• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 51: Quyết đấu với Darksoul
Nghe thấy tôi đồng ý quyết đấu, Lan ném cho tôi một ánh nhìn đầy tức giận và nói:

- Long! Cậu quên nhiệm vụ của cậu là gì à? Bây giờ không phải lúc vướng vào những thứ như thế này.

Trái lại với vẻ tức giận của Lan, anh Hải cười rất tươi và vỗ vai Lan để cô dịu xuống, anh nói:

- Thế mới đáng mặt đàn ông chứ. Được rồi, hai đứa đi theo anh. Anh sẽ làm trọng tài.

Anh Hải dẫn hai chúng tôi sang phòng thách đấu, phía sau Lan và các thành viên trong đội cũng đi theo. Trước khi bước vào phòng thách đấu, Lan kéo tay tôi lại và hỏi nhỏ:

- Anh có biết Tuấn là thành viên xuất sắc nhất trong đội không? Sao anh lại nhận lời thách đấu với cậu ấy?

Tôi nắm tay Lan và nhẹ nhàng nói:

- Anh biết. Nhưng anh cần làm điều này... để chứng minh rằng anh xứng đáng với em.

- Ai bắt anh phải chứng minh chứ?

- Cậu ta cũng thích em đấy. Anh không chấp nhận được việc cậu ta xúc phạm mối quan hệ của hai chúng ta.

- Nhưng cũng đâu nhất thiết phải quyết đấu một mất một còn như vậy?

- Em không hiểu được tính sĩ diện của con trai đâu. Đừng lo, anh sẽ không thua cậu ta. Anh đã có kế hoạch rồi.

Nói rồi tôi buông tay Lan ra, mạnh dạn bước qua cánh cửa phòng thách đấu. Anh Hải cất tiếng hỏi:

- Trông chú em có vẻ tự tin nhỉ?

Tôi mỉm cười:
— QUẢNG CÁO —


- Em sẽ không thua cậu ta đâu. Em biết anh dàn xếp chuyện này là có ý gì rồi đấy.

Anh Hải tỏ ra có chút ngạc nhiên sau câu nói của tôi, rồi sau đó anh đáp lại tôi với một nụ cười. Việc đẩy tôi vào tình thế nguy hiểm thế này chắc chắn là có liên quan tới bài huấn luyện của anh Hải. Chắc hẳn anh muốn rảnh tay quan sát cuộc chiến này của tôi và muốn xem con quỷ trong tôi có bộc lộ được không. Nếu con quỷ ấy xuất hiện, chắc chắn tôi sẽ thắng Tuấn. Chà... ông anh này cũng cáo già thật đấy. Dám nhẫn tâm đẩy thằng em vào tình cảnh khó khăn như thế này. Được lắm, đã thế tôi sẽ chơi sát ván cho anh xem.

Khung cảnh phòng thách đấu dần dần thay đổi. Nó không phải là cây cầu và dòng sông như trước đây tôi đã gặp, mà là trên một con thuyền đang chênh vênh giữa đại dương bao la. Tuấn đứng đợi sẵn ở đầu bên kia của mũi thuyền. Trên tay cậu ta là hai thanh kiếm quen thuộc. Tôi cũng khoác lên mình chiếc áo giáp của Lan và lấy cây giáo của mình ra. Chỉ lát sau anh Hải đã xuất hiện ở trên một cột nước cao ngang mặt thuyền, anh cất tiếng:

- Thời gian tồn tại của con thuyền là 5 phút, sau thời gian đó nó sẽ chìm xuống biển. Đây cũng là thời gian an toàn cho cả hai. Trong căn phòng này sẽ áp dụng chế độ đầu hàng hoặc cái chết bất ngờ. Bất kỳ điều gì xảy ra trước sẽ được tính. Có ai hỏi gì không?

Tôi cất tiếng:

- Có được sử dụng linh thú không anh?

Anh Hải đáp:

- Không. Các đấu thủ chỉ được sử dụng trang bị trên bản thân mình thôi. Còn ai hỏi gì nữa không?

Chà... không được sử dụng linh thú thì tôi khó có cửa để đánh lại Tuấn một cách bình thường rồi. Nhưng tôi cũng phần nào lường trước được điều này bởi căn phòng này khá khép kín và là một không gian đặc biệt hơn bình thường. Cả tôi và Tuấn đều không nói thêm điều gì nữa, ánh mắt hướng vào nhau và bắt đầu thủ thế. Anh Hải liền hô lớn:

- Trận quyết đấu bắt đầu!

Anh Hải vừa dứt lời thì Tuấn đã lập tức xông tới. Có vẻ như cậu ta muốn tất tay với tôi ngay từ những đòn đánh đầu tiên. Hai cây kiếm của Tuấn cọ sát vào nhau tạo ra một luồng lửa cuộn quanh người. Chiêu này tôi chưa thấy Tuấn thi triển bao giờ, có vẻ nó là sự kết hợp giữa hai thuộc tính của vũ khí cùng một lúc. Khi Tuấn tiến sát lại gần, cậu ta bắt đầu vung kiếm...

Vút...

Một trận bão lửa tràn tới với một tốc độ kinh hồn. Nó bao trùm lên cả nửa con tàu và sức nóng lên tới hàng trăm độ. Kiểu này tôi chỉ có thể đỡ đòn chứ không tránh được rồi. Tôi cố gắng tăng linh khí của cây giáo lên mức tối đa rồi nhắm thẳng phía trước mặt đâm mạnh một nhát...

BÙM....
— QUẢNG CÁO —


Sau cú nổ long trời, cơn bão lửa vỡ tung ra khiến những tia lửa văng tứ tán, để lại một khoảng không mù mịt khói bụi ngay phía trước mặt tôi. Dường như ngay lập tức, Tuấn nhảy xuyên qua đám khói bụi và vung kiếm chém tới. Tôi vội thu giáo về để đỡ đòn...

Keng... Keng...

Cặp song kiếm của Tuấn quả thực rất lợi hại. Tốc độ ra đòn của cậu ta thật nhanh, cộng thêm uy lực từ hai thuộc tính gió và lửa khiến uy lực của mỗi đòn đánh ra đều mạnh khủng khiếp. Vừa đánh Tuấn vừa hô lớn:

- Mày chỉ biết đỡ đòn thôi à? Thế thì chết đi...

Không gian trên thuyền khá hẹp nên phạm vi di chuyển của tôi bị hạn chế, chẳng mấy chốc tôi đã bị Tuấn ép tới cuối thuyền. Giờ thì không còn đường lùi nữa rồi, cứ thế này thì nguy mất, phải phản công thôi. Tôi cố gắng tăng sức mạnh cây giáo lên mức tối đa và hết sức tập trung để chờ cơ hội thực hiện một cú phản công quyết định. Và rồi cơ hội đã tới, sau khi nghiêng người né được một cú chém của Tuấn, tôi vung giáo, nhắm thẳng vào ngực trái của Tuấn mà đâm tới...

Keng...

Tuấn đã kịp vung kiếm cản lại, đồng thời xoay người kẹp lấy ngọn giáo của tôi vào nách. Việc hóa giải đòn tấn công đồng thời khóa vũ khí của đối phương được Tuấn thực hiện hết sức chính xác và mau lẹ. Có vẻ như những đòn đánh bằng cây giáo này của tôi đều bị Tuấn bắt bài cả rồi, quả không hổ danh là người giỏi nhất trong đội. Nhưng tôi đã đoán trước cậu ta sẽ làm vậy, nên giờ mới là đòn phản công thực sự tôi dành cho cậu ta. Tôi liền kéo cây giáo lại về phía mình, đồng thời tung một cú cùi chỏ thẳng vào mặt Tuấn:

BỐP!!!

Cú đánh mạnh khiến Tuấn ngã lăn xuống sàn, cậu ta vội loạng choạng đứng dậy. Tôi tiếp tục lao tới, phóng ngọn giáo về phía Tuấn...

Vút...

Tuấn vừa nghiêng người né đòn thì... bốp... Một cú đá tạt từ bên trái của tôi trúng vào vai Tuấn. Cậu ta có vẻ hết sức bất ngờ với kiểu đánh này của tôi, vội vung cây kiếm bên tay phải, tạo ra một bức tường bằng gió bao quanh người, hất văng tôi ra xa. Tuấn nhìn tôi, lớn giọng hỏi:

- Mày học quyền cước ở đâu thế?

Tôi mỉm cười đáp lại:

- Mày cũng biết cô ấy giỏi quyền pháp thế nào mà...
— QUẢNG CÁO —


Có vẻ như lời nói vừa rồi của tôi đã đánh trúng vào trái tim Tuấn, cậu ta thực sự nổi điên lên:

- Nói láo! Tao sẽ khiến mày câm mồm ngay bây giờ.

Nói rồi cậu ta chạm hai thanh kiếm lại thành hình dấu X ở trước mặt. Linh khí của hai thanh kiếm tăng lên dữ dội, cứ như hai sức mạnh ấy đang cộng hưởng lại với nhau. Tuấn nở một nụ cười và cất tiếng hỏi:

- Mày biết vì sao tên của tao là Darksoul không?

Tôi lạnh lùng đáp lại:

- Nó có nghĩa là "thằng hề" phải không?

Giọng Tuấn rít lên qua kẽ răng:

- Mày sẽ không hiểu vì sao mày chết đâu, thằng chó. Xem đây!

Một ánh sáng chói lòa phát ra từ thanh kiếm của Tuấn, dường như hai thanh kiếm đã nhập làm một nên tôi chỉ thấy cậu ta đang nắm trong tay một thanh kiếm mà thôi. Nhưng bỗng một cơn đau dữ dội phát ra ở bụng tôi mà tôi chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra. Khi nhìn xuống dưới, một thanh kiếm màu đen đã xuyên qua bụng tôi rồi. Hóa ra còn có một kẻ khác vừa xuất hiện ở phía sau lưng tôi và hắn ta ra tay thật bất ngờ, thậm chí không phát ra bất kỳ tiếng động nào.

---

Một đấu trường Esport điện tử, nơi thời đại của nhiệt huyết, của khát vọng tuổi trẻ cháy lên rực rỡ.
Arena Berlin, mười năm mới ngắm một trận mưa tuyết.
Crypto Arena, cả thanh xuân mới bắt gặp hoàng hôn nhuộm đỏ.
Quỷ Vương và hắn, ở một thế này mới có cơ hội gặp gỡ, liệu lịch sử có lặp lại...
Cùng đón xem Lol: Thời Đại Quang Vinh