• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chúc Cơ vs La Thiết
Bùm! Bùm!

Chúc Cơ toàn thân bộc phát ra ngọn lửa nóng hừng hực, cô ấy như tấm bia lửa di động trước vô vàn đạn pháo mà La Thiết phóng ra.

Pháo điện! Chỉ là oanh tạc nhiều khu vực, nhưng sức sát thương không nhiều. Chúc Cơ trúng chiêu cũng dễ dàng hoá giải. Tuy nhiên khi ăn phải Laser Điện Tử SS thì bị đẩy lùi lại.

Bùm!

“Sao nào, có phải đau lắm không? Khá khá.” La Thiết cứ đứng đó mà khiêu khích.

“Hừ, mày cũng chỉ có nhiêu đó thôi sao?”

“Khá khá, để tao nhớ lại xem! Hình như cũng có một đứa nói với tao như vậy. Để tao nhớ tên xem…. À tên nó là Uyển Thanh nhỉ.”

“Uyển Thanh? Mày dấu em ấy ở đâu…”

Bùm! Bùm!

“À thì, nó bị mấy lão già kia hiếp đến chết luôn rồi.”

“Chung Cực Bang tụi mày, là một lũ súc sinh.”

“Tao cũng đâu có muốn như vậy đâu? Tại do tao lỡ tay giết mấy người, ai bảo nó nhanh mồm nhanh miệng đòi tố cáo tao…. Vậy nên, khà khà.”

Chúc Cơ càng thêm phẫn uất, ánh mắt của cô cau có, trong đầu suy nghĩ đến Uyển Thanh, một cô bé ngây thơ trong sáng, còn chưa đủ 18 tuổi. Nhớ lại quãng thời gian ngày xưa hai chị em tuy là hàng xóm nhưng xem nhau như chị em gái.

Hoả Quyền SS!

Lần này tia Laser điện tử của La Thiết bắn tới, Chúc Cơ phản công thay vì phòng thủ.

Đùng!

Vụ va chạm gây nên chấn động lớn, và kết quả Chúc Cơ không bị đẩy lùi nữa.

Chết tiệt!

La Thiết bắt đầu phản ứng nhẹ! Tuy nhiên Laser điện tử cứ hồi lại bắn ra. Tốc độ hồi Laser nhanh hơn Hoả Quyền, tuy nhiên, Chúc Cơ vẫn kiên cường bước tới.

La Thiết thấy không ổn rồi, nếu để Chúc Cơ áp sát cận chiến, hắn chắc chắn sẽ chống đỡ không nổi.

“Tụi bây, mau cản nó lại…”

Đám người Chung Cực bang nghe thấy liền tấn công Chúc Cơ, nhưng đám người Hắc Hoả Bang cũng mau chóng quấy phá.

Bùm bùm!
— QUẢNG CÁO —

Trận chiến đẩy lên cao trào, đã có nhiều người ngã xuống. Đám Hoả Điều cũng chiến hết sức mình, hoả cuồng bắn ra tứ phía cho đến khi cổ họng khạc không ra lửa nữa.

Chúc Cơ có dấu hiệu hơi kiệt sức, nhưng lúc này cô cũng chỉ cách La Thiết có vài bước.

Vì Laser điện tử! Có giới hạn là đứng tại chỗ công kích cho nên La Thiết không thể Hit and run (vừa chạy vừa bắn) được.

Thập Bát Quyền Ấn C!

Bỗng nhiên tốc độ di chuyển của Chúc Cơ tăng nhanh, cô nhanh chóng nhảy thoắt tới La Thiết. Mà lúc này La Thiết cũng tụ xong Laser Điện Tử ở đầu ngón tay.

Bùm! Bùm! Bùm!

Chúc Cơ vừa đấm vừa bị Laser đẩy lùi. Tuy nhiên cú liên hoàn đấm phải đấm tận 18 cú mới dừng lại, Chúc Cơ cứ vậy mà đấm vào Laser.

Tới cú thứ 13 thì Laser đã hết công hiệu, sau đó Chúc Cơ còn thời gian tung ra 5 cú nữa…. Vì cú đánh là liên hoàn cho nên buộc Chúc Cơ phải đấm xong 18 đấm mới thôi. Nhưng khoảnh cách đã khiến Chúc Cơ đấm hụt 4 cái và cái cuối cùng mới có thể đấm trúng La Thiết.

Bang!

La Thiết dính chưởng, hắn lăn cù cù dưới mặt đất, tuy nhiên vẫn có thể ngồi dậy.

Thấy Chúc Cơ đã dần như đuối sức, La Thiết hắn chính là một xạ thủ chính hiệu, vì vậy cần phải giữ khoảng cách với Chúc Cơ.

Pháo Điện C!

Bùm Bùm Bùm!

Chúc Cơ tốc độ đã chậm lại, giờ đây cô ấy phải dính vài đòn Pháo Điện, dù Hoả Ấn chống đỡ nhưng sát thương vẫn thương tổn đến thân thể.

“Chạy như thế này cũng không phải cách….” Chúc Cơ ngẫm nghĩ một lúc, sau đó quyết định dùng Hoả Quyền SS đấm xuống mặt đất, cú đấm có chếch xuống 45 độ nhằm phá huỷ lớp đất dưới chân La Thiết.

Bành!

Mặt đất nứt toạc về phía trước, phần đất dưới chân của La Thiết sụp lở, hắn nhất thời không thể chạy được vì chấn động.

Ổn định trở lại, hắn dậm mạnh chân xuống đất định lấy đà nhảy lên cái hố, nhưng khi vừa chuẩn bị đáp đất thì Chúc Cơ đã áp sát tự khi nào.

Bịch!

Một đấm không kỹ năng thục vào bắp tay phải của La Thiết khiết cho hắn không có trợ lực mà bị văng sang một bên.

“Khặc, con chó này…”

Tưởng chừng La Thiết sẽ có thời gian di chuyển nhưng Chúc Cơ bám lấy dai như đĩa, cô ấy không dùng kỹ năng mà cứ đấm La Thiết cho đến sức cùng lực kiệt. Cú nào cú đó đều là những cú đấm đại diện cho những người đã chết dưới tay La Thiết, nhất là Uyển Thanh.
— QUẢNG CÁO —

“Mày, và đám già chết tiệt Chung Cực Bang, tao sẽ giết tất cả chúng mày.”

Bịch!

Bịch!

“Tụi bay cứu taoo.” La Thiết la ó cung quanh nhằm cầu cứu các đệ tử bang phái.

“Anh em không để tụi nó làm hại Đại Sư Tỷ.”

“Vâng…”

Hai bên càng thêm kịch liệt, số người Hắc Hoả Bang tuy ít hơn nhưng vẫn máu chiến cố gắng bảo vệ Chúc Cơ khỏi đám lâu la.

La Thiết mặt mình sưng mẩy, hắn đã không còn sức phản kháng nữa rồi.

Thập Bát Quyền Ấn!

18 cú đấm lại một lần nữa tung ra, La Thiết bấy giờ lãnh trọn. Đòn thứ 18, một cú nốc ao đánh vào bản mặt của La Thiết tạo nên một vụ nổ lớn, đầu của La Thiết cứ vậy mà bị thổi bay thành cát bụi.

Bùm!

Xác của La Thiết bay lên rồi rơi xuống mặt đất.

Bỗng nhiên thân xác của hắn trương phồng lên, giống như một quả bom nổ chậm đã tới thời gian nổ….

“Mọi người chạy mau, không ổn.” Chúc Cơ vội hét lên, cô cảm ứng được sự nguy hiểm đang đến.

Đám người bỏ chạy, tụi Chung Cực Bang cũng bỏ chạy.

Nhưng….

Đã quá trễ….

Kỹ năng bị động thứ 3 của La Thiết….

Bạo Tử F!

Khi bản thân chết, sẽ tự phá huỷ thân xác nhằm đồng quy vu tận với kẻ địch. Kỹ năng xui xẻo hay đúng hơn là vô dụng nhất mà La Thiết đã dùng 10000 điểm tích luỹ để đổi lấy ngẫu nhiên.

Đoàng!

Vụ nổ xảy ra phóng ra vô số tia lửa điện khủng khiếp xuyên thủng tất cả những người xung quanh. Nhiều người dùng kỹ năng phòng thủ nhưng không thể nào cản phá được.
— QUẢNG CÁO —

Chúc Cơ quỵ xuống, cô đã không còn sức để mà chạy trốn nữa, nhưng chạy trốn cũng khó mà lành lặn dưới vụ nổ khủng khiếp này.

Bỗng lúc này một thân ảnh đứng chắn trước mặt Chúc Cơ.

Thân ảnh quen thuộc đó, mặc trên người bộ quần áo của Hắc Hoả Bang.

Xung quanh người đó tạo ra một màn chắn hoả khí màu đỏ vàng rực rỡ. Xung quanh mà màn lửa nóng hừng hực đang không ngừng ập đến.

Khiên Giác Vàng B!

“Là Ngọc Vũ… sao?”

Vụ nổ tuy nhanh nhưng dư âm của nó khá lâu, Ngọc Vũ người chảy đầy máu tươi nhưng vẫn đứng đó chắn cho Chúc Cơ.

Đến khi mọi thứ đều đã an toàn…. Tiếng nói khó khăn của Ngọc Vũ vang lên.

“Đại… Sư… Tỷ… khục khục….”

Chúc Cơ bấy giờ vẫn còn kinh ngạc, chân tay cô bủn rủn, bấy giờ mới lấy lại được tinh thần.

Ngọc Vũ ngã xuống, Chúc Cơ liền bế hắn vào trong vòng tay, nước mắt của Chúc Cơ rơi xuống.

“Cậu làm cái gì vậy hả? Đồ ngốc này…”

Trái lại, Ngọc Vũ bị cháy khét nửa người mỉm cười nói.

“Khục! Khục!...” hắn cố nói gì đó nhưng máu cứ phụt ra.

Chúc Cơ nắm lấy tay hắn càng thêm sướt mướt.

“Ngọc Vũ…”

Nước mắt rơi đầy trên mặt người thanh niên trẻ, cảnh tượng xung quanh đổ nát, sinh mệnh lụi tàn trong không gian.

Nhân sinh phiền não chốn dương gian
Biển khổ mênh mông suối lệ tràn
Nhân quả luân hồi kiếp nào thoát
Tam sinh tam thế cứ mãi mang.
Chỉ mong cơn say mang được nàng
Tay cầm mỹ tửu dứt phiền ưu
Đời này ta nguyện kiếp phong lưu
Thân dựa núi thả tiêu vô sầu.
Hùng Ca Đại Việt