• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 18: Thú triều bạo động,di tích sơ hiện.
“Ầm…” nghe thấy tiếng nổ Võ Như Thần và người nhà võ gia tức tốc chạy vào.
“tỷ,lão đại xảy ra chuyện gì rồi sao lại thành ra thế này?” hắn tiến vào nhìn thấy một vết chém dài trên tường phòng của Ngưng Nhi vội cất tiếng hỏi lòng đầy lo âu.
“ngươi…ngươi lui ra, ngươi nghĩ đang chạm vào đâu hả” tiếng của Như Thuỷ hét lên khiến cho Võ Như Thần càng lo lắng vọt lên kiểm tra nhưng khi nhìn thấy hắn lập tức hoá đá.
“con mẹ nó lão đại! ta không phản đối việc huynh làm tỷ phu ta nhưng việc này có vẻ tiến triển hơi nhanh đây, còn Như Thuỷ sư muội hai người họ đang… khụ… khụ ngươi lao vào góp vui làm gì?”.
“Như Thần Ngươi Ngứa Đòn rồi đúng không, còn không mau cút!” Ngưng Nhi lập Tức Bạo phát khi biết tên tiểu tử này bắt đầu suy nghĩ “kỳ quái”.
“ta không quấy rầy nữa đi đây tỷ, tỷ phu, còn Như Thuỷ chơi vui vẻ” rồi hắn vắt chân lên cổ chạy, “khoan đã đem lão đại của ngươi đi hắn bị tập kích nên hôn mê rồi” Ngưng Nhi giờ mới để ý tới tình hình vội gọi với lại nhưng tên kia lại càng chạy nhanh hơn.
Một lúc lâu sau “mẹ nó sao ta lại ngất rồi vừa rồi còn đang chữa bệnh mà?” Đế tử hào nghi nhìn cảnh tượng xung quanh.
“Quang Huy công tử ngài tỉnh rồi à?, sự việc lúc nãy ta rất xin lỗi vì sự quá khích của Như Thuỷ mong công tử lượng thứ” tiếng của Ngưng Nhi vang lên bên cạnh hắn.
“???????????? Mẹ nó sao ta lại nằm trên giường mà tiếng lúc nãy sao nghe gần thế, không được phải diễn thật tự nhiên không thể để chuyện này tiếp tục phát triển nữa”.
Lập tức hắn bật dậy tự nhiên nói “ đây hoàn toàn là một sự hiểu lầm mong tiểu thư lượng thứ” hắn nói vậy thầm trách bản thân sao không để Tiểu Cửu hay Yên Nhi bên cạnh mà phái cả hai canh trừng Trịnh sở giờ mới rơi vào tình cảnh nguy hiểm này.
“công tử không cần để ý chúng ta chưa xảy ra chuyện gì cả” nhìn nụ cười của Ngưng Nhi làm hắn suy nghĩ cũng không nỗi nữa lập tức lầm vào tình trạng hoảng loạn “mẹ nó sao càng nói càng giống như ta vừa làm gì vậy, mặc dù biết đây là thế giới tiên hiệp nên vấn đề tuổi tác và trưởng thành của cơ thể nó có khác nhưng thế này thì quá “cởi mở” rồi”
— QUẢNG CÁO —

“dâm tặc đáng chết, tuy thân thể ngươi mạnh ta không thể làm gì ngươi nhưng ta sẽ bảo cha ta giết ngươi sau đó ta sẽ tự sát để bảo vệ thanh bạch của mình ngươi đừng hòng thoát” Hoàng Như Thuỷ lúc này mắt phượng dưng dưng nhìn phía hắn lòng nàng đầy uỷ khuất.
Phải biết lúc nãy phát động tấn công bất ngờ nàng tự tin có thể nhất kích tất sát tên luyện linh thượng kỳ nhỏ bé này, ai ngờ khi kích của nàng gần chạm tới lập tức bị một luồng kiếm khí trong cơ thể hắn hoá giải, khi đánh vào nhục thể hắn do nhục thể quá cứng phản lại đòn nên nàng cũng ngất đi rơi vào ma thủ của tên “Dâm Tặc” này.
“vãi gây họa không chỉ một người mà hai người đã thế lại hai thiên kim của hai thế lực lớn của Nam,Bắc Vương Triều Cảnh Dương” hắn cũng bó tay rồi thực sự là không nhớ gì chỉ nhớ vừa tới bước cuối lập tức bị hôn mê giờ bị hai người tố cũng không biết thế nào hay do nhân cách thứ hai làm.
“tinh phát động nhiệm vụ đặc biệt (Thú triều bạo động…di tích sơ hiện) phát hiện thú triều dị động ở phía tây bắc của Thanh Ngưu Thành đây là thời cơ tốt tiến vào di tích Thanh Đế ở phía Nam ký chủ chớp thời cơ a” hệ thống thông báo.
“hai vị tiểu thư việc này ta xin hoàn toàn chịu trách nhiệm, ta sẽ sớm chuẩn bị để cưới hỏi đàng hoàng mong hai vị cờ đợi trong một hai tháng” hắn hết cánh rồi bèn quyết định sẽ cưới hai người sau khi nhiệm vụ hoàn thành bởi hắn hiểu hơn ai hết về tính chất quan trọng của thanh danh người phụ nữ trong thời đại này.
“Ai cần ngươi cưới hỏi, Ngươi xứng với bản Quận Chúa sao?” Như Thuỷ hừ lạnh lên tiếng.
“Báo phía Tây Bắc thành phát hiện sự dị động của Thú Triều thấp thoáng bóng dáng yêu thú cấp 7” một người lính truyền tin xuất hiện chạy nhanh vào chính sảnh của Tướng Quân Phủ.
“sự tình hệ trọng lập tức mời các vị tướng quân, cha ta không ở nhà ta với tỷ ta sẽ thay mặt cha ta chủ trì cuộc họp” Võ Như Thần phân phó với đám gia nhân rồi vội chạy tới tư viện của Ngưng Nhi.
“chỉ Cần ăn một mảnh lá là hoàn thành sao sao nghe khó mà có thể tin được” Như Thuỷ cầm một mảnh lá của Long Dương Thảo hoài nghi nhìn Đế Tử.
“đây không phải Thuần Dương Thảo tác dụng mạnh gấp trăm lần Thuần Dương Thảo, để cô ấy ăn đi sắp có việc hay để làm rồi” Hắn dùng (tâm cảm thiên địa) cũng phát hiện Võ Như Thần Đang tiến đến bèn nói.
— QUẢNG CÁO —

“linh lực ta đã khôi phục được 3 thành rồi tốt quá đa tạ công tử” Ngưng Nhi sau khi ăn cơ thể đã khôi phục hoàn toàn các triệu trúng không còn nữa bèn đa tạ.
“tỷ chuyện lớn không tốt, chuyện lớn không tốt” Võ Như Thần Chạy đến theo sau là ba người Tiểu Cửu, Yên Nhi, Trịnh sở cùng tiến vào.
“tỷ tỷ khỏi thật rồi à” nhìn thấy khí sắc của tỷ tỷ mình tốt lên Võ Như Thần Vội Vàng thăm hỏi và nhận được cái gật đầu của Ngưng Nhi.
“Lão đại huynh thật tốt chúng ta đã chuẩn bị sẵn ba món “bảo vật” nhằm đa tạ huynh rồi mong huynh nhận lấy” Như Thần lập tức nhanh tay lấy ra hai món đồ từ trong giới chỉ giải thích.
“ đây là một thanh đao tuy không đáng giá nhưng nó là chìa khóa của một di tích ở phía Nam do cha ta tìm được không lâu trước đây, còn tấm da dê này thì lại là bảo đồ của di tích đó, khả năng hai việc này báo hiệu sự xuất thế của nó tới gần mong huynh nhận cho” nói rồi hắn dâng hai món đồ cho Đế Tử.
“sao gia tộc ngươi không sử dụng hai món đồ này để tới đó mà lại đưa ta” hắn mừng thầm trong lòng mẹ nó đúng là cơ hội trời cho đang buồn ngủ có người đưa gối trời đang lạnh có người cho chăn.
Hắn cũng tính từ chối món đồ thứ ba để đỡ mất lòng với gia tộc này thì lại nghe Như Thần nói “hai món đồ này vốn là vật mà cha ta định tặng lại cho tỷ phu tương lai của ta nên cũng hợp tình hợp lý đưa huynh, còn về món “bảo vật quý giá” cuối cùng sẽ trao cho huynh sau”.
“ây ta… nghĩ hai vật này cũng đủ rồi…” hắn nghe xong thì cũng biết tên này biết sự cố xảy ra khi nãy rồi đang nói dở thì Võ Như Thần mặt nguy hiểm nhìn hắn.
“ “bảo vật” này huynh phải lấy nếu không cha ta tế sống huynh, bởi lẽ đó chính là… chính là ta tỷ a” “Như thần đừng phá bầu không khí ở đây việc này nãy lão đại của đệ đã chấp nhận rồi không phải lo nữa, còn một việc sao đệ lại chạy vào đây có gì thông báo sao” Ngưng Nhi Cười Duyên dáng một tiếng hỏi.
“tinh danh hiệu (kẻ có số đào hoa) của ký chủ đã tăng cấp +100 điểm vào chỉ số đào hoa, hehe ký chủ tự lo cho tốt” hệ thống lại thông báo.
— QUẢNG CÁO —

“what????? cộng tận 100 điểm ta …ta… chịu” hắn bất lực không nói lên lời .
“tỷ tỷ, thú triều có dấu hiệu bạo động phía Tây Bắc, thấp thoáng còn có bóng yêu thú cấp 7 ta tới thông báo tỷ chuẩn bị tới họp khẩn cấp” Như thần vội nói chính sự.
“được rồi ta tới ngay đệ lui trước đi” Ngưng Nhi bước xuống giường đúng dậy đi lại “lâu rồi không được đứng dậy thật là thoải mái vậy “phu quân” ngài thấy sự việc này như thế nào”.
“Ngưng Nhi tỷ tỷ còn chưa gả cho hắn đâu sao đã thân mật rồi tức chết ta mà” Hoàng Như Thuỷ nghe thấy hai tiếng mà Ngưng Nhi nói ra lập tức như con mèo bị dẫm vào đuôi phản ứng lại.
“???,ta thấy mọi việc khả năng không đơn giản có lớn lao liên quan tới hai thứ này ta chuẩn bị khởi hành tới đó, để xem xem nhỡ đâu có kỳ ngộ đột phá thật chờ mong”.

Thiên La là một bộ truyện tiên hiệp nói về tán tu Lâm Phong vô tình đạt được kỳ ngộ, từ đó mở ra con đường đại đạo cho bản thân.
Truyện có tiết tấu nhẹ nhàng, hài hước, bối cảnh hư cấu, cốt truyện theo phong cách cổ điển.
Hi vọng các đạo hữu có được những phút giây vui vẻ khi đọc truyện.