• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 11: Nguyên nhân tận thế
" Đúng rồi, ngươi nói thiếu vật liệu là thiếu cái gì ? Lần này ra ngoài, nếu được sẽ giúp ngươi mang về " Trần Hổ suy nghĩ chút lại nói, nếu nàng cũng sử dụng huyết thanh cường hóa thì tốt, bây giờ là tận thế càng mạnh càng an toàn.

" Thứ thiếu là vật liệu chính, virus nguyên bản không đủ dùng, số virus mà ngươi mang tới chỉ đủ làm một ống huyết thanh cường hóa, giờ còn dư lại không nhiều "

" Virus ? "

Trần Hổ có chút kỳ quái, tận thế thì thiếu gì virus, bắt một con zombie rút máu nó là được rồi.

" Không có đơn giản vậy " Như hiểu hắn nghĩ gì, Thương Bạch vừa nói vừa mở máy tính lên, lúc này màn hình được chia làm hai, hiện ra hai hình ảnh virus khác nhau.

" Ngươi xem cái này là hiểu "

Trong màn hình, một bên là virus có dạng cầu trơn nhẫn, một bên cũng là dạng cầu nhưng lại mọc ra hàng chục cái xúc tua nhớp nháp.

Hừm...

" Đây là virus trước khi bùng nổ và sau khi bùng nổ ? "

" Không " Thương Bạch lắc đầu, khẽ đẩy kính, một mặt đau đầu nói.

" Hai hình ảnh được chụp vào cùng một khoảng thời gian, nhưng một cái là từ lọ nước ngươi mang tới, cái còn lại được lấy ở hồ nhân tạo trong biệt thự "

"..." Trần Hồ im lặng vài giây, phản ứng lại.

" Đây là khác biệt giữa virus nguyên bản với virus sau khi toàn diện bùng nổ, nó không chỉ khác cái tên "

Không thể trách Trần Hổ phản ứng chậm, chuyên môn của hắn không phải nghiên cứu sinh hóa, càng không phải chuyên gia về virus.

Nếu hỏi về súng ống, điều chế thuốc nổ, cách thức giết người ám sát các kiểu thì hắn trả lời ngay cho xem.

" Sau khi nghiên cứu ta còn phát hiện một việc, quá trình lột xác của virus không hẳn cần vật ký sinh, nhưng nếu có vật chủ thì tốc độ sẽ gia tăng, dù không nhiều "

" Khác biệt giữa virus có vật chủ và virus hoang dã là tầm chục cọng xúc tua, chênh lệch không lớn "

Thương Bạch lại đưa ra thêm một tấm hình, lần này cũng là virus dạng cầu mọc, chỉ là mọc nhiều xua tua nhầy nhụa hơn.

" Cả hai loại trên đều trải qua một lần lột xác, nhưng...lọ nước chứa virus ngươi mang đến thì không "

" Nguyên bản thì không thay đổi, cũng không lột xác "
— QUẢNG CÁO —


" Cái này..." Trần Hổ cau mày, không biết vấn đề ở chỗ nào.

" Có khi là do nó bị bịt kín, không tiếp xúc được với bên ngoài nên không thể thực hiện quá trình biến đổi ? "

Lại là lắc đầu, thứ hắn nghĩ đến thì Thương Bạch đều đã từng thử qua.

" Không phải nốt, ba ngày trước ta đặt nó gần nguyên liệu phóng xạ...và ngươi hẳn cũng đoán được rồi, không có dấu hiệu biến đổi "

" Ta hiện tại có chút hiếu kỳ...ngươi lấy mấy ống nước chứa virus đó từ chỗ nào ? "

" Một cái hồ nước, ở ngoại ô "

Trần Hổ nhớ lại, thế là hai người vô thức liếc nhau một cái.

...

Ba phút sau, Thương Bạch mang Trần Hổ đi đến phòng thông tin tình báo, nhân viên ở đây thấy giáo sư tới liền chào hỏi..

" Được rồi, các ngươi dựa theo mô tả từ hắn tìm ra vị trí của một cái hồ nước..."

" Rõ "

Qua thông tin từ Trần Hổ, rất nhanh đã có kết quả.

Mặc dù hiện tại internet đã sụp đổ nhưng dữ liệu đám mây nội bộ vẫn còn đó, thông tin được cập nhật gần đây nhất là nửa tháng trước.

" Tìm thấy ! " Nhân viên thông tin gõ phím một cái, hình ảnh vệ tinh có sẵn liền được đưa lên.

Đó là mộ cái hồ nước xanh mát, lận cận là một cái vườn trái cây nhỏ, cách đó không xa còn có nhà dân.

Trần Hồ nhìn thoáng qua gật đầu xác nhận, " Đúng, chính là nó "

Khi này nhân viên thao tác mới kể rõ tin tức tìm được.

" Đây Ly Hồ, một hồ nước ngọt tự nhiên, có diện tích rộng hơn một trăm mét vuông, độ sâu... thuộc quyền sở hữu của một tập đoàn chuyên về khai thác du lịch, nghe nói từng có dự án làm khu vui chơi nên cần san lấp hồ nhưng do tranh chấp với dân cư xung quanh nên dự án bị kéo dài..."

" Từ biệt thự đến đó cần bao lâu ? " Trần Hổ đột nhiên hỏi.
— QUẢNG CÁO —


" Ừm...cần ít nhất bốn giờ di chuyển bằng ô tô, nhưng với tình hình hiện tại thì thời gian sẽ tăng lên gấp đôi, thậm chí gấp ba "

Trần Hổ lập tức nhíu mày, vậy nếu muốn đi đi về về, một vòng thôi liền hao hết cả ngày, nhưng đó là lí thuyết, không ai muốn đi lại ban đêm ở tận thế cả.

" Đừng lo, biệt thự có trực thăng "

Được rồi lo lắng suông, công ty cũng thật giàu có.

Trần Hồ nhếch miệng,

Nhưng nghĩ kỹ lại cũng không phải chuyện gì lạ, giống bên các đội lính đánh thuê thôi, mỗi đội đều có mấy chiếc trực thăng riêng biệt, có dùng để vận tải, có vũ trang chiến đấu.

Cái danh xưng một trong ba đại tập đoàn lớn nhất Liên bang đâu phải nói cho vui.

" Đúng, lật về trước, xem trong vòng hai năm nay ở quanh hồ có xảy ra chuyện gì kỳ lạ không, từ ô nhiễm nguồn nước đến người dân báo cáo gặp quỷ cũng được, đó là ví dụ "

Nghe Thương Bạch nói, Trần Hồ hứng thú nhìn từng cái thông tin xuất hiện trên màn hình.

Thông tin chi chít, ít cũng phải cả trăm cái.

Một năm chín tháng trước, dân cư xung quanh báo cảnh sát do phát hiện trong hồ có cá mập, qua điều tra xác minh chỉ là hiểu nhầm.

Một năm bảy tháng trước, một đứa bé chơi đùa gần hồ bị trượt chân rơi vào nước, đúng lúc giữa trưa vắng người, lại không biết bơi do đó ngạt thở dẫn tới tử vong, phía cảnh sát xác định đây hoàn toàn là tai nạn ngoài ý muốn.

Một năm bốn tháng trước công ty xây dựng Dương Quang cho chuyên gia đến kiểm định đất dự án, trong lúc làm việc xảy ra xung đột nhỏ với dân chúng xung quanh, cuối cùng phải nhờ đến cảnh sát hòa giải.

Sáu tháng trước, mưa lớn làm lượng nước hồ dâng cao, mấy chục mét bờ hồ bất ngờ sụp đổ.

Bốn tháng trước, lại có người trượt chân rơi vào hồ, dân cư lân cận yêu cầu chính quyền địa phương xây dựng lan can tránh tai nạn, công ty Dương Quang nhân cơ hội này đứng ra tỏ ý phụ trách nhưng không được lòng dân cư xung quanh.

Ba tráng trước...

" Ngừng được rồi " Trần Hổ hơi nhíu mày nhìn vào hàng gần cuối. " Mưa lớn sụp mấy chục mét bờ hồ sao ? Hợp lí không..."

Là lạ,

Một cái hồ chỉ có diện tích một trăm mét vuông, ngươi nói với ta do mưa lớn nên làm sụp đổ mấy chục mét bờ hồ ?
— QUẢNG CÁO —


Nghe có chút miễn cưỡng, diện tích quá nhỏ, cho dù đổ đầy nước cũng không có bao nhiêu áp lực, bờ hồ cũng được đổ rất nhiều đá.

Thương Bạch cũng thấy vậy, chỉ có cái này là có chút giải thích miễn cưỡng, chuyện kỳ lạ chắc chắn có vấn đề, liền nói.

" Tiếp tục, trong cái ngày mưa lớn sáu tháng trước có chuyện gì lớn xảy ra liên quan đến cái hồ này "

Mục tiêu rõ ràng, thời gian rõ ràng, màn hình nhanh chóng xuất hiện một bản báo cáo.

Đây là báo cáo của cục hàng không vũ trụ Liên bang !

Ánh mắt của cả hai lập tức thoáng chấn động.

Tìm được !

" Một viên thiên thạch với đường kính mười sáu mét, ước tính nặng gần tám nghìn tấn đã bay vào bầu khí quyển...dự tính nơi nó đáp sẽ là bán đảo Tịch Liêu thuộc tây châu lục, nhưng ngoài dự kiến viên thiên thạch đã phát nổ ngay trong bầu khí quyển, gây ra sóng xung kích cực lớn, một lượng không nhỏ các mảnh vẫn thạch đã rơi xuống nhiều địa điểm khác nhau..."

Báo cáo cực dài, lên đến mấy trăm trang, Thương Bạch hiểu khái quát liền cho nhân viên kéo đến phần có liên quan tới Ly Hồ.

" Ly Hồ nằm trong phạm vi rơi xuống của các mảnh vẫn thạch nhỏ, vì rất nhiều mảng đã bị đốt cháy trong không khí...do đó qua dự đoán dù có vẫn thạch rơi vào đây thì cũng chỉ nhỏ tầm vài cm "

Ra vậy...

Thương Bạch và Trần Hổ cùng lúc có chung ý nghĩ.

Đây lẽ nào là nguồn gốc của tận thế, virus theo thiên thạch đến địa cầu sao...có khả năng không ?

Có,

Còn có khả năng không thấp !

...




Không nói nhiều !!! Đây là một bộ truyện hay !!! Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã