• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Ngoại Truyện 4: Dương Ngạo

Thiên Nội, khu vực do Vạn Linh Chi Tổ tạo ra, ngăn cách với Thiên Ngoại bằng Thời Không Thần Sa để tạo nên một thế giới riêng biệt. Nơi đây tập trung vô số vũ trụ lớn nhỏ, chứng hình thành một cách tự nhiên hoặc do thuộc hạ của hắn mang bản nguyên vũ trụ từ Thiên Ngoại trở về. Là bá chủ tại Thiên Nội, tự nhận bản thân là kẻ khai sinh ra vạn vật, toàn bộ Sáng Thế Thần bên trong Thiên Nội đều nằm dưới sự cai quản của Vạn Linh Chi Tổ. Nhưng đó là trước khi Dương Thiên, tức Phong Lưu Tiên đến…

Tại nơi hư vô trống rỗng bên trong Thiên Nội, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một tòa tháp khổng lồ. Xung quanh ngọn tháp này có vô số sợi dây xích to lớn ngang dọc khắp nơi, chúng cắm xuyên vào hư không, không tìm được điểm đầu và điểm cuối. Ngọn tháp này cao đến hơn một ngàn tầng, mỗi một tầng đều là một vũ trụ riêng biệt. Có ai đó đã sử dụng một thần thông không tưởng đưa chúng vào trong từng tầng tháp rồi luyện hóa thành một phần của nó. Trên đỉnh tòa tháp là một thanh kiếm tỏa ra ánh sáng màu đen trắng huyền bí. Nó yên tĩnh tồn tại ở nơi đó, nhìn sơ qua thì không có gì đặc biệt. Thế nhưng mỗi khi có sinh vật nào mang theo địch ý tiếp cận, thanh kiếm này sẽ lập tức phát ra kiếm khí chí cao vô thượng biến kẻ địch thành hư vô chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.

Tầng cao nhất của tòa tháp này có sự khác biệt khá lớn với những tầng bên dưới, nó không được luyện hóa từ tiểu vũ trụ mà là một thánh đường rộng lớn vô cùng. Bên trong thánh đường là hàng ngàn bức tượng khổng lồ được điêu khắc một cách tinh xảo hệt như người thật, mỗi bức tượng đều tỏa ra khí tức thần thánh không gì che giấu được. Khoảng một phần ba số bức tượng có thân ảnh đứng hoặc ngồi ở bên trên, hình thể bọn hắn nhỏ bé hơn hẳn nhưng lại tỏa ra cảm giác thần thánh còn mạnh hơn nhiều lần.

Cả một thánh đường khổng lồ đặt toàn những bức tượng và sinh linh hùng mạnh như vậy thế nhưng không tạo thành chút cảm giác đáng sợ nào. Bởi vì tại vương tọa trên cao có một thân ảnh khổng lồ đang lặng lẽ trấn áp tất cả. Thân ảnh người này mờ ảo, tưởng như có thể nhìn xuyên qua được, rõ ràng chỉ là một đạo phân thân hay do thần lực ngưng tụ mà thành. Giống như thanh kiếm trên đỉnh tháp, người này không phát ra bất kỳ tia khí tức nào, yên lặng mà vững trải tựa như một ngọn núi, nhìn qua thì bình thường nhưng lại trấn áp được những sinh linh thần thánh bên trong thánh đường này. Bởi vì đây chính là chủ nhân của tòa tháp, kẻ đầu tiên dám bước ra đối đầu trực diện với Vạn Linh Chi Tổ, thậm chí còn dành chiến thắng trong phần lớn các trận chiến, Phong Lưu Tiên Dương Thiên.

Hắn ngồi ở nơi đó nghe những sinh linh thần thánh phía dưới báo cáo, thỉnh thoảng lại tỏ vẻ lười biếng ngáp dài. Những tin tức đủ để khiến các vũ trụ khổng lồ chấn động trong mắt Dường Thiên đều trở nên nhạt nhẽo vô vị. Hết cách, nghe một hai lần còn cảm thấy bất ngờ, nhưng nghe hết năm này qua năm khác, kéo dài đến hàng ngàn hàng vạn năm thì đã sớm không còn chút cảm xúc nào nữa. Đây là nguyên nhân khiến Dương Thiên xưa nay thích độc lai độc vãng. Thay vì xây dựng thế lực, bày mưu tính kế, hắn muốn dùng kiếm trong tay mình chém nát hết thảy. Tiếc rằng đối thủ lần này quá đặc biệt, buộc hắn phải xây dựng lên tòa tháp này, quy tụ những vị Sáng Thế Thần có bất mãn với Vạn Linh Chi Tổ về dưới trướng để khai chiến với tên kia. Hậu phương cơ bản đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ còn thiếu một nhân tố cuối cùng…

Những tin tức nhàm chán nghe mãi cũng không dứt, Dương Thiên thỉnh thoảng sẽ đáp lại một cách qua loa. Đám Sáng Thế Thần này trước khi báo cáo đều đã sớm nghĩ ra phương án giải quyết, nêu lên tại đây chủ yếu là muốn có được sự cho phép hoặc hỗ trợ của hắn. Thông thường Dương Thiên sẽ trực tiếp đồng ý với phương án xử lý của những tên này, tiết kiệm thời gian cũng như đỡ lãng phí tế bào não.

Mọi thứ cứ trôi qua một cách nhạt nhẽo vô vị như vậy cho đến khi ngọn đèn trang trí bên cạnh bảo tọa của hắn phát ra ánh sáng thất sắc lưu ly rực rỡ, kèm theo đó là âm thanh trong trẻo dịu dàng khiến người nghe khó tránh khỏi rung động:

- Đã tìm được vị trí chính xác của Diệt Thế Nhân.

Dương Thiên vẫn tỏ ra khá bình thản. Loại tin tức này mấy năm qua hắn đã nghe nhiều, chín phần đều là tin giả, một phần còn lại sau khi xác nhận cũng bị loại bỏ nốt. Nhân tố cuối cùng để hoàn thiện bố cục bức tranh mà hắn xây dựng nhiều năm qua thật sự không dễ tìm.

- Là ai tìm được?

- Tiêu Dao Thần Diệp Thiên và Dương đại tổng quản.

Gương mặt Dương Thiên lập tức trở nên nghiêm túc. Những kẻ khác có thể báo tin với độ tin cậy thấp để tranh công nhưng hai người này chắc chắn sẽ không. Nếu bọn hắn đã gửi tin về chứng tỏ đã có sự nắm chắc nhất định. Lẽ nào thật sự đã tìm được?
— QUẢNG CÁO —

- Cụ thể?

- Ngươi tự xem đi.

Một luồng sáng thất sắc từ ngọn đèn phóng thẳng vào trong đầu Dương Thiên. Tiếp nhận tin tức, ánh mắt Dương Thiên cũng dần trở nên sắc bén, sự hưng phấn hiện rõ trên mặt:

- Rốt cuộc cũng đợi được rồi.

Ngọn đèn thất sắc bên cạnh lại phát ra âm thanh:

- Vẫn chưa, bọn hắn yêu cầu gửi viện quân, không thể quá mạnh.

- Ừm.

Dương Thiên đưa mắt nhìn những thân ảnh đang ngồi trên bức tượng rồi lắc đầu một cái. Cho dù là kẻ yếu nhất tại đây cũng có cấp bậc Sáng Thế Thần. Bản năng bài xích của vũ trụ kia rất mạnh, chắc chắn sẽ bài xích Sáng Thế Thần đến cùng. Dù đồng quy vu tận cũng không cho phép kẻ mạnh tiến vào vũ trụ của mình, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với vị Sáng Thế Thần kia mới khiến hắn lưu lại chấp niệm sâu đến như vậy?

Dương Thiên còn đang suy nghĩ, ngọn đèn thất sắc đã đưa ra chủ ý:

- Có một nhân tuyển rất phù hợp.

