• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 72: Trước Khi Chiến Đấu
Vương Huyền đưa ánh mắt quét nhìn xuống Huyền Nguyên Thế Giới, thấy cả ba bộ tộc đã đúng như thông báo của mình, bắt đầu tiến hành chỉnh hợp quân đội một cách nhanh chóng và gọn lẹ.

Bọn họ đã sớm hoàn thành chỉnh hợp xong tất cả quân binh của bộ tộc mình, tổng cộng số lượng binh chủng mà ba tộc đã tập hợp được là 21 vạn quân binh.

Bất kỳ ai trong số bọn họ cũng đều là binh chủng tinh nhuệ phẩm chất Tinh Anh trở lên, tất cả đều đang ngay hàng thẳng lối đứng nghiêm chờ đợi mệnh lệnh.

Bây giờ chỉ cần một đạo mệnh lệnh vừa ra từ Vương Huyền nữa thôi, là một nhánh quân đội tinh nhuệ này sẽ ngay lập tức vào trận, sẵn sàng để có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.

Vương Huyền lại nhìn xuống binh chủng Thần Thoại duy nhất của chính mình hiện tại, đó chính là Thiên Mộc Đằng.

Thiên Mộc Đằng là một loại binh chủng hệ thực vật hết sức đặc biệt, hiện tại thì nó hoàn toàn không có khả năng di chuyển, nhưng bản thân nó lại có một cái trình độ phát triển hết sức kinh khủng.

Bây giờ cả cái phiến lục địa của Huyền Nguyên Thế Giới, thì đều đã được bao phủ bởi từng cái dây leo của Thiên Mộc Đằng, nó giống như là một cái mạng lưới khổng lồ phủ khắp toàn thể lục địa.

Mặc dù mật độ bao phủ của nó cũng không cao, ở giữa còn có một vài cái lỗ trống, nhưng mà cũng đã đủ để đan thành một cái lưới phòng hộ mạnh mẽ, dư sức bắt lấy bất cứ kẻ nào dám xâm phạm vào Huyền Nguyên Thế Giới.

Có câu lưới trời lồng lộng tuy thưa nhưng khó thoát, độ che phủ hiện tại của Thiên Mộc Đằng cũng giống như là lưới trời.

Nhìn từ phía trên trời cao xuống dưới, Thiên Mộc Đằng giống như là một cái khăn len nhiều lỗ, trải đều khắp cả một mảnh lục địa bát ngát của Huyền Nguyên Thế Giới.

Dựa theo cái mức độ này, thì có thể nói Thiên Mộc Đằng là một cái siêu cấp binh chủng thủ nhà, khi mà cả thân hình của nó đều đã ôm trọn lấy vùng đất trung tâm của cả một cái thế giới rộng lớn.

Chỉ cần có địch nhân bước vào phạm vị của Thiên Mộc Đằng, thì không thể nào trốn thoát được khỏi sự tấn công hàng loạt đến từ những cái dây leo của nó.

Dù cho hình thể khổng lồ là thế, nhưng tốc độ phản ứng của Thiên Mộc Đằng cũng không hề chậm chạp một chút nào, trái lại mọi cử động của nó còn có thể rất nhanh nhạy và cũng cực kỳ linh hoạt, tính dẻo dai và đồ bền bỉ cũng thuộc dạng cao đến quá đáng.

Từ những thứ này thoạt nhìn qua, thì Thiên Mộc Đằng là một cái binh có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ và hoàn mỹ, nhưng mà Thiên Mộc Đằng cũng có những khuyết điểm riêng của chính mình.

Ngoại trừ bản thân không thể di chuyển ra, thì linh trí của Thiên Mộc Đằng cũng phát triển rất chậm và cũng rất khó khăn, đây cũng là một cái khó chung của đa số các binh chủng hệ thực vật.

Thêm nữa, Thiên Mộc Đằng cũng có gần như đầy đủ khuyết điểm của một cái binh chủng hệ thực vật, như là chịu khắc chế bởi hoả thuộc tính, cần dinh dưỡng và tài nguyên khá lớn để phát triển bản thân, chịu sự hạn chế quá lớn đến từ việc bản thân phụ thuộc khá nhiều vào thổ địa, . . .
— QUẢNG CÁO —

Mặc dù linh trí của Thiên Đằng Mộc không được cao cho lắm, nhưng được một cái là nó rất ngoan và nghe lời Vương Huyền, chịu sự kiểm soát hoàn toàn đến từ phía hắn.

Vương Huyền còn sẵn tiện lấy cho nó một cái tên rất là dễ kêu và dễ nghe, phù hợp với tình huống của Thiên Đằng Mộc hiện tại, đó chính là Tiểu Mộc.

Nhưng mà cái tên này cũng chỉ là mang tính tạm thời mà thôi, chờ đợi Thiên Đằng Mộc lớn lên và phát triển đầy đủ linh trí của mình, thì Vương Huyền sẽ để cho nó tự mình đi lấy tên.

Một sinh vật có tên riêng hay không cũng là một điều cực kỳ quan trọng, tên riêng có thể khẳng định được sự tồn tại của sinh vật đó trước một cái thế giới bao la rộng lớn này.

. . . . .

Quay trở lại vấn đề, sau khi xem xét xong một lượt những thứ này, trong đầu Vương Huyền cũng đã cấp tốc định ra một cái kế hoạch tác chiến cho Huyền Nguyên Thế Giới.

Dựa vào tình hình trước mắt, kết hợp với ưu thế của Huyền Nguyên Thế Giới, thì đánh thế thủ là chiến lược thích hợp nhất lúc này.

Đối với sáu cái thế giới có tổng số lượng sinh vật lên tới con số hàng ngàn vạn kinh khủng như vậy, nếu mà đem đi so sánh với Huyền Nguyên Thế Giới hiện tại chỉ có khoảng hơn 200 vạn dân, thì sự chênh lệch của đôi bên là quá lớn.

Trong tình huống này, bắt buộc Vương Huyền phải đưa ra một cái quyết định là không thể nào phái binh chinh phạt được, mà thay vào đó là phải đóng quân ở tại đại bản doanh là Huyền Nguyên Thế Giới.

Sau đó lại lợi dụng ưu thế sân nhà và siêu cấp binh chủng thủ nhà Thiên Mộc Đằng, để mà tiến hành thực hiện một cái sách lược gọi là thủ thành chiến.

Chờ đợi địch quân tự động tới công chiếm, rồi bên phía chính mình mới tiến hành phản kích và đánh giết tại nhà, làm như vậy cũng là để giảm thiểu bớt thương vong của Huyền Nguyên Thế Giới.

Và cũng là để đảm bảo khi tình thế thật sự không ổn, thì Huyền Nguyên Thế Giới cũng đã luôn trong tư thế sẵn sàng để có thể chạy trốn.

Vì nếu như Vương Huyền phái binh sang thế giới khác đánh chiếm, thì khi muốn rút lui, hắn còn phải tốn một quãng thời gian để điều binh về Huyền Nguyên Thế Giới nữa, như thế thì hệ số nguy hiểm sẽ cao hơn rất nhiều.

Vương Huyền vận dụng quyền hành của Thế Giới Chi Chủ, bắt đầu thông báo phương án tác chiến của mình cho toàn thể cư dân của Huyền Nguyên Thế Giới.

. . . . .
— QUẢNG CÁO —

Huyền Nguyên Thế Giới, Thiên Mộc Thành, bây giờ là thời gian đến lượt Địa Linh Tộc thay phiên quản lý Thiên Mộc Thành.

Trong một cái quãng trường khá lớn, phía dưới đang đứng lấy hàng vạn binh sĩ nghiêm túc chỉnh tề xếp hàng thẳng lối.

Địa Can đứng ở phía trên nhìn xuống, ánh mắt hắn lạnh băng nghiêm túc quét nhìn mấy chục vạn binh sĩ, tầm mắt của hắn quét tơi đâu là binh sĩ ở nơi ấy ngay lập tức ưỡn mình thẳng người, ai nấy cũng đều ánh mắt sắc bén sát khí lành lạnh chờ đợi chiến tranh sắp tới.

" Giới Chủ đã thông báo với mấy người bọn ta, ở phía bên ngoài đang có rất nhiều thế giới có ý định manh nha với Huyền Nguyên Thế Giới của chúng ta. "

" Bây giờ ta triệu tập các ngươi tập trung đến đây, là để chuẩn bị tinh thần chờ đợi chỉ lệnh của Giới Chủ, chỉ cần mệnh lệnh của ngài ấy vừa xuống, thì chúng ta sẽ ngay lập tức xuất phát hướng tới chiến tranh. "

" Trận chiến hôm nay có lẽ sẽ rất khó khăn và nguy hiểm cực kỳ, bởi vì địch nhân lần này của chúng ta cực kỳ đông, không phải chỉ đơn thuần là vài cái thế giới lặt vặt như lúc trước kia nữa, có khi trận chiến này sẽ có người bất hạnh phải nằm lại ở chiến trường. " Địa Can giọng nói hùng hồn mạnh mẽ, âm thanh vang vọng hữu lực tràn trề.

Nói xong một câu này, hắn dừng lại một chút cho các binh sĩ ở phía dưới có thời gian để tiếp thu.

Nghe được trận chiến này sẽ rất khó khăn, thậm chí còn có thể sẽ có người bất hạnh tử trận, các binh sĩ cũng không có bao nhiêu biểu tình khác thường.

Đối với những người chinh chiến xa trường như bọn họ mà nói, chết trận đã là đều có thể dự đoán trước.

Trước khi đăng ký ra trận giết địch kiếm chiến công, bất cứ người nào trong bọn họ cũng đã luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng tinh thần, rằng chính mình sẽ có thể vĩnh viễn nằm lại nơi chiến trường.

Không có bất cứ ai trong bọn họ là người ngây thơ, cho rằng chính bản thân mình sẽ luôn luôn là người thắng cuộc trong mọi trận chiến và có thể bất tử đến cuối cùng.

Nhưng một khi đã gia nhập vào binh chủng tinh nhuệ, thì cũng không có bất cứ ai trong bọn họ hối hận cả.

Bởi vì đi ra ngoài giết địch có thể nhận được thế giới ban thưởng để trở nên mạnh mẽ hơn, gia đình của bọn họ cũng sẽ nhận được chiếu cố nhiều hơn, tài nguyên phân phối cho bọn họ cũng nhiều hơn so với người khác, địa vị cá nhân cũng cao hơn rất nhiều, . . .

Lợi ích mà bọn họ nhận được có thể nói là rất nhiều, xứng đáng để cho bọn họ dốc lòng đi mạo hiểm.

Giết địch cũng có thể giúp cho Huyền Nguyên Thế Giới của bọn họ có thể phát triển tốt hơn, nhờ thế mà hậu đại của bọn họ cũng có thể được hưởng phúc nhiều hơn.

Bọn họ ra trận giết địch là đang cố gắng phấn đấu cho tương lai của bản thân, cũng là đang cố gắng phấn đấu cho những thế hệ sau này có thể có được một cái môi trường có thể phát triển khoẻ mạnh hơn.
— QUẢNG CÁO —


Bọn họ không hề có một chút nào sợ chiến! Bọn họ chỉ sợ bản thân mình chưa thể ghi được chiến công thì đã không thể chiến.

Địa Can người mặc một bộ áo giáp màu đen, nghiêm thân hình đưa mắt nhìn ra xa phía các binh sĩ, thấy bọn họ không có phản ứng gì lớn đối với nguy cơ sinh tử mà hắn đã đề cập tới, thì hơi nhẹ gật đầu.

Binh sĩ một khi đã ra chiến trường thì không thể sợ chết, nếu như kẻ nào mà sợ chết thì kẻ đó sẽ càng dễ chết hơn nhiều so với những người khác.

Nhưng mà có điều chết kẻ sợ chết đi thì cũng không sao, chỉ sợ chết đi kẻ này xong, thì sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến tình thế của trận chiến, khiến cho càng nhiều người hơn nối gót hắn mà chết.

Một khi người chết quá nhiều, sẽ khiến cho sĩ khí của một tập thể nhanh chóng giảm sút, mà sĩ khí thì là một yếu tố rất quan trọng trong chiến tranh.

Nếu như quân đội không có sĩ khí thì sẽ rất dễ dàng bị bại trận, bởi vì thiếu đi sự đồng lòng nhất trí và niềm tin chính mình có thể đánh thắng địch nhân giành lấy thắng lợi sau cùng.

Địa Can mặc lấy giáp đen, nhẹ bước quan sát tất thảy biểu tình của các binh lính, hắn ánh mắt sắc bén như ưng, chiếu đến từng người, từng người một.

Còn bộ áo giáp màu đen Địa Can đang mặc này, là bộ áo giáp được rèn đúc ra bởi một người thợ khá lành nghề, nguyên liệu để rèn đúc ra bộ áo giáp này là kim loại Adizet, mà lần trước Vương Huyền hoàn thành nhiệm vụ được Vũ Trụ xem như phần thưởng để ban phát.

Mặc dù thợ rèn cũng khá là lành nghề. ,nhưng bởi vì trình độ văn minh của bọn họ cũng không được cao lắm, nên hiệu suất lợi dụng đối với kim loại Adizet cũng không cao, chế tạo ra áo giáp thì cũng có thể nói là tạm được mà thôi, không thể đến mức tốt được.

. . . . .

【 Cầu đánh giá, cầu đề cử ủng hộ, cầu tương tác biểu cảm, nếu có thể tặng quà ném gạch để tạo động lực cho tác càng tốt, xin cảm ơn! 】

Bị lũ côn đồ vô học xem là bao cát mà trắng trợn “bắt nạt”.

— Main của nhà người ta: ôm chí biến cường đại, lao đầu vào rèn luyện để trả thù.

— Main lúc 5 tuổi của chúng tôi: gây ra sự cố ngộ độc hơi Chloramine, tiễn bọn chúng đến cảnh cổng đầu thai.
Máu Của Bầu Trời
Trí Giả - Quan Thiên Lương