• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 145: Cổ thần trùng sinh (Ngoại truyện)

Thương mang tinh không rộng lớn vô biên, khắp nơi chúng tinh tỏa ánh sáng lấp lánh khiến cho màn tinh không nơi đây huyền ảo lung linh.

Tại nơi trung tâm của thương mang, hào quang của chúng tinh mang theo lực lượng tinh thần chiếu vào Đại La Thiên Thần Mộc khổng lồ.

Đã rất nhiều năm trôi qua kể từ ngày Đại La Thiên Thần Mộc lần nữa tái hiện và thủ hộ Đại Thiên Thế Giới. Rất ít nhân vật biết được, hay chính xác hơn là nhớ về Đại Thiên Thế Giới đã từng trải qua một trận hạo kiếp kinh khủng thế nào.

Nằm giữa lưng chừng sụp đổ hoặc tái sinh, tất cả đều trong ý niệm của một người. Đã từng người đó rất tuyệt vọng, lâm vào vực sâu hắc ám tưởng chừng như không thể nào gượng dậy nỗi, đem sự phẫn uất của thiên mệnh mà muốn hủy diệt cả thế giới này. May mắn thay, đến cuối cùng y suy nghĩ đã cải biến, nhờ vậy mới tạo nên thế cuộc hôm nay, khắp nơi sinh linh được sống trong một thế giới rộng lớn và không người tiến bộ qua từng ngày.

Bất quá, đổi lại chính là người đó đã chìm vào giấc ngủ dài đằng đẵng, tưởng chừng là một giấc mộng vĩnh hằng.

Hôm nay, bất chợt có một luồng hơi thở khe khẽ truyền ra từ Đại La Thiên Thần Mộc, nếu không có tu vi cực cao và được Đại La Thiên Thần Mộc chấp thuận, tuyệt đối chẳng người nào nhận ra được sự thay đổi này.

Hồng Quân Đạo Tổ, một trong số ít người được Đại La Thiên Thần Mộc thừa nhận, kể từ sau hạo kiếp năm đó, Đạo Tổ một mực sinh hoạt tại bên ngoài thương mang tinh không, và cũng là đang chờ đợi thời khắc này đây.

Lập tức, Hồng Quân Đạo Tổ từ Tử Tiêu Cung khẽ chuyển người, xuất hiện ngay tại khu vực thương mang địa đàng, cũng là nơi Đại La Thiên Thần Mộc mọc sừng sững.

Đến nơi, Hồng Quân Đạo Tổ nhìn thấy một bóng người mờ mờ ảo ảo đứng quay lưng về phía mình, dáng người cao ráo khoác lên thân một bộ hắc bào đang khẽ đung đưa, bạch phát tung bay, đầu hơi ngẩn lên nhìn về phía phương xa, trông có gì đó mông lung.

Hồng Quân Đạo Tổ ánh mắt khó che dấu được sự xúc động của mình, toàn thân run lên, gương mặt già nua trong một quãng thời gian khá dài thất thần, rốt cuộc mới run run mà bật thành tiếng.

“Sư đệ… rốt cuộc… rốt cuộc ngươi cũng đã thức tỉnh…”
— QUẢNG CÁO —

Phải, người đó đã từng là sư đệ của Hồng Quân Đạo Tổ, người sút chút nữa chôn vùi cả Đại Thiên Thế Giới, vừa là người tái hiện lại sinh cơ của Đại Thiên Thế Giới, đương kim Đại La Thiên Tôn Chủ - Tinh Hồn.

Hắn khẽ chuyển người lại, trên mặt có vài phần hư ảo, có lẽ vì đã chìm trong giấc mộng quá lâu, vì vậy đầu óc có chút chưa thích ứng, phải mất vài giây trôi qua, hắn mới mỉm cười gật đầu.

“Phải, sư huynh. Quãng thời gian này cực khổ cho sư huynh rồi.”

Tuy rằng chìm trong giấc ngủ say, nhưng thân là tôn chủ, Tinh Hồn vẫn lờ mờ cảm nhận được rất nhiều sự việc. Đoạn thời gian này, Hồng Quân Đạo Tổ thay Tinh Hồn quản lý trật tự của thế giới, từng bước ổn định và hướng đến văn minh tiến bộ cho toàn bộ Đại Thiên Thế Giới. Thiết nghĩ, đổi lại là bản thân, hẳn cũng chưa chắc đã làm tốt hơn sư huynh mình.

“Không có gì vất vả cả, hết thảy là chuyện nên làm. Phải rồi, để sư huynh tri thông mọi người, bọn họ đều rất thương nhớ ngươi.”

“Chưa đến lúc. Hiện tại ta chỉ thức tỉnh được một đoạn thời gian ngắn mà thôi, cần phải tiếp tục dung hợp với Đại La Thiên Thần Mộc một đoạn thời gian nữa mới có thể tùy lúc ly khai.”

Tinh Hồn lắc đầu. Lần nữa ánh nhìn về phương xa, nói tiếp.

“Sở dĩ lần này thức tỉnh là bởi vì ta cảm nhận được khí tức của kẻ đó. Sư huynh, ngươi cũng cảm nhận được chứ?”

Nghe Tinh Hồn hỏi, Hồng Quân Đạo Tổ hơi nhướng mày, bất chợt trong mắt lóe lên một đạo tinh mang, mà lại có phần úy kỵ nữa.

“Chẳng phải năm đó, đệ đã tru diệt hắn rồi sao?”

“Dẫu sao hắn vẫn là một đời Hộ Giới Chi Thần, gần như cùng thiên địa nơi đây đồng nguyên, năm đó ta vẫn chưa hoàn toàn hợp nhất với Đại La Thiên Thần Mộc, muốn táng diệt được hắn, nói vẫn dễ hơn làm.” Tinh Hồn lắc đầu.
— QUẢNG CÁO —

“Vậy bây giờ, đệ thức tỉnh chẳng lẽ muốn…”

Tuy chưa nói hết câu, nhưng Tinh Hồn biết được trong đầu vị sư huynh của mình muốn ám chỉ cái gì.

“Hiện tại, ta đã có thừa khả năng đem hắn biến mất hoàn toàn. Bất quá, trong quá trình dung hợp với ý chí Đại La Thiên Thần Mộc, biết được sự tồn tại thiên địch đối với Đại Thiên Thế Giới, suy nghĩ của ta đã có chút cải biến.”

“Thiên địch của Đại Thiên Thế Giới?” Hồng Quân Đạo Tổ giật mình.

“Phải, thiên địch. Trong ký ức của Đại La Thiên Thần Mộc, thiên địch đó được gọi là Vô Lượng. Thông qua phần ký ức này, thời kỳ cổ xưa kia, thân là Thủ Hộ Chi Thần, hắn đã chiến đấu anh dũng để bảo vệ sự tồn tại của Đại Thiên Thế Giới. Có lẽ, trong quá trình đó, hắn đã bị sức mạnh Vô Lượng ảnh hưởng, dẫn đến tư tưởng bị biến chất. Ta cũng đã thử đem so sánh, quả thực suy đoán không sai, hắn địch thị đã bị sức mạnh Vô Lượng xâm thực ý chí.” Tinh Hồn ngưng trọng giải thích.

“Vô Lượng!” Hồng Quân Đạo Tổ trong lòng lẩm bẩm lại cái danh tự này. Xem ra là một sức mạnh cực kỳ kinh khủng, tuy nhìn Tinh Hồn ngoài mặt vẫn lạnh nhạt, nhưng từ ý tứ trong lời nói, có lẽ chính bản thân hắn cũng úy kỵ thứ sức mạnh có tên gọi Vô Lượng kia.

“Vậy… sư đệ, ngươi muốn làm gì?”

Hồng Quân Đạo Tổ hỏi.

“Vô Lượng đến gần, mà bản thân ta đối với nó…” Tinh Hồn thanh âm có chút ngập ngừng, suy nghĩ một lúc, rốt cuộc vẫn không nói tiếp sự tình này, lại hoán chuyển. “Chung quy hắn đã từng vì Đại Thiên Thế Giới bỏ ra rất nhiều công sức, phần công lao này tuyệt không thể phủ nhận. Vì thế, ta muốn cho hắn một cơ hội.”

Tinh Hồn trầm giọng, thanh âm rất quyết đoán.

“Huyền Hoàng Thánh Thú, liệu ngươi có làm ta thất vọng hay không?”
— QUẢNG CÁO —

Đứng một bên, dù đã biết được, tuy nhiên khi nhắc danh tự này, Hồng Quân Đạo Tổ vẫn không tự chủ được mà giật mình.

Năm đó, Tinh Hồn suýt chút nữa chôn vùi cả Đại Thiên Thế Giới, chủ mưu giật dây phía sau chính là Huyền Hoàng Thánh Thú này.

Là một sự tồn tại vô cùng kiêu hùng, thủ đoạn tàn nhẫn quyết đoán, thực lực mạnh đến không tưởng, nếu không có Tinh Hồn, chỉ sợ tôn chủ hiện tại của Đại Thiên Thế Giới chính là hắn.

Mà theo Tinh Hồn nói, Huyền Hoàng Thánh Thú đã bị Vô Lượng xâm thực ý chí, thế nên nếu mà hắn trở thành tôn chủ, một đoạn thời gian nữa, nhất định là Đại Thiên Thế Giới sẽ bị Vô Lượng nuốt chửng.

“Thời gian của chúng ta không có nhiều, trước khi ta lần nữa tiến hành dung hợp bước cuối cùng với Đại La Thiên Thần Mộc, ta sẽ an bài một số chuyện. Khoảng thời gian tiếp theo, sư huynh, ngươi sẽ phải vất vả rồi.” Tinh Hồn đảo đôi thần nhãn nhìn Hồng Quân Đạo Tổ, rồi lại nhìn xuống phía bên dưới tinh không thương mang kia, song nhãn lập lòe hào quang.

“Ta cần một kẻ cùng ta sánh vai chống lại Vô Lượng. Cũng chỉ có một mình ngươi có được tư cách này. Nhưng nếu ngươi vẫn không thể thoát khỏi nó… vậy thì cũng chẳng thể trách ta. Dương Thiên Quân, hãy chứng minh cho ta thấy đi!” Hắn khẽ lầm bầm, nhưng ngữ điệu tựa thiên quân vạn mã, vạn lôi oanh đỉnh, khí thế sát phạt vô cùng nặng.

Một đời kiêu hùng, tồn tại cổ xưa đã từng sánh vai với Đại La Thiên Thần Mộc, mang trong mình sức mạnh như vô cùng vô tận – Huyền Hoàng Thánh Thú đã rục rịch trùng sinh.

Tứ Thần Đại Lục, một ngày nọ mây đen rợp trời, sấm sét tề phát, trong mây đen cuồn cuộn kia như ẩn như hiện có một đầu cự long đang hạ phàm, khe khẽ truyền ra tiếng long khiếu gầm gừ.

Dị tượng bất ngờ bùng nổ, là đại năng trùng sinh chăng? Tứ Thần Đại Lục phong bạo bắt đầu nổi lên!!!


Thế nhân luyện võ, ta chơi ngải. Xuyên thế song kiếp vươn đỉnh cao. Thương Sinh Giang Đạo đón chào các đạo hữu!
✧❂ Đề cử: Thiên Kiếp (truyện ngắn)