- Ai?

Không có tiếng đáp lại, thay vào đó là một cột sáng từ bên ngoài không gian chiếu thẳng vào trung tâm thánh đường. Ánh sáng lóe lên thêm một lần nữa rồi vụt tắt, một thanh niên dáng người cao, thân hình cân đối, hai đồng màu lam nhạt, gương mặt đẹp như tranh vẽ khiến cả những mỹ nữ tuyệt sắc cũng phải ganh tị xuất hiện. Hắn mặc âu phục lịch sự, đeo một thanh trường kiếm ngang hông, đứng trước những vị Sáng Thế Thần hùng mạnh vẫn ngẩn cao đầu thể hiện sự tự tin và kiêu ngạo.
— QUẢNG CÁO —

Vừa nhìn thấy thanh niên, Dương Thiên chợt cảm thấy đau đầu. Tại sao lại là tiểu tử này? Hắn quay sang nhìn ngọn đèn thất thải lưu ly:

- Ngươi xác định? Không phải vì tư tình?

Ngọn đèn dịu dàng đáp:

- Hắn đã đến tuổi trưởng thành, cần rèn luyện thêm ở thế giới bên ngoài. Sức mạnh cũng phù hợp với yêu cầu của đại tổng quản.

- Nhưng đó là Diệt Thế Nhân. Với bản tính kiêu ngạo của tiểu tử này…

- Hắn làm được.

Âm thanh dịu dàng nhưng lại chứa đầy sự kiên quyết, đến mức Dương Thiên cũng chỉ biết thở dài. Hắn đưa mắt nhìn về thanh niên bên dưới, bất đắc dĩ vung tay ném cho hắn một luồng sáng thất sắc rồi nói:

- Đi đi, đây là nhiệm vụ của ngươi.

Thanh niên không tránh né, để luồng sáng đi vào cơ thể rồi chắp tay cúi đầu chào:

- Phụ thân yên tâm, từ khi sinh ra đến nay ta chưa từng thất bại, lần này cũng sẽ không.

Hắn vừa dứt lời liền hóa thành một tia sáng biến mất khỏi đại điện. Dương Thiên nhìn theo cũng chỉ biết thở dài:

- Tính cách kiêu ngạo này…Thật sự khiến ta không yên tâm được.
— QUẢNG CÁO —

Ngọn đèn thất sắc phát ra tiếng cười khẽ:

- Còn không phải là học theo ngươi sao?

- Con hư tại mẹ, Nhược Hy ngươi…

- Là ai tặng hắn Vô Mệnh Kiếm từ khi vừa chào đời?

- Được rồi…

Dương Thiên cứng miệng, chỉ biết tiếp tục thở dài. Nuôi dạy một đứa trẻ trường thành còn khó hơn chém giết kẻ địch trên chiến trường, may mà hắn đã kịp rút kinh nghiệm…



Rời khỏi tòa tháp, khóe miệng Dương Ngạo nở một nụ cười vui vẻ rồi dần biến thành tiếng lớn. Sau bao nhiêu năm chờ đợi, ngày này rốt cuộc cũng đã đến. Thanh kiếm bên hông Dương Ngạo dường như cũng bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của hắn, không ngừng rung lên như muốn bay ra khỏi vỏ.

- Dương tổng quản từng nói Diệt Thế Nhân có thể đổi. Đây là cơ hội duy nhất để ta sánh ngang với phụ thân và Diệp thúc thúc.

Hắn nói xong câu này rồi lao vút đi, biến mất trong vòng xoáy không gian. Thế giới ở phía bên kia nhất định sẽ rất đặc sắc…

P/S: Phần 2: Tiêu Dao Lục, Phần 3 (cuối): Diệt Nhân.

Truyện hay siêu hot: Ngươi Quản Cái Này Gọi Cấp D Năng Lực?
Phần 1: Phong Lưu Chân Tiên.Phần 2: Tiêu Dao Lục.Phần 3: Diệt Nhân.