• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 503: Trừng phạt.
Ngồi xuống đối diện với Ngộ Diệu Ngọc, vươn tay tự rót cho mình một cốc nước Long uống sạch cốc nước đặt mạnh cốc lên bàn ngay trước mặt cô chị của mình trầm giọng nói.

“Ngươi còn có tâm tình thưởng thức rượu!”


Trong lời của Long không hề che dấu cơn giận giữ của mình.

Từ khi Long tiến vào phòng tam công chúa không hề đặt chén rượu xuống, cả ánh mắt cùng tâm trí của nàng đều tập trung vào trong chén rượu giống như không biết Long đã vào phòng.

Phải tới khi lời của Long vừa kết thúc nàng mới đưa ánh mắt nhìn hắn rất bình tĩnh nói.

“Không thì có thể làm được gì? Hay là ta đi tự thú nói với Đế quốc chuyện này do ta tự chủ trương không liên quan tới ngươi.”

Những lời của nàng mang theo ý đùa cợt, hoàn toàn không cho Long chút mặt mũi nào.

Những người trong phòng thấy vậy lại không hề phản ứng, tựa như bọn hắn đã quen với việc này vậy.

Kỳ thực cũng không sai đâu, mười năm qua mỗi lần gặp mặt tam công chúa không ít thì nhiều đều sẽ nói móc Long không thèm nể mặt hắn cũng không quan tâm hắn là quốc vương, chỉ cần là đối mặt với Long nàng đều thể hiện thái độ như vậy.

Nói thẳng ra nàng chính là bất mãn với Long khi hắn ép nàng phải làm công việc này, đã như vậy nàng lại không làm gì được hắn vì thế nàng chỉ có thể phát tiết bất mãn của mình qua những lời nói châm chọc Long.

Trước đây Long không hề phản ứng với những lời này của nàng, dù sao hắn cũng biết cô chị gái của mình rất bất mãn vì thế hắn cũng mặc cho nàng thích nói gì thì nói. Thậm chí có lúc hắn cũng hùa theo đùa cợt.

Nhưng hôm nay hắn không có tâm tình như vậy, đập mạnh bàn Long giận giữ hét.

“Tại sao ngươi không thi hành theo kế hoạch.”

Lời của hắn rất lớn có thể cảm giác được sự phẫn nộ trong những lời này.
— QUẢNG CÁO —


Dường như cảm giác được Long đang vô cùng giận giữ, bàn tay đang lắc rượu của Ngộ Diệu Ngọc dừng lại, nàng nhìn hắn đặt cốc rượu xuống bàn nghiêm túc nói.

“Kế hoạch luôn không theo kịp biến hóa, tình thế đó ta không còn cách nào khác.”

“Mẹ nó ngươi có thể tìm bừa một thằng nhóc nào đó rồi nói nó là con của con ả kia đưa nó lên làm vua liền được!”

Những lời của Long giống như hét lên, âm thanh rất lớn vang vọng khắp căn phòng.

Ngộ Diệu Ngọc cũng không chịu thua kém nàng đứng bật dậy hét lên với Long.

“Con mẹ mày có biết nếu làm thế Đế quốc sẽ phát hiện chúng ta đứng sau chuyện này, cái quốc gia đó không ai có đủ năng lực cùng sức mạnh để trở thành nhiếp chính vương hơn nữa lại đột nhiên lòi ra một đứa con hoang người ngu cũng biết có vấn đề phía sau. Thà rằng để một đám nhà tư bản lên nắm quyền còn có lợi ích lớn hơn chúng ta có thể thông qua kiểm soát một vài người để kiểm soát cả quốc gia đấy nó sẽ bí mật hơn là vứt một tên từ trong bụi cỏ nào đó lên vương vị.”

Ngô Diệu Ngọc không chút e ngại trước mặt là vua của Nam Tinh nàng thậm chí còn buông lời mắng chửi Long.

Lần này ngay cả những người trong phòng đều không nhịn được giật mình trừng mắt không thể tin được nhìn Ngô Diệu Ngọc. Trước kia cho dù nàng nói châm chọc Long cũng chỉ là những lời bình thường không vượt quá giới hạn chửi mắng hắn, nhưng lần này nàng lại không chút khách khí chỉ thẳng mặt Long chửi đây là điều cực kỳ vô lễ, bất kỳ vị vua nào cũng sẽ không chấp nhận mình bị mắng chửi như vậy.

Long không nói một lời, nhưng ánh mắt của hắn không chút che dấu sự phẫn nộ nhìn chằm chằm Ngọc Diệu Ngọc.

Người lãnh đạo không phải như trong miêu tả của những quyển tiểu thuyết lạnh lùng ít nói không thể hiện cảm xúc để người phía dưới tự suy đoán ý nghĩ của mình. Đó chỉ là tưởng tưởng của những kẻ chưa bao giờ tiếp xúc tới tầng cao nhất.

Dù là ai đi nữa thì bọn hắn cũng là con người đã là con người thì sẽ có lúc bộc lộ cảm xúc, chỉ có điều bọn hắn hắn sẽ thích hợp nên bộc lộ cảm xúc vào lúc nào và không nên vào lúc nào mà thôi.

Cũng sẽ không có chuyện không nói để người khác tự đoán ý mình, nó chỉ tồn tại khi khi người đứng đầu muốn làm một vài thứ không quá quang minh chỉ có thể ám chỉ để người đi làm hộ mình.

Còn bình thường nếu không nói ra ai biết ngươi muốn làm gì, đến lúc làm sai ý của ngươi thì phải làm sao.
— QUẢNG CÁO —


Vì thế có những lúc Long thường thể hiện ra cảm xúc của mình, đặc biệt là trong những tình huống như thế này khi Ngô Diệu Ngọc đã vượt quá giới hạn khiêu chiến uy nghiêm của hắn.

Mặc dù Long tới từ Trái Đất nơi vua chúa ở thời đại đó cũng thi thoảng bị người chửi rủa rất bình thường, nhưng nơi này không phải Trái Đất xã hội phong kiến ở đây đã in sâu vào tâm trí của từng người một vị vua phải thể hiện uy quyền của mình nếu không muốn những kẻ phía dưới có những suy nghĩ khác.

Vì thế Ngô Diệu Ngọc phải bị trừng phạt bởi những lời của mình.

Giống như biết được kết cục của mình Ngộ Diệu Ngọc bình tĩnh ngồi xuống tiếp tục thưởng thức cốc rượu đang dang dở nói.

“Muốn xử lý ta thế nào?”

Ngô Diệu Ngọc là công chúa, nàng biết lời vừa rồi đã đi quá giới hạn cho dù Long có muốn tha cho nàng cũng không được đây là uy nghiêm của quốc vương nếu hắn không trừng phạt nàng nội bộ vương quốc chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Cho dù hiện tại trong phòng này đều là những người thân cận đi chăng nữa.

Cộc cộc cộc!

Ngón tay của Long gõ lên mặt bàn, trong căn phòng yên tĩnh chỉ có những tiếng gõ đang vang vọng nó còn vọng vào tâm linh của mỗi người ở đây.

Bọn họ đều biết tầm quan trọng của Ngô Diệu Ngọc trong kế hoạch của bệ hạ, trong mười năm qua dưới sự lãnh đạo của nàng kế hoạch đã diễn ra vô cùng thuận lợi. Không như là chiến công của các tướng lĩnh có thể được nhìn thấy rõ ràng, công lao của Ngộ Diệu Ngọc không dễ nhìn thấy như vậy, nhưng chỉ cần nhìn thành quả hiện tại ai cũng biết nàng đã góp công lớn như thế nào.

Bây giờ bệ hạ lại phải đưa ra quyết định trừng phạt với nàng, mặc dù đúng là những lời của nàng đã đi quá giới hạn nhưng không thể không cân nhắc tới công lao của nàng.

Sự trừng phạt này không được quá nặng sẽ khiến cho người lạnh tâm, nhưng cũng không được quá nhẹ sẽ khiến nhiều kẻ rục rịch thử đi thăm dò.

Long biết nội bộ vương quốc hiện tại không an ổn như bề ngoài, có rất nhiều thế lực quý tộc cũ hoạt động trong bóng tối, thậm chí một số quan viên trong chính phủ cũng có thể là thành viên của bọn hắn.
— QUẢNG CÁO —

Những thế lực này đều đang âm mưu lật đổ Long để khôi phục lại quyền lực cùng lợi ích của bọn hắn, đặc biệt là giai cấp quý tộc hiện đã chuyển sang trở thành nhà tư bản.

Nếu nói chúng không mơ ước một ngày khôi phục lại đặc quyền, khôi phục lại vinh quang của gia tộc là điều không thể nào, chúng trở thành nhà tư bản bởi vì chúng không còn cách nào khác để sinh tồn. Hiện tại chúng an phận như vậy kỳ thực cũng bởi vì Long quá mạnh, sức mạnh của hắn tới từ quân sự kinh tế chính trị. Hắn cùng quân đội của hắn có thể dễ dàng áp đảo bất kỳ kẻ nào dám khiêu chiến, tiền của hắn có thể đập chết bất kỳ kẻ nào dám so đấu vì thế những thế lực này đều đang cực kỳ an phận.

Nhưng nếu hắn tỏ ra mềm yếu lũ sói đói kia sẽ không chút do dự bắt đầu thăm dò, Long không sợ chúng thăm dò nhưng tình hình hiện tại khiến hắn không muốn tốn tế bào não với bọn này nên tốt nhất cứ để chúng an phận.

Những mâu thuẫn như thế này cũng không phải vài chục năm là có thể giải quyết nó cần thông qua thời gian vài đời người mới có thể hoàn toàn giải quyết. Thậm chí là lâu hơn bởi vì thế giới này có những kẻ trường thọ tới hàng trăm năm.

“Ta có một nhiệm vụ cho ngươi!”


Dừng lại những ngón tay Long nói.

Hắn ghé vào bên tai Ngôi Diệu Ngọc, môi hơi máy động.

Không ai biết hắn nói gì nhưng biểu cảm của Ngô Diệu Ngọc khiến mọi người hiểu được đây là điều mà đến cả nàng cũng giật mình.

“Ngươi điên rồi!”

Ngô Diệu Ngọc không nhịn được nói.

Long chỉ nở một nụ cười nhìn nàng không nói gì thêm. Chờ đợi câu trả lời của nàng.


Đột nhiên bị trùng sinh về năm 2014 thì các người sẽ làm gì? Hãy đọc Bức Ta Trọng Sinh Đúng Không để theo dõi quá trình main tạo dựng sự nghiệp, phát triển các chuỗi doanh nghiệp cùng những màn tán gái siêu đỉnh của main. Húp giảng viên, húp học muội, học tỷ, học đệ, … à không có học đệ. Tình tiết phát triển sự nghiệp và tình cảm hợp lý logic, không gượng ép, không hệ thống.