa đầy bạc lỏng đang sôi sùng sục. Anh ta từ từ tiến về một cái cây chanh gần đó, miệng lầm bà lầm bầm.

“Không biết sẽ là kiệt tác như thế nào đây nhỉ? Thật là đáng mong đợi.”

Bỗng từ phía bên trong nhà vang lên tiếng thất thanh.

“Minh, thằng Minh đâu, mầy lại lấy bạc của tao đi phá nữa phải không?”

Nhưng đã quá trễ, bạc lỏng đã được trút hết xuống dưới mặt đất mất rồi.

“Mẹ đừng có nói nữa, không phải số bạc đều còn nguyên vẹn hay sao?”

“Nguyên vẹn cái đầu mày, dây chuyền, trang sức đều biến thành cái tổ kiến hết rồi kia.”

“Con hứa với mẹ, lần này là lần….”

Chưa kịp nói hết câu, một bảng thông báo đã xuất hiện trước mắt Minh.

[Chúc mừng bạn đã trở thành người chơi.]

Sau đó lại xuất hiện thêm mấy cái bảng thông báo khác nữa.

[Để tạo điều kiện thuận lợi lúc bắt đầu, bạn sẽ được nhận một số điểm dựa trên số lượng sinh vật mà bạn giết chết trong 3 ngày gần nhất.]

[Tích luỹ hiện tại của bạn là: 453353 điểm.]

“Ố mài gót, vậy là hôm qua này, mình phá 4 tổ kiến không phải bỏ phí rồi.”

Minh quay đầu sang nhìn mẹ, miệng tự hào nói.

“Mom, mom thấy gì chưa?”

“Ủa, mom, mom, mẹ ơi?”

Minh quay đầu nhìn không thấy mẹ đâu, giật mình chạy quanh nhà tìm kiếm, vừa đi vừa gọi mẹ. Nhưng đáp lại hắn chỉ còn là một không gian tĩnh mịch.

Minh biết chuyện này không đơn giản chút nào, một cái hệ thống i xì như trong game đùng đùng xuất hiện, ngay sau đó là sự biến mất kì lạ của mẹ.

Minh lúc này nước mắt như ứa ra, cuống cuồng chả biết phải làm gì. Đang trong lúc loay hoay chân ở nhà trên, tay ở nhà dưới, thì mẹ của hắn từ trong không gian bất ngờ xuất hiện.

Bà mang trên tay một cái quạt tròn cổ trang với nhiều hoa văn kì lạ. Minh vừa nhìn là biết không phải vật tầm thường. Nhưng sự xuất hiện của mẹ hắn mới là điều hắn đáng quan tâm.

“Mẹ, mẹ vừa đi đâu đấy.”
— QUẢNG CÁO —

Minh hớt hãi chạy lại ôm chầm lấy mẹ như đứa con nít xa mẹ bao năm vậy. Mặc dù năm nay hắn đã 25 tuổi, chòm râu vẫn đều đặn 3 ngày cạo một lần.

Mẹ của Minh là Trần Thu Trang, bà lúc này cũng bối rối lắm, tự dưng mấy cái bảng thông báo từ đâu xuất hiện.

“Mẹ cũng không biết nữa, tự nhiên trước mặt mẹ có mấy cái bảng thông báo, mẹ sờ vào một cái ké nó đưa mẹ đi đâu á. Chỗ đó nhiều vũ khí lắm, và rồi mẹ tìm thấy cái này….” Bà cầm cây quạt đưa lên rồi nói tiếp.

“Mẹ chạm vào nó thì tự nhiên trở về hiện tại.”

Minh bắt đầu ngợ ngợ ra, hắn nhìn vào mấy cái bảng thông báo của mình, lúc nãy vội đi tìm mẹ nên không chú tâm đến nó.

“À, hoá ra là có một cái bảng như vậy. Mẹ đợi con một xíu, con đi chọn vũ khí rồi ra giải thích cho mẹ hiểu tình hình.”

Minh chạm vào bảng thông báo, lúc này hắn mới tự ngẫm.

“Sao mẹ bình tĩnh thế nhỉ? Mình lúc đầu thấy còn giật mình vờ lờ.”

Chớp mắt một cái, Minh đã ở trong một không gian khác, có vô số vũ khí đang được xếp ngay ngắn trên kệ.

Kiếm, đao, thương, súng, cung, vân vân.

Minh lướt mắt một vòng, sau đó trong đầu cân nhắc đủ điều.

Hiện tại mẹ sử dụng quạt, chắc là hỗ trợ hay gì đó đại loại ở phía sau.

Không biết ông ba ở công ty chọn vũ khí gì nhỉ. Ổng trước giờ mê bắn súng, chắc là chọn súng rồi.

Ơ kìa, nếu ba mẹ đều đánh tầm xa hết thì ai sẽ là người chống chịu đây?

Minh ôm mặt rầu rĩ, trong câu tự hỏi đã có sẵn câu trả lời rồi.

Sau đó, Minh quyết định lấy một cái rìu to tướng. Thường thì người cầm rìu đều là những người trâu bò a. Giống như Darius trong liên minh, hay như Tara cầm búa trong liên quân vậy.

Vừa chạm vào cái rìu, Minh lập tức bị dịch chuyển về thực tại. Thông báo hệ thống lúc này cũng hiện lên.

[Bạn đã chọn vũ khí thành công: Rìu]

[Vì chọn Rìu cho nên bạn nhận được một kỹ năng liên quan đến vũ khí. Nhận được [Bổ F]]

Minh mở trên thông tin cá nhân.

Đinh Trọng Minh.

