• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 358: Đột Phá Chí Tổ.
Chương 358:

Nhạn Lạc nhìn lấy Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nói:

"Nếu cứ tiếp tục e là không ai thoát được, toàn lực ứng phó đi, Vạn Kiếm Triệu Thánh, Bách Kiếm Hạ Vạn Linh Hoá Huyết Hải!"

"Cương Lôi Tàn Thiên Phá!"

Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cũng là rống lên mang theo lôi quang kinh người bộc phát hội tụ ở đỉnh đầu hoá thành lôi cầu, Ngọc Nữ Thần Đế trường kiếm loé lên ánh kim mang theo thần uy cực thịnh hoá ra vô tận kim quang hình thành bảo kiếm chém tới, Chiến Đạt Xá trường thương vũ động ngưng tụ phong hoả hoá thành cự điểu phá không mà tới, Mộ Dung Chúc trường đao chém ra vô tận lưu tinh cùng hai người liên kết đánh tới.

"Kim Lai Vô Ngã."

"Phong Hoả Vô Biên."

"Lưu Tinh Hạ Giới!"

Hai bên va chạm chỉ trong một khắc đã làm cho một nửa quốc gia hoá thành phế tích, Nhạn Lạc cau mày trường kiếm loé lên cùng với Ngọc Nữ và Chiến Đạt Xá lao vào cận chiến liên tục không dừng, nếu cứ tiếp tục như vậy đợi khí thần hồn của hắn suy giảm thì chính là kết cục hồn phi phách tán, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn vết thương cũ còn chưa khỏi hẳn không thể một mình độc chiến hai vị Thần Tổ như thời kì vàng son của mình, hiện tại đấu với Mộ Dung Chúc cũng chỉ được xem là ngang tài ngang sức mà thôi, cuộc chiến của năm vị Thần Cảnh trên bầu trời không dứt, ba đại đế quốc và Huyết Chu Nhai cũng không dám chen ngang vào cuộc chiến của cấp độ Thần Tổ, cường giả của bọn họ cử ra Thần Cảnh viên mãn cũng chỉ hộ pháp cho sinh linh tránh cho thương vong mỗi lúc một nhiều hơn, Huyết Chu Nhai một cổ máu phóng thẳng lên cửu thiên một lão già toàn thân khô khốc như một cổ thi khôi ngàn vạn năm, lão ta nhìn bầu trời phương xa vẻ mặt ngưng trọng vô cùng, những tà tu xung quanh đồng loạt quỳ một chân xuống đất đồng thanh nói:

"Cung nghênh Huyết Nhai Thần Chủ thức tỉnh."

Huyết Chu Nhai chính là dùng tên của chính lão đặt là thiên đường của tà tu cường giả bất luận là kẻ nào cũng vô cùng tôn kính người đã tạo ra một cơn đường sống cho ta tù trong thiên hạ, Huyết Chu Nhai nhìn bầu trời âm thanh già nua nói:

"Gọi toàn bộ tới đây, cùng ta tạo trận bảo hộ Huyết Chu Nhai!"

Huyết Chu Nhai trong một khắc lão già xuất hiện toàn bộ cường giả Thần Cảnh, Chuẩn Thần, Bán Thần, Đạo Tổ, Thánh Tông lập tức hướng về nơi nay hội tụ mà tới cùng với lão kết thành đại trận huyết sát mạnh nhất bao phủ lấy nơi ở duy nhất của chúng tu tranh cho công kích của năm vị Thần Tổ ảnh hưởng tới, Thiên Tân Đế Quốc bộc phát hồng quang kinh người vị hoàng bào lão già ngồi trên long ỷ vẻ mặt ngưng trọng phất tay một cái vô số tu sĩ ẩn sâu trong hoàng đô phóng thẳng ra ngoài lấy hoàng đô làm trung tâm kết thành đại trận bao phủ quốc gia này lại, Hoàng Ly Thánh Quốc và Vân Đạo Thần Tông cũng tương tự lập ra đại trận bảo hộ sinh linh khỏi cuộc chiến kinh khủng đó.

Nhạn Lạc ngăn cản một thương của Chiến Đạt Xá thì Ngọc Nữ đã sát bên một kiếm quét tới, nhưng từ hư không mở ra một khe nứt chui ra hư ảnh một đầu mãng xà há miệng ngậm lấy lưỡi kiếm của nàng ta, không gian kia vặn vẹo có hư ảnh vô số tiểu xà chui ra hình thành bậc thang đi xuống, một nữ tử cung trang đỏ thẩm chân trần chậm rãi bước ra từ bên trong vẻ đẹp kiều diễm quyến rũ vô cùng, một ánh nhìn của nàng có thể hút hồn toàn bộ sinh linh, Ngọc Nữ Thần Đế cau mày nói:

"Tuyết Nguyệt, ngươi đến đây làm gì?"

Tộc trưởng đương nhiệm của Xà Nhân Tộc, Tuyết Nguyệt Xà Vương, nữ nhân tuyệt đẹp kia không có trả lời mà bậc thang phía sau lưng nàng hoá thành bảo toạ thân hình kiểu diễu đầy đặng ngồi xuống chống cằm nở ra một nụ cười câu hồn nói:

"Bản vương đến cũng phải có lý do sao?"

Nàng ta không có ở hình dạng nửa người nửa rắn như những tộc nhân khác trong tộc, bởi nàng đã thức tỉnh huyết mạch Tinh Vân Hoàng Xà chính là một trong thập đại hoàng xà mạnh nhất đại lục trong lịch sử xà nhân tộc, Tuyết Nguyệt nhìn bàn tay trắng nỏn của mình mỉm cười nhìn Nhạn Lạc nói:

"Vị cường giả này kiếm pháp rất siêu cường, bổn vương rất hứng thú, chúng ta có thể hợp tác đẩy lui bọn chúng, ngươi thấy thế nào?"

Chiến Đạt Xá cau mày vẻ mặt khó coi nói:

"Xà Nữ, ngươi nói như vậy là ý gì?"

Mộ Dung Chúc híp mắt lại nói:

"Lẽ nào ngươi muốn chống lại bọn ta? Không sợ chuyện này xong ba đại đế quốc sẽ vây công xà nhân tộc sao?"

Tuyết Nguyệt không hề sợ hãi vẻ mặt còn vô cùng xem thường Mộ Dung Chúc nói:

"Dựa vào ba cái thế lực này thôi sao? Mặc dù xà nhân tộc bọn ta ở gần với lãnh địa nhân tộc nhất, nhưng bao nhiêu năm nay các ngươi có dám động vào không? Bản Vương đứng trên lãnh địa nhân tộc cũng không ai cản trở, ba tên Thần Tổ cũng dám hống hách?"

Ngọc Nữ Thần Đế âm thanh bình thản nói:

"Tuyết Nguyệt, chúng ta giao chiến nhiều năm cũng xem như là chỗ quen biết, ngươi nếu đến vì Băng Liên Cực Hàn thì muộn rồi, nó đã bị đám ngươi này lấy đi, bởi vậy bọn ta mới liên thủ đánh chúng."

Tuyết Nguyệt che miệng cười duyên dáng nói:

"Tên Hậu Mã đúng là nhiều chuyện thật a, chuyện của bổn vương cũng dám nói cho người ngoài biết, xem ra không nên giữ hắn lại trong tộc rồi."

Vừa dứt lời bàn tay của nàng bóp mạnh vào không gian bàn tay trắng nỏn xuyên qua tầng tầng không gian thế giới bắt lấy Hậu Mã kéo đến chỗ nàng một cách dễ dàng, không kịp để cho tên này trăng trối trực tiếp giết chết không lưu lại thần hồn, Ngọc Nữ nhướng mày nói:

"Một Thần Cảnh thượng vị suy cho cùng vẫn là trụ cột trong tộc, ngươi vậy mà cũng giết đi."

Tuyết Nguyệt hừ lạnh nói:

"Trong tộc ta những năm vừa qua phát triển không ít, một tên này cũng không có giảm đi bao nhiêu chiến lực đâu nha, mà nói cho các ngươi biết một chuyện này cũng không sao, bổn vương không cần đến Băng Liên Cực Hàn vẫn có cách bước khỏi cực hạn."

"Vậy mục đích ngươi đến là gì?"
— QUẢNG CÁO —

Mộ Dung Chúc cau mày nói, Ngọc Nữ Thần Đế sắc mặt âm trầm nói:

"Gây rối."

Tuyết Nguyệt cười nhẹ nhàng nói:

"Không sai, ta nghe được tin một vị Thần Tổ trong các ngươi sẽ đột phá nếu có được Băng Liên Cực Hàn, bổn vương sao có thể trơ mắt đứng nhìn được chứ, đành phải lặn lội xa xôi đến tận lãnh thổ nhân tộc để mà tạo ra một chút rắc rối, nhưng mà không ngờ được nội bộ các ngươi cũng không đoàn kết lắm nhỉ."

Chiến Đạt Xá hừ lạnh nói:

"Mau chống ra tay, đừng để ả câu kéo thêm thời gian."

Ba người không tiếp tục giây giưa nữa lập tức lao vào chiến đấu, chiến trường đã cân bằng lại thế trận một chọi một, Nhạn Lạc cùng với Chiến Đạt Xá lão giả, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn chiến đấu Mộ Dung Chúc, Tuyệt Nguyệt Xà Nữ thì cùng với Ngọc Nữ Thần Đế lần nữa làm đối thủ của nhau.

"Chiến trường này đối với sáu người có vẻ không còn thích hợp lắm, lên thiên không thôi."

Nhạn Lạc là người đầu tiên phóng thẳng ra khỏi tầng mây hướng đến trời sao vô tận phía trên mà đi, năm người khác cũng là theo sát phía sau vụt ra khỏi bầu khí quyển của Tô Lăng giới, nhưng mà bọn họ chỉ dừng lại khi cách mặt đất mấy ức vạn dặm, bởi dù có đi xa thêm bọn họ cũng không có cách nào, một cái kết giới vô hình đã ngăn cản họ lại, chính là quy tắc thiên địa áp đặt lên sinh linh chưa phải Thần Hoàng, chưa phải Thần Hoàng gượng ép vượt qua kết giới sẽ lập tức bị bài trừ không nghi ngờ gì.

Chiến đấu ở tinh không sẽ không làm ảnh hưởng tới bất kì sinh mệnh nào ở Tô Lăng giới còn có thể bộc phát toàn bộ chiến của sinh linh Thần Tổ, những đế quốc xung quanh đều nhìn lên bầu trời liên tục nổ ra từng đoàn hao quang đủ thấy chiến trường phía trên khốc liệt đến cỡ nào, Thiên Thần Điện đại sảnh họp mặt của bốn thế lực mạnh nhất nhân tộc, một lão già tóc hoa râm sau lưng treo một thanh đại đao ngồi cùng với ba vị khác trên bảo tọa thở dài nói:

"Bọn chúng lại gây rối rồi."


Người lên tiếng là Ngọc Trấn một vị Thần Tổ bài danh đệ nhị ở Thần Tổ bảng thuộc về Đao Hải Thần Sơn, lão thái thái vẻ mặt hiền từ xung quanh là hồ điệp bay múa không ngừng bài danh thứ ba trên Thần Tổ Bảng thuộc về Trung Viên Hồ Điệp Thái Bạch Cô Cô cũng chính là bà cố của Bạch Kỳ Du, Thái Bạch Cô Cô cười nói:

"Yêu tộc cũng đã dám tự mình tới lãnh địa nhân tộc rồi, chúng ta trong mắt bọn chúng đã không còn một chút uy nghiêm nào, cũng cần phải ra tay giáo huấn một chút."

"Trang Viên Hồ Điệp các ngươi lúc nào cũng toàn là có ý thù địch với những tộc khác, chẳng trách nhiều năm như vậy, thế lực bị nhiều tộc nhắm tới lại là các ngươi, nếu không phải nàng ấy trở về thì ta đoán Trang Viên Hồ Điệp không quá vạn năm sẽ hóa thành lịch sử."

Người vừa cất lời là Mạnh Vũ Huyên bài danh đệ nhất Thần Tổ Bảng là một lão đầu mặc lục bào nhìn vào liền thấy thời còn trẻ thì ông ta nhìn rất nho nhã, trung niên khoanh tay ôm một thanh trường kiếm nhắm mắt từ đầu tới cuối thì bỗng chậm rãi mở mắt nói:

"Mấy lão già này, lúc nào gặp cũng cãi nhau thật phiền phức, ta sẽ đi giải quyết bọn họ."

Kẻ lên tiếng chính là vị bài danh thứ tư của Thần Tổ Bảng Nhạn Độc Cô thuộc về Sáng Thế Kiếm Cung, tuy xếp hạng thứ tư nhưng là kẻ có sức chiến đấu mạnh mẽ nhất trong bốn người tại đây, thân phận của bốn người còn đặc biệt ở chỗ chính là Tứ Đại Cổ Nguyên Lão của Thiên Thần Điện, ngoài bốn vị điện chủ ra thì bốn người nguyên lão này có chức vị cao nhất trong Thiên Thần Điện, ngay cả phó điện chủ cũng phải cung kính nghe lệnh như gặp điện chủ, từ lúc bốn vị điện chủ mất tích thì vị trí vẫn luôn để trống, ngay cả Tứ Đại Cổ Nguyên Lão cũng không ai dám bước lên ngôi vị kia, bởi vì ngôi vị càng cao đòi hỏi tu vi phải cực kì mạnh mẽ, chưa thành Thần Hoàng chưa thành bất bại thì ngươi có gan xưng chủ cũng sẽ bị bách tộc liên thủ trảm diệt, vài năm gần đây một trong bốn vị điện chủ đã quay về làm cho Thiên Thần Điện gia tăng thêm hi vọng ba người còn lại sẽ sống sót trở lại.

Nhạn Độc Cô còn có một thân phận khác chính dòng máu truyền thừa duy nhất của Nhạn Lạc Sáng Thế Kiếm Chủ, con trai độc nhất của vị kiếm tu bất bại Tô Lăng Giới, kẻ biết được chuyện này ngoài bốn vị điện chủ ra thì không còn ai nhận biết được tầng thân phận cao quý này của hắn, Nhạn Độc Cô biến mất khỏi đại sảnh lao lên tinh không vô tận phía trên chỉ trong một khắc đã xuất hiện ở chiến trường này, Nhạn Độc Cô đứng ở nơi đó không tản ra bất kì khí tức nào nhưng lại làm cho mọi người phát giác được sự hiện diện của hắn, cả sáu người lập tức dừng chiến chia làm hai phe đội ngũ đều nhìn chằm chằm vào người vừa tới, Nhạn Độc Cô khoanh tay nhìn đám người nhàn nhạt nói:

"Dừng tay được rồi, cuộc chiến vô nghĩa này đã làm tổn hại rất nhiều sinh linh vô tội, nếu kẻ nào còn chiến đấu thì đừng trách ta không khách khí."

Mộ Dung Chúc thấy người đến lập tức ôm quyền cung kính nói:

"Nhạn Độc Cô tiền bối, ngài có điều không biết chính là xà nữ yêu tộc liên thủ cùng với hai kẻ này ý đồ chiếm đoạt Băng Liên Cực Hàn, bọn ta là tránh mối hoạ về sau mới liên thủ bài trừ đám người này."

Nhạn Độc Cô thản nhiên nói:

"Ta nhớ không nhầm thì Băng Liên Cực Hàn thiên sinh đã có linh, nếu nó đã nhận chủ thì là do kẻ đạt được có cơ duyên tạo hoá cùng với nó, cớ sao các ngươi lại cố chấp không buông thứ vốn không thuộc về mình?"

Chiến Đạt Xá cau mày bước lên một bước nói:

"Độc Cô, ngươi không phải là muốn để cho yêu tộc ngày càng phát triển chứ? Nếu trơ mắt nhìn Băng Liên Cực Hàn rơi vào tay yêu tộc, hậu quả sẽ vô cùng khó lường."

Nhạn Độc Cô liếc nhìn lão kiếm ý bàng bạt truyền ra tứ phía thản nhiên nói:

"Dù yêu tộc có phát triển thì đây cũng không phải thời điểm thích hợp để chiến tranh, các ngươi cũng phải biết rằng chúng ta cần chuẩn bị cho thứ gì đúng chứ?"

Lời này của hắn làm cho hai vị Mộ Dung Chúc và Chiến Đạt Xá phải cứng đơ khuôn mặt, Tuyết Nguyệt cười nói:

"Xem ra vị kiếm thần này của các ngươi còn biết rõ đại cục hơn cả, đừng lúc nào cũng vì lợi ích trước mắt mà gây tổn hại sau này."

Cách đây ngàn vạn dặm cuộc của đám người Hàn Vũ Thiên vẫn đang diễn ra khốc liệt, Tà Uyên một mình trấn áp Thất Bảo Thần Chủ, Tử Ma Hổ và Hàn Vũ Thiên thì liên thủ chống lại mấy vị thần còn lại vô cùng khó khăn không có đường lui mặc dù không còn Hậu Mã tham chiến nhưng một trung vị Thần Cảnh và một tu sĩ Đạo Tổ vẫn là không đủ khả năng ngăn trở nhiều vị thần linh như vậy , Nhạn Độc Cô ngón tay điểm tới kiếm khí quét ngang thiên địa lập tức tạo thành hộ thuẫn bao bọc Thất Bảo Thần Chủ, Tử Ma Hổ và Hàn Vũ Thiên lại.

Phân thân của Ngọc Nữ nhận được tin tức từ bản thể cũng là nhẹ giọng nhắc nhở nói:

"Nhạn Độc Cô đã ra tay ngăn cản trận chiến này, nếu chúng ta tiếp tục thì hắn sẽ không lưu tình."

Công Tôn Tà Uyên nét mặt trầm xuống nhìn lấy ba người bọn họ, đột nhiên hắn thấy được một kẻ khá quen thuộc liền kinh ngạc nói:
— QUẢNG CÁO —

"Tiểu tử, không ngờ được ngươi lại đến được tận đây mà còn có thực lực chiến với Thần Cảnh, ngày hôm đó lão phu mất cảnh giác không tóm được ngươi, hôm nay ngươi lại may mắn được kẻ khác bảo hộ, lần sau gặp mặt bản vực thần sẽ không để ngươi trượt khỏi tay."

Hàn Vũ Thiên toàn thân bê bết máu sinh cơ trong cơ thể bị trảm diệt chín phần mười có sự bảo hộ của Mộc Thiên liên tục cung cấp sinh mệnh lực dồi dào, nhưng trước mười tên Thần Cảnh vây công cũng là một chuyện đổ nước xuống biển mà thôi, mặc dù hắn tu luyện Phệ Thiên Thư pháp lực dồi dao hơn tu sĩ thông thường gấp mười lần, sinh cơ trong cơ thể cũng là cường hãn hơn tu sĩ gấp trăm lần, nếu đổi lại là Thiên Tổ thông thường chịu đựng phải thương thế như vậy đã không biết chết bao nhiêu lần rồi, Hàn Vũ Thiên nở ra nụ cười có máu tươi chảy ra thản nhiên nói:

"Phúc Hải Thánh Quốc, tốt nhất là ngày hôm nay các ngươi nên giết ta, bằng không đợi sau khi chuyện ngày hôm nay kết thúc, đích thân bản tọa sẽ khiến Phúc Hải Thánh Quốc của các ngươi nhận lấy kết cục vạn kiếp bất phục."

Công Tôn Tà Uyên là một kẻ xưa giờ nổi tiếng quyết đoán, hắn biết nếu tên thiếu niên này hiện tại chỉ mới là Đạo Tổ mà có thể đánh với Thần Cảnh tương lai đột phá thành thần không phải nói là có thể nghiền ép kẻ cùng cấp bậc hoặc là chiến vượt cấp sao, để hắn trưởng thành chính là mầm tai họa ngầm của Phúc Hải Thánh Quốc, Công Tôn Tà Uyên thản nhiên nói:

"Nếu ngươi chịu gia nhập Phúc Hải Thánh Quốc mọi ân oán của chúng ta xem như chấm dứt, lấy thân phận của ta ra đảm bảo một đời này của ngươi sẽ được vinh hoa phú quý, đừng nói là hoàng tử hay thái tử cho dù ngươi muốn xưng đế cũng không có bất kì ai phản đối, công chúa, quận chúa hay mỹ nữ trong tộc mặc ngươi vinh hoa hưởng lạc, chỉ cần ngươi chịu làm người của Phúc Hải Thánh Quốc theo họ Công Tôn trở thành thiên tài vạn cổ thì Công Tôn Tà Uyên một Vực Thần như ta hay nguyên lão bên trong Phúc Hải Thánh Quốc tương lai sẽ là mặc ngươi sai khiến."

Mọi người đều kinh ngạc khi nghe thấy lời này từ một vị Vực Thần của Phúc Hải Thánh Quốc, Công Tôn Tà Uyên công khai nói lời này với những vị Thần Cảnh đang quan chiến, sự quyết đoán để lôi kéo một thiên tài tuyệt thế vạn cổ mới xuất hiện một, những vị cấp bậc Thần Cảnh trên toàn bộ đại lục nhân tộc đều có thể nhìn thấy được chiến trường ở đây, Hàn Vũ Thiên đích thị là quái thai mà những đại thế lực đang dòm ngó muốn chiếm đoạt bí mật trên cơ thể hắn, trẻ tuổi mà có chiến lực ngang với Thần Cảnh dù là hoàng kim thiên kiêu bảng cũng không đáng nhắc tới trước mặt hắn, Công Tôn Tà Uyên là muốn tiến trước một bước chặt đứt ý định của rất nhiều thế lực khác, cũng là muốn Hàn Vũ Thiên cho đồng hóa cùng với Công Tôn gia tộc biến thế hệ sau này của hắn thành họ Công Tôn, Hàn Vũ Thiên phun ngụm một xuống đất thản nhiên nói:

"Ta, Hàn Vũ Thiên đi không đổi tên về không đổi họ, Công Tôn Tà Uyên ngươi muốn ta khuất phục điều đó vĩnh viễn là không thể, lời ta nói ngay cả thiên đạo cũng không thay đổi được, Phúc Hải Thánh Quốc nhất định phải diệt!"

Hàn Vũ Thiên bùng nổ khí tức hư ảnh Hàn Long Nguyên Thánh cao ngàn vạn trượng xuất hiện rống lên một tiếng long âm chói tai, biến nhiệt độ xung quanh giảm xuống nhanh chóng cùng với ánh mắt tràn ngậm sát ý nhìn chằm chằm vào hắn, mặt đất dậy sóng thiên tai giáng hạ như thiên đạo nổi giận quét ngang tứ phía, Công Tôn Tà Uyên hừ lạnh nói:

"Nếu ngươi muốn một mất một còn với Phúc Hải Thánh Quốc, vậy thì trên toàn bộ đại lục này sẽ không có chỗ cho ngươi dung thân!"

Tần Thạch Vỹ ngồi trong một gốc nhỏ ở căn chòi lá uống một ngụm trà cười nói:

"Tiểu tử ở phía địa này cũng không ngờ lại có lá gan đến vậy, thách thứ Phúc Hải Thánh Quốc, Vực Thần Công Tôn Tà Uyên hạ mình cầu hòa vẫn là không làm hắn chịu nhượng bộ nửa bước, Nhàn Nhàn, con kết được một tên bằng hữu phải nói là gây họa khắp nơi đó."

Tần Thạch Vỹ thân là đại trưởng lão Trang Viên Hồ Điệp thực lực có thể sánh ngang với Tứ Đại Nguyên Lão của Thiên Thần Điện hay thời đại cũ được biết đến vào hàng Đệ Tam Thần Tổ là do lão ta ẩn mình rất ít khi thể hiện bản thân cho thế nhân thấy, nên ở thế hệ hiện tại lão không muốn đứng ở Thần Tổ bảng tự mình thoái lui, bằng không dựa vào bốn tiểu bối mới nổi vạn năm nay như Ngọc Nữ cũng không xứng đứng vào hàng Thần Tổ, Vũ Lâm Nhàn sau khi trở về Trang Viên Hồ Điệp đã hoàn toàn thay đổi một thân cung trang tuyệt mỹ, mái tóc dài tự do buông thả trước kia nay đã được thắt gọn đầu đôi vương miện nhìn như nữ vương, nàng thở dài nói:

"Trưởng lão gia gia, đã nói hắn không phải bằng hữu của ta, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi, nếu không nhờ vào hắn thì ta không thể thành Thiên Thánh được, cũng không nhờ ta thì hắn sẽ không đến Thiên được, nhưng làm thế nào trong thời gian ngắn hắn đã mạnh đến vậy?"

Vũ Lâm Nhàn còn không biết Hàn Vũ Thiên hợp tác với nàng hay không cũng chẳng thể ảnh hưởng được hắn đi đến Thiên, bằng vào thủ đoạn Hàn Vũ Thiên mang trong người phá đi không gian phế địa dẫn vào Thiên là một chuyện không mấy khó khăn, chỉ là hắn không muốn gây ra động tĩnh quá lớn để cường giả ở Thiên chú ý tới, không cần cường giả Thần Hoàng ra tay, chỉ cần Thần Tổ thôi cũng đủ để tiêu diệt đi một cái phế địa, Vũ Lâm Nhàn trở về đây pháp tắc không có hạn chế như ở phế địa, một thân tu vi của nàng cũng đã đạt thành Bán Thần, danh xưng Thánh Nữ cũng không phải đơn giản mà có được ở trong Trang Viên Hồ Điệp.

Từ bên ngoài một lão thái bà vẻ ngoài đã hơn chín mươi tuổi chống cốt trượng hồ điệp bước vào nhìn Lâm Vũ Nhàn cười nói:

"Thánh Nữ, dù sao thì thiếu niên này cũng rất là tài năng, nếu kết thông gia với chúng ta thì sẽ càng tốt."

"Tư nải nải, người lại chọc ta rồi."

Lâm Vũ Nhàn đỏ ửng mặt e thẹn như thiếu nữ mới lớn, lão thái bà này là tam trưởng lão Trang Viên Hồ Điệp tên gọi Tần Tư, đột nhiên bên trong Thiên Thần Điện truyền ra khí tức kinh người của Thần Tổ, một thân ảnh thất lướt ngang qua hư không khí tức sắc bén tới trước mặt Hàn Vũ Thiên, đoản đao cắt ngang chỉ cách Hàn Vũ Thiên một đoạn nhỏ là đã chém ngang yết hầu của hắn, nhưng một bàn tay trắng nỏn giơ ra đã hất đoản đao ngược trở về, Tuyết Nguyệt cười nói:

"Lý Nghi, ngươi đừng có giở trò."

Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Tuyết Nguyệt bên này, Xà Nữ vậy mà đã đạt tới cực hạn của Thần Tổ hiện tại có thể cùng với Nhạn Độc Cô giao thủ một chút, Nhạn Lạc bên cạnh vung tay bắt lấy Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:

"Chúng ta đi, xem thử kẻ nào cản giết không tha."

Kiếm khí ngút trời xé tan thiên địa làm cho toàn bộ sắc mắt cũng phải đại biến không dám vọng động, kiếm trong tay Nhạn Độc Cô cũng rung lên không ngừng như đáp lời khí thế sắc bén của kẻ đội đấu bồng thần bí kia, toàn bộ trường kiếm trên đại lục nhân tộc rung lên không ngừng bay lên không trung hướng đến bầu trời thôi diễn thành một cái kiếm trận kinh hồn không ngừng xoay tròn giữa hư không, một chiêu này bất luận là ai cũng chưa từng thấy Nhạn Lạc sử dụng, đây là sở học cả đời của hắn chỉ là chưa có cơ hội để dùng ra mà thôi, hiện tại cảnh giới tuy nói suy giảm nhưng vẫn có thể dùng trận này áp đảo toàn bộ sinh linh trên thiên địa, trừ phi ngươi là Thần Hoàng ra tay thì mới cản được nhất kích.

Đại sảnh Thiên Thần Điện có một nữ tử tuyệt đẹp đột nhiên xuất hiện đôi mắt có vẻ ngưng trọng nhìn lên kiếm trận khủng bố phía trên nói:

"Kiếm trận với uy lực này, toàn bộ Thần Tổ không ai có thể ngăn cản được một kích."

Thái Bạch Cô Cô nhướng mày nói:

"Trang chủ, ngay cả người cũng không ngăn cản được?"

Quân Hỷ Thanh trầm ngâm một chút nói:

"Ngăn cản thì có thể, nhưng cũng phải mất một chút sức lực, phía yêu tộc cũng vừa thông tri cho ta biết một số sự tình, cũng không được nội chiến vào thời điểm này."

Nàng ta lấy ra tấm lệnh bài trang chủ đưa cho Thái Bạch Cô Cô, lão biết cần phải làm gì lập tức nhận lệnh bài ôm quyền rồi biến mất rời khỏi đại sảnh, lần nữa xuất hiện là đã ở chiến trường đứng bên cạnh Nhạn Độc Cô nói:

"Trang chủ có lệnh."

Lệnh bài vừa ra toàn bộ nhân tộc cường giả có mặt tại đây đều cung kính ôm quyền cúi đầu nhận lệnh, Thái Bạch Cô Cô nghiêm giọng nói:

"Cuộc chiến đến đây là dừng, kẻ nào tiếp tục động thủ lập tức bị tiêu diệt."

Lời vừa dứt toàn bộ đều không dám ở lại đây mau chóng rời khỏi chiến trường này, ngay cả Công Tôn Tà Uyên cũng từ bỏ mặc kệ Hàn Vũ Thiên mà chạy về Phúc Hải Thánh Quốc, lời của một Thần Hoàng chính là lời của thiên địa đại đạo, không ai dám chống lại lệnh của một chí cao vô thượng trên đại lục nhân tộc, Tuyết Nguyệt hoá thành hư ảnh cự xà chui vào hư không biến mất, Nhạn Lạc trước khi rời đi nhìn Nhạn Độc Cô nói:

"Kiếm của ngươi vẫn vậy, không có tiến bộ, kiếm đạo quá hư vô sẽ không bao giờ đạp được cảnh giới Thần Hoàng, ngươi cần tìm một điểm sáng khác để bước đi."
— QUẢNG CÁO —


Vừa dứt lời thân ảnh của hắn đã biến mất mang theo đám người Hàn Vũ Thiên rời khỏi đây chỉ trong tức khắc đã về lại Mãn Châu Quốc, Nhạn Lạc cơ thể đã hư ảo hao tổn với cuộc chiến vừa rồi vô cùng lớn, Hàn Vũ Thiên ôm quyền nói:

"Đa tạ tiền bối, về sau ta nhất định sẽ báo đáp."

Nhạn Lạc cười nói:

"Ngươi cứ lo cho tốt việc của mình đi, ta sau lần này sẽ phải ngủ say một thời gian, dù Nguyễn Công Sơn ở hiện tại cũng không bảo vệ được ngươi lâu dài, đắc tội nhiều thế lực như vậy về sau ngươi gặp không ít khó khăn, tự mình lo liệu đi."

Nói rồi hắn hoá thành tàn ảnh chui vào trong Sáng Thế Thần Kiếm, Hàn Vũ Thiên nhìn Thất Bảo Thần Chủ nói:

"Ngươi vẫn còn sức sau cuộc chiến vừa rồi chứ?"

Thất Bảo Thần Chủ hừ lạnh nói:

"Chỉ là một Thần Cảnh viên mãn mà thôi."

Hàn Vũ Thiên phun ra một ngụm máu toàn thân truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt, Mộc Thiên mãnh liệt phát ra sinh mệnh lực rót vào cơ thể của hắn cũng đã tiêu hao không nhỏ nhưng vẫn chỉ bù đắp được một phần ba sinh cơ bị trảm diệt của hắn, ở cấp độ Thần Cảnh tốc độ khôi phục vô cùng cường đại, nên thủ đoạn của đám thần linh kia ra tay cũng là có khả năng triệt tiêu sinh cơ đối phương vô cùng gắt gao, thần linh khi đối đầu với nhau sẽ luôn tìm cách không cho đối phương có cơ hội khôi phục, Hàn Vũ Thiên lần này tiêu hao rất nhiều e là trong vòng vài tháng sẽ không thể trở về đỉnh phong.

"Ta cần bế quan tu luyện một thời gian, đạt được Băng Liên Cực Hàn tu vi của ta sẽ bước vào cảnh giới tiếp theo."

Hàn Vũ Thiên lau máu trên khoé môi thản nhiên nói, Thất Bảo Thần Chủ nhẹ gật đầu nói:

"Ta hộ pháp giúp ngươi."

Hàn Vũ Thiên bế quan dùng vô lượng tài nguyên cho Mộc Thiên giúp nó bồi bổ sinh mệnh lực liên tục trị liệu thương thế cho hắn, với lượng tài bảo dồi dào như vậy cũng có thể trong thời gian ngắn đã khôi phục được hơn nửa sinh cơ của Hàn Vũ Thiên, một tháng sau Hàn Vũ Thiên bắt đầu lấy ra Băng Liên Cực Hàn bay lượn trước mắt, hắn điểm lên đoá liên hoa xoay tròn trước mặt đại lượng linh khí và băng hàn chi lực bắt đầu truyền vào nhục thân của Hàn Vũ Thiên, Tuyết Vũ Nhi hiện thân hình xuất hiện trước mặt Hàn Vũ Thiên, nàng xếp bằng lại thi triển nội lực giúp hắn dung hoà băng hàn kinh người mà Băng Liên Cực Hàn tản ra, Tuyết Vũ Nhi gấp giọng nói:

"Đại ca ta giúp ngươi hộ pháp, tuy lực lượng này cường đại nhưng nếu kiên trì thì không phải là không có cách dung hòa nó."

Hàn Vũ Thiên kiên trì trong nội thể đã bắt đầu luân chuyển Phệ Thiên Thư, cùng với đó chính là công pháp Hàn Nguyên Băng Thiên Thánh Quyết của Hàn Long Nguyên Thánh, thứ này cuối cùng đã hoàn toàn thức tỉnh dưới sự thôi động của Băng Liên Cực Hàn, Băng Tiên Điển bắt đầu dung hòa cùng với Hàn Nguyên Băng Thiên Thánh Quyết trở thành công pháp băng hàn mạnh nhất đại lục, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn ở bên ngoài cảm nhận được hơi lạnh từ trong động phủ truyền ra thì nhướng mày nói:

"Vũ Nhi, muội đột phá sao?"

Tử Ma Hổ nằm sắp bên cạnh cũng là vảnh tai lên nhìn chằm chằm vào động phủ, Thất Bảo Thần Chủ thì khoanh tay tựa vào vách đá cũng đưa mắt nhìn tới, phía xa còn có ba bóng người quen thuộc là Bích Ly lão tông chủ, hoàng đế Vân Chính và tông chủ Đông Hoàng Tông Khư Hoài cũng từ nơi xa chạy tới, cảm nhận được uy thế bức người từ trong hang động truyền ra còn vượt xa cả khí thế của Thần Cảnh thông thường đột phá, Huyết Nha Sư lẵng lặng quan sát ở nơi tường thành Vạn Niên Cung nó lười biếng duỗi người một cái rồi ngáp dài nói:

"Tiểu tử này không tầm thường, đột phá Chí Cảnh trong Đạo Tổ tương lai không khác nào bậc vô thượng cường giả có thể bước vào trung vị thế giới, hợp tác với ngươi cũng không tồi."

Huyết Nha Sư than vãn vài câu đã hóa thành một con mèo nhỏ màu trắng như tuyết cuộn mình ngủ trên tường thành lười để ý những chuyện xung quanh, bầu trời thương khung nổi lên sấm to gió lớn thổi quét khắp Vạn Niên Cung trải dài ngàn dặm, Hàn Vũ Thiên đứng giữa hư không chấp tay sau lưng nhìn lên bầu trời lôi kiếp phía trên, đây chính là thiên phạt cho sinh linh đạt được tầng cuối cùng của một cảnh giới Chí Cảnh, Hàn Vũ Thiên bàn tay điểm ra một chỉ nói:

"Kiếp tới!"

Bầu trời phía trên như đáp lại lời của hắn lập tức giáng xuống kiếp lôi kinh người có thể nói thứ này đã sánh ngang với thần kiếp của cường giả Chuẩn Thần đột phá, Hàn Vũ Thiên kiếm trong tay lóe lên lam quang chém ra bốn đóa băng liên ngăn cản nhất kiếp, lôi kiếp không có buông tha dễ dàng như vậy lại có mấy đạo lôi đình khác đánh xuống, hắn lại bình tĩnh nhất bộ đạp ra hàn long rít gào hư ảnh bay múa cùng lôi kiếp chiến đấu.

Lôi kiếp liên tục giáng xuống mà Hàn Vũ Thiên vẫn chống đỡ không chịu lùi bước mặc cho cơ thể cũng đã bắt đầu xuất hiện từng vết thương lớn nhỏ, Tuyết Vũ Nhi, Thanh Tuyền, Uy Lân, Hướng Quản Hi và Lôi Linh đột nhiên xuất hiện đứng vây quanh Hàn Vũ Thiên như hình thành một đại trận, năm luồng sức mạnh liên kết lại làm một với hắn, Hàn Vũ Thiên nhất niệm đã khoác lên mình một bộ chiến giáp tràn ngập uy nghiêm, hắn hướng đợt lôi kiếp cuối cùng lao thẳng tới không chút do dự, ầm một tiếng thiên địa chiếu rọi một tia hào quang trắng xóa làm thị giác mọi người chỉ là một màu trắng, đến khi lấy lại được thị lực thì lôi vân tiêu tán, chỉ thấy cơ thể Hàn Vũ Thiên lao thẳng xuống bên dưới khói bốc lên nghi ngút, cũng có lần lượt năm thân ảnh khác đang rơi cùng với hắn chính là năm đạo linh thể.

"Vũ Nhi!"

Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn và Tử Ma Hổ tràn ngập đau thương lập tức uốn người lao tới tiểu muội đang rơi xuống, hai yêu thú còn chưa kịp chạm đến tiểu muội thì nàng đã hóa thành bông tuyết tan biến giữa thiên địa, theo ánh mắt của bọn họ nhìn tới thì bốn người khác cũng lần lượt tan biến không dấu vết, sinh mệnh trong cơ thể Hàn Vũ Thiên như đã hoàn toàn biến mất để lại đó là một cổ thi thể, tất cả mọi người đều là thở dài tiếc nuối và đau buồn khi thấy thi thể kia.

"Lão Đệ!"

"Sư tôn!"

Bích Ly lão tông chủ và hai đệ tử của hắn vẻ mặt bi thương nhìn lấy thi thể đầy khói nghi ngút đang rơi xuống kia, nhục thân Hàn Vũ Thiên cũng bắt đầu tan thành tro bụi ngay trước mắt toàn bộ mọi người, nhưng nhục thân kia tan biến để lộ ra một viên ngọc màu lam lơ lửng giữa hư không, nó tản ra hào quang vô cùng thuần khiết và thần thánh, tất cả mọi người tập trung nhìn lấy lam ngọc vẻ mặt nghiêm túc tới cực điểm, thứ này hẳn là bản nguyên còn sót lại của Hàn Vũ Thiên.

"Sinh ra từ đống tro tàn, lập rồi lại phá, phá rồi lại lập, Dục Hỏa Trùng Sinh!"

Âm thanh của Hàn Vũ Thiên vang vọng đất trời thâu tóm pháp tắc, năm đạo hư ảnh mơ hồ nhưng tản ra thuộc tính thủy, hỏa, thổ, lôi, băng rất cường đại lấy viên ngọc lam làm trung tâm điên cuồng hấp thu nhật nguyệt đất trời, Mộc Thiên không biết từ nơi nào xuất hiện hóa thành lục quang bao trùm lên tạo thành sáu màu riêng biệt cho lam ngọc hấp thu, Mộc Thiên khô héo linh hồn tách ra khỏi bản thể dung nhập vào trong lam ngọc, gốc cây to lớn co nhúm lại thành một cành cây lơ lửng giữa hư không, ánh sáng lần nữa rực rỡ trở lại.

Không gian xung quanh rạn nứt sáu đạo sợi xích màu xám từ bên trong chúi ra quấn lấy viên lam ngọc đang chiếu rọi kia, ánh sáng dần dần nhạt đi chỉ thấy sáu đạo dây xích quấn với nhau rối nùi thành một quả cầu, một tiếng búng tay vang vọng thiên địa khối cầu vỡ ra một thân ảnh quen thuộc xuất hiện giữa không trung, Hàn Vũ Thiên tóc trăng phiêu bồng trong gió nở ra một nụ cười nói:

"Cuối cùng ta cũng đến được Chí Tổ, chỉ cần một chút thời gian đột phá thành Thần Cảnh thì Phúc Hải Thánh Quốc ắt phải diệt vong."



Từ kẻ mang căn bệnh quái ác, cho đến cầu thủ huyền thoại thế giới, tất cả nhờ có hệ thống Cristiano Ronalo. Kẻ sở hữu nghị lực bất tận, chưa bao giờ đầu hàng, Phạm Thành. Tôi Có Kỹ Năng Của Cristiano Ronaldo ! Siuuuuu