• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 70: Chính trị gia tâm đều bẩn

Vẻn vẹn hơn 10 năm liền để Dương gia phát triển một cách thần tốc.

Nếu như nói Dương tướng quân là thần tướng, có thể bảo vệ Bình Minh Đế Quốc trăm năm không suy, như vậy Phong Nguyệt liền là giới kinh doanh nữ vương.

Có thể nói, tương lai trong vòng vài chục năm, chỉ cần Dương gia không tìm đường chết, chắc chắn sẽ vẫn giữ vị trí độc tôn như hiện tại.

Nhưng mà ngươi như vậy, lại nguyện ý làm một cái chức vị quận chủ?!

“Vương… vương phi, ngươi…”.

“Gọi ta quận chủ”. Phong Nguyệt nhíu mày nói.

“Ây… quận chủ, tại sao ngươi lại… tới đây làm quận chủ?”. Dạ Nguyệt khó hiểu hỏi.

“Đây không phải vấn đề mà ngươi cần biết. Hiện tại ngươi hẳn là biết ta có năng lực có thể thực hiện được hứa hẹn rồi chứ?”. Phong Nguyệt cười nhạt hỏi.

Dạ Nguyệt nghe vậy nhẹ gật đầu, nếu thân phận như vậy còn chưa thể giúp nàng, như vậy ngoài quốc chủ ra không ai có thể giúp nàng được nữa.

Hít sâu một hơi nàng mới lên tiếng.

“Kỳ thực, ta là công chúa của Linh Nguyệt Đế Quốc”.

Phốc!

Dương Phong vừa mới uống vào một ngụm nước liền phun ra.

Công… công chúa?!

Ngay cả Phong Nguyệt cũng rất kinh ngạc, Dạ Nguyệt là công chúa? Linh Nguyệt Đế Quốc?!

Linh Nguyệt Đế Quốc nằm ở phía đông đại lục, mà Bình Minh Đế Quốc nằm ở phía đông nam. Tính ra cũng không xa, hơn nữa hai đế quốc cũng không có nhiều mâu thuẫn.

Khó trách nàng có thể tới đây, nếu đổi lại là một đế quốc khác, e rằng vừa bước vào địa phận của Bình Minh Đế Quốc liền đã bị giết rồi.

“Là người nào tiếp dẫn ngươi đi vào?”. Phong Nguyệt dò hỏi.
— QUẢNG CÁO —

“Ta không biết, ngươi đó che mặt. Ta chỉ biết rằng người đó tự xưng là thủ lĩnh Ám Vệ. Cũng chính là người đó sắp xếp cho ta tới Thiên Nam quận”. Dạ Nguyệt đáp.

“Thủ lĩnh Ám Vệ?”. Phong Nguyệt nghe vậy hơi híp mắt lại.

Khác với Dương Phong, dù sao hắn cũng không hiểu nhiều. Nhưng nàng lại vô cùng rõ ràng.

Thủ lĩnh Ám Vệ tự mình đứng ra, như vậy chứng tỏ chuyện này rất quan trọng. Đương nhiên, cũng không ngoại trừ việc liên quan tới chuyện cá nhân, nhưng trường hợp này gần như không có khả năng xảy ra.

Như vậy đủ để chứng minh, đế quốc đối với Dạ Nguyệt rất coi trọng.

Nhưng mà… vì cái gì lại để cho nha đầu này tới Thiên Nam quận?!

“Vậy ngươi đến Thiên Nam quận tìm ta, là bản ý của ngươi, vẫn là…”. Phong Nguyệt dò hỏi.

“Cái này… quận chủ, ta có thể… không nói sao?”. Dạ Nguyệt có chút do dự.

“Ta trợ giúp ngươi, chẳng qua là vì giá trị của ngươi đối với con trai ta là có ích. Ta chấp nhận đánh đổi, là vì có lẽ tương lai khi ngươi trưởng thành sẽ nhớ kỹ ân tình này”.

“Nói thẳng ra chính là đây chỉ là một cuộc giao dịch. Thứ ngươi có không hẳn đã là thứ ta cần, nhưng thứ ta có lại là thứ ngươi cần. Ngươi hẳn là hiểu ý ta”. Phong Nguyệt mỉm cười nói.

Mặc dù những lời này của nàng có chút… không nể mặt. Nhưng mà xác thực tới nói những lời này cũng không sai chút nào. Lấy thân phận của nàng, hoàn toàn có thể không cần nhìn giá trị thực tế mà Dạ Nguyệt mang lại.

Chưa nói tới việc này phong hiểm rất lớn, chỉ riêng việc Dạ Nguyệt có thể thuận lợi trưởng thành được hay không là cả một vấn đề.

Đương nhiên, Dạ Nguyệt cũng có thể tìm người khác hỗ trợ. Nhưng mà hiển nhiên ngoại trừ nữ đế ra, không có ai có thể cho nàng trợ giúp bằng được Phong Nguyệt.

Thậm chí có khả năng người khác sẽ trực tiếp đem lương lai của Dạ Nguyệt trói chặt với mình. Bởi vì nếu như Dạ Nguyệt có thể trưởng thành, giá trị của nàng mang lại hoàn toàn có thể sánh ngang với một vị trí thành chủ.

Dương Phong ở bên cạnh cũng không có lên tiếng, hắn biết mẹ hắn cũng không phải đang nhắm vào Dạ Nguyệt, mà chỉ là muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành sự việc mà thôi.

Lấy tính cách của mẹ hắn, không điều tra rõ ràng mà muốn nàng xuất thủ, đơn giản là nằm mơ.

Dạ Nguyệt hơi mím môi, do dự một lát nàng mới lên tiếng.

“Là… là nữ đế để ta tới”.
— QUẢNG CÁO —


Xoạt!

Phong Nguyệt giật đứng bật dây, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dạ Nguyệt trầm giọng nói.

“Ngươi lập lại lần nữa? Là ai để ngươi tới?”.

“Là… nữ đế, quận chủ ngài…”.

Thấy phản ứng của Phong Nguyệt, Dạ Nguyệt nhất thời không hiểu cho lắm. Làm sao lại phản ứng lớn như vậy? Chẳng lẽ quận chủ cùng nữ đế có xích mích gì sao?!

Dương Phong rơi vào trầm tư.

Phản ứng của mẹ hắn như vậy cũng không có gì lạ. Hắn từng nghe nói mẹ hắn cùng nữ đế trước kia từng là tỷ muội thân thiết. Về sau thế nào hắn cũng không rõ ràng, nhưng mà muội muội của nữ đế, cũng chính là mẹ của Dương Khinh Tâm, tỷ tỷ hắn.

Có tầng quan hệ này, lại thêm việc nữ đế để cho Dạ Nguyệt tới Thiên Nam quận tìm mẹ hắn, nếu như không có tâm tư gì thì mới là chuyện lạ.

“Ta không sao, chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi. Bệ hạ chính miệng nói để ngươi tới Thiên Nam quận tìm ta hỗ trợ sao?”. Phong Nguyệt hỏi.

“Đúng vậy quận chủ. Nữ đế có nói thân phận của mình có chút nhạy cảm, không tiện ra mặt. Còn nói rằng tại Bình Minh Đế Quốc, cũng chỉ có quận chủ ngài mới có thể giúp ta”. Dạ Nguyệt đáp.

Phong Nguyệt nghe vậy liếc nhìn nàng một cái, sau đó cở ra nụ cười đầy thần bí hỏi.

“Ngươi hẳn là biết bệ hạ không có con cái, đúng chứ?”.

“Đúng vậy”.

“Nếu ta đoán không lầm, ngươi chẳng những là công chúa, còn là dòng chính, người có tư cách kế vị. Phải không?”.

“Đúng vậy, không biết quận chủ nói những cái này là…”.

“Ngươi suy nghĩ một chút. Bản thân ngươi là người có tư cách kế vị, hơn nữa còn có thế hấp thu Nguyệt Lực. Không có bất ngờ gì thì tương lai ngươi hẳn là người kế nhiệm hoàng vị”.

“Linh Nguyệt Đế Quốc cùng Bình Minh Đế Quốc vốn dĩ cũng không có mâu thuẫn gì. Hơn nữa vị trí lại rất gần nhau, nếu như đồng ý kết minh, đây có thể nói là có lợi cho cả hai đế quốc”.
— QUẢNG CÁO —

“Nhưng mà… bệ hạ cũng không có con cái. Cho nên, hiện tại ngươi hiểu đi?”. Phong Nguyệt đầy ẩn ý nhìn Dạ Nguyệt nói.

Dạ Nguyệt nghe vậy hơi ngẩn ra một chút, nhưng rất nhanh liền nghĩ tới cái gì đó. Nàng vô thức nhìn về phía Dương Phong, gương mặt hơi đỏ lên.

Dương Phong đương nhiên hiểu mẹ hắn đang nói cái gì. Nói trắng ra chính là muốn đem Dạ Nguyệt kéo vào mà thôi.

Nữ đế không có con cái, mà cha hắn Dương Quân lại là người thân cân của nữ đế, có thể nói lòng trung thanh tuyệt đối không có gì đáng nghi ngờ. Hơn nữa lại thêm tầng quan hệ với mẹ hắn, không khoa trương mà nói, hắn Dương Phong có thể xem như là nửa người của hoàng thất.

Cho nên nữ đế chính là muốn để Dạ Nguyệt tới tìm mẹ hắn nhờ hỗ trợ. Bất quá lại không cho bất kỳ trợ giúp nào.

Như vậy, Dạ Nguyệt chỉ có thể từ bản thân hắn vào tay. Đầu tiên phải tiếp cận hắn, sau đó thông qua hắn tiếp cận mẹ hắn. Mà với một mỹ nữ cực phẩm như Dạ Nguyệt, muốn bắt được trái tim của một thiếu niên như hắn còn không phải đơn giản.

Tuy rằng có thành phần lợi dụng trong đó, nhưng mà chỉ cần đạt được mục đích, như vậy liền có thể tiếp cận với Phong Nguyệt. Quan trọng nhất là một khi mẹ hắn đồng ý trợ giúp, như vậy Dạ Nguyệt vẫn sẽ giữ nguyên mối quan hệ mập mờ này với hắn.

Bất kể trong lòng nàng nghĩ thế nào, chỉ cần có tầng quan hệ này, như vậy Dạ Nguyệt liền khó có thể dứt bỏ. Dù sao, tương lai Dạ Nguyệt nhất định sẽ kế thừa hoàng vị.

Đối với nữ tử tới nói, một khi đăng cơ làm hoàng đế, thanh danh nhất định phải tốt, sẽ không có người chấp nhận một vị nữ đế có quan hệ mập mờ cùng nam tử của đế quốc khác.

Trừ khi nàng có thực lực có thể dẹp tan mọi lời đồn thổi.

Mà đáp án, hiển nhiên là Dạ Nguyệt không có năng lực đó. Nếu không cũng sẽ không chạy nạn tới nơi này. Cho nên bất kể Dạ Nguyệt quyết định giữ lại mối quan hệ này, hay là dùng lợi ích để che giấu đi, như vậy đối với Bình Minh Đế Quốc đều có lợi cực lớn.

Không thể không nói, nước cờ này của nữ đế thực sự là cao tay.

Nhìn vẻ mặt vẫn đang ửng đỏ của Dạ Nguyệt, Dương Phong bất đắc dĩ thầm lắc đầu. Nói cho cùng Dạ Nguyệt vẫn chỉ là một thiếu nữ mà thôi, đối với chính trị tới nói thực sự không hiểu cái gì.

Mấy chính trị gia này, có người nào mà tâm không bẩn chứ. Nhất là người như nữ đế, tâm nếu không đen, nàng cũng không có tư cách ngồi trên vị trí này.

Bao quát cả mẹ hắn ở trong đó. Dù sao, trong cái vòng tròn này, nếu như tâm không đen một chút thực sự sống không lâu.




Đột nhiên bị trùng sinh về năm 2014 thì các người sẽ làm gì? Hãy đọc Bức Ta Trọng Sinh Đúng Không để theo dõi quá trình main tạo dựng sự nghiệp, phát triển các chuỗi doanh nghiệp cùng những màn tán gái siêu đỉnh của main. Húp giảng viên, húp học muội, học tỷ, học đệ, … à không có học đệ. Tình tiết phát triển sự nghiệp và tình cảm hợp lý logic, không gượng ép, không hệ thống.
Thần! Cuối cùng đã buông tay, ban cho chúng sinh tự do cùng sinh mệnh. Người và động vật có thể thể hiện ra bản thân, cây cỏ thì chỉ có thể im lặng. Cho nên chúng mới cần một người đại diện!