Vũ Khí: Rìu
— QUẢNG CÁO —


Thể Chất: 7

Tinh Thần: 6

Kỹ Năng: [Bổ F]

“Con trai, con ra rồi à, con vác cái rìu gì bự vậy.”

“Con phải hi sinh lắm mới chọn nó đấy, mẹ với ba sau này chắc phải cảm ơn con rồi đó.”

Minh bấy giờ mới hiểu ra rằng tại sao mẹ lại bình tĩnh như vậy. Bởi vì hệ thống từ lúc nào đã cấy kiến thức mới vào trong não mình rồi. Chỉ cần nghĩ tới là hiểu vấn đề ngay.

“Mẹ đồng ý vào tổ đội đi.”

“Được, mà không ngờ tự nhiên mắt mẹ sáng hẳn ra nha.”

[Trần Thu Trang đã vào tổ đội.]

Và bấy giờ mới là phần thú vị. Chính là điểm tích luỹ.

Điểm tích luỹ có thể dùng để nâng cấp chỉ số thể chất và Tinh Thần. Có thể dùng để mở một số tính năng của hệ thống. Tuy nhiên hiện tại nó đang bị khoá, chưa thể mở được.

Minh có 453353 điểm tích luỹ. So với hắn thì mẹ của hắn còn thua xa, chỉ có 213 điểm bởi vì giết mấy con muỗi cùng với mấy con gà.

Ngay lập tức Minh chia sẻ cho mẹ 100000 điểm. Tí nữa chuyển cho ba 100000 điểm.

Tại sao hắn không chia đều cho 3 người ư? Bởi vì hắn giữ lại còn để đi lấy le với gái a.

Nâng cấp điểm chỉ số thành công. Hiện tại vũ khí mới là cấp 1, cho nên chỉ có thể giới hạn 100 điểm chỉ số mà thôi. Cần phải đạt một số điều kiện mới có thể nâng cấp vũ khí, lúc đó mới có thể nâng cấp các chỉ số lên thêm nữa.

Nói một cách khái quát, vũ khí chính là bản nguyên của sức mạnh.

Đinh Trọng Minh.

Vũ khí: Rìu

Thể Chất: 100.

Tinh Thần: 100.

Kỹ năng: [Bổ F]
— QUẢNG CÁO —

Kỹ năng được phân làm các hạng S A B C D E F. Cần phải sử dụng nhiều mới có thể tăng cấp.

Thể chất và Tinh Thần được tăng lên, khiến cho cơ thể của Minh biến động rõ rệt. Cái bụng một múi đã trở thành 6 múi. Cơ bắp bắt đầu xuất hiện rõ rệt, dáng người bắt đầu đẹp hơn.

Mẹ của hắn sau khi tăng các chỉ số cũng bắt đầu thay đổi rõ rệt, trẻ ra rất nhiều, những nếp nhăn cũng bắt đầu phai đi, khí chất cơ thể cũng toát ra mãnh liệt.

“Ui chị Trang. Tự nhiên chị Trang đẹp quá chị Trang ơi.”

“Thằng quỷ này, chỉ biết nịnh mẹ, đâu đâu, lấy cho mẹ cái gương."

"Dạ.”

Minh vội chạy vào nhà cung phụng người phụ nữ quyền lực nhất đối với hắn.

“Ai dà, quả thật là rất đẹp nha. Tí ba mày về chắc phải chắp lưỡi liên tục cho xem.”

“Khà khà, hay là…” chưa nói dứt câu, bên ngoài đã phát ra âm thanh cực lớn, là một vụ nổ chấn động không gian.

Minh cùng mẹ chạy ra trước nhà, thì phát hiện cây xăng cách nhà 100 mét bị phát nổ.

Hàng xóm xung quanh cũng kéo nhau ra xem thử, và tất nhiên trên tay mỗi người đều cầm một cái vũ khí.

Trong không khí hoảng loạn đó, từ đằng xa bắt đầu xuất hiện những con Goblin, da xanh, thấp bé, nhưng sức khoẻ bằng một người trưởng thành.

Chúng xông ra liền chém mấy người gần kế.

Ông năm cứ vậy mà bị một con Goblin cầm kiếm chém ra làm đôi. Bà sáu thì bị chém đứt một tay rồi bỏ chạy. Thằng long, thằng thanh mới học mẫu giáo thì bị hai con Goblin xé toạt ra mà nhai.

Bấy giờ ai nấy cũng đều hoảng sợ, và mẹ của Minh cũng không khỏi bàng hoàng.

“Minh, chạy thôi con.”

Minh vội kéo tay mẹ lại.

“Không sao đâu mẹ, mình không thể chạy trốn mãi đâu, trước sau gì cũng phải đối mặt. Huống chi bây giờ con với mẹ đã mạnh hơn. Mấy con Goblin này búng nhẹ là tụi nó văng ra xa thôi.”

Mẹ của Minh trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu. Bà nhìn vào cái quạt, ánh mắt tự nhiên sáng lên như nhận ra điều gì đó.

Thời đại tu tiên sụp đổ, mạt pháp thế giới xảy ra, Tu Tiên Giả trốn khỏi thế giới này hoặc chết.
Ngàn năm sau, thời đại Ma Pháp xuất hiện, thay thế thời đại cũ. Nhưng mấy trăm năm sau đó, linh khí khôi phục, Tu Tiên Giả xuất hiện trở lại. Liệu hai bên có xảy ra va chạm?
Một gã thô lỗ bất đắc dĩ xuyên không đến thế giới loạn lạc. Không ma lực, không ma pháp, không linh lực, hắn chỉ có thể luyện thể để đánh nhau với thế giới đầy phép Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới