• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Đế Tử Hồi Quy.
Lúc này trên Phi Long thành toàn quân của thiên vệ quân đang gồng mình chống lại uy áp khủng khiếp toát ra từ ma thần Thi Chính.
Thi Chính là một ma thần thời kỳ viễn cổ hồng hoang của thanh tâm đại lục, chân thân của hắn thực chất là một con giao long hóa hình từ một con hắc thuồng luồng là phản đồ lớn nhất của tộc thuồng luồng.
Vì tìm kiếm sức mạnh để trở thành thánh thú (hoá long) mà bất chấp thủ đoạn xa và tà đạo nhưng tính hắn cố chấp càng khuyên càng không nghe, thậm chí quay lại tấn công chính người thân của mình vì cho rằng họ cản bước tiến của hắn trên con đường thành thánh và trở thành ma thần tàn ác khét tiếng lịch sử thanh tâm đại lục.
Ahhhhhhh!.....
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, tất cả mọi người đang tập trung bỗng nhiên giật mình quay lại, một người lính thiên vệ quân đang bị Thi Chính bóp cổ nhấc lên khuôn mặt người đó đầy sự đau khổ còn tên ma thần thì nhoẻn miệng cười, một nụ cười trong mắt tất cả mọi người ở đây là một nụ cười tà ác nhất đầy sự uy hiếp.
Người con gái thoạt nhìn thì có khả năng nhất là lãnh đạo của thiên vệ quân cất tiếng nói.
“Thi Chính ngươi đừng có làm càn nếu Đế Tử ở đây thì ngươi có cơ hội giương oai chắc” , vừa nói nàng ta khẽ sờ thanh kiếm bên hông mình như một biện pháp an ủi tâm tình đang kinh hãi của cô khi chứng kiến thứ sức mạnh tà ác kinh khủng trước mặt.
“ngươi nghĩ chỉ với tên nhân loại nhỏ bé như hắn mà chống lại được ta sao” , nói rồi hắn vận lực hút đi khí huyết của người thiên vệ quân trên tay hắn, bỗng trời tối trở tối từ trên trời mây đen ùn ùn kéo đến khí tức của tên ma thần giờ đây lại càng ngày càng cường thịnh hơn, cô gái thấy vậy vội rút kiếm ra khỏi vỏ ánh kiếm màu bạc loé lên lạnh băng phóng về phía tay trái của tên ma thần hung ác.
Keengggg!...
Thanh âm khủng khiếp ấy bỗng phá tan đi bầu không khí ngột ngạt ở đây cô gái hét to: “thiên vệ quân theo bổn tướng xông lên dù có chết cũng phải lột được lớp da của tên khốn nạn này dù chúng ta không mạnh như các quân đoàn khác nhưng chúng ta đông hơn và có cách tác chiến đặc biệt”, “theo ta GIẾT!……”.
“THEO HOA TƯỚNG QUÂN ANH EM GIẾT CHẾT TÊN ÁC THẦN NÀY!…GIẾT!...”, toàn bộ thiên vệ quân gồm gần hai vạn quân kết trận theo tám hướng bốn phương lao lại kết hình thành bát quái trận đồ và tứ tượng trận đố trồng tầng lên nhau lau về đại quảng trường của Phi Long thành.
— QUẢNG CÁO —

Đúng lúc này điều mà tên ma thần không lòng trước được lại xảy ra, người lính thiên vệ trên tay hắn bằng số khí huyết cuối cùng vận linh lực của một linh tướng đẩy mạnh về đan điền, “ta thà chết chứ không bao giờ thành năng lượng cho tên ác ma ngươi” người đó hét lên tay ghì chặt lấy tên ma thần.
Ầmmmmm… một tiếng nổ đinh tai nhức óc sóng linh lực quận trào kèm theo đó là bụi mù mọi người đều đứng im thiên vệ quân thì lòng đau như cắt vì người anh em của họ vừa tự bạo để câu giờ cho họ .
Trấn!... tiếng mọi người đồng thanh hô to bát quái trận đồ, tứ tượng trận đồ theo nhau mà xuống đúng vị trí của tên ma thần.
Ahhhhhh! Tên ma thần gào thét bùng phát ra một luồng khí xua tan mây mù linh lực hắn hét lên trong đau đớn do vừa thoát phong ấn ma bị một đòn đánh trực diện rồi còn bị trấn áp tuy vậy hắn vẫn có thể bùng phát mạnh như vậy, chứng tỏ tên này khi xưa rất mạnh nên 50 vạn năm vẫn không thể khiến hắn suy yếu đến mức dễ đối phó hơn.
Rắc! rắc rắc… hai hư ảnh trận đồ bắt đầu xuất hiện vết mứt đầu tiên chỉ như vết kiếm nhưng đang lan ra rất nhanh không thể cản lại tiếp tới là sự lung lay ,rung lắc khủng khiếp từ hai hư ảnh trận đồ và
Ầmmmmm! Toàn bộ sụp đổ nhanh chóng toàn bộ thiên vệ quân bị cắn trả bởi lực lượng ngã dạt xuống, chỉ duy nhất chỉ huy của họ vẫn còn gượng chống lại nhưng mũi kiếm đã ghim xuống đất mười phân.
Tên ma thần lấy lại lức đạp mạnh lao về phía Lê Thanh Hoa hắn dễ dàng nhấc cô lên bằng một tay, cô gắng mở mắt nhưng trước mắt cô là một tên ác ma với đôi đồng tử toàn màu máu hắn cất giọng nói:
“Lê Thanh Hoa phải không ta biết ngươi từ bọn thi binh cảnh dương đã giải phóng ta ngươi nghĩ sao nếu giờ ta giết ngươi liệu tên nhân loại kia có xuất hiện cứu ngươi không”, rồi hắn ngửa mặt cười lớn “HAHAHAHAHA AAAAA!”.
Ngay lúc này từ hướng đông nam Thanh Hoa chợt thấy một tia sáng loé lên càng ngày càng gần và một ánh vàng vọt tới xé ngang không gian xua tan mây mù trên trời giáng xuống kèm theo đó là trận trận lôi điện màu vàng.
ẦM!ẦM!ẦM!..... một hình bóng hiện ra đó chính là người nàng luôn nhớ mong trong một tháng này đế tử người đã cứu nàng khi bé, đưa nàng vào thiên vệ quân và cũng là người nàng yêu sâu sắc Nguyễn Quang Huy hay Quang Huy Đế Tử, lúc này đây anh ấy đứng trước mắt nàng với bộ dạng tức giận nhưng nàng lại thấy an tâm lạ thường.
— QUẢNG CÁO —

Với một giọng đầy tức giận Đế Tử cất tiếng: “ta đếm đến ba ngươi thả nàng ấy ra nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là vị mặn của biển cả” nói rồi bắt đầu đếm “Ba” ầm với sức mạnh của mình hắn đấm mạnh vào mặt tên ma thần và nhanh tay bế lấy cô ấy lúc này hắn mặc niệm gọi hệ thống kiểm tra cơ thể của nàng ấy.
“Tinh tinh tinh báo cáo ký chủ lê thanh hoa chỉ bị chấn thương nhẹ cần tĩnh dưỡng vài ngày, đã kiểm tra sự sống của tên ma thần kia vẫn còn thoi thóp đề nghị bổ đao đoạn hậu hoạ” một giọng nữ quyến rũ trả lời lại.
Hắn thầm chửi mẹ hệ thống nhưng hệ thống lại trả lời lại mẹ ta có rất nhiều tiêu biểu người ngươi đang ôm trong ngực, lúc này hắn nhận ra mình quên bén là hệ thống này do hắn tạo nên việc hắn là bố của nó và các cô ấy là mẹ nó đúng không sai đúng là tự lấy đá đập chân mình.
Tên ma thần bị hắn đánh bất ngờ không lường trước sự vô sỉ khi hắn cho đếm đến ba mà vừa mở miệng đã là ba rồi hắn chỉ về phía đế tử miệng còn thì thào do mất sức khi bị đánh bất ngờ “ngươi đợi đó cho ta” nói rồi vận linh lực định chạy.
Sóng linh lực của linh vương thượng cửu trùng thoát ra là cho cả tòa phi long thành rung lắc dữ dội, đúng lúc này một luồng linh lực kỳ lạ đổ ập vào người tên ma thần khiến hắn lung lay mất khống chế năng lực phi hành hắn hoảng sợ ổn định thăng bằng quay lại thấy đế tử lúc nào đã ở ngay sau lưng hắn.
“Ngươi ngươi sao ngươi lại có linh áp của long tộc tại sao lại có thể kích phát áp chế huyết mạch của ta” ,đế tử cười và chỉ vào phi long thành “ngươi quyên rằng phi long thành lấy là chính xương sống của Hoàng Thiên Long vương ngày xưa khi bị ngươi ám toàn đã lấy thân mình trấn áp ngươi dưới Táng Long Lĩnh rồi sao” nói rồi hắn lấy trong giới chỉ ra một thanh đại kiếm đen thân kiếm toả ra sát khí khá nặng, nhưng lại được phong ấn chỉ bằng lớp vải nhìn khá thô sơ.
“lấy vảy của long đế khi thay vảy làm vải phong ấn tay hoàng thiên long đúng là con cưng của long đế” nói rồi lấy đi tấm vải phong ấn thanh kiếm ra, chỉ kiếm vào Thi Chính và nói bằng một chất giọng ẩn chứa thịnh nộ.
“thôi kết thúc công việc chết tiệt này để phải xử lý cái mớ hỗn độn do con giun kia gây ra, hừ lúc nên nghiêm túc thì phải nghiêm túc rồi”, nói rồi tinh vẫn kiếm trong tay hắn chém xuống.

Nhân sinh phiền não chốn dương gian
— QUẢNG CÁO —

Biển khổ mênh mông suối lệ tràn
Nhân quả luân hồi kiếp nào thoát
Tam sinh tam thế cứ mãi mang.
Chỉ mong cơn say mang được nàng
Tay cầm mỹ tửu dứt phiền ưu
Đời này ta nguyện kiếp phong lưu
Thân dựa núi thả tiêu vô sầu.
Hùng Ca Đại Việt