• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 15: Lang Nhân tộc.

Lang Nhân tộc, chủng tộc ngoại lai của tầng 18, không nằm trong diện nhiệm vụ chinh phạt cũng không được tòa tháp bảo vệ.

Họ sống trong lòng núi của đỉnh núi cao nhất ở tầng 18, với quy mô tộc nhân khoảng 5000 người.

Lang Nhân tộc có hình dạng giống hệt con người trừ đôi tai mọc trên đầu và cái đuôi ở phía sau.

Một vài tộc nhân còn giữ lại một số đặc điểm như lông ở tay hoặc chân, hoặc mặt.

Đây là một chủng tộc mạnh mẽ nhưng không hiếu chiến, phần lớn thích cuộc sống điền viên nhàn hạ.

Nhưng hằng ngày, họ vẫn gửi những lớp trẻ trong tộc xuống núi để săn Trư Ngưu, một phần là cung cấp thêm thức ăn, một phần là rèn luyện cho lớp trẻ không bị mai một kỹ năng chiến đấu.

Lang Nhân có cảm giác lực rất mạnh, vì thế dù kỹ năng chiến đấu chưa có nhưng trong những cuộc chiến với Trư Ngưu, họ vẫn chưa bao giờ để bản thân nguy hiểm.

Điều này không đồng nghĩa với việc, nguy hiểm sẽ không tìm đến họ.

Ở tương lai, sau khi nhân loại hoàn thành tầng 23 thì sự tồn tại của Lang Nhân tộc cũng bị phát hiện.

Yêu Tinh Băng tầng 6 không thể bị nô lệ, không ‘hợp’ với nhân loại, Tinh Linh Tộc được ý chí tầng 7 bảo vê.

Còn Lang Nhân tộc thì không có gì cả.

Điều gì đến cũng sẽ đến.

Rất nhiều Công hội tập hợp lại, lấy danh nghĩa thảo phạt ngoại lai, bảo vệ cho người chơi, bắt đầu tiến công Lang Nhân tộc.

Mỗi cá nhân trong Lang Nhân Tộc đều mạnh, thiện chiến, nhưng họ lại sống ở tầng 18.

Giới hạn cấp độ khiến cho họ dù mạnh vẫn không thể chống lại con người đã được ‘mở’ giới hạn tới tầng 23.

Phần lớn Lang Nhân tộc bị bắt, những bô lão thì bị giết, chỉ còn một vài cá nhân may mắn thoát nạn nhờ việc ra ngoài săn thú.

Sau đó, dĩ nhiên là Lang Nhân tộc lúc này trở thành nô lệ, bị bán đi như một món hàng hóa xa xỉ.

Nhiều người chơi lúc đó lấy việc sỡ hữu một Lang Nhân để khẳng định địa vị của mình.

Lang Nhân là dị loại, không thể sinh sôi với nhân loại, cũng không bị các ‘bệnh’ khác, thế nên đây là thời kỳ đen tối của các Lang Nhân.

Một vài Công hội càng tha hóa hơn, chúng giữ lại những cặp Lang Nhân, chuốc thuốc để họ tiếp tục ‘tạo’ ra các Lang Nhân mới.

Nếu trên kia chỉ là thời kỳ đen tối thì những nơi này mới thật sự là địa ngục, nhất là đối với các nữ Lang Nhân.

Bọn họ vừa phải ‘phục vụ’ nhân loại, ‘kết hợp’ với đồng tộc, trở thành những cái máy đẻ không bao giờ thấy ánh mặt trời.

Rất nhiều người chơi đồng cảm với số phận của Lang Nhân, muốn giải thoát cho họ.

Nhưng việc buôn bán này mang đến lợi ích rất không lồ cho các Công hội, chúng sẽ không bao giờ nhả ra.

Thậm chí, Tored, Vanya và rất nhiều người chơi mạnh lúc bấy giờ đến tận cửa của chúng ‘đàm phán’ nhưng chúng cũng không nể mặt.

Chúng còn đe dọa, nếu ép chúng quá thì chúng sẽ không tham gia chinh phạt tòa tháp nữa, lúc đó chết thì cùng chết cả bầy.

Một vài Công hội ‘điên’ còn muốn mở ra World War 3, chiến tranh giữa các người chơi.

Lúc này những người muốn cứu Lang Nhân tộc bị dư luận, chính phủ,…gây áp lực rất lớn, họ cũng đành ngậm ngùi không quản chuyện này được nữa.

Buôn bán lại tiếp tục…..

Còn những Lang Nhân may mắn không bị bắt, khi trở về làng thì thấy mọi thứ trơ trọi.

Xác của các bô lão bị đám đó treo trên cái cây lâu đời nhất của làng.
— QUẢNG CÁO —

Lang Chiến cũng là người may mắn sống sót, cậu ta lãnh đạo những Lang Nhân còn lại đi trả thù.

Thù hận lúc này đã che mờ lý trí của bọn họ, họ bắt nhiều người chơi ở tầng 18, dùng sinh mệnh của con người để mở ra cổng cấm, đi ra thế giới của nhân loại.

Sau khi ra khỏi tầng 18, họ bắt đầu tìm kiếm kẻ thù.

Trong quá trình tìm kiếm, họ cũng giết rất nhiều người chơi.

Vì đã ra khỏi tầng 18, giới hạn của họ đã phá vỡ, thêm nữa là dị loại nên khi giết con người họ thăng cấp, tốc độ cũng rất nhanh.

Cuộc chiến giữa hai bên đã bắt đầu.

Những Công hội tham gia dần dần bị xóa tên, rất nhiều Lang Nhân được cứu ra bổ sung nhân lực cho phe của mình.

Lang Nhân có cảm giác lực mạnh nên hóa thân thành một sát thủ kinh khủng, không thể bẫy được họ, chỉ có thể huy động truy giết.

Đám Công hội kia lúc ăn thì ăn một mình, lúc có nạn lại kêu gọi những người chơi khác cứu giúp.

Những người chơi như Tored, Tiêu Long,… không muốn giúp bọn này, nhưng Lang Nhân tộc đã bị thù hận che mắt rồi, giết con người đến đỏ cả mắt.

Họ là nhân loại nên họ vẫn phải đứng về phe của mình.

Rất nhanh Lang Nhân đã bị vây quét, phân nữa đã chết trong cuộc chiến, một nữa còn lại tiếp tục hóa thành nô lệ.

Chỉ còn lại Lang Chiến chạy thoát lần nữa do được những Lang Nhân khác dùng mạng yểm hộ.

Nhìn thấy đám người kia nhìn Lang Nhân bị bắt như vàng, ánh mắt thèm thuồng.

Tiêu Long không để họ chịu khổ nữa, Thiên Kiếm Trận xuất ra, tiễn đưa tất cả Lang Nhân còn sống.

Đám kia nổi điên, Tiêu Long không chùn tay giết luôn hai tên Rank S.

Anh ta bây giờ cũng là một con chó điên đây.

………

Lang Chiến sau khi dưỡng thương thì tiếp tục trả thù.

Lần này cậu ta chỉ nhắm đến người chơi của các Công hội kia, không giết người vô tội nữa.

Cuộc chiến đấu một mình vẫn tiếp tục.



Ba năm sau.

Lang Chiến ngồi tựa vào một gốc cây, tay phải lúc này đã mất, cả cơ thể toàn là vết thương rợn người.

Cậu ta thở hồng hộc, hai mắt đỏ ngầu nhìn đám người trước mặt, nhưng khi nhìn thân ảnh kia đến, hai mắt lại càng mở to hơn, đỏ hơn, cảm xúc lẫn lộn không biết ra sao.

Thân ảnh kia là một nữ Lang Nhân xinh đẹp, mặc một bộ váy đen của nhân loại, cái đuôi được che phủ trong váy làm nó phồng lên.

Lang Chiến thì thào: ‘Vì sao a?’

Nữ Lang Nhân này chính là em ruột của cậu ta, Lang Vân, bị bắt đi trong đợt đầu tiên.

Cậu ta không ngờ em gái lại phản bội mình, khiến bản thân mình bị rơi vào bẫy của đám kẻ thù, thành ra như thế này.

Nghe cậu ta hỏi vậy, đám người kia liền cười rộ lên thích chí, một tên trung niên trong đó bước ra, đi đến chỗ cậu ta.

Hắn ta đá mạnh vào mặt cậu ta, nghe rắc một tiếng, phần xương chỗ bị đã nứt vỡ đâm ra ngoài da thịt.
— QUẢNG CÁO —


Trung niên tức giận: ‘Mẹ nó, tại mày mà thực lực của hội bọn tao suy giảm, cũng may là bán đám trẻ con Lang Nhân cứu được một mớ tài nguyên’.

Như chưa thỏa cơn tức, hắn ta lấy ra một cây đao lớn, chặt mạnh xuống chân phải của Lang Chiến.

Chân cậu ta bị chặt ra một vết thương không quá sâu, máu dường như cũng không còn để mà chảy ra nữa.

Trung niên tức giận hơn, đưa đao chặt càng mạnh, càng nhiều: ‘Cứng hả mày? Để tao xem mày chịu được bao nhiêu nhát?’.

Lang Chiến mặt cho hắn ta chặt, hai mắt cứ chăm chăm nhìn vào em gái mình.

Nhưng khuôn mặt đó, ánh mắt đó nhìn hắn lạnh tanh, như một con rối vô hồn.

Sáu nhát đao, chân phải của Lang Chiến đã bị chặt lìa, hắn ta hào hứng muốn xem Lang Chiến đau đớn.

Nhưng khi nhìn lên thì chỉ thấy Lang Chiến đang chăm chăm nhìn em gái mình.

Trung niên nở một nụ cười tàn ác, nhìn cậu ta: ‘Mày chắc muốn biết sao em gái mày lại phản bội mày nhỉ?’

Huýt…

Hắn ta huýt sáo, em gái cậu ta nghe được thì khuôn mặt liền có thần, mừng rỡ chạy đến ôm trung niên.

Hắn ta đưa tay vào váy, nhào nặn bộ ngực của cô nàng, hai mắt cô nàng mê ly, le lưỡi thở ra từng hơi thở nóng lên trời.

Trung niên: ‘Công nhận Lang Nhân bọn ngươi ý chí đủ cứng, trong suốt ba năm nay, con nhỏ này bị tao chuốt thuốc, thôi miên không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ cần hết tác dụng thì nó lại trở về như ban đầu’.

‘Cũng may, cách đây vài tháng, tao tình cờ nhặt được công thức chế ra một loại thuốc xịn, ha ha, chỉ dùng vài lần là con nhỏ này ngoan như cún, sản xuất đem bán chắc chắn được rất nhiều tiền’.

Sau đó, hắn ta đẩy lưng Lang Vân, cô nàng được ‘dạy bảo’ cẩn thận liền chống tay lên mặt đất.

Hắn ta hất váy dài lên, cầm lấy cái đuôi của nàng ta rồi tấn công vào.

Ư a…ư …a..

Từng tiếng rên từ miệng em gái phát ra càng làm cho Lang Chiến chết lặng, cậu ta muốn vươn tay còn lại, cứu vớt đứa em của mình, nhưng hiện trạng cơ thể cậu ta không cho phép điều đó.

Trung niên càng đẩy càng khoái chí: ‘Nhưng cũng phải công nhận, Lang Nhân bọn bây trời sinh là để làm chuyện này, tao chơi suốt cả ba năm mà nó vẫn còn ‘ngon’ như lúc ban đầu’.

Hự…

Hắn ta rùng mình một cái, thở ra một hơi thoải mái.

Xong dường như nghĩ ra ý tưởng tà ác nào đó, hắn ta ra lệnh cho đám người phía sau:

‘Có người nào đem thuốc mới theo không? Ta tự hỏi không biết đám trẻ sinh cùng huyết thống của Lang Nhân sẽ như thế nào đây?’

Đám người phía sau nghe vậy thì cười rộ lên, một tên nhanh chóng đưa cho hắn ta một cái lọ đựng dung dịch màu tím.

Hắn ta đưa nó cho em gái của Lang Chiến, ra lệnh: ‘Cho anh trai ngươi uống thuốc, phục vụ hắn như cách ngươi phục vụ ta’.

Nàng ta hăng hái gật đầu, ngay lập tức cầm lọ thuốc đi đến chỗ Lang Chiến.

Nàng ta ngồi lên cơ thể thảm hại của cậu ta, tay lướt trên những thớ cơ cuồn cuộn, đưa lưỡi liếm lên khắp mặt anh trai mình.

Lang Vân mở lọ thuốc ra, uống vào miệng, theo thói quen ‘phục vụ’ cho anh trai mình.

Nhưng bất chợt cơ thể nàng ta dừng lại hành động, nhìn chăm chăm vào hai hàng nước mắt đang chảy ra của Lang Chiến.

Lang Chiến thì thào: ‘Anh xin lỗi, em gái, anh bây giờ không thể giải thoát được cho em, nhưng anh có thể ngăn cản cho chuyện không theo ý bọn chúng. Anh đúng là một anh trai vô dụng mà’.
— QUẢNG CÁO —

Cơ thể của Lang Chiến sáng lên hai màu trắng và tím, dồn cho anh ta chút sức lực cuối cùng đưa tay lên chạm vào má của em mình.

Sau đó, Lang Chiến tan biến, chỉ chừa lại một quả cầu năng lượng hai màu trên.

Cơ thể nàng ta không tự chủ được mà chảy ra hai hàng nước mắt, vô hồn nhìn vào quả cầu năng lượng.

Trung niên thấy vậy thì tiếc nuối: ‘Haizz, đáng tiếc hắn ta chọn tự sát, kệ đi, về thử kế hoạch trên đám Lang Nhân khác vậy’.

Huýt…

Hắn ta huýt sáo, nàng ta vẫn ngồi đó, hoàn toàn không có ý định ‘vâng lời’.

Cơ thể Lang Vân tự chủ, miệng bắt đầu ca lên một bài ca, bài ca của Lang Nhân tộc chào đón mùa lễ hội hằng năm của làng.

Tất cả mọi người đều trở nên thẩn thờ, lắng nghe bài ca một cách chăm chú, trung niên cũng vậy.

Nhưng hắn ta cũng là lãnh đạo của hội, thực lực là Rank SS, nên rất nhanh đã tỉnh táo lại.

Cảm thấy chuyện này lạ kỳ, không nên để nó tiếp tục, hắn ta lao đến, nắm tóc nàng ta dựt mạnh.

Cứ tưởng điều này sẽ làm cho tiếng ca ngừng lại, nhưng không, nó vẫn tiếp tục.

Cảm giác bất an càng ngày mãnh liệt, hắn ta tiếc nuối nhìn nhan sắc cực phẩm trong đám Lang Nhân này, lấy đao ra chém ngang một cái.

Cơ thể Lang Vân đổ xuống đất, nhưng tiếng ca vẫn không dừng lại.

Hắn ta kinh hồn nhìn cảnh tượng quỷ dị này, tính chẻ luôn nó ra làm hai, nhưng lúc này tiếng ca chợt im bặt.

Nhưng người khác tỉnh hồn lại, ngơ ngác không biết chuyện gì.

Viên năng lượng hai màu lúc này chợt sáng lên, hai màu tách ra hóa thành hai cái đầu sói.

Chúng căm thù nhìn đám nhân loại trước mặt, bay một cái vút lên cao.

Hai cái đầu bắt đầu xoay tròn, mở ra một vòng xoáy năng lượng khổng lồ trên không trung.

Từ trong vòng xoáy, xuất hiện một cái đầu sói lớn đen tuyền, màu đen như muốn hút linh hồn của người nhìn nó vào trong đó.

Cái đầu sói chợt mở ra, từ trên xác Lang Vân bay ra một điểm sáng tiến vào miệng sói.

Cùng lúc đó, Lang Nhân ở khắp thế giới chợt khựng lại, cơ thể bay ra một điểm sáng biến mất trong không gian.

Sau đó cơ thể họ đổ sụp, dần dần hóa thành bụi tro tan biến trong không khí.

Khi điểm sáng cuối cùng bay vào miệng sói, nó dần rút đầu lại trong vòng xoáy.

Một giọng nói chợt vang lên giữa trời, ẩn chứa trong đó là sự tức giận đến tột cùng, khiến tất cả nhân loại cảm thấy lạnh sống lưng.

‘Con người, rồi một ngày tất cả các ngươi sẽ phải….. '

'TRẢ GIÁ'.....

'TA SẼ ĐỒ SÁT, SẼ....T....RẢ.....T.....'

……


Thời đại tu tiên sụp đổ, mạt pháp thế giới xảy ra, Tu Tiên Giả trốn khỏi thế giới này hoặc chết.
Ngàn năm sau, thời đại Ma Pháp xuất hiện, thay thế thời đại cũ. Nhưng mấy trăm năm sau đó, linh khí khôi phục, Tu Tiên Giả xuất hiện trở lại. Liệu hai bên có xảy ra va chạm?
Một gã thô lỗ bất đắc dĩ xuyên không đến thế giới loạn lạc. Không ma lực, không ma pháp, không linh lực, hắn chỉ có thể luyện thể để đánh nhau với thế giới đầy phép Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới