• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Xui xẻo và gặp gỡ
Bên ngoài một trong Tam Đại Cấm Địa - Thiên Tử Cấm, Đinh Ba Sơn.

Một nam tử quanh thân hàn khí lạnh lẽo không tiếc hao tổn ma lực tăng nhanh tốc độ, để bỏ qua cái bóng khổng lồ đang đuổi theo đằng sau mình. Song cái bóng đi đến đâu không gian liền vặn vẹo đến đó. Mỗi lần quang mang lóe lên, nam tử đều cách xa hàng trăm thước nhưng cái bóng khổng lồ vẫn theo đuôi không bỏ như hình với bóng, khiến cho đối phương khó chịu không thôi.

Hết cách, ai bảo chỉ cần y chậm một bước thôi, thì nhất định sẽ bị cái bóng dùng một tay đập nát như tương.

''Phù...!!'' Nam tử thở ra một hơi, vừa chạy thục mạng, vừa tức giận mắng to: ''Khốn kiếp, thật là xui xẻo, mới bên ngoài Thiên Tử Cấm đã gặp phải loại Siêu cấp hung thú này rồi!''

Nam tử ngoái đầu nhìn lại, cũng không quên thúc dục ma lực gia tăng thêm tốc độ cho chắc ăn. Có thể nói, từ lúc sinh thời cho đến nay, hắn chưa bao giờ phải thất thốt như ngày hôm nay, để rồi chuyện này nếu không may truyền ra ngoài, mặt mũi hắn chắc không còn mất.
Vừa quay đầu lại, lén liếc nhìn cái bóng lấy một cái, nam tử liền sợ hãi, thầm nghĩ: ''May ta mang theo hộ thân bảo khí của gia tộc, không lần này thật sự chết chắc à. Mà tên kia tính tình cũng quá không được tốt đi, giờ phải làm sao đây?''

''Xoẹt...!!" Đột nhiên, ánh mắt nam tử nháy lên tia cơ trí. Đối phương hít sâu một hơi lấy thêm dũng khí nhưng vẫn không che giấu đi được nét hoảng sợ trên gương mặt mà cả giận hét lớn uy hiếp: ''Có gan đừng đuổi theo ta. Chờ ta thần công đại thành đại chiến với ngươi ba trăm hiệp.''

''Gào...'' Cái bóng khổng lồ lập tức đáp trả đối phương bằng một tiếng gầm vang trời.

Đối diện, nam tử đôi tai bắt đầu phát ra thanh âm ong ong. Nó khiến cho đối phương tâm tình trầm hẳn xuống, còn sinh ra bực tức, nói: ''Đừng kêu, nói gì đi chứ... không đúng sóng âm kia. Nó trúng kế... là tinh thần xung kích. Băng Nghê Giáp thủ hộ cho ta.'' Vừa nói, đối phương vừa thi triển pháp quyết thật nhanh trong sự vui mừng.

Lần này, hắn thúc dục ra toàn bộ ma lực, theo đó khải giáp màu bạc hiện ra, khoác in trên người đối phương, kèm theo còn có một màn chắn hào quang bảo vệ từ trên xuống dưới không một kẽ hở.
Ngay khi đối phương chuẩn bị xong, tinh thần lực mang theo sát ý đã đánh đến, nó oanh kích thật mạnh lên tấm chắn không chút nhân nhượng, song chưa dừng ở đó. Tinh thần lực mặc dù đã bị màn hào quang chặn đứng ở bên ngoài nhưng nó lại tạo ra xung lực tấn công trực diện vào vùng ngực đối thủ ở bên trong.
''Ầm...''

Thanh âm chấn động thật lớn vang lên, cùng với đó là một ngụm máu tươi được phun ra từ miệng nam tử.
Đối phương cũng nhờ hồi xung kích vừa rồi mà mượn lực bay ra xa, thoát khỏi truy đuổi, song cũng không quên chào từ biệt ''bằng hữu'' vừa mới quen không được bao lâu: ''Có duyên gặp lại, đến lúc đó.... lão tử sẽ hầm ngươi.''

''GÀO...!!'' Cái bóng khổng lồ hai mắt to tràn ngập sự giận dữ thấy đối phương thoát khỏi lòng bàn tay do chính mình sơ ý giúp đỡ liền tức giận, há to miệng gầm thét.

Cũng không thể trách đối phương được, nam tử kia bản sự cũng đâu tệ, có thể thoát khỏi bàn tay của Siêu cấp Ma thú ma lực vượt quá 10.000 cũng đã nói lên phần nào thực lực của y còn chưa để lộ.

Cấp bậc Ma Thú cũng như nhân tộc, phân chia theo tầng thứ cảnh giới, thấp nhất là Sơ cấp đến Trung cấp, rồi đột phá lên Cao cấp và hơn thế nữa là Siêu cấp, cấp bậc đang ngự trị Nguyên Tố Giới, đã thế còn chia ra thêm chín tầng cảnh giới huyền bí bên trong.
Chỉ số ma lực phân chia theo: Sơ cấp từ 1 đến 899, Trung cấp từ 1000 đến 4999, Cao cấp từ 5000 đến 8999. Và thời khắc ma giả tu luyện ma lực vượt qua con số 10.000 sẽ được gọi là Siêu cấp. Và hơn thế nữa, khi họ được Phong Thần Điện công nhận, sẽ nhận được danh hiệu cho riêng bản thân mình.
Trên Nguyên Tố Giới tính ra, hiện nay chỉ có ba người được Phong Thần Điện đặc cách phê chuẩn. Tất nhiên, uy phong là sự ảo tượng, vẫn có rất nhiều ma giả tự học lấy và tự phong cho mình những danh hiệu riêng, nhưng đó là hàng giả, không thể so với hàng thật được!
Ở một khu rừng giữa dãy Đinh Ba Sơn.

Một bóng người mang theo thương tích, quần áo đã rách nát tả tơi như phải chịu một áp lực lớn nào đó mà phá toái, miệng thì đang thở phì phò dựa vào một gốc cây lớn ở phía sau, thầm nói: ''Chạy thoát... cuối cùng chạy thoát. Không hổ là một trong Tam Đại Cấm Địa, bên ngoài đã khó khăn như vậy, không biết bên trong kia sẽ như thế nào nữa. Băng Tiễn Thánh ta.... cũng thật xui xẻo đi.'' Bóng người này không phải ai khác chính là nam tử vừa bị đuổi giết, hắn còn có Danh Hiệu, chứng tỏ hắn cũng là một Siêu cấp Ma giả, nhưng là hàng thật hay giả còn khó nói lắm.

Nam tử phán đoán thương thế của mình xong liền vội lấy ra đan dược chữa thương.

GÀO..!!

Nhiều khi, đối phương giật mình khi bên tai vẫn còn được nghe thấy tiếng rít gào của người bạn cũ. Đối phương chờ qua một lúc, rồi nở nụ cười đắc ý, thầm nghĩ: ''Mất đi khí tức của ta, ngươi tìm sao được. Ẩn Khí Thuật của Băng gia ta cũng không phải ăn chay.''
— QUẢNG CÁO —


Ẩn Khí Thuật có thể làm cho người thi triển che đi khí tức của mình, tác dụng chủ yếu chính là khiến cho đối thủ mất đi cảm nhận vị trí của ta mà khỏi truy tung. Theo đó, Ẩn Khí Thuật tu luyện càng thành thạo, đối thủ muốn truy càng khó. Tất nhiên vẫn có một cách để tìm ra là mạnh mẽ dùng sức phá đường nhưng ở một trong Tam Đại Cấm Địa này, ai dám làm như vậy chứ? Cho dù là Siêu cấp Ma thú đuổi giết hắn, cũng không dám làm xằng làm bậy như vậy đâu!

''Cạch...''

Đột nhiên, phía bìa rừng ở đối diện có tiếng động lạ phát ra.

''Là ai?''

Một bóng người chớp động lướt qua làm cho nam tử giật mình thầm hô, còn tưởng là ai đó đến giết mình.
Qua một lúc, không thấy có động tĩnh gì tiếp, đối phương thầm hít sâu một hơi, định thần nhìn lại khắp xung quanh, thấy không có bóng dáng ai cả, y mới thở phào nhẹ nhõm mà thả ra tinh thần lực dò xét.

Không cảm nhận được sự vật hiện diện quanh đây, đối phương thở dài nói ra: ''Cũng đúng, Ẩn Khí Thuật ta tu đến mức cao như vậy, làm sao có người tìm ra được chứ. Mà cái tin đồn, ngoài Thiên Tử Cấm có chí bảo thật là lừa người, ta về tra ra mà biết là kẻ nào tung bậy, nhất định sẽ đánh chết kẻ đó, dám hại lão tử thảm như vậy, còn đi một chuyến công cốc.''

''Ý, mà khoan...!!''
Nam tử đột nhiên đứng phắt dậy như phát hiện ra thứ gì đó, hắn nhanh chóng phi thân về phía trước.

''Có người thật!''

Đúng vậy ở lùm cây cách đó khá xa, nam tử gạt bụi cây ra liền thấy một cái bọc, bên trong đựng đó là một hài tử trông vô cùng dễ thương.

Nam tử thấy vậy liền cẩn thận bế lên và nghĩ: ''Hài tử này ở đâu ra đây? Không lẽ lúc trước thật có người đến đây bỏ đứa trẻ này lại.''

Nam tử nhíu mày suy nghĩ, rồi lại nhìn ra xung quanh một hồi rồi thầm nói: ''Hài tử không thể tự mình đi đến đây được đi.''

Hắn mỉm cười, lắc đầu: ''Thật là ham ngủ à! Trên trời có con cọp gào thét chói tai mà vẫn ngủ được. Mà... ta cũng không nên để hài tử ở đây!''

Lúc này, đứa trẻ cảm giác có ai đó gần mình liền thức dậy. Đôi mắt đứa trẻ to tròn như hạt minh châu, khuôn mặt mũm mĩm thật là đáng yêu. Ai nhìn vào chỉ muốn thơm cho một cái, nhưng thiên tính đứa nhỏ sẽ không vì sự dễ thương mà thay đổi, nhìn thấy người lạ, y bèn khóc to lên.

''Oa...''

''Ây...''

Nam tử thấy hài tử thật dễ thương định thơm cho một cái nhưng đột nhiên hài tử khóc làm hắn giật nảy lên. Hắn suy tư thật nhanh cũng không quên tỏa ra ma lực cách âm phạm vi xung quanh.

Suy nghĩ một lúc, hắn liền dụ dỗ hài tử: ''Đừng khóc, ngoan trên trời còn có con cọp kìa ,ngoan ngoan...''

Không biết nam tử có biết dỗ hài tử không nhưng càng dỗ hài tử khóc càng to. Thấy cứ như vậy không ổn, nam tử bèn nói với hài tử: ''Tiểu tử đừng khóc, lần này ta đến vì tìm bảo, không thấy còn gặp nạn tưởng về tay không ai dè gặp tiểu tử ngươi. Chúng ta thật có duyên à, ngươi đáng yêu như vậy không biết ai lại bỏ ngươi nhỉ.''
— QUẢNG CÁO —


''Thật là nhẫn tâm!''

Nam tử vừa nói vừa cười hiền hậu nhìn đứa bé trong tay mà suy nghĩ thật lâu mới hạ được quyết định.

''Ta cũng không thể bỏ ngươi ở lại đây được, nơi này quá mức nguy hiểm. Chúng ta coi như cũng có chút duyên, ta cũng chưa có con liền nhận tạm ngươi vậy. Dù sao ta cũng là Gia chủ của Đại gia tộc Băng gia ở Thiên Phương Đế Quốc thừa sức nuôi tiểu tử ngươi ba đời.'' Nam tử vui vẻ nói ra.

''Nhận ngươi rồi cũng phải đặt tiểu tử ngươi một cái tên nhỉ. Tên gì đây, để ta xem...'' Nam tử suy nghĩ, hai mắt nhìn lại tiểu hài tử trong tay.

Đột nhiên, đối phương nhíu mày, khi thấy trên cổ hài tử có đeo sợi bạc xâu thêm một chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn, nam tử quan sát qua cảm thấy có chút quái lạ nhưng xem kĩ lại một hồi liền cảm thấy quá là bình thường. Hiếu kì rất nhanh trôi qua, nam tử tiện tay lấy cái nhẫn xuống, thấy bên trên mặt có khắc hai chữ ''Dạ Trần'', hai mắt đối phương liền sáng lên.

Nam tử nhâm nghi một lúc, nghiêm túc nói ra: ''Ta tên Băng Vũ liền đặt ngươi là Băng Dạ Trần vậy. Đúng... là nó. Tên thật hay à.''

Băng Vũ nhìn hài tử nói: ''Từ giờ tiểu tử ngươi gọi là Băng Dạ Trần, cười lên cho ta...không cho nghĩa phụ xem nào.''

Dạ Trần thấy khuôn mặt Băng vũ cười toe toét như vậy càng khóc to hơn, đôi mắt to lung linh như muốn nói: ''Ngươi tránh xa ta ra.''

Băng Vũ quyết định xong liền thúc dục ma lực nói khẽ với Dạ Trần: ''Chúng ta về nhà thôi, nơi này quá nguy hiểm.'' Nói xong, Băng Vũ phi thân nhanh như cơn gió, thân ảnh biến mất ở cuối chân trời.

Nơi xa, một bóng hình chớp giật bay đến chỗ Băng Vũ vừa mới đi không lâu mà khẽ than: ''Cuối cùng cũng giải quyết được đám người phiền phức đó. Làm ta tốn không ít pháp bảo và ma lực đâu!!''

''Trước mắt, phải nhanh đến chỗ tiểu tử kia mới được.''

Thân ảnh đến chỗ Băng Vũ vừa đưa Dạ Trần đi liền sửng sốt, hô: ''Người đâu?''

Ở đây mặc dù không còn cảm nhận được gì nữa nhưng đối phương vẫn cảm nhận được một chút không gian đang dao động còn sót lại. An tĩnh được một lúc, một cỗ ma lực kinh khủng thoát ra từ thân ảnh thần bí phóng lên trời cao.

ẦM!

''Hài tử. Đáng chết... rốt cuộc là ai?'' Đối phương giận dữ hét lớn.

Không cần nghĩ nhiều cũng biết, nhất định đã bị người khác mang đi. Mà nơi này lại nguy hiểm như vậy, nhỡ xảy ra chuyện gì thì...

''A a a...'' Tiếng hét vang trời truyền ra.

''Ầm ầm.... cạch cạch...'' Xung quanh cây cối theo tiếng hét mà sụp đổ, mặt đất đều lún xuống một tấc.

''Gào....''
— QUẢNG CÁO —


''Bịch bịch...''

''Ầm ầm...''

Ma thú cấp thấp xung quanh bị dọa sợ, hãi nhiên chạy đi. Một bóng hình to lớn xuất hiện trên đầu thân ảnh bị chính tiếng hét vừa rồi kéo đến.

GÀO!

Nó còn tưởng là kẻ thù của mình lên gào một tiếng thật to. Không ai khác, chính là Siêu cấp Ma thú vừa đuổi giết Băng vũ.

Thân ảnh thần bí đang sốt ruột và giận dữ vì hài tử bị mình làm mất tích, giờ tự nhiên có Ma thú đậu trên đầu mình gào thét chói tai, lửa giận liền bạo phát. Ma lực tuân trào, thân ảnh như lông hồng nhẹ nhàng bay lên đối diện với Siêu cấp Ma thú, hắn không nói nhiều lời một chưởng đánh ra.

Ầm..!!

Ánh sáng màu trắng tụ tập lòng bàn tay phóng ra tạo thành một bàn tay hư ảnh to lớn, đơn giản mà trực tiếp đánh đến.

GÀO!

Ma thú không kịp trở tay bị đánh bay đi xa. Thân ảnh khổng lồ theo đó biến mất trên trời cao.

Ở xa.

Gừ..!!

Siêu cấp Ma thú khuôn mặt giận dữ và khiếp sợ, nó cùng hư ảnh chưởng pháp bay đi xa.

Nghĩ lại bản thân đường đường là vương của một phương, giờ bị người ta đánh bay, thật là nhục nhã quá đi. Nhưng hiện thực tàn khốc, người ta thực lực mạnh mẽ hơn mình, tốt nhất vẫn là thuận theo một chưởng, rời đi cho êm chuyện.

Người thông minh là người biết nhìn nhận thời thế, sính anh hùng thường hay chết yểu. Có khi, chỉ mất hai ba chục năm trời đã hoàn thành luôn cuộc đời rồi.

Mặt khác, nữ nhân trong lòng hài tử mất tích, còn đâu tâm trạng quan tâm đến chuyện khác. Đối phương lấy ra một quang cầu nhỏ bóp vỡ, rồi biến mất trên bầu trời, sau khi để lại câu nói:

''Ta nhất định sẽ tìm thấy ngươi, dù phải lật tung phiến chân trời này lên!''

Truyện top tháng 4/2024, nội dung hài nhưng không não tàn, nhiều suy nghĩ, các bài học về nhiều lĩnh vực, thể loại huyền huyễn, mang hệ thống nhưng không đánh quái thăng cấp.
Đến với Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ .
Cầu đề cử, cầu ủng hộ, các đạo hữu có tâm đắc hãy bình luận bên dưới, để truyện được náo nhiệt hơn..!!