Chương 13: Sự Việc Bất Ổn, Chuẩn Bị cho bữa tiệc.

Biết chắc người mẹ tuyệt vời này của hắn sẽ không cho hắn vào nếu không làm theo, hắn cũng đành bất lực đi tìm Ôn Vương Nhiễm, nhưng hắn biết rõ làm sao mà một người như Ôn Vương Nhiễm có thể gặp nguy hiểm.

Hắn chỉ cẩn nghĩ đến kẻ nào đụng đến con gái của lão đó, thì chắc chắn tên xui xẻo đó sẽ phải chuẩn bị cho chính hắn một cái hòm.

Nhưng đúng là hắn vẫn có một chút lo lắng cho cô hắn cũng liền đuổi theo, hắn đi ra từ con hẻm liền thấy Ôn Vương Nhiễm cô đang dắt một bà cụ qua đường, nàng vừa dắt qua đường liền đứng vẫy tay mãi nhìn bà cụ cứ thế cô đi qua đường để trở về.

Một chiếc xe tải lớn đang lao với tốc độ cao chuẩn b·ị đ·âm tới người cô, Nàng nhìn qua khuôn mặt ngơ ngác của nàng chưa kịp phản ứng.

"Cô gái ngốc còn đứng đờ ra đó".

Lục Thiên Hoàng liền dùng Phong Vân Bộ Hành dồn hết khí vận dẫn gió vào chân liền chớp mắt xuất hiện bế nàng, tốc độ rất nhanh qua đường hắn không quên nhìn theo biển số xe ghi nhớ, vì hắn không phải người bình thường hắn nhìn rỏ người trong xe không hề say xin mà mất bằng lái.

Đây là vụ t·ai n·ạn có chủ đích.

Ôn Vương Nhiễm bên này đang được hắn bế kiểu công chúa cô từ từ mở mắt, khuôn mặt nàng liền đỏ hồng trong mắt nàng hiện giờ thiện cảm đối với Lục Thiên Hoàng dường như tăng vọt, khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc cùng với sự an toàn khi ở trên tay hắn.

Làm nàng ngại ngùng cũng ấp áp, nàng ấp úng nói với Lục Thiên Hoàng.

"Sao cậu lại ở đây ?".

Lục Thiên Hoàng lộ vẻ mặt có chút giận dữ mắng nàng.

"Cô còn hỏi, bộ cô ngốc sao, thấy xe chạy tới còn đứng yên một chỗ, cô muốn c·hết lắm hả ?".

Nàng nghe hắn mắng vậy cũng làm vẻ mặt cam chịu, hắn nhìn khuôn mặt có chút hoảng loạn cùng một chút ngượng ngùng vì nhận ra lỗi sai, hắn liền thở dài lấy lại bình tĩnh nhỏ nhẹ nói.

"Haiz, thôi cô không sao là tốt rồi, xin lỗi vì tôi có hơi to tiếng".

Ôn Vương Nhiễm thấy vậy cũng có một chút mừng thầm trong lòng dù bị mắng, nàng cũng mỉm cười nhẹ đưa tay lên sờ khuôn mặt hỏi hắn.

"Ngươi lo cho ta hả ?".

"Nếu không sao ngươi lại theo ta".

Thiên Hoàng từ từ đặt nàng xuống, có chút bực mình nói không.



"Cô thân là phụ nữ, nên ta sợ lỡ như có chuyện gì ?".

"Nói thế nào cũng là cô tới giúp mẹ ta, bầu bạn với bà ấy".

"Nên ta bảo vệ cô là lẽ đương nhiên, để ta đưa cô về".

Hắn vừa nói vừa không nhìn nàng biểu hiện có chút dận dỗi, Ôn Vương Nhiễm nàng nghe hắn nói có chút khó chịu, nhưng lại có chút ấm áp và lo lắng trong đấy.

Nàng liền từ từ tiếp cận nắm lấy bàn tay hắn, Lục Thiên Hoàng thấy vậy định rút tay ra khỏi tay nàng, Ôn Vương Nhiễm liền giữ chặt tay hắn với vẻ mặt làm nũng.

"Ta có chút sợ, có thể giữ như vậy tới lúc ta về nhà được không ?".

Lục Thiên Hoàng thấy vậy khuôn mặt hắn cũng có chút đỏ, quay mặt cầm tay nàng đi.

"Chỉ lần này thôi, không có lần sau đâu".

Ôn Vương Nhiễm thấy vậy liền nợ nụ cười dễ thương khiến Lục Thiên Hoàng hắn có chút ngại ngùng, tối đó hai người bọn hắn cùng nhau đi vòng vòng cùng trò truyện ngắm cảnh.

Cho tới lúc tới trước của kí túc xá, trước cửa là một cậu bảo vệ đang canh gác thấy nàng liền nghiêm ngặt đứng, hắn cũng liến mắt đưa qua đánh giá Thiên Hoàng, nhưng hắn ghét nhất là bị lũ kiến đánh giá.

Cũng liền toả ra sát khi hướng tên bảo vệ, khiến hắn cảm nhận được c·hết chóc liền chưa kịp làm gì liền đảo mắt đi.

Mà Ôn Vương Nhiễm không biết, tưởng tên bảo vệ có vấn đề, nàng quay về hướng Thiên Hoàng vui vẻ đáp.

"Tới đây được rồi".

"Tối nay đi cùng ngươi ta rất vui, ngươi cũng đã cứu mạng ta cảm ơn".

Lục Thiên Hoàng chỉ nhè nhẹ đưa tay lên xoa đầu nàng, cảm giác ấm áp tràng qua cơ thể nàng, cảm giác an toàn cũng bao bọc lấy nàng, nàng ước khoảnh khắc này có thể tiếp tục duy trì a.

"Không có gì, sau này có gì phiền muộn cứ qua nhà ta".

"Luôn luôn chào đón cô".



Ôn Vương Nhiễm liền gật đầu lia lịa, nàng muốn giữ tay hắn trên đầu nàng mãi mãi nhưng cũng biết không còn sớm, cũng đã đến lúc phải nói lời từ biệt.

Nàng vẫy tay hụt hẩn bước vào, Thiên Hoàng cũng liền nói lớn.

"Hai ngày nữa tôi sẽ tới đón cô, qua lễ chào mừng tân sinh viên nhớ chuẩn bị đầy đủ".

Ôn Vương Nhiễm nghe vậy thì liền vui mừng gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt hắn cũng chúc hắn ngủ ngon.

Lục Thiên Hoàng về nhà từ từ bước vào thấy mẹ hắn cũng đã ngủ th·iếp khi đang coi tivi, hắn từ từ lấy mền ra đắp lên tránh mẹ hắn bị lạnh rồi cũng tắt hết điện đài rồi vào phòng nằm trên giường hắn bắt đầu dùng ý niệm kêu ra bảng trạng thái của bản thân.

Một loạt thông báo hiện ra trước mặt hắn.

【Chúc mừng kí chủ phát tán danh tiếng cho nhiều người biết đến nhận x200 điểm nghịch chuyển】.

【Chúc mừng kí chủ phát tán danh tiếng cho nhiều người biết đến nhận x200 điểm nghịch chuyển】.

【Chúc mừng kí chủ phát tán danh tiếng cho nhiều người biết đến nhận x200 điểm nghịch chuyển】.

...

【Chúc mừng kí chủ phát tán danh tiếng ra toàn quốc nhận 1000 điểm】.

【Tên: Lục Thiên Hoàng】.

------------------------------------------

【Biệt Danh: Nhị Lang Thần Chuyển Thế,Lang Vương】.

-------------------------------------------

【Cấp bậc: A (Dựa theo đánh giá của thế giới loài người)】.

------------------------------------------



[Tố Chất Cơ Thể :B+(2% Huyết mạch thần,0,2%Tuỷ Thần)].

------------------------------------------

[Thần Thức: Chuẩn Thần]

------------------------------------------

【Pháp Thuật/Thần Thông: Khai Dương Luyện Thể tầng 2, Phong Vân Bộ hành tầng 4,Tà Nhãn Hồn Công tầng 1, Thiên Nhãn khai phá nhất tầng】.

------------------------------------------

Điểm Nghịch Chuyển: 5850.

Lục Thiên Hoàng nhìn vào thông báo, hắn liền biết thiệp quy hàng đã được gửi ra khắp các thế lực lớn nhỏ, ngoài chừ một số trường hợp đặc biệt còn lại hắn đều cho tất cả thời hạn là hè năm sau, khi hắn hoàn thành trương trình học đầu tiên của đại học.

Mấy ngày tháng rút thưởng để dành của hắn, cũng nâng được Huyết mạch của thần, ngoài ra còn rút được đỏ chất liệu tuỷ thần, cùng một số đồ lặt vặt khác, nhưng đa số là quay trúng may mắn lần sau.

Bây giờ hắn cũng liền là không ít điểm chuyển nghịch, trong một năm hắn cũng đã nghiên cứu rất nhiều đồ trong cửa hàng thiên đạo, thứ hắn nhìn trúng chính là Khai Dương khoáng thạch, giúp hắn đúc ra chiến giáp và thứ hiện tại hắn muốn mua chính là 72 phép thần thông, được tách ra 4 hồi giúp hắn thật sự có 72 phép thần thông.

Thật sự có thể trở thành chính hắn thần tượng.

Hắn liền không ngần ngại mua 72 phép thần thông quyển 1, ngay khi mua xong trong đầu hắn một luồn kiến thức khổng lồ như được truyền vào đầu hắn những hình ảnh biến ảo, dời non lấp bể.

Đưa hắn bước vào ngưỡng cửa hiện tại cập bậc hắn liền có thể nhận định chính là S- Tiến hoá giả.

Lí do mà hắn học vội vàng vậy, vì sau sự việc hôm nay hắn cũng đã nhận ra được việc gì đó dường như đã được thay đổi và đang vượt ngoài tầm kiểm soát.

Nhưng hắn chính là không muốn điều đó xảy ra nhất, kế hoạch không được sai sót.

Cứ thế hắn dành 2 ngày trong nhà tu luyện tà nhãn hồn công lên tầng hai, cũng như chỉ sinh hoạt trong nhà thỉnh thoảng Ôn Vương Nhiễm cùng Tề Ngữ tới thắm hắn.

Ngày chào mừng tân sinh viên cũng đã tới sau khi ăn cơm xong hắn cũng khoác lên mình một bộ vest đen tuyệt đẹp, tôn lên từng đường nét cơ bắp của hắn.

"Việc bây chắc là đi đón cô ấy".

Tấu Chương Xong.

P/s: Cảm ơn mọi người đã đọc truyện của tác, mong nhận được sự góp ý nếu có sai sót, cầu đánh giá, like tym kẹo tuỳ tâm làm động lực tiến bước ngày một phát triển hơn cảm ơn mọi người Rất nhiều.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây