• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1 Kinh Khủng Ký Ức
Lâm Chiến một thanh niên nay hai mươi tuổi , vốn là một người có công việc văn phòng an nhàn .Cũng giống như bao thanh niên khác hắn hay thường thức đêm chơi game , xem tiểu thuyết.Không ngờ lần này liền đột tử rồi , còn xuyên không đến vùng thế giới này.

Giờ phút này Lâm Chiến cả người hơi hơi run run , gương mặt thanh tú bên trên phủ đầy mồ hôi , ánh mắt đờ đẫn nhìn lấy xung quanh. Hắn đang tại hấp thu mười mấy năm ký ức , trước mấy năm còn tốt nhưng mà đến từ năm thứ mười một tuổi ký ức cũng là lúc tiền thân bắt đầu bị điên liền vô cùng khó tiếp thu. Mà tiền thân bị điên nguyên nhân liền là si mê luyện võ rồi luyện đến đem tự thân luyện hỏng.

Mà chân chính kinh khủng đồ vật chính là một đoạn vỡ vụn tán loạn ký ức, cũng là một đoạn trí nhớ cuối cùng của tiền thân trước khi chết.Chỉ thấy trong đầu Lâm Chiến hiện lên một mảnh vách núi hoang vắng , nơi này vô cùng quỷ dị .Trong không gian tràn đầy sương mù , ngẩng đầu liền thấy màn trời thuần túy là một màn hắc ám , đại địa liền thuần túy là một sắc đen nhánh trông như một nơi tử địa.

“Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ nào , không phải đang chơi game sao.Làm sao liền xuyên qua rồi, hơn nữa mẹ nó không phải là xuyên nhầm đi .Mau cho lão tử trở lại à !”Lâm Chiến không ngừng tự mình gào thét.Nhưng mà rất tiếc đây chỉ là một mảnh ký ức sẽ không có ai đáp lại hắn cả.

Không kịp suy nghĩ thêm gì , hình ảnh bắt đầu chuyển động .Tiền thân cái này người điên , liền không như Lâm Chiến sợ hãi rồi liên tục loạn chuyển.Theo tiền thân như con ruồi không đầu di chuyển , mảnh này treo đầy bí ẩn , kỳ dị khu vực bắt đầu hiện lên.

Vách núi trụi lủi không chút sinh cơ, không có bất kỳ cái nào sinh vật xuất hiện , im ắng mà tĩnh mịch bao phủ lấy không gian u ám mà tràn đầy quỷ quyệt này.Duy nhất âm thanh liền là tiếng bước chân của tiền thân , từng tiếng hít thở đều đặn vang lên theo nhịp tim đập vang vọng quanh quẩn lấy .

“Càng ngày càng quỷ dị rồi , rốt cuộc cái tên điên này là làm sao đi vào đây được ,chẳng lẽ chính đi vào nơi này hắn mới chết làm cho ta mới có cơ hội chiếm cứ thân thể này hay sao .”Lâm Chiến nhìn kỹ lấy mảnh này cuối cùng ký ức , suy nghĩ có chút phát lạnh.

Rất nhanh đáp án liền hiển hiện rồi,trước mắt hình ảnh vỡ vụn từng khúc.Hiện lên lần nữa là cảnh tượng tiền thân đang vô cùng sợ hãi điên cuồng chạy thục mạng, phía sau phảng phất có vật gì đó vô cùng đáng sợ đuổi theo.

Phía trước mảnh tối đen không thể thấy rõ đường đi , tiền thân chỉ đang chạy bừa bãi hoàn toàn không phân biệt được hướng đi.Mà Lâm Chiến đi theo căng thẳng nhìn lấy quang cảnh quanh thân , đại địa vẫn là thuần một sắc đen nhánh nhưng mà đã không phải ban đầu vách núi kia mà tiền thân đã tiến vào một mảnh sơn lâm .Nói là sơn lâm nhưng lại đồi núi chụi lủi , cây cối chết khô chết héo không có một chút sinh cơ.Trong không gian bao phủ lấy một loại cảm giác âm u lạnh lẽo như đã không phải ở tại nhân gian mà đã tiến vào âm phủ.

Cho dù Lâm Chiến biết đây chỉ là một mảnh ký ức thì vẫn không khỏi cảm thấy kinh khủng cả người phát lạnh.Bỗng một tiếng vang bành một cái, đem hắn thanh tỉnh lại đồng thời nhìn về phía sau.Chỉ thấy hai bên cây cối đổ sụp , bẻ ngang vặn gãy lấy như là bị lấy cực lớn sinh vật lao nhanh mà gãy vụn.

Nhưng mà Lâm Chiến lại không thể nhìn thấy bất cứ sinh vật gì xuất hiện trong tầm mắt cả .Lúc này tiền thân rú lên một tiếng quái dị , liền lộn nhào phóng lên phía trước con dốc .Đồng thời chỗ cũ vừa lấy một đạo to lớn móng vuốt chụp vào đại địa phía trên phát ra trầm đục, bốn cái vết cào to rõ hiện lên .Nó độ sâu đến một mét rộng lấy hơn một mét xung quang đại địa đều đi theo rạn nứt ra.

Lâm Chiến đồng tử phóng đại nhìn chằm chằm lấy vết cào , thay tiền thân vuốt lấy mồ hôi.Như không phải vừa lẫy tiền thân lộn nhào tiến lên e rằng giờ liền thành một bãi thịt nhão.
“ Dốt cuộc là quái vật gì làm sao ta lại không thấy được ? Chẳng trách tên điên này chết bị kinh khủng như vậy đồ vật truy sát làm sao sống được.”Dù là không phải tự thân nhưng mà Lâm Chiến có thể cảm giác một như bị này quái vật vô hình một trảo trúng đích chắc chắn thịt nát xương tan.Chẳng trách tên điên này cũng biết hoảng sợ chạy trốn , dù sao đây là bản năng cầu sinh của mọi sinh vật .

Mà tiền thân sau khi trượt xuống dốc đứng dậy lấy liền không có chạy trốn nữa, kia quái vật vô hình cũng không tiếp tục truy sát.Giữa lúc Lâm Chiến đang nghi hoặc kia quái vật đi đâu nhưng mà đập vào trong tầm mắt liền thấy được .Trước mắt cùng với xung quanh có lấy rất nhiều vô cùng đáng sợ cổ thụ .Từng cây cổ thụ , thân to đều có lấy mấy người ôm mà không hết , cây thấp nhất đều đã vượt qua trên chục mét cao lớn. Mà nó thân cây đang nhúc nhích vỏ cây bao lấy từng cái thân thể người đang điêng cuồng dẫy dụa , vặn vẹo thân thể như muốn thoát ra ngoài. Cùng lúc Lâm Chiến nhìn thẳng vào cổ thụ từng tiếng thống khổ gào thét vang vọng xung quanh sơn lâm.
— QUẢNG CÁO —

Từng tiếng gào thét thống khổ vang lên làm cho Lâm Chiến đi theo đầu óc một trận mê muội .Tinh thần chịu lấy xung kích cực kỳ mạnh , đại não rơi vào đứng máy trạng thái hoàn toàn mất đi phản ứng.

Sau đó đại địa bắt đầu rung đụng dữ dội phảng phất có lấy thứ gì đó phá đất mà lên.Một tiếng vang trầm to rõ ,đi theo bụi đất tung bay ,vô số cái dễ cây vụt lên từ phía dưới đại địa.Từng cái dễ cây đều thô to như thân người như vậy , phía trên dậm dạp chằng chịt lấy từng dòng vân hiển hiện như là mạch máu phập phùng.
Mà đầu dễ cây là một trương miệng tràn đầy răng nanh do gỗ tạo thành đang há miệng lấy tốc độ cực nhanh phóng về phía tiền thân.

Lâm Chiến lấy lại thanh tỉnh , cảm giác đầu óc còn đang đau nhức không thôi.Thì thấy đến cảnh tượng trước mắt lập tức ra sức gào thét lấy.
" Mau chạy đi , mẹ nó mày tên điên điên này nhanh chạy đi !!!"
Nhưng mà mặc cho Lâm Chiến gào thét , tiền thân đều là không chút chuyển động đứng ngây ngốc lấy.Quang ảnh xung quanh đều biến mất chỉ còn lại trước mắt là chiếc miệng rộng đáng sợ chụp vào tiền thân.

Hình ảnh đi theo vỡ tan , trong hiện thực Lâm Chiến mở choàng mắt ra.Cả người run rẩy gương mặt không còn chút máu , thở gấp liên tục .Vừa nghĩ lại mảnh ký ức vừa nãy hắn liền không rét mà run , loại kia đáng sợ đồ vật hoàn toàn không phải nhân loại cái này thể xác phàm thai có thể đối kháng.Cho dù chỉ là hấp thu kí ức mà đều cho làm cho Lâm Chiến đầu óc đứng máy đến giờ vẫn còn đau nhức cả đầu.

"Chỗ kia rốt cuộc là địa phương như nào ? Làm sao lại như vậy nguy hiểm , kia quái vật vô hình đã không phải nhân loại có thể trực diện đối kháng , còn có cổ thụ kia đáng sợ như vậy đồ vật làm sao lại nhiều đến như vậy ."Vô số nghi hoặc hiện lên , nhưng mà dựa theo kí ức của tiền thân lúc trước thì vẫn có thể xác định thế giới này không tồn tại siêu phàm chi lực .Đều lấy khoa học làm chủ như là địa cầu đây nhưng mà mảnh ký ức vừa lẫy lại đem nó đập tan hoàn toàn.

“Cũng không đúng , hẳn là tiền thân tên điên này là bằng cách nào đó ngộ nhập vào lấy địa phương kia.Mà chỉ có trong đó mới có lấy đáng sợ như vậy quái vật.Kia quái vật hẳn là không thể tiến vào hiện thực được .”Lâm Chiến hít sâu một hơi cố gắng lấy lại bình tĩnh suy tư.Nhưng mà đã tiếp thu qua đoạn ký ức này Lâm Chiến liền không thể bình tĩnh được dù sao hiện tại là kia quái vật thật không thể tiếp vào hiện thực được .Ai lại biết được nếu hắn bị kéo vào trong đó hay lại như tiền thân ngu ngơ tiến vào trong đó liền chỉ có đường chết.

" Hiện tại e rằng mình không có bất cứ cách nào cả .Cái này tiền thân bị tâm thần như bây giờ mình đi báo cảnh đều không làm được , hơn nữa chuyện này quá mức kỳ lạ sẽ chẳng ai tin tưởng cả."Đang suy nghĩ lấy biện pháp có thể sinh tồn trong cái thế giới đáng sợ này lại nghĩ đến thân phận hiện tại Lâm Chiến cảm thấy một hồi đau đầu.Xuyên không thành ai không thành lại xuyên đến một tên bị tâm thần.

"Cái này thằng ngu luyện gì không luyện , lại đi luyện thiết đầu công.Xong rồi luyện đến đem chính mình đầu luyện hỏng luôn ! Thật đúng là Hảo hán !!? "Lâm Chiến tặng luôn cho tiền thân kia một tiếng hảo hán.Đồng thời bắt đầu thăm hỏi mười tám đời tổ tông của tiền thân.

Vô lực phát tiết một hồi , Lâm Chiến liền nằm lên trên giường nhìn lấy trên trần nhà.Giữa lúc hắn đang suy tư làm sao có thể thoát khỏi hoàn cảnh hiện tại thì một giọng nói không phân nam nữ vang vọng trong đầu.

[Đang tại khoá chặt kí chủ ]

[Khoá chặt thành công. sinh tồn hệ thống xin ra mắt kí chủ ]
— QUẢNG CÁO —

Lâm Chiến nghe vậy hơi sững sờ ,chợt mừng rỡ hẳn lên kích động lấy hỏi.

"Hệ thống , đây là ta ngón tay vàng .Quả nhiên làm người xuyên không làm sao lại không có hệ thống đâu .Hệ thống ngươi có công năng gì ."

[Hồi kí chủ bổn hệ thống chủ yếu công năng là trợ giúp kí chủ có thể tốt hơn sinh tồn trên thế giới này .Cụ thể ngài có thể xem hệ thống mặt bảng ]

Hệ thống không nhanh không chậm đáp lại Lâm Chiến.Nghe vậy Lâm Chiến thử nghiệm lấy hô lên trong đầu .

"Hệ thống mặt bảng "

Lập tức trong đầu Lâm Chiến hiển hiện lên một mặt bảng hư ảo tin tức.

Tính danh :Lâm Chiến

Thể Chất: Phàm Thể

Công pháp : không

Tu vi : không

Kỹ năng : không

Vật Phẩm : không

Nhiệm vụ (tạm thời chưa có )
— QUẢNG CÁO —


Nguyên điểm : 0

Đánh giá : da dày thịt béo kháng đánh.

Nhìn lấy trước mắt bốn không chỉ số Lâm Chiến có chút im lặng vốn cho rằng hệ thống xuất hiện liền có thể xuất hiện chút hi vọng.Nhưng mà hắn hiện cái gì cũng không có.

“Ta hiện tại cái gì cũng không có à , ngươi hệ thống này thật phế muốn ngươi làm được cái gì.”Lâm Chiến bất lực chửi thầm lấy hệ thống .

[Bổn hệ thống không phải phế vật , kí chủ chỉ có làm lấy nhiệm vụ thì mới có thể lấy được tưởng thưởng ]

Lâm Chiến nghe vậy nháy mắt lấy lại tinh thần , phấn chấn nói ra lệnh với hệ thống .

“ Vậy ngươi cho ta vài cái nhiệm vụ chơi chơi à ,không phải liền được sao ?’’

[hiện tại chưa có bất kỳ nhiệm vụ nào ,như có nhiệm vụ hệ thống sẽ báo cho ngài ]

Nghe vậy Lâm Chiến coi như thôi , hiện tại cái này hệ thống liền không có chút tác dụng gì rồi.Vừa nằm xuống giường mỏi mệt đánh tới Lâm Chiến liền rơi vào giấc ngủ.

“Có người lính, mùa thu ấy ra đi từ mái tranh nghèo.
Có người lính, mùa xuân ấy ra đi từ đó không về.
Dòng tên anh khắc vào đá núi, mây ngàn hoá bóng cây che.”
Lời bài hát “Màu hoa đỏ” bỗng xuất hiện trong tâm trí Chương ngắm nhìn núi non trùng điệp.
Vạn Xuân Đế Quốc
mọi người cho mk xin ý kiến là viết văn phòng như này khó đọc quá mình có nên chuyển sang thuần việt không