• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 292. Điều kiện nhỏ
“ Hài tử, ta muốn hỏi một điều.

Cái lời thề mà ngươi dùng danh nghĩa của ta để thề đó.

Ngươi quên nó rồi, hay là…

Ngươi đã không hoàn thành nó rồi.”

Nói thật, lúc này Sana hơi có chút sợ hãi.

Mặc dù đã gặp lão gia gia hoà nhã trước mặt này ba lần rồi, nhưng Sana vẫn không nhịn được khẩn trương khi mà bất thình lình lại được một lần nữa gặp mặt vị Tiên Nhân trong truyền thuyết của Nhẫn Giới này, nhất là khi đối phương đang mang lấy vẻ mặt có chút trầm trọng nhìn lấy hắn và chờ lấy hắn trả lời.

Sana lo lắng lên tiếng.

“ Cái đó, vẫn bình thường a.

Về lời thề đó, mọi thứ vẫn rất ổn mà.”

Vẻ mặt của Lục Đạo Tiên Nhân vẫn không thay đổi.

“ Nếu mọi việc vẫn ổn thì hài tử…

Ngươi hãy giải thích xem…”

Như là phối hợp với ý mà Lục Đạo Tiên Nhân định nói, một sợi tóc từ trên đầu của hắn nhẹ nhàng phiêu diêu rơi xuống bàn tay già nua đang đưa ra để đỡ lấy nó.

“ … chuyện này là như thế nào?”

Sana cũng không nén nổi sự kinh ngạc của mình, há mồm nói.

“ Ngài…

Rụng tóc?”

“ Đúng vậy a, ta… rụng tóc.

Một linh hồn thể như ta lại còn có thể rụng tóc.

Và đây đã là sợi thứ mười tám rồi.

Hài tử, cái lời thề của ngươi rốt cuộc đã gặp vấn đề gì a.”

Sana bị bất ngờ không nói nên lời trước tình huống này, hắn không khỏi rụt rè hỏi.

“ Có khi nào là do ngài lớn tuổi rồi nên… rụng tóc không?”

“ Ngươi cảm thấy thế nào?” Lục Đạo Tiên Nhân cười nói nhưng ánh mắt lại không hề mang ý cười chút nào.

“ Ây ha ha, ta chỉ đùa thôi.

Ngài cứ bình tĩnh lại trước đã, để ta suy nghĩ kỹ lại xem thế nào.”

Thực sự là không nên a.

Cái lời thề đó của hắn cũng chỉ là sẽ không để cho Minato gặp phải vận mệnh bi thảm như trong nguyên tác mà thôi.

Sana cảm thấy, với tình hình hiện tại, dù cho hắn không cần phải cố gắng làm lấy điều gì đó, tương lai của Minato cũng sẽ hoàn toàn khác so với trong nguyên tác, trở nên tốt đẹp và hạnh phúc hơn rất nhiều.

Vậy nên, rốt cuộc là vấn đề nằm ở đâu mà khiến cho Lục Đạo Tiên Nhân lại sắp phải biến thành Hói Đầu Tiên Nhân cơ chứ.

Nhìn thấy Sana đang đau khổ suy tư, Hagoromo không khỏi trầm mặc lại.
— QUẢNG CÁO —

Ngay khi sợi tóc đầu tiên bất thình lình rời xa khỏi mái đầu nâu đậm khoẻ mạnh của hắn, Hagoromo vì sợ đứa trẻ Sana đột nhiên gặp vấn đề gì đó, nên liền lập tức đưa ánh mắt nhìn về nhân gian quan sát xem tình hình của đứa trẻ, tìm hiểu xem nó đã trải qua những gì gần đây.

Và sau khi quan sát xong thì Hagoromo liền xác định rằng suy đoán trước đó của mình là đúng.

Lời thề của đứa trẻ Sana, cái lời thề mà hắn chỉ biết hậu quả của việc thất bại mà không biết rõ nội dung đó, có vẻ như thật sự liên quan đến việc mang lại hoà bình cho thế giới, khiến nó trở nên tốt đẹp hơn.

Những gì hắn thấy được, không phải là đám trẻ đang rõ ràng cố gắng phấn đấu cho chuyện đó sao?

Nhưng theo như hắn thấy thì, đám trẻ đang làm rất tốt mà.

Vậy rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?

Lúc này, Hagoromo thực sự là rất muốn hướng về đứa trẻ Sana hỏi rõ nội dung của cái lời thề oái oăm đó.

Cảm giác bất thình lình phải chịu lấy hậu quả trong khi bản thân vẫn mờ mịt không rõ mọi chuyện như thế này thực sự là quá khó chịu.

Nhưng mà khổ nỗi là trước đó hắn đã nói rằng bản thân không muốn biết đứa trẻ đã thề gì rồi.

Giờ lại đột nhiên hỏi, cảm giác chút mất mặt của người già quá.

Mà kệ đi,

Hagoromo cảm thấy mái tóc yêu dấu rõ ràng là quan trọng hơn mặt mũi của bản thân.

Đang khi Lục Đạo Tiên Nhân muốn hướng Sana lên tiếng hỏi thì đột nhiên thấy được ánh mắt của đứa trẻ sáng lên như là nghĩ ra điều gì đó, hắn gấp gáp hỏi.

“ Thế nào hài tử, ngươi tìm ra vấn đề rồi sao?”

“ Ha ha ha, hình như là vậy.”

Sana không khỏi ngượng ngùng nhìn lấy khuôn mặt già nua trước mặt mình, lúng túng cười nói.

“ Có vẻ như trước đó ta đã không để ý lỡ quên mất một cái điều kiện nhỏ trong lời thề đó thì phải.”

Bởi vì có dính líu đến Lục Đạo Tiên Nhân là người bị hại, nên là mặc dù lời thề mấy năm trước của hắn chỉ là thầm nhủ trong lòng thôi, nhưng chỉ cần muốn nhớ đến, Sana vẫn có thể nhớ rõ ràng lại nó.

Cái lời thề đó nguyên văn là: ‘ Sau này khi Minato lên làm Hokage hắn sẽ cố gắng giúp đỡ đối phương hết mình, cứu vớt Minato khỏi vận mệnh bi thảm lúc ban đầu.’

Chỉ cần nhìn lại một lần, hắn liền nhận ra ngay vấn đề nằm ở đâu.

‘ Sau này khi Minato lên làm Hokage’ Tại sao lúc đó hắn lại rảnh rỗi sinh nông nổi thêm cái tiền tố này vào làm gì cơ chứ.

Cái này không phải là đang nói chỉ khi nào Minato lên làm Hokage thì lúc đó hắn thực hiện lời thề mới có hiệu lực a.

Và không may cho Lục Đạo Tiên Nhân là mới cách đây mấy tiếng hắn vừa có ý định để cho Minato quên đi cái chức vị Hokage nhỏ nhoi đó mà đem mục tiêu đặt vào vị trí lãnh đạo thế giới trong tương lai.

Đúng là mua dây buộc mình mà.

Hiện tại muốn đảm bảo thân thể của Lục Đạo Tiên Nhân nguyên vẹn, bảo đảm đối phương sẽ không tìm mình tính sổ.

Sana cảm thấy bản thân chỉ có thể tìm thời cơ nào đó trong tương lai khiến cho Minato làm lấy Hokage mới được.

Thật sự là phiền phức a.

Gặp Sana nói xong liền lộ ra vẻ mặt đưa đám, Hagoromo không khỏi nhíu mày lại hỏi.

“ Điều kiện nhỏ?

Đó là cái gì?”

Sana vội vàng khoát tay cười nói.
— QUẢNG CÁO —


“ Chỉ là một điều kiện không đáng kể mà thôi.”

Sana đương nhiên là sẽ không nói ra nội dung của lời thề đó cho người bị hại chính trước mặt này được.

Dù sao thì cái nội dung đó nói rõ một điều là hắn từ khi còn nhỏ có vẻ như đã biết trước tương lai rồi.

Nếu như để Lục Đạo Tiên Nhân biết được, Sana cảm thấy khả năng sẽ rất phiền toái.

Thấy vẻ mặt đối phương vẫn còn hồ nghi nhìn thấy mình, Sana chỉ có thể lên tiếng đảm bảo lấy.

“ Mà, ngài yên tâm, giờ ta đã nhớ ra nó rồi, nên là chắc chắn sẽ không có vấn đề gì nữa đâu.

Ngài hãy cứ yên tâm về mái tóc của mình.”

Mặc dù Sana đảm bảo như vậy, nhưng Hagoromo vẫn không thể nào an tâm nổi.

Cách nghiệm chứng rất đơn giản, chỉ cần đợi qua khoảng thời gian định kỳ rơi của tóc là biết.

Trong khi cả hai đang bồn chồn chờ đợi.

Ánh mắt của Lục Đạo Tiên Nhân dần trở nên ôn hoà nhìn lấy Sana.

“ Hài tử, ta có thấy ngươi và đồng bạn của mình có ý định thay đổi thế giới trở nên tốt đẹp hơn.

Các ngươi thực sự là những đứa trẻ thiện lương mà.”

Sana làm bộ vẻ kinh ngạc hỏi.

“ Sao ngài biết được?

À, ngài là Lục Đạo Tiên Nhân mà, có vẻ như biết được mọi thứ xảy ra trên thế giới này cũng không là gì lạ.

Chỉ là…”

Sana nhíu mày lại.

“ Nhìn trộm như vậy, rõ ràng là xâm phạm đời tư cá nhân của người khác a.”

Trước sự phê phán của Sana, Hagoromo vẫn thản nhiên lắc đầu nói.

“ Đừng vu oan người già, ta không có nhìn trộm.

Chỉ là nhìn lại quá khứ những gì mà ngươi đã trải qua mà thôi.”

Sana trợn mắt lên. “ Này khác gì nhau.”

Vẻ mặt Hagoromo vẫn không thay đổi, chỉ là ánh mắt đột nhiên nhìn thật sâu lấy Sana, nở lấy nụ cười có chút ý vị lên tiếng.

“ Vậy, để công bằng, ngươi có muốn quan sát lấy nhân sinh của ta hay không? Hài tử.”

Xong, không đợi Sana lên tiếng, chỉ kịp lộ ra vẻ kinh ngạc, Hagoromo liền vung tay lên, cả không gian trầm tối mờ ảo đột nhiên thay đổi lấy quang cảnh.

Một khung cảnh hiện ra trước mắt Sana, lấy một toà lâu đài với kiến trúc cổ điển làm phông nền.

Xuất hiện trong toà lâu đài đó là một người phụ nữ với vẻ ngoài vô cùng mỹ lệ, mái tóc nàng màu trắng xoã dài xuống, trên đầu mọc một cặp sừng, đôi mắt là Byakugan trắng đục, trên trán có một đường kẻ, như là cũng đang ẩn dấu lấy một con mắt nữa vậy.

Trên thân phủ lấy một bộ trường bào rộng và dài màu trắng, khiến cho khí chất của nàng cực kỳ thần thánh uy nghiêm, như là một vị thần linh vậy.

Bên cạnh nàng là hai đứa bé trai có giao diện cũng hơi giống như nàng, một đứa rất có tinh thần, một đứa thì hơi rụt rè.
— QUẢNG CÁO —

Sana lập tức nhận ra ba người này là ai.

Usagi no Megami, Kaguya-hime, vị thuỷ tổ của Charka trên cái thế giới này. Cùng với hai đứa con trai của nàng là Lục Đạo Tiên Nhân và em trai của hắn khi còn nhỏ.

Mặc dù biết rõ là vậy, nhưng Sana vẫn giả bộ ra vẻ hiếu kỳ hỏi.

“ Đây là?”

Hagoromo lộ ra vệt như có hồi ức, trầm tĩnh đáp.

“ Đây là lúc mà nhân sinh của ta bắt đầu trên thế giới này, người phụ nữ vô cùng mỹ lệ và cao quý kia là mẫu thân của ta, đứa trẻ tuấn tú tràn đầy tinh thần bên cạnh chính là ta hồi còn nhỏ, đứa trẻ bình thường còn lại là em trai ta Haruma.

Mặc dù ta được sinh ra trên thế giới này, nhưng bởi vì mẹ ta thực chất là khách đến từ thiên ngoại, nên trên bản chất ta và gia đình mình lại không hề giống bất kỳ nhân loại nào ở đây.”

Sana lại phải một lần nữa giả bộ ra vẻ kinh ngạc.

“ Là, là vậy sao.”

Ánh mắt Hagoromo đột nhiên trở nên thâm thuý nhìn lấy Sana.

“ Ngươi có vẻ như không hề bất ngờ khi biết những điều này a, hài tử.

Chẳng lẽ ngươi đã biết trước những thứ này rồi.”

Sana đột nhiên có chút hoảng.

“ Ta, ta rất là kinh ngạc a.”

Hagromo cười cười.

“ Ngươi ngạc nhiên cũng quá giả tạo đi.

Cả khi hỏi ta tại sao lại biết chuyện của ngươi khi vừa nãy nữa.”

“ Ầy ha ha ha.” Sana xấu hổ gãi đầu nói.

“ Mà, ta đúng là đã biết những thứ này, biết về một chút nguồn gốc của ngài rồi.”

Thấy Lục Đạo Tiên Nhân lộ ra vẻ kinh ngạc, Sana lập tức lật bàn tay ra, trên bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một viên đá quý hình cầu màu tím xanh.

“ Đều là nhờ vào thứ này.”

“ Đây không phải là thứ mà ngươi có được sau khi tiến vào một cái không gian đặc biệt sao?

Cái không gian đó đến ngay cả ta cũng không thể nhìn trộm vào được, nghe ngươi nói hình như là một vị thần vô cùng cổ xưa của thế giới này để lại đúng không.”

Sana vẻ mặt lập tức khổ ra.

“ Cái này ngài cũng biết, không khỏi nhìn trộm cũng quá kỹ đi.”

Hagoromo cũng không để ý đến sự chỉ trách của Sana, vẫn thản nhiên hiếu kỳ hỏi.

“ Ta nhớ được ngươi thường hay dùng thứ này để tu luyện thì phải.

Nó còn có năng lực đặc biệt gì khác sao?

Với lại nó có xuất hiện ở đây, trong một cái mộng cảnh, cũng không khỏi có chút thần kỳ đi.”

Đột nhiên bị trùng sinh về năm 2014 thì các người sẽ làm gì? Hãy đọc Bức Ta Trọng Sinh Đúng Không để theo dõi quá trình main tạo dựng sự nghiệp, phát triển các chuỗi doanh nghiệp cùng những màn tán gái siêu đỉnh của main. Húp giảng viên, húp học muội, học tỷ, học đệ, … à không có học đệ. Tình tiết phát triển sự nghiệp và tình cảm hợp lý logic, không gượng ép, không hệ thống.