• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Khởi Đầu Mới
Sau khi bị cơn lũ cuốn đi. Ý nghĩ trong đầu Huyền Minh chỉ là thật tốt, may mắn cứu được cô bé đó. Còn về phần mình hắn thấy không quan trọng, chẳng còn ý nghĩa gì để sống nữa. Cả gia đình hắn đều đã mất sau cơn bão khốn kiếp đó, hắn tồn tại còn ý nghĩa gì đây ?

Nếu hắn không đi ra ngoài lấy đồ ăn cứu trợ, có lẽ hắn đã có thể cứu được gia đình mình rồi. Chết đi cũng coi như một sự giải thoát với hắn. Hắn dần mất đi ý thức, cả người trôi theo dòng lũ

Lúc này, cuộc đời hơn 20 năm của hắn như một thước phim trôi nhanh.Hắn thấy hắn đang đi mua đồ ăn vặt mà em gái thích, nhớ tới khi cha hắn vỗ vai an ủi lúc hắn thi trượt đại học hay nhớ tới những lúc mẹ hắn cằn nhằn hay cầm chổi lông gà đuổi hắn khi hắn chơi game. Những kí ức rất bình dị ấy nhưng lại làm hắn nhói đau mỗi khi nhớ đến. Hắn tự nhủ:"Nếu có kiếp sau, ta sẽ mạnh mẽ hơn để bảo vệ gia đình mình"

Nhưng bất ngờ thân thể hắn trôi đến vòng xoáy thì bỗng dưng biến mất

Không biết bao lâu trôi qua, hắn mở mắt ra. Cảm giác đau đầu ùa đến khiến hắn biết mình vẫn còn sống, rất nhiều câu hỏi vụt qua trong đầu hắn. " Chuyện gì xảy ra, ta không chết ư? Làm sao có thể? hay là bộ đội biên phòng đã vớt ta lên? hay là ta đầu thai rồi" .

"Ca, huynh tỉnh rồi ư. Huynh đã sốt mấy ngày không tỉnh, phụ thân đang chạy khắp thành để tìm lang trung chữa trị cho huynh đó" giọng nói trong trẻo của một bé gái vang lên.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn, như không thể tin vào mắt mình. Hắn dụi dụi mắt, cái gì? Mộng Linh? " sao lại là em gái mình, mình đang mơ ư" đầu hắn bỗng dưng đau như búa bổ, một dòng kí ức tràn vào đầu hắn khiến hắn choáng váng mà ngất đi, chỉ có lại tiếng hét của cô bé :" Ca, ca, huynh bị sao vậy. Mẫu thân, ca lại ngất đi rồi".

Sau khi hắn tỉnh dậy, từ những kí ức kia hắn đã hiểu. Đây không phải là mơ, cũng không phải thế giới hắn từng sống. có thể hiểu như nó là một thế giới song song, chấp niệm của hắn đã khiến linh hồn hắn nhập vào cậu bé này, chính xác là hắn của thế giới này. Hắn vẫn đang nhấm nuốt những mảnh kí ức trôi qua trong đầu
— QUẢNG CÁO —

Có lẽ ở thế này hắn có thể bảo vệ gia đình hắn như kiếp trước, có thể trở nên mạnh mẽ, chói sáng chứ không mờ nhạt, bình đạm như trước đây. Hắn bỗng thấy mình có khát vọng, có hi vọng vào cuộc đời

Một giọng trung niên truyền đến cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn:" Nghịch tử, cuối cùng cũng tỉnh lại. Ngươi có biết mẫu thân và muội muội ngươi đã lo cho ngươi như thế nào không?". Không sai, đó là Huyền Khang, cha của hắn. ở thế này hắn có phụ thân, mẫu thân cùng một cô em gái

Vì hắn bện nặng ngất đi, phụ thân hắn lo lắng chạy khắp thành tìm kiếm cách cứu chữa. Nhiều Lang Trung đã đến nhưng họ cũng chỉ có thể lắc đầu rời đi, họ chưa thấy căn bệnh nào kì quái như thế này. Có một lang trung đã gợi ý cha hắn tìm một Đan Sư, có lẽ có thể cứu được hắn.

Nhưng ở thành trấn này thì lấy đâu ra luyện đan sư chứ. Phải biết, luyện đan sư là một chức nghiệp rất cao quý. Trong vạn người có một người có thiên phú luyện đan đã khó lắm rồi, Luyện đan cũng cần phải có thiên phú chứ không phải ngươi cứ ném dược liệu vào lò rồi dùng pháp lực là có thể tạo ra đan dược

Khi tưởng chừng hắn đã hết hi vọng, Cha hắn đã định bán hết gia sản lấy lộ phí lên kinh tìm luyện đan sư để cứu hắn. May sao sau mấy ngày mê man Huyền Minh đã tỉnh lại. Điều đó làm cả nhà hắn trở nên vui vẻ trở lại

Hắn mỉm cười, nụ cười đã lâu chưa từng xuất hiện trên khuôn mặt ấy. Trước đây cha của hắn cũng nói những lời khó nghe như vậy, hăn đã từng k thích nghư những lời càm ràm ấy. Nhưng bây giờ hắn lại thấy ấm áp vô cùng Có lẽ khi mất đi rồi người ta mới trân quý nó

Hắn nói:” Cha, ta không sao rồi. Cảm ơn ngài”. Phụ thân hắn có vẻ khá bất ngờ về sự thay đổi của hắn nhưng không có quá nhiều nghi hoặc mà chỉ nhẹ nhàng gật đầu :” không sao là tốt rồi, tắm rửa đi. Mẹ ngươi đang nấu cơm rồi đấy”.
— QUẢNG CÁO —

Hắn đã dần hiểu thế giới này. Thì ra thế giới này khác hẳn với thế giới hắn đã từng sống. Tại đây, không chỉ có nhân loại mà còn có rất nhiều chủng tộc khác. Có nhân tộc, có yêu tộc, ma tộc, minh tộc,thạch tộc,... vạn tộc cùng phát triển

Nhân tộc số lượng đông đảo, nhưng cũng không thể áp đảo trên những chủng tộc khác. Nơi hắn ở là một làng xã nhỏ thuộc Ái Châu. Mảnh đất hắn đang ở là Đại Việt, nơi mà nhân phong mạnh mẽ, người người tập võ.

Nhưng con đường võ giả vốn rất chông gai, không phải ai cũng có thể kiêm trì. Thế giới này cũng rất khốc liệt, ở những nơi không có trật tự, chuyện giết người đoạt bảo xảy ra thường xuyên. Dù sao đây là xã hội mạnh được yếu thua, luật pháp chỉ dành cho kẻ yếu

May mắn cho Đại Việt là có một vị đại năng che chở. Đó là Đức Thánh Trần, người duy nhất hiện tại phong thánh ở Đại Việt chứ nếu không hiện tại nó cũng có thể đã trở thành một vùng đất hỗn loạn. Hiện tại, thánh nhân với hắn là một thứ gì đó rất xa xôi, có lẽ đời này chưa chắc đã nhìn thấy thánh nhân chứ đừng nói đạt tới cảnh giới đó

Nhìn lại bản thân hắn, thân hình cao gầy. Làn da có chút rám nắng ,ngũ quan thanh tú nhưng chỉ được coi là điển trai. So với soái ca thì còn kém xa, nhưng đôi mắt có thần, đó có lẽ là điểm nhấn duy nhất để người ta nhớ tới hắn. thiên phú tu luyện của hắn khá tệ nếu không muốn nói là phế vật


" Ta không thể sống một đời bình phàm như trước, ta phải mạnh lên để có thể bảo vệ gia đình, tổ quốc ta" Huyền Minh nắm chặt nắm đấm âm thầm thề. Nhìn lại trạng thái thân thể hắn không khỏi hơi nhụt chí. Bộ cơ thể này khá yếu đuối, đã 18 tuổi nhưng vẫn luyện khí tầng 2. Trong khi đám bạn cùng trang lứa đã có tu vi luyện khí tầng 6 , tầng 7 thậm chí đại viên mãn

Bả vai hắn bỗng dưng nhói đau, vạch áo lên mới thấy. Tại bả vai hắn xuất hiện đồ án hình con hổ trắng,chỉ nhìn vào đồ án thôi đã khiến người khác khiếp vía. Đồ án hình tròn, tựa như dình dạng chiếc trống đồng. Hắn lẩm bẩm :" rõ ràng trong trí nhớ của ta không hề có đồ án này.
— QUẢNG CÁO —


Tại sau sau khi ta chuyển sinh nó lại xuất hiện cơ chứ? lẽ nào ta cũng là khí vận chi tử hay có hệ thống như người giống như những tiểu thuyết mà ta đã từng đọc?". Nghĩ tới đây hắn mừng như điên còn ngửa mặt lên trời cười to :" Ha ha, Huyền Minh ta cũng có ngày này. có lẽ ta có thể trở thành nhân vật chính".

Bốp, một cái tát vào sau ót khiến hắn tỉnh lại khỏi những ảo tưởng. " Tiểu tử, không vào ăn cơm đi. Cứ nằm đó cười là sao? có phải trận ốm vừa rồi làm ngươi đần độn đi không?"

Hắn cười trừ:" Cha, ta không sao. Đi, chúng ta đi ăn cơm thôi". Hai cha con vui vẻ vào sảnh đường ăn cỡ, đã lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác quây quần bên thân nhân như vậy.

Thấy hắn ăn như hổ đói, cha mẹ hắn cũng trở nên yên tâm hơn. Bao nhiêu lo lắng những ngày qua như bị quét sạch đi, không còn sự lo âu trên khuôn mặt cha mẹ hắn nữa. Thay vào đó là không khí ấm cúng của bữa cơm gia đình

Đang ăn cơm, cha hắn nói:" hài tử, cố gắng tu luyện. Dù thiên phú không tốt cũng có thể theo cha rèn sắt. Nối nghiệp của ta cũng được a".

Truyện top tháng 4/2024, nội dung hài nhưng không não tàn, nhiều suy nghĩ, các bài học về nhiều lĩnh vực, thể loại huyền huyễn, mang hệ thống nhưng không đánh quái thăng cấp.
Đến với Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ .