• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 48: Thuật cải trang
“Cải trang” là cụm từ dùng để ám chỉ một loại kỹ năng mười phần nổi tiếng tại Long Việt đại lục. Giống như tên gọi của nó, tu sĩ có thể dựa vào thứ này để thay đổi ngoại hình bản thân thành những bộ dáng khác biệt.

Mặc dù vậy, bởi vì một vài điều kiện tương đối đặc thù, kỳ thật hiện nay số lượng cá nhân tinh thông cải trang thuật là cực kì hiếm hoi. Nguyên nhân là do một người nếu không phải đã có thiên phú bẩm sinh, vậy thì việc học tập thứ năng lực kia sẽ chẳng khác nào là đang tự đi tìm khổ cực cả.

Trên thực tế, từ xưa cư dân tại Long Việt đại lục đã phân chia thuật cải trang ra thành nhiều cấp độ khác nhau. Trong đó, đứng ở nấc thang thấp nhất chính là phương pháp dịch dung, vốn dĩ chỉ có thể thực hiện được thông qua việc sử dụng các loại tài liệu tới từ ngoại giới.

Bằng cách phối trí ra vô số dạng mặt nạ tương tự da người, tu sĩ dễ dàng điều chỉnh vẻ ngoài của mình sang những hình dáng mà bản thân mong muốn. Cứ như vậy, thông qua sự kết hợp giữa linh lực và đạo cụ hỗ trợ. Chỉ cần tốn hao chút ít thời gian, một kẻ bình thường cũng có khả năng nắm giữ được bí quyết để tự ngụy trang lấy.

Theo một lẽ tất yếu, công sức và thành quả mà mỗi người có thể đạt được luôn tồn tại tỉ lệ thuận với nhau. Bởi vì thao tác trong thực tế tương đối đơn giản, do đó biện pháp trên dĩ nhiên sẽ lưu lại những kẽ hở rất khó để mà lấp đầy.

Ngoại trừ một số rắc rối vụn vặt ra, điểm chân chính khiến cho nhiều tu sĩ cảm thấy e ngại nằm ở chỗ, cách làm này không thể nào che mắt được các cao thủ có tu vi cường đại hơn xa so với mình.

Giả sử đối phương quyết đoán dùng linh lực mạnh mẽ dò xét qua, như vậy biện pháp dịch dung kia liền sẽ bị vạch trần theo cách hoàn toàn triệt để nhất. Thậm chí, nếu đối diện là một người sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ, mọi chuyện sợ là sẽ còn thê thảm hơn rất nhiều.

Nói cách khác, cải trang thuật ở cấp bậc đầu tiên chỉ có thể xem như làm cánh cửa nhập môn. Phương pháp này thường hay được các tu sĩ sử dụng vào những lúc muốn xông xáo giang hồ, với hy vọng bản thân sẽ tránh khỏi được những phiền phức không đáng có.

Tiếp theo chính là mức độ thứ hai, khi mà việc thay đổi ngoại hình toàn bộ đều dựa vào các loại bí thuật hiếm thấy. Tại Long Việt đại lục, bí thuật là cách nói dùng để chỉ một dạng phương thức tu luyện đặc biệt, thứ mà đã phát triển song hành cùng với công pháp và võ kỹ. Bất quá, không giống như hai loại trước, bản thân nó vừa mang theo tính chất chọn lọc, đồng thời cũng mười phần khó khăn để cho người ta tiến hành học tập lấy.

Nếu so với công pháp vốn dĩ vận hành theo hướng độc lập, ở mỗi thời điểm cụ thể thì tu sĩ chỉ có khả năng vận chuyển một loại công pháp duy nhất. Trên thực tế, việc tập luyện bí thuật về bản chất ngược lại trở nên linh hoạt hơn không ít.

Tương tự như võ kỹ, các loại bí thuật có khả năng phối hợp cùng với nhau, đồng thời người sử dụng cũng chẳng cần phải đắn đo, lo lắng nó sẽ xung đột với công pháp mà mình đang dùng. Bên cạnh đó, sở dĩ bí thuật bị phân chia ra làm một nhánh riêng, chủ yếu vẫn là do nó không đem đến hiệu quả trực tiếp khi chiến đấu mà thôi.

Quay trở lại với cấp bậc cải trang thứ hai, theo lý thuyết thì có thể hiểu rằng, lúc này tu sĩ đã nắm giữ biện pháp tự do biến hóa bộ dáng mà không cần tới những đạo cụ hỗ trợ. Đáng tiếc, do các loại bí thuật ở mức độ trước mắt vẫn còn tồn tại một chút hạn chế, cho nên việc muốn duy trì lâu dài ngoại hình mới mẻ là điều khó lòng mà làm đến.

Không chỉ như vậy, cấp bậc cải trang thứ hai cũng chưa thể qua mặt được các cường giả từ cảnh giới Ngự không trở lên. Đối với những người kia mà nói, thông qua ưu thế câu thông với tự nhiên, bọn họ tuyệt đối có khả năng xem thấu tường tận chân tướng ngay trong tức khắc.

Cuối cùng chính là nấc thang cải trang thứ ba, đây cũng được coi làm mức độ thay đổi dung mạo hoàn mỹ nhất. Bởi vì sử dụng những loại bí thuật với xuất xứ xa xưa, do đó nếu không phải là các cao thủ đã đạt đến Ly phàm cảnh, nói thật thì người bình thường sẽ rất khó mà phân biệt được thật giả như thế nào. Tất nhiên, tu sĩ nếu muốn thành công đi tới một bước này, có thể khẳng định sức lực cần phải bỏ ra sẽ là chẳng hề nhỏ bé một chút nào.

Trước tiên khoan hãy bàn tới việc, loại bí thuật hoàn hảo thế kia vốn dĩ cực kì quý hiếm, dù cho đã tìm thấy thì không phải bất cứ ai cũng có tư cách để học tập nó. Thật không quá khi nói rằng, cấp bậc trên thực sự chỉ được đồn thổi thông qua những lời truyền ngôn mà thôi.
— QUẢNG CÁO —


Cũng bởi vì những lý do kiểu như vậy, tuy cải trang thuật luôn tiềm ẩn lấy hệ quả hết sức to lớn, thế nhưng nó còn chưa tới mức khiến cho người ta phải mất ăn mất ngủ để mà đề phòng.

Lần này khi đi đến Mạch Ngọc thành, vì tiện lợi hơn trong lúc hành động, Nguyễn Nguyên Mạnh đã quyết định sử dụng một thân phận mới hoàn toàn.

Bởi vì phía sau hắn đang đứng lấy một đại thế lực hàng đầu giống như Tố Nữ các. Cho nên đừng nói là các loại công pháp hay võ kỹ thuộc dạng cao cấp, ngay cả việc nắm trên tay những thứ bí thuật được coi làm của quý trong mắt thế nhân, trên thực tế đối với Nguyễn Nguyên Mạnh cũng là một điều vô cùng dễ dàng.

Đáng tiếc, trước đây vì chỉ quá mức chú trọng vào vấn đề tăng cường thêm chiến lực, do đó Nguyễn Nguyên Mạnh thường không mấy để tâm tới các dạng kỹ năng phụ trợ tương tự với thuật cải trang. Mặc dù những khi rảnh rỗi đã từng có dịp học tập qua, thế nhưng tính ra thì mãi đến giờ phút hiện tại, hắn cũng chỉ vừa mới đạt đến cấp bậc thứ hai chưa được bao lâu mà thôi.

Bất quá, nói đi thì cũng nên nói lại. Tại một địa phương mà cường giả mạnh mẽ nhất thường chỉ là cao thủ Xung cảnh, rõ ràng bấy nhiêu đấy liền xem như đã đủ để nhường cho Nguyễn Nguyên Mạnh ung dung đi lừa gạt khắp nơi rồi.

Hơn nữa, đừng quên rằng ở ngay bên cạnh hắn, mỗi giờ mỗi khắc vẫn luôn tồn tại một vị siêu cấp sát thủ là Hắc Kiếm bảo hộ. Dù cho thực sự xui xẻo bị kẻ khác phát hiện ra chân tướng, người nào đấy cũng chẳng hề cảm thấy lo lắng quá nhiều về sự an nguy của chính mình.

Trước đó, mượn lấy lý do bản thân đột nhiên xuất hiện cảm ngộ, Nguyễn Nguyên Mạnh đã giả vờ tiến hành bế quan ở trong Túy Nguyệt tửu lầu. Trên thực tế, sau khi bàn giao phần lớn công việc sang cho Dương Tuyết, ngay từ vài ngày trước hắn đã nhờ Hắc Kiếm dẫn theo mình đi đến nơi này.

Bởi vì là cao thủ Ngự không cảnh viên mãn trực tiếp mang người phi hành, do đó việc Nguyễn Nguyên Mạnh ly khai Phiêu Hương thành hầu như chẳng có mấy ai hay biết cả. Về phần vấn đề Hắc Kiếm bất ngờ tiêu thất, dù cho cao tầng của Mai gia cảm thấy khá là kinh ngạc, thế nhưng cuối cùng mọi người đều chỉ cho rằng, nàng hẳn là đang ẩn thân để hộ chủ mà thôi.

Kỳ thật, dựa theo kế hoạch ban đầu, Nguyễn Nguyên Mạnh chưa hề muốn chạm mặt với Hoàng Quốc Khánh sớm như vậy. Bằng vào một vài thông tin được tổng kết ra từ những giấc mộng cảnh, kỳ thật mục tiêu mà hắn nhắm tới chính là Trương gia cùng với Hồ gia.

Cũng do nguyên nhân trên, Nguyễn Nguyên Mạnh mới quyết định cải trang thành một gã xuất thân từ môn phái lánh đời, vì mục đích tăng thêm lịch duyệt cho mình nên đã lựa chọn đi đến vùng biên cảnh xa xôi này.

Mọi người đều biết, địa phận mỗi một châu thổ tại Long Việt đại lục đều thuộc dạng cực kì rộng lớn. Chỉ với thế lực của ba đại gia tộc đứng đầu Mạch Ngọc thành hiện giờ, Nguyễn Nguyên Mạnh không tin đối phương có khả năng điều tra ra ngọn nguồn sự tình.

Bên cạnh đó, hình tượng của Lý Minh Hùng được xây dựng cũng là một tên thiên tài trẻ tuổi, cho nên việc đóng vai đối với Nguyễn Nguyên Mạnh phải nói rằng đơn giản vô cùng.

Từ chỗ giả vờ theo đuổi cách sống giản dị, thế nhưng thỉnh thoảng lại vô tình để lộ ra ngoài một nét quý khí hiếm có, nhìn chung thì tất cả cũng chỉ là những biểu hiện mang tính mục đích, đa phần đều do Nguyễn Nguyên Mạnh muốn nhường cho ngoại nhân quan sát mà thôi.
— QUẢNG CÁO —

Trước đó Trương Nhật Nam vẫn còn một mực tự đắc, tin rằng bản thân đã nhìn thấu hắn đang ngụy trang. Đáng tiếc, đối phương sẽ chẳng thể nào ngờ tới, đây hoàn toàn là điều vốn được Nguyễn Nguyên Mạnh sớm tính toán kỹ càng. Nếu như không phải sự xuất hiện của Hoàng Quốc Khánh là quá mức đột ngột, hắn tin tưởng mình còn có thể diễn kịch hoàn hảo hơn rất nhiều.

Sở dĩ Nguyễn Nguyên Mạnh lựa chọn làm như vậy, chủ yếu là do hắn muốn biến bản thân trở thành con mồi, từ đó ngồi yên mà chờ đợi đám người xung quanh cắn câu. Rõ ràng, với tình thế của ba nhà hiện giờ, việc lôi kéo một gã thiên tài chưa rành sự đời để làm trợ lực, tuyệt đối được xem là thứ giải pháp cực kì hiệu quả.

Dựa theo Nguyễn Nguyên Mạnh suy tính, đến lúc ấy hắn sẽ giả vờ chính mình vì thiếu kinh nghiệm nên dẫn tới bị lừa gạt, từ đó thực hợp lý mà tham gia vào trận doanh thuộc về phe liên minh.

Lợi dụng thế lực của đối phương, Nguyễn Nguyên Mạnh tin tưởng bản thân có thể tha hồ mà chế tạo khó khăn cho Hoàng Quốc Khánh. Tuy nhiên giống như đã nói ở bên trên, cuộc sống này chưa bao giờ chiều theo ý muốn của bất cứ một ai cả. Mặc dù từ đầu Nguyễn Nguyên Mạnh đã giả thuyết nên rất nhiều tình huống có khả năng xuất hiện. Đáng tiếc, hắn chẳng thể nào ngờ tới, ngày hôm nay mình vậy mà lại chủ động đứng ra cứu giúp kẻ địch như thế.

Vào thời khắc chứng kiến Hoàng Quốc Khánh bị vây đánh, nói thật Nguyễn Nguyên Mạnh đã hy vọng tên kia sẽ trực tiếp bị bỏ mạng ở đương trường. Dĩ nhiên, hắn vẫn còn có đủ tỉnh táo để tự nhắc nhở rằng, bấy nhiêu đó là quá đơn giản nếu muốn diệt trừ khí vận chi tử.

Hơn nữa, giả sử Nguyễn Nguyên Mạnh suy đoán không sai, sau nguy cơ lần này nhiều khả năng một kỳ ngộ mới sẽ tìm đến đối phương. Do đó thay vì tiếp tục ngồi ở bên cạnh bị động quan sát, cuối cùng hắn đã quyết định ra tay ngăn cản giống như lúc trước.

Mặc dù ở giữa đó vẫn còn tồn tại không ít khúc chiết, may mắn là sau tất cả thì Nguyễn Nguyên Mạnh cũng đã đạt được những điều mà mình mong muốn. Ngoại trừ việc thành công biểu hiện một trận ngay trước mặt đám đông, qua đó hắn còn nhân tiện tiếp xúc với Dương Mỹ Linh, người có ảnh hưởng to lớn tới sự trưởng thành của Hoàng Quốc Khánh.

Tất nhiên, do diễn biến trong thực tế sai biệt làm ảnh hưởng, cho nên thay vì trực tiếp ủng hộ phía liên minh, Nguyễn Nguyên Mạnh đã bị buộc phải thay đổi đôi chút kế hoạch ban đầu.

Tại một gian phòng đơn nằm ở tầng ba của Phong Trần Quán, lúc này Nguyễn Nguyên Mạnh đang ngồi nhắm mắt tĩnh tọa ngay trên chiếc giường nhỏ chỉ đủ để một người nằm. Bởi vì trước mắt cần diễn tốt vai trò một gã hào môn muốn học đòi bình dị, cho nên hắn mới phải đặt xuống địa phương thoạt nhìn khá là đơn sơ như vậy.

Bất quá, đối với Nguyễn Nguyên Mạnh tới nói, điều kiện hiện giờ tuy thua xa ở Tố Nữ các, thế nhưng vẫn nằm trong mức có thể tạm chấp nhận được. Cần phải biết một điều rằng, trước khi xuyên qua đến Long Việt đại lục, bản thân hắn cũng chỉ là một người thuộc tầng dưới của xã hội mà thôi. Thời điểm đó đừng nói cái gì căn phòng xa hoa, việc có một nơi để che gió che mưa liền đã coi như là mãn nguyện lắm rồi.

Sau một nhịp hít thở thật sâu, hai mắt Nguyễn Nguyên Mạnh đã bắt đầu chậm rãi mở dần ra. Mặc dù đây chỉ đơn giản là một lần chải chuốt lại tâm cảnh, tuy nhiên Nguyễn Nguyên Mạnh đã cảm thấy đầu óc mình hiện tại thanh tỉnh hơn ban nãy khá nhiều. Một ít tia phiền muộn vì bị đánh vỡ kế hoạch bây giờ cũng đã hoàn toàn tiêu thất, điều này càng giúp cho hắn có thể tập trung mà bắt đầu suy tính tới những sự việc tiếp theo.

Thế nhưng đúng vào lúc Nguyễn Nguyên Mạnh còn đang nhập thần, một trận sóng không gian rất nhỏ đột ngột sinh ra, làm cho hắn phải sớm thu hồi trở về tâm hồn vừa mới thoáng buông thả.

Bất quá, đối với tình huống trước mắt, Nguyễn Nguyên Mạnh cũng không hề tỏ vẻ kinh ngạc là mấy. Lý do đơn giản là bởi, hắn đã sớm biết rõ động tĩnh kia vốn dĩ do ai gây nên. Vội vàng phát tán tinh thần lực của mình ra bên ngoài, trong thoáng chốc hắn liền bắt được từng luồng ba động đang nhằm thẳng về hướng bên này.

- Tham kiến Thiếu các chủ, thuộc hạ đã quay trở về!
— QUẢNG CÁO —

Quả nhiên, không để cho Nguyễn Nguyên Mạnh chờ đợi quá lâu, một giọng nữ lạnh nhạt đến mức cô tịch đã truyền thẳng vào trong tai hắn. Người vừa mới lên tiếng chẳng phải ai khác mà chính là Hắc Kiếm. Mặc dù nàng không trực tiếp hiện thân, thế nhưng Nguyễn Nguyên Mạnh đã cảm nhận được đối phương hiện đang đứng ngay trước mặt mình.

Đây có thể xem làm một trong những tuyệt kỹ của Hắc Kiếm, nếu như nữ nhân đối diện không muốn, nói thật thì người bình thường còn rất khó để nhìn thấy đến thân ảnh nàng. Tất nhiên, bản thân Nguyễn Nguyên Mạnh không hề nằm trong trường hợp trên, đơn giản là bởi hắn đã được mỹ nữ sư tôn truyền dạy cho cách để phát hiện ra người thủ hạ này.

- Ân, chuyện kia ngươi làm như thế nào rồi, đã tìm thấy con chuột đang nấp ở phía sau màn hay chưa?

- Bẩm Thiếu các chủ, đối phương trước mắt dường như đã rời khỏi Mạch Ngọc thành. Bất quá xin ngài cứ việc yên tâm, ấn ký mà thuộc hạ đánh lên người hắn rất khó để có thể loại trừ. Một khi đối phương dám quay lại nơi này, ta cam đoan sẽ lập tức bắt giữ lấy hắn mang về đây cho ngài khảo vấn.

Kẻ mà đang được hai người nhắc tới chính là tên đã từng đóng giả chủ quầy bán hàng, đồng thời còn bố trí xuống một cục diện rất lớn ở bên trong Phiêu Hương thành ngày trước. Lúc đó, do không muốn đả thảo kinh xà, vì thế nên Hắc Kiếm chỉ lưu lại một chút thủ đoạn nhỏ trên cơ thể đối phương.

Sau khi tiến vào Mạch Ngọc thành, Nguyễn Nguyên Mạnh liền để cho nàng đi điều tra thân phận của kẻ này. Đáng tiếc, có vẻ như con chuột kia cũng chẳng phải hạng người tầm thường gì. Nếu như Nguyễn Nguyên Mạnh suy đoán không sai, sợ là trong ngắn hạn còn thật sự khó lòng mà tìm kiếm được những manh mối khả quan.

- Chuyện này ngươi cứ tiếp tục theo dõi, bất quá cũng không cần phải quá mức đầu nhập vào. Bên trong đó còn có nhiều vấn đề tồn tại lắm, tốt nhất vẫn là nên nhường cho Mai gia trước tiên chính diện chống đỡ đi đã. Tất nhiên, giả sử sự việc có biến chuyển bất ngờ, ngươi cũng có quyền xuất thủ chớp lấy thời cơ ngay lập tức.

- Vâng thưa Thiếu các chủ!

Đừng nhìn hai người hiện tại vẫn đang giao lưu tương đối tự nhiên, trên thực tế thì mọi thứ từ nãy tới giờ hoàn toàn đều diễn ra trong yên lặng cả. Bởi vì đôi bên đang sử dụng tinh thần lực để trao đổi, do đó trước mắt thế nhân thì Nguyễn Nguyên Mạnh vẫn luôn một mực tĩnh tọa mà thôi.

Mặc dù nói bằng vào năng lực của Hắc Kiếm, việc để cho đám người ở Phong Trần Quán nghe lén là điều hầu như chẳng thể nào xảy ra. Tuy nhiên, nhằm tăng thêm tính an toàn, hắn cho rằng cách làm giống như hiện tại vẫn sẽ là ổn thỏa nhất. Thế là trải qua một chút suy tư, vài giây sau Nguyễn Nguyên Mạnh lại truyền ra một tia tinh thần lực, nhằm mục đích hạ đạt những mệnh lệnh tiếp theo của mình.

- Ngươi còn nhớ tên Hoàng gia nhị công tử buổi sáng chứ? Đoạn thời gian tới hãy giúp ta giám sát thật kỹ người này. Một khi trên thân hắn xuất hiện bất kỳ sự khác thường gì, ngươi cần phải nhanh chóng hồi báo với ta ngay.

Lời tác giả: Nhìn xem lượt đọc truyện hiện tại mà nản quá các bác à. Không biết là mọi người cố tình tích dần chương để đọc, hay là thực sự không có mấy ai chú ý tới truyện này. Bản thân mình không có đòi hỏi quá nhiều, những ai còn đang theo dõi truyện thì xin hãy để lại một cái bình luận, để mình còn có thêm động lực mà viết tiếp nha.


Nuôi gà thành Tiên. Tuy Main có Hack, nhưng hơi khổ, nhịp truyện chậm rãi. Main trưởng thành, khôn dần theo thời gian, chứ không phải vừa sinh ra, vừa xuyên qua đã là thiên tài. Lúc đầu có thể nói là hơi đần. Về sau, tác càng viết càng hay. Mong ủng hộ Trường Sinh, Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà .