Chương 1: Ai cũng có riêng phần mình bí mật.

"Thánh tử, ngài nên theo chúng ta về đi, không nên vì chuyện nữ nhi thường tình mà bỏ lỡ tiên đồ."

Một nam một nữ khuôn mặt thanh tú, khí chất đều khó mà diễn tả, nhìn kiểu cách ăn mặc trên người liền biết không phải người tầm thường.

Bọn họ là đệ tử của Đại La tiên cung, một trong thập đại thánh địa đứng đầu đại lục.

Mà người bọn họ trước mặt lại ăn mặc áo tơi, mang giày vải, khuôn mặt tuy có chút ưa nhìn, nhưng giống như chỉ là một tên phàm nhân.

"Ý ta đã quyết, các ngươi không nên khuyên can."

Phương Hiên vẫy vẫy tay ra hiệu bọn họ nên trên về.

Hắn xuyên qua thế giới này đã hai lăm mươi năm.

Nơi này gọi là Huyền Giới, mà hắn khi xuyên qua sớm đã ngậm thìa vàng, trở thành Thánh tử của Đại La thánh địa.

Tu luyện lại càng giống như cưỡi t·ên l·ửa, sớm đã đạt tới đỉnh phong.

Huyền Giới cảnh giới chia làm Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp, Bán Tiên.

Mà Phương Hiên cảnh giới hiện nay bất quá Hợp Thể nhưng vị cách sớm đã là Bán Tiên.

Bán Tiên cùng Độ Kiếp không hơn bao nhiêu, chỉ là Độ Kiếp muốn thành Bán Tiên cần ngưng tụ thành công đạo quả.

Người khác đến Độ Kiếp mới có thể ngưng tụ đạo quả, mà Phương Hiên mới bước vào tu hành liền có đạo quả cho riêng mình.

Đạo quả của hắn gọi là Hồng Trần đạo quả, chỉ cần ở nhân gian thu thập hồng trần chi khí, hắn liền sẽ mạnh hơn.

Mà muốn thu nhập nhanh đương nhiên phải giống như một tên phàm nhân, trải qua sinh lão bệnh tử, hỉ nộ ái ố.

Còn trở về thánh địa cái rắm, tu luyện biết bao nhiêu mệt mỏi, còn không bằng cuộc sống của hắn bây giờ.

Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi nhìn nhau, sau đó nhìn về đã từng là thánh tử Phương Hiên, thở dài không thôi.

Hiện nay bọn họ nhìn không ra nửa điểm linh lực của Phương Hiên, không ngờ thánh tử nhiều năm lại bỏ phế tu hành như thế.

Hạ Phi Phi không có cam tâm, nàng nói:



"Nhưng mà thánh tử.."

Phương Hiên ra tay ngăn cản, không cho nàng nói thêm:

"Đừng nói nữa, ta hiện tại cuộc sống rất tốt, sau này hai người cũng không cần đến, tránh cho nương tử ta hiểu lầm."

Không sai, để Hồng Trần chi khí thu thập càng thêm nhanh chóng, hắn sớm đã lấy vợ, còn chuyện sinh con liền thư thả thêm vài năm.

Nhiều năm qua ở hồng trần thế, Phương Hàn cảnh giới sớm đã phản phác quy chân, Hồng Trấn chi khí biến thành mê vụ, Bán Tiên tới đây cũng đừng mơ nhìn ra cảnh giới của hắn.

Hắn hiện tại không khác gì một tên phàm nhân.

Thấy không thể khuyên can thánh tử, hai người lúc này mới thật rời đi.

Nhìn hai người rời đi, Phương Hiên cười lạnh.

"Theo tiến độ này, hai năm sau ta liền vững vàng bước vào Độ Kiếp, mà có Hồng Trần chi khí che chở, ngăn cản thiên cơ, thiên kiếp sẽ không đánh ta.

Còn trở về thánh địa cái rắm, thánh địa có thể giúp ta hai mươi năm bước vào Độ Kiếp sao?"

Phương Hiên không để ý nữa, bắt đầu tiếp tục chặt cây đốn củi.

~~

"Thiên Tôn, ngài nên theo chúng ta trở về, giáo phái một ngày không thể thiếu ngài."

Một bà lão có chút già nua, lưng hơi còng xuống, nhưng toàn thân tỏa ra hắc vụ, chính là đang nửa quỷ trước một nữ tử.

Nữ tử xinh đẹp như hoa, nhưng ở thời đại được linh khí tẩm bổ này, cho dù là phàm nhân, cũng không thiếu người có khuôn mặt xinh đẹp như nàng.

"Dung ma ma, trở về đi, ta đã không còn là Thiên Tôn."

Nữ tử tiếp tục lau dọn bàn ghế, giống như không chú ý tới người mà nàng gọi là Dung ma ma kia.

Dung ma ma nội tâm thống khổ, nữ tử trước mắt này gọi là Ninh Hồng Hồng, là chưởng giáo Phi Tiên giáo.



Có thể xưng là Thiên Tôn, tu vi là hàng thật giá thật Độ Kiếp kì.

Chỉ là không biết mấy năm trước chưởng giáo không biết làm sao rời đi giáo phái, còn đóng vai một nữ tử phàm nhân, cùng người khác chủ động kết hôn.

Dung ma ma nghiến răng nghiến lợi, bà ta muốn đi xem là tên nam nhân nào dụ dỗ chưởng giáo lầm đường lạc lối như thế.

Ninh Hồng Hồng như nhìn thấu ý đồ Dung ma ma liền nói:

"Dung ma ma chúng ta giao tình nhiều năm, nhưng không có nghĩa là ngươi có kim bài miễn tử."

Nàng cố tình nhấn mạnh mấy câu cuối, người khác nghe liền sẽ nghĩ là trò đùa, một nữ tử yếu đuối nói mấy lời hâm dọa như thế giống như trò hề.

Dung ma ma nghe vậy thì biến sắc, người khác không biết nhưng Dung ma ma làm sao không biết thủ đoạn của chưởng giáo.

Huyền Giới có thập đại thánh địa thì cũng có ngũ đại ma giáo.

Mà Phi Tiên giáo chính là một trong ngũ đại ma giáo, địa vị so với Đại La thánh địa không kém bao nhiêu.

Chưởng giáo trước đây chính là hung nhân, đồ thành diệt quốc không thiếu, tu hành giới nghe đến Hồng Thiên Tô liền sợ mất mật, cái rắm thả ra cũng phải cho vào trở lại.

Hiện nay dù nhìn Ninh Hồng Hồng sát khí không còn, trong hiền hòa dễ gần, nhưng chân chính ra tay, không ai biết chuyện gì xảy ra.

Ninh Hồng Hồng tiếp tục công việc, lại thả ra một câu:

"Dung ma ma nên trở về đi, phu quân sắp trở về, thấy ngươi lại không tiện giải thích."

"Nô tỳ biết rõ."

Dung ma ma tại chỗ biến mất.

Ninh Hồng Hồng thở dài.

"Chẳng lẽ phải đổi nhà?"

Ninh Hồng Hồng sở dĩ lựa chọn từ bỏ chưởng giáo Phi Tiên giáo mà trở lại phàm thế chính là nàng bước vào Độ Kiếp, liền cảm nhận mình dù tu luyện bao lâu cũng không có khả năng tiến lên tầng thứ cao hơn.



Tại trong một bí cảnh thượng cổ, Ninh Hồng Hồng tìm được một quyển sách, đại khái nói muốn ngưng tụ đạo quả, ngoài thiên tư ra, có thể bù đắp bằng cách cảm ngộ hồng trần.

Ninh Hồng Hồng liền thử một lần, rời đi Phi Tiên giáo, trở lại nhân gian.

Mấy năm qua mặc dù chưa có dấu hiệu ngưng tụ đạo quả, nhưng cũng xem như có thu hoạch, nàng bước vào phản phác quy chân, người nào cũng không nhìn ra nàng cảnh giới.

Hiện nay không biết làm sao Phi Tiên giáo tìm được nàng, nhưng chỗ này liền không thể tiếp tục ở lại.

"Nên tìm ra lý do nào nói với phu quân đây."

~~

"Nên tìm ra lý do nào nói với phu nhân đây."

Phương Hiên nội tâm suy nghĩ, đã Lâm Dật cùng Hạ Phi Phi biết chỗ hắn sống, tương lai sẽ có nhiều cấp bậc cao hơn đến đây.

Đến lúc đó nương tử nghi ngờ, như thế khó mà nói.

Phụ nữ chính là không thích bị lừa dối, cho dù ngươi có vạn lý do, lừa dối cũng chính là lừa dối. Hắn mặc dù bất đắc dĩ, có nổi khổ trong người, nhưng như thế cũng là đã sai.

Mà hắn là thật yêu thích nương tử, khuôn mặt không có gì lạ, nhưng để hắn cảm nhận được một cổ thân thiết khó tả.

Cái này theo hắn chính là vận mệnh từ chỗ sâu dẫn dắt.

Nhưng mà lúc này Phương Hiên nhíu mày, hắn cảm nhận được một mùi vị chán ghét, chính là mùi vị ma khí.

~~

"Hừ thánh tử thật hồ đồ, nữ nhân sẽ chỉ làm ảnh hưởng tốc độ của hắn."

Hạ Phi Phi hậm hực cưỡi trên tiên hạc, rất là tức giận

Lâm Dật kế bên cười khổ, sư muội à, ngươi cũng là nữ tử đó.

Bọn họ phải nhanh chóng trở về báo cáo cùng thánh chủ, chỉ có thánh chủ mới có thể khuyên giải thánh tử trở về, chí ít trong lòng bọn họ nghĩ như vậy.

Đúng lúc này có một đoàn hắc vụ xuất hiện tại trước mặt họ, từ trong đó phát ra tiếng cười quái rở.

"Hắc hắc, ta còn tưởng là ai, thì ra là hai con chim non của chính đạo, rất tốt rất tốt."
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây