• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chap 131 : Thu Gom Bảo Khố.
Bầu không khí cũng vì vậy mà dễ thở hơn, Hiên Viên thái độ trở nên nhiệt tình, số là y trông Đông Hoàng Thái Nhất và yêu phi của hắn đều là cốt thần, con gái của thần dung mạo chắn chắn xuất chúng.


Hiên Viên : "Nếu thật sự có thể cùng thái âm công chúa kết duyên thật là đại hỷ, chỉ là không biết ngài định gả vị công chúa nào?"


Đông Hoàng Thái Nhất nghe tới đây liền lâm vào trầm tư, gả ai à? Cái này chưa nghĩ tới.


Ban đầu nhân tộc gây huấn, hắn cùng nguyên tác thỏa thuận cho người thăm dò thực lực của hoàng đế, nếu có thể phế Hiên Viên đoạt khí vận thì chính là một công đôi chuyện, ai mà ngờ y mạnh như vậy, không biết từ lúc nào bị gài hôn phối đổi lấy điều kiện nghị hòa.


Bất quá đã từng nghĩ đến chọn Thường Nga nhưng con bé hướng nội như thế, lỡ như không ưng thì tính sao?


Mấy trăm năm gặp con được một vài lần, chúng vừa mới lớn lại bắt đi làm thiếp thất cho người ta, có người làm cha nào như vậy không? Nghĩ tới đây tự dưng Đông Hoàng Thái Nhất không muốn gả cưới gì nữa.


Chờ mãi chưa thấy hắn chưa trả lời, sắc mặt lại thay đổi, hoàng đế nóng lòng hỏi xem có vấn đề gì.


Thái Nhất bày tỏ. "Ta thì chấm ngươi rồi đó, chỉ là mười ba tiểu nha đầu kia còn nhỏ quá, không biết có chịu gả làm thiếp thất hay không."


Thiếp thất? Hoàng đế phân bua mình chỉ lo cho thiên hạ con dân, kiến thiết xây dựng đời sống, chưa từng có hồng nhan bên cạnh, nếu thành hôn, nàng chắc chắn là chánh cung hoàng hậu.


Nghe xong chính hắn cũng muốn hoài nghi, Hiên Viên sử sách chép rõ là cưới Luy Tổ của Tây Lăng Thị.


Hỏi về Luy Tổ - Tây Lăng Thị thì được y cho biết mình cũng chưa nghe thấy tên người này bao giờ nhưng mà Tây Lăng Thị bộ tộc thì lại biết, đó là một thế lực đáng gờm mà Hiên Viên có ý định chinh phạt trong đại kế thống nhất toàn cõi nhân tộc.


"Vậy tại sao nhân tộc có thể dệt được lụa tơ tằm sinh động như thế?" - Côn Bằng thắc mắc, mà chính Thái Nhất cũng muốn hỏi.
— QUẢNG CÁO —



Nam chính chớp mắt. "Là ta chỉ bọn họ. Cả việc trồng trọt, chế thuốc, luyện kim... Toàn bộ đều là ta."


Thái Nhất thở dài, cái tên nam chính này quả nhiên đi đá chén cơm của Thần Nông, Toại Nhân và Phục Hy, giờ còn làm luôn phần việc của Luy Tổ, sao không làm vợ Hiên Viên luôn cho rồi.


Truyền âm từ Côn Bằng gián đoạn suy nghĩ của hắn, Hiên Viên có vợ thật hay chưa tính sau, nơi này không thể lưu lại lâu. Côn Bằng cảm nhận được mấy trăm dặm quanh đây có hơi thở của vu tổ chứ không phải phổ thông vu tộc.


"Hôn ước đã định thì ân oán hai tộc cũng nên tính đi." - Thái Nhất nói.


Lúc này cái nhìn của nam chính và Hiên Viên chạm vào nhau, hai người như đang ngầm trao đổi bằng mắt trong giây lát. Chỉ thấy Nghê Thường khẽ gật đầu, tay nâng ly rượu uống cạn.


Hiên Viên nhận được chỉ thị liền hướng Đông Hoàng Thái Nhất mà nói.


"Nhân tộc buổi sơ khai luôn tôn kính thần tộc, tới bây giờ vẫn thế, chỉ là sự kiện huyết tế năm đó quả thật đâm một vết chí mạng vào tín ngưỡng của bọn ta, mong thiên đế giao Đồ Vu Kiếm cho nhân tộc, chí ít Hiên Viên có thể mang nó đi thanh tẩy và độ hóa cho linh hồn tộc nhân đã nằm xuống."




"Cái này..." - Thái Nhất bối rối nhìn sang Côn Bằng, Đồ Vu kiếm đích thị chính là tiền thân của Hiên Viên kiếm trứ danh, nhưng đó là chuyện sau này, bây giờ Vu Yêu trận cuối còn chưa đánh xong đã đưa kiếm cho nhân tộc thì chẳng phải bọn hắn gặp bất lợi lớn hay sao.



Bắc Minh chi chủ gật đầu, chủ ý nên giao, thật ra với tình thế của bọn hắn hiện tại có Đồ Vu kiếm hay không chả ảnh hưởng mấy, đại thế đang nghiêng hẳn về vu tộc.


— QUẢNG CÁO —

Đông Hoàng Thái Nhất đưa tay vào trong miệng, trước mặt mọi người rút ra từ sâu cuống họng một thanh bảo kiếm chi chít yêu văn cùng ma văn, thứ này vừa đặt xuống đã kéo không khí trong điện u ám xuống mấy phần.



Nhân tộc cường giả có mặt rùng mình hoảng sợ, đây là Đồ Vu kiếm, được tế luyện từ máu thịt vạn người.


Hoàng đế đích thân đi đến thu kiếm cũng phải kinh hoàng trước nghiệp lực của thứ này phát ra. Kiếm dường như cự tuyệt lại Hiên Viên, trong lúc do dự không biết nên cầm nó lên hay không thì nghe tiếng nam chính ngồi đối diện nhắc nhở trước hết lấy khí vận trấn áp nó, sau lại mang đi ngâm trong Vong Xuyên hà đủ bốn mươi chín ngày, oán khí sẽ từ từ tiêu trừ.



Hiên Viên lập tức nghe lời mang ra Không Động Ấn trấn lại, sau đó dễ dàng cầm lên được.


Thái Nhất đứng dậy, nhanh chóng cùng Côn Bằng rời đi. "Kiếm cũng đã giao, hy vọng ngươi giữ lời. Mang ân oán hai tộc từ nay xóa bỏ... Cũng đừng có mưu đồ với cháu trai ta, bọn chúng mất một sợi lông nào, ta sẽ không để các ngươi sống yên. Còn về hôn lễ, ta sẽ bảo mười ba đứa chúng nó nguyên tiêu đích thân hạ giới, ngươi bắt được hoa đăng của đứa nào, ta liền gả cho ngươi."



Hiên Viên không giấu nổi vui mừng. Liền bái tạ cung tiễn nhạc phụ tương lai.



Mà yêu hoàng cùng yêu sư vừa quay lưng đi đã bật cười thành tiếng, chuyện là mười ba đứa con gái của hắn, không nàng nào biết làm hoa đăng.



Nam chính : "Nhạc phụ à! Ta nghĩ nguyên tiêu mình cũng rất rảnh."



Thái Nhất : "Ngươi không rảnh, hôm đó ta, ngươi và yêu sư, cùng thập yêu thần đi yêu giới."

— QUẢNG CÁO —

Nghê Thường đương nhiên không chịu, y nói yêu giới lúc nào đi không được, còn nguyên tiêu một năm chỉ có một lần.


Côn Bằng : "Phải tạo ra cửa thông hành nối yêu giới với hồng hoang và luân hồi càng nhanh càng tốt, Xạ Nhật kiếp đang đến gần. Tới lúc đó không tạo kịp con đường sinh cơ cho mười tên tiểu quỷ kia, ta coi ngươi ăn nói sao với Thái Phi."


Nam chính gãi đầu, đúng là sém chút thì quên mất.


Thái Nhất nghe vậy liền hỏi con rể xem cánh cửa nối yêu giới với hồng hoang về sau có đóng lại được không? Nếu có thể thì hắn muốn khi Vu Yêu hạ màn, Côn Bằng mang toàn bộ yêu tu theo đó rời khỏi hồng hoang, thoát ly thiên đạo quản chế mà thoải mái tu hành.


Nghê Thường nói chỉ cần đặt cấm chế lên thông đạo giữa hai thế giới là được. Còn những người không muốn đi, cố chấp ở lại tự sinh tự diệt.


Thái Nhất vẫy tay bảo Côn Bằng và nam chính về Bắc Hải trước, mình trở lại thiên đình có chút việc. Làm gì làm nhưng trước khi chuyển chỗ ở phải dọn luôn thiên đình bảo khố đã.


Côn Bằng ngẩn người, hắn tính về thiên đình kiểu gì? Đang phong ấn pháp lực mà. Nam chính có nhã ý kêu nhạc phụ lên phi kiếm, y chở đi cho nhanh.



"Thôi cảm ơn." - Hắn huýt gió một tiếng lập tức trên trời rất nhiều loài chim tung bay náo loạn, chưa đầy khắc sau xuất hiện một đầu Chu Tước khổng lồ, to không biết bao nhiêu trượng, nó sau khi bay lượng mấy vòng trên cao quan sát. Lập tức cả cơ thể sà thẳng xuống chỗ Đông Hoàng Thái Nhất, hóa thành hài nữ bảy tuổi ôm cổ hắn.


Chu Tước : "Điện hạ!!! Ta nhớ người chết đi được, ta đang đi đại tiện dang dở, nghe người gọi liền lập tức bay tới. Huhuhu cả ngàn năm không gặp... Sao điện hạ trong thân tàn ma dại vậy?"



Thái Nhất : "...."

Đột nhiên bị trùng sinh về năm 2014 thì các người sẽ làm gì? Hãy đọc Bức Ta Trọng Sinh Đúng Không để theo dõi quá trình main tạo dựng sự nghiệp, phát triển các chuỗi doanh nghiệp cùng những màn tán gái siêu đỉnh của main. Húp giảng viên, húp học muội, học tỷ, học đệ, … à không có học đệ. Tình tiết phát triển sự nghiệp và tình cảm hợp lý logic, không gượng ép, không hệ thống.
Tác phẩm không thuần tranh đấu và văn phong cũng theo hướng hiện đại, viết cho vui KHÔNG LỢI NHUẬN nên AE đọc vài chương thấy không hợp gu thì âm thầm đi ra, đừng nói lời cay đắng. Cảm ơn mọi người.