Chương 1: Chân Lý Chi Thư (Cầu bấm chuông theo dõi)

Rống!!!

Tiếng hổ khiếu vọng sơn lâm, có một con hổ lớn đi qua đi lại dưới gốc cây cổ thụ.

Thỉnh thoảng nó lại tìm cách trèo lên trên cây, nhưng bởi vì thân cây quá thẳng, cho nên mỗi lần đều bị rơi xuống đất nhấc lên từng cơn bụi bặm.

Trên đỉnh ngọn cây, một thanh niên vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng thì vẫn còn hoảng sợ.

"Sống hơn hai mươi nồi bánh chưng rồi, mà chưa bao giờ thấy con hổ nào to như vậy."

Thợ săn tiền thưởng Trần Chân Lý, nhìn xuống con hổ to gấp đôi con trâu rừng, đôi mắt ẩn chứa kiêng kị.

Hắn bây giờ còn rất mơ hồ, chỉ nhớ mình đang thi hành nhiệm vụ thì bị bao vây, khẳng định đã có người bán hắn.

Chân Lý cùng băng nhóm t·ội p·hạm triển khai đấu súng quyết liệt, lúc hắn sắp bị dồn vào đường cùng.

Hưu...

Đột nhiên, một đạo hắc ảnh lao thẳng vào mặt hắn, cảm giác hôn mê truyền tới, tiếp đó là toàn thân mất trọng lực.

Sau khi định thần lại, Chân Lý đã ở trong một khu rừng rậm xa lạ.

Ban đêm rất nguy hiểm, bởi vì đó chính là thời gian các loài động vật ăn thịt đi săn.

Chúng được thiên nhiên trang bị một khứu giác linh mẫn, nên đặc biệt n·hạy c·ảm với mùi huyết dịch.

Thật không may, Chân Lý bị mảnh lựu đạn găm vào chân, v·ết t·hương vẫn còn đang tích tích rỉ máu.

Hắn đành băng bó một cách nhanh chóng, rồi leo lên cổ thụ qua đêm.

Ai ngờ vừa leo được một nửa, không biết từ đâu chạy đến một con hổ thật lớn, Chân Lý lúc đó bị choáng váng trước kích cỡ của nó, cho rằng dương thọ của mình phải dừng ở đây.

Nhưng mà hắn, Trần Chân Lý, từ trước đến nay không phải là một người sẽ từ bỏ khi gặp khó khăn.

Hắn cắn răng tập trung leo, liều mạng leo, quên mất cảnh vật xung quanh, quên mất cảm giác đau đến từ v·ết t·hương, thậm chí quên luôn cả hô hấp.

Một con hổ bình thường có thể bật cao tối đa là ba mét, con hổ này không biết là cái giống gì, lại có thể bật cao đến năm mét.

May mà thân cây đủ dài, nếu không hiện tại, Chân Lý đã là vong hồn dưới miệng cọp rồi.

"Hộc...hộc..."

Vừa leo lên đến khoảng cách an toàn, Chân Lý đã không kịp chờ đợi mở ra khoang miệng, hút vào không khí trong lành, vừa thở dốc, vừa tặng cho con hổ kia một ngón giữa, kèm theo câu nói:

"Ông mày vẫn còn sống!"

Con hổ không hiểu tiếng người, cũng không hiểu quốc tế lăng mạ thủ ấn, nhưng nó đọc được ngôn ngữ cơ thể, hiểu được b·iểu t·ình trên khuôn mặt, và hiểu cảm xúc được biểu đạt qua ngữ điệu lời nói.

Biết mình đang bị con mồi khiêu khích, nó lập tức gào lên, điên cuồng bật nhảy muốn leo lên cây.

"Đây đúng là bị mùi máu tươi hấp dẫn đến."

Chân Lý không thèm để ý đến con hổ nữa, sắc mặt âm trầm liếc nhìn v·ết t·hương trên đùi.

Do vừa vận động kịch liệt, cho nên miệng v·ết t·hương lại bị rách và bắt đầu rỉ máu, hắn đành phải cắn răng băng bó lần nữa.

Gừ - !!!

Thấy tạm thời không làm gì được Chân Lý, con hổ kia tìm một chỗ ở phụ cận nằm xuống nghỉ. Thỉnh thoảng nó lại ngẩng lên, nhìn con mồi trên cây với đôi mắt tràn ngập khát vọng.

"Nếu nó liên tục canh mình hai ba ngày, không bị ăn thịt cũng c·hết vì đói khát."



Hít thở sâu cho bản thân trấn tĩnh lại, Chân Lý bắt đầu phân tích hoàn cảnh của mình, tìm biện pháp phá cục.

Mở thiết bị thông tin ra, không có tín hiệu.

Tách! Tách!

Tiện tay tự chụp mấy bức ảnh cùng con hổ, trở về cũng coi như kỉ niệm khó quên.

Kiểm tra còn lại trang bị:

Súng ngắn Glock 19, còn lại 1 băng đạn 10/15 viên, đạn cỡ 9x19mm, tầm bắn hiệu quả 50m.

Lựu đạn F1, bán kính sát thương 3m.

Dao găm quân dụng M9...

Chợt, Chân Lý cảm nhận được trong đầu mình có đồ vật gì, hơi nhắm mắt lại, hắn như bước vào trong một vùng không gian tối tăm.

Chỉ thấy có một quyển sách cổ bay lơ lửng giữa trung tâm, bìa sách làm bằng chất liệu da không biết, trên đó vẽ đồ án nhật nguyệt tinh thần, cỏ cây muông thú, tản mát ra khí tức cổ lão và thần bí.

"Đồ vật gì?"

Chân Lý nhíu mày tự hỏi: "Quyển sách này chính là nguyên nhân khiến mình xuất hiện tại đây sao?"

Như trả lời cho câu hỏi của hắn, quyển sách tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, tự động lật ra tờ thứ nhất:

________________________________________________________________

1. Kho dữ liệu

2. Giám định

3. Thôi diễn

4. Truyền tống

5. ???

6. ???

[Các chức năng cần cung cấp đầy đủ năng lượng để hoạt động.]

[Lịch sử hoạt động lưu lại trong kho dữ liệu.]

[Tặng tân thủ ba lần thôi diễn miễn phí.]

________________________________________________________________

"Ở đây là đâu?"

Không chút do dự, Chân Lý trực tiếp thôi diễn lần đầu tiên.

Hắn muốn biết vị trí của mình, để lên kế hoạch thoát thân, mặc dù không biết thông tin có đúng hay không, nhưng có so với không có tốt.

Quyển sách nhấp nháy lật sang tờ thứ hai, có dòng chữ hiện lên:

[Rừng núi phụ cận huyện Tùng Lâm, phủ Thanh Sơn, tỉnh Thuận Thiên, Việt Quốc, Kim Quy Đại Lục.]



"???"

Nhìn xong câu trả lời, Chân Lý khẳng định, bản thân chưa từng nghe qua tên những địa danh này. Mặc dù hơi khó tin, nhưng có thể kết luận, nơi đây không tại Lam Tinh.

Ngoài ra, cách lấy tên như vậy, khả năng rất lớn là nhân loại quốc gia, hoặc ít nhất cũng là sinh vật có trí tuệ.

"Cũng phải, ở Lam Tinh làm gì có con hổ nào to như vậy." Chân Lý đậu đen rau muống, liếc nhìn con hổ đang liếm láp rửa mặt.

Như có cảm ứng, nó cũng ngẩng lên nhìn người trước với ánh mắt "đầy trìu mến".

Đè xuống suy nghĩ trong lòng, Chân Lý tiếp tục thử dò hỏi:

"Có thể mang ta trở về không?"

Hắn suy nghĩ rất đơn giản, đã quyển sách có thể mang hắn đến đây, đương nhiên cũng có thể mang hắn quay trở lại.

Lần này quyển sách nhấp nháy thật lâu, tựa hồ bị hỏi khó.

[...]

Khi hắn tưởng hàng này bó tay, trang tiếp theo lật ra:

________________________________________________________________

[Có 3 biện pháp mang tính khả thi cao nhất: ]

[1. Tiêu hao 50 vạn điểm năng lượng, tương đương với hiến tế linh hồn của 50.000~500.000 sinh linh cấp 1, mở ra truyền tống duy nhất một lần.]

[2. Trở thành Thần cấp sinh mệnh, tự thân mang ít nhất 100 vạn điểm năng lượng.

Có đầy đủ năng lượng cung ứng tương đương với tự do mở ra truyền tống hai chiều.]

[3. Tạo ra phi thuyền vũ trụ chạy bằng năng lượng nguyên thạch.

Sở hữu độ cong động cơ kỹ thuật, tốc độ tối đa gấp 1.5 lần tốc độ ánh sáng, tại trong cabin ngủ đông đợi khoảng 500 năm.]

________________________________________________________________

"..."

"Được rồi, nơi đây quả nhiên không phải Lam Tinh, muốn trở về trong thời gian ngắn là không thể nào."

Chân Lý bất đắc dĩ thở dài, tuy là có biện pháp, nhưng biện pháp này không phải dành cho người.

Biện pháp một đơn giản nhất, hắn có thể đoán ra được.

Dùng vài năm đi cây khoa học kỹ thuật, chế tạo các loại v·ũ k·hí hiện đại, thậm chí h·ạt n·hân, gây nên thế chiến thu gặt sinh mệnh?

"Ta còn chưa phát rồ đến làm ra chuyện như vậy, nhưng nếu thế giới này không hữu hảo lắm, cũng không phải không thể cân nhắc."

Biện pháp thứ ba trực tiếp bỏ qua.

Chưa kể đến việc không có cây khoa học kỹ thuật phụ trợ, không biết cần bao nhiêu thời gian, mới chế tạo thành công phi thuyền vũ trụ, sở hữu độ cong động cơ gì gì đó.

Cho dù chế tạo thành công, cũng phải đợi 500 năm trong khoang ngủ đông, mới về đến Lam Tinh.

Chân Lý không còn thân nhân, nhưng vẫn còn có người mong hắn trở về đây.

Về phần biện pháp thứ hai, Chân Lý có chút không sờ được đầu não, cảm giác quyển sách đang trêu đùa mình.

Trở thành Thần cấp sinh mệnh?



Cái gì là Thần?

Vấn đề này định nghĩa rất rộng.

Có thể làm được những điều không tưởng, vượt xa nhân loại?

Bất tử bất diệt?

Lật tìm một chút trong kho dữ liệu, Thần là cao duy sinh mệnh, có thể tự do xuyên toa ở chiều không gian thứ tư, nắm giữ trong tay pháp tắc quyền hành.

Tại trong lĩnh vực của Thần, Thần không gì không biết, không gì không thể.

"Giải thích quá mơ hồ, ta cảm ơn mười tám đời tổ tông tên nào đưa ra biện pháp."

Chân Lý đọc xong không nhịn được chửi bậy, quyết định giữ lại cơ hội thôi diễn thứ ba, đề phòng lúc nào cần.

Hắn nhìn lên trời, ngồi trên đỉnh ngọn cây, có thể thấy rõ trăng và sao, thời gian cách bình minh còn mấy tiếng đồng hồ.

"Tìm hiểu một chút các chức năng khác đi, dù sao nửa đêm muốn thoát thân sẽ gây động tĩnh lớn, hấp dẫn đến dã thú khác."

Chân Lý nhắm mắt lại, hít thở đều đều, thả lỏng cơ bắp toàn thân, tránh tiêu hao nhiều thể lực.

Cùng lúc đó, hắn tại trong đầu lật xem kho dữ liệu của quyển sách.

Qua tìm hiểu, các chủ nhân trước của cuốn sách này, thôi diễn về rất nhiều lĩnh vực, nhưng chủ yếu tập trung ở khoa học kỹ thuật cùng thần bí học.

Chân Lý ngoài ý muốn phát hiện các vấn đề liên quan đến "Thần" và "cách mạng khoa học" thường được thôi diễn vào sau mỗi đợt t·hiên t·ai, bệnh dịch hoặc c·hiến t·ranh,...khi có đại lượng sinh linh t·ử v·ong.

Gần đây nhất là sau đại dịch Covid 19, t·ử v·ong nhân số là gần 7 triệu người.

Lần trước đó nữa, vẫn là sau c·hiến t·ranh thế giới thứ II.

Phát hiện này khiến Chân Lý cả người nổi da gà, sống lưng một mảnh lạnh buốt.

Hắn cảm thấy hô hấp bị cái gì đó kiềm hãm, hình dung như có một bàn tay ẩn phía sau tấm màn, thôi động bánh xe lịch sử.

Văn minh như con rối đề tuyến, bị thao túng theo ý của nó...

"Hô!"

Hít thở thật sâu một hồi, Chân Lý mới cưỡng ép bình tĩnh lại.

"Nếu quyển sách này ở đây, có nghĩa là các chủ nhân cũ của nó đều c·hết hết rồi?

Ta làm gì phải sợ người đ·ã c·hết cơ chứ?" Hắn tự an ủi chính mình, tiếp tục lật xem dữ liệu.

Còn lại, đa phần đều là những thứ thông tin vô dụng như dữ liệu về người, sự vật, sự việc ở trong quá khứ.

Cũng có một số tình báo thú vị, đáp án của những hiện tượng tâm linh không có lời giải thích.

"Đã sách này là của mình, vậy liền kêu Chân Lý Chi Thư đi."

Chân Lý thấy sách này thật giống trình duyệt tìm kiếm.

Có thể dùng nó để tra cứu, cũng có lịch sử tìm kiếm, liền đặt cái tên cho tiện gọi.

Chân Lý Chi Thư dao động nhè nhẹ, tản ra ánh sáng lấp lánh, xem như chấp nhận cái tên này.

...

Chương đầu nếu thấy hợp gu thì xem tiếp đi đạo hữu.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây
Thông báo: He he, anh em đánh giá dùm tác nhá, cầu nhẹ tay!