• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 12: Thần Tộc
Hiện tại hắn chưa cảm thấy có gì bất thường, việc nó nằm trong đan điền của hắn không có bất kì ảnh hưởng tới việc hắn điều động linh lực trong cơ thể.

Nhưng muốn đạt tới Kim đan, hắn cần ngưng tụ kim đan. Chuyển hóa Linh lực từ thể lỏng tập trung thành kim đan nuôi dưỡng tại đan điền.

Bây giờ đan điền đã bị con Hổ chết tiệt này chiếm, sau này kim đan của hắn sẽ nhét vào đâu. Huyền Minh thử dùng mọi cách ép nó ra khỏi đan điền nhưng đều vô dụng. Có vẻ con Bạch Hổ này quyết định ở lì trong đan điền không chịu ra

Huyền Minh có chút bất đắc dĩ, hắn không biết nên làm gì.

“Mặc kệ, đến đâu hay đến đấy vậy. Dù sao bây giờ ta cũng không làm gì được nó”

Hắn quan sát một hồi, thấy không có gì nữa cũng đành bỏ qua. Nhưng tại lúc này, một giọt tinh huyết từ mi tâm Bạch hổ bay ra hòa vào đan điền nó. Đến lúc hày, Huyền Minh đã phát hiện dị dạng

Hắn cảm nhận được giọt tinh huyết đang chậm rãi hòa vào huyết mạch của mình. Huyền Minh còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra bỗng dưng một cơn đau nhức truyền đến cả từ tinh thần lẫn thể xác hắn. Huyền Minh hét thảm lên một tiếng rồi bất tỉnh

“Aaaaaa”

Không biết trôi qua bao lâu. Ý thức của hắn tiến đến một mảng chiến trường, khung cảnh cực kì khốc liệt. Khắp nơi đều là thi thể, máu tươi chảy thành sông. Mặc dù không thể ngửi được, nhưng Huyền Minh cũng cảm nhận được mùi máu tanh nồng nặc khắp nơi

Đủ mọi chủng tộc đều đang chiến đấu cùng một chủng tộc nào đó. Hắn không biết chủng tộc này tên là gì, cũng không tưởng tượng đến cái tên nào để đặt cho nó
Trên chiến trường có không ít cường giả đang giao thủ, ngươi sống ta chết. Có nhân tộc, có yêu tộc, có cả Minh tộc. Vạn tộc đều đang cùng một chủng tộc nào đó chiến đấu. Tất cả đều muốn tiêu diệt đối phương. Nhưng đáng chú ý nhất là hai người đang đứng trên cao giao thủ
— QUẢNG CÁO —

Một người khoác một chiếc áo choàng đen, gương mặt lãnh khốc không mang theo chút tỉnh cảm nào. Khí thế của hắn vô cùng mạnh mẽ, tựa như khinh thường chúng sinh. Đối với hắn, mọi chủng tộc đều là sâu kiến. Trong mắt hắn chúng sinh đều nên diệt tuyệt

Đối diện hắn là một nam tử thung niên, hắn gương mặt thanh tú. Đôi mắt có thần, nhưng không phải bễ nghễ chúng sinh mà là bao hàm thế gian vạn vật. Đặc biệt, đôi mắt của hắn là tử sắc. Thanh niên này mặc một bộ thanh y giản dị, tóc dài bay trong gió.

Tọa kị của hắn là một con Bạch Hổ, nó làm Huyền Minh liên tưởng tới con Bạch hổ nằm trong đan điền mình, liệu nó có liên quan gì không? Con Bạch Hổ này thân cao vạn trượng, bá khí vô song.Trên lưng nó còn mọc ra một đôi cánh, giương đôi cánh ra có đến trăm trượng bao phủ một mảng trời. Nhưng trên thân nó cũng chịu đủ mọi vết thương lớn nhỏ, khí tức đã suy yếu rất nhiều


Khí vũ hiên ngang đứng chắn trước kẻ mặc áo đen. Có vẻ hắn đã bị thương không nhẹ, sắc mặt có chút khó coi. Không hiểu sao, Huyền Minh nhìn hắn lại có cảm giác thân thiết lạ thường, giống như huyết mạch cộng minh vậy

Cả hai đứng trên không nhìn nhau. Lúc này kẻ mặc áo choàng đen mở miệng:” Thanh Vũ, ngươi đã bị trọng thương. Hiện tại ngươi chắc chắn không phải đối thủ của ta, chi bằng ngươi tự sát. Ta có thể tha cho Thần tộc ngươi một tia huyết mạch. Bằng không, từ nay Thần Tộc từ đây xóa tên khỏi vũ trụ này”

Thanh niên nam tử cười nói:” Tộc ta chỉ có tử chiến, không có kẻ đầu hàng. Ám Tộc các ngươi nô dịch vũ trụ mười vạn năm. Chèn ép vạn tộc quật khởi, Sau khi bị đuổi ra khỏi vụ trụ này chỉ có thể sống chui sống lủi. Tiên hiền tộc ta nể tình không đuổi tận giết tuyệt, vậy mà các ngươi dám phá vỡ hiệp ước. Khơi mào chiến tranh, chia rẽ để vạn tộc chống lại chúng ta. Nhân cơ hội đó các ngươi mới có thể quay trở lại. Nhưng thời đại thay đổi, Ám Tộc không còn là chủ nhân mảnh vụ trụ này. Thời đại của Ám tộc đã kết thúc, sao Ám Tôn ngươi vẫn chấp mê bất ngộ”.

Ám Tôn nghe được lời như thế, ánh mắt không khỏi sắc bén. Với hắn, Ám tộc luôn là chúa tể vùng vũ trụ này. Tộc quần khác chẳng qua là gia súc bọn hắn chăn thả, không khác gì nô lệ. Vậy mà nô lệ dám quay lại phệ chủ, đuổi chủ nhân ra lưu lạc hư không. Đây là vết nhơ đối với hắn, với Ám tộc. Vết nhơ này chỉ có thể dùng máu để rửa đi.

Ám Tôn nói:” đã ngươi muốn, vậy thì hôm nay Thần tộc nên diệt”.

Nói rồi hắn vung tay lên, tựa như chẳng có tí pháp lực nào nhưng lại mang tới cảm giác như vạn vật sẽ sụp đổ bởi cái khoát tay này, mang theo khủng bố uy áp đánh về phía Thanh Vũ

Thanh Vũ cũng không ngồi yên chịu chết. Hắn rút kiếm ra, một kiếm chém ra mang theo vô tận tinh mang. Kiếm đạo tạo nghệ của hắn đã đạt tới cực hạn trong vùng vũ trụ này, vạn kiếm tề minh cùng hướng về phía bàn tay kia
— QUẢNG CÁO —


Hai nguồn lực lượng va chạm mạnh mẽ. Tạo ra một tiếng nổ lớn, tất cả mọi người trên chiến trường dừng lại, đưa mắt nhìn lên trời

Chỉ thấy, Ám Tôn sắc mặt như thường. Nhưng góc áo đã bị kiếm khí tàn phá. Cả người hắn như chịu trọng kích lui về phía sau nhưng thương thế có vẻ không nặng

Thanh vũ bên phía đối diện không khá hơn, hắn vốn đã bị thương nặng. Một kiếm kia đã vận dụng gần hết lực lượng của hắn. Nhưng hắn vẫn đứng đấy. Lưng ưỡn thẳng, ánh mắt kiêm định

Ám Tôn nhìn về phía hắn, trên môi nhếch lên nụ cười khinh thường nói:” Ngươi đã sức cùng lực kiệt. Với trạng thái hiện tại, liệu ngươi còn có thể chèo chống bao lâu”.
Mọi người phía dưới đều mang theo vẻ lo lắng. Thanh Vũ thực lực hơn xa bọn hắn rất nhiều, Thanh Vũ còn bại thì bọn hắn chắc chắn cũng không phải đối thủ của Ám Tôn. Kết cục chính là bị diệt tộc hoặc trở lại làm nô lệ cho Ám Tộc

Lúc này, Thanh Vũ ánh mắt mang theo quyết tuyệt. Thanh âm của hắn vang vọng khắp tinh không:” Thần Tộc nghe lệnh, hiến tế các ngươi sinh mệnh. Cùng ta thủ hộ quê nhà, Thần tộc chỉ có dũng sĩ, không có kẻ hèn nhát. Dùng máu của các ngươi thủ hộ quê hương, dùng ý chí của các ngươi tiêu diệt ngoại địch”.

Tất cả thần tộc ánh măt đều trở nên kiên định. Mọi người đều niệm lên một đoạn pháp quyết nào đó. Chỉ thấy, lúc này trạng thái của Thanh Vũ có chút kì lạ. Khí tức của hắn trong nháy mắt tăng vọt, cả người như tràn đầy sức mạnh

Thanh Vũ mở miệng:” hôm nay, ta lấy nhất tộc chi lực. Khu trục các ngươi ra khỏi đất này, dựa theo tiên hiền ý chỉ. Lấy lại tự do cho mảnh vũ trụ này, Ám Tộc từ đây không thể trở về”.

Nói rồi hắn vung kiếm lên, một kiếm chém xuống. Kiếm này mang theo cả Thần tộc khí vận, thế không thể đỡ. Thanh vũ cũng đang thiêu đốt thọ nguyên, huyết khí. Hắn đây dự định cùng Ám tộc đồng quy vu tận. Kiếm ra, nhân vong

Ám Tôn không còn vẻ bình tĩnh lúc đầu nữa. Hắn thực sự cảm nhận đợc khí tức tử vong từ một kiếm này. Hắn sợ hãi, dốc toàn lực đấm ra một quyền. Quyền kiếm chạm nhau, Quyền kình nhanh chóng bị kiếm khí phá tan. Kiếm khí nhanh chóng quét tới.
“Oành”
— QUẢNG CÁO —

Một tiếng nổ lớn vang lên. Tạo thành một chùm sáng che kín tầm mắt của mọi người, Huyền Minh cảm giác như vừa trải qua một vụ nổ hạt nhân. Đủ thấy sức mạnh của nó khủng khiếp tới mức nào

Khi mọi người nhìn lại, đã không thấy Ám tộc đâu. Chỉ còn lại tiếng Ám Tôn vọng lại từ hư không

“Có một ngày, Ám tộc ta sẽ quay trở lại. Đến lúc đó vạn tộc diệt tuyệt”








Một đấu trường Esport điện tử, nơi thời đại của nhiệt huyết, của khát vọng tuổi trẻ cháy lên rực rỡ.
Arena Berlin, mười năm mới ngắm một trận mưa tuyết.
Crypto Arena, cả thanh xuân mới bắt gặp hoàng hôn nhuộm đỏ.
Quỷ Vương và hắn, ở một thế này mới có cơ hội gặp gỡ, liệu lịch sử có lặp lại...
Cùng đón xem Lol: Thời Đại Quang Vinh