• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 198: Ngũ cung đại hội

Hôm sau, ngũ cung đại hội tiếp tục diễn ra, theo lịch thi đấu thì sẽ đến lượt của đệ tử Pháp cung.

- Hình như đệ tử đến xem thi đấu hôm nay hơi nhiều thì phải.

- Đương nhiên, vì hôm nay có tỷ tỷ tham gia thi đấu mà.

Trời vừa sáng Lâm Phong đã bị tiểu sư tỷ gọi đi, hai người vừa bước đến đại môn chủ cung thì nhìn thấy Huân Vũ đang đứng ở đó, bên cạnh còn có mấy huynh đệ của hắn, trừ Phong Viêm và Tuệ Vân thì mọi người đều đã có mặt đầy đủ.

Đúng lúc này Phong Viêm từ xa chạy đến, Lãnh Phi Dao đảo mắt nhìn xung quanh chỉ thấy có một mình gian thương liền hỏi.

- Tuệ Vân sư tỷ không đi sao ?

- Tuệ Vân nói không khỏe, muốn được nghĩ ngơi.

Từ sau chuyện của Vương Lăng thì tâm tình của Tuệ Vân ngày càng tệ, bị chính nam nhân mình thích lừa gạt nhất định sẽ để lại một vết thương rất sâu trong lòng nàng.

- Vậy chúng ta vào thôi.

Lần này Lâm Phong đến rất sớm nên tìm được một chỗ lý tưởng để xem thi đấu, hôm nay hắn phải dùng hết sức bình sinh để cổ vũ cho băng nữ, không phải vì mấy vạn linh thạch đặt cượt mà là vì tình đồng môn tỷ đệ.

- Hàn Băng sư tỷ cố lên.

- Tỷ tỷ muội ở bên này…

Thanh âm hò hét vang vọng khắp khán đài, Lãnh Hàn Băng hoàn toàn không nghe được lời nói của bọn họ, nàng bước lên chiến đài chuẩn bị cho trận đấu.

Lão chấp sự bắt đầu công bố quy tắc, trận đấu hôm nay sẽ được chia làm hai giai đoạn là giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai.

Giai đoạn thứ nhất là tế luyện pháp chỉ, mỗi đệ tử tham gia thi đấu sẽ được trang bị một bình huyết nhục của tam vĩ điêu và tài liệu luyện chế pháp chỉ, nhiệm vụ của bọn là phải vẻ ra một đầu tam vĩ điêu tốt nhất.

Giai đoạn hai là đoạt bài, sao khi tế luyện pháp chỉ thành công, mỗi đệ tử sẽ điều khiển tam vĩ điêu tiến về ngọn núi được chỉ định để lấy kim bài, bên trên đỉnh núi tổng cộng có năm cái kim bài được đánh số thứ tự từ 1 đến 5, thứ hạng của các đội sẽ dựa vào số thứ tự của kim bài.

- Hoan hô, tỷ tỷ trúng tủ rồi.

Lão chấp sự vừa đọc xong quy tắc thì Lãnh Phi Dao liền nhảy lên hò hét, vòng thi lần này không khác gì vòng tuyển chọn ở Cửu Huyền.
— QUẢNG CÁO —


- Đệ thấy vòng nào mà chẳng giống nhau ?

Phi Dao cảm giác được xung quanh có rất nhiều ánh mắt khác thường nhìn nàng, hai má ửng đỏ.

- Ta cũng biết vậy, đâu cần đệ nói.

Bên dưới chiến đài, đệ tử thánh cung đã bắt đầu tế luyện pháp chỉ, động tác thành thạo chuyên nghiệp, tốc độ gần như ngang nhau chỉ có một vài trường hợp ngoại lệ như Lãnh Hàn Băng, Triệu Dương và Bách Lý Tinh.

Nữa giờ trôi qua, một đám thanh niên đột nhiên hét lên.

- Mau nhìn Bách Lý sư huynh đã tế luyện thành công pháp chỉ.

- Nhanh như vậy sao ?

Lâm Phong nhìn qua khu vực đệ tử Âm Dương thánh cung, nơi đó có một con hắc điêu đang vỗ cánh bay đi.

Bách Lý Tinh chính là ứng cử viên số một cho ngôi vị đệ nhất thiên tài Pháp đạo Nam Hoang, trong ngũ cung đại hội lần trước thanh niên này chỉ để thua trước Lý Định Nhất của Cửu Huyền thánh cung.

Sau khi đầu hắc điêu bay đi thì có hai đầu tam vĩ điêu lập tức đuổi theo, một trong hai đầu yêu cầm vừa xuất hiện chính là do Lãnh Hàn Băng tế luyện thành công.

Lần lượt từng đầu tam vĩ điêu hướng về ngọn núi đặt kim bài bay đến, từ dưới kháng đài nhìn lên sẽ thấy một đàn yêu cầm nối đuôi nhau bay đi, đầu đàn là một con hắc điêu.

Bách Lý Tinh nhìn hai đầu yêu cầm đuổi theo, khóe miệng nhếch lên.

- Để ta cùng các ngươi chơi đùa một lúc.

Hắc điêu đột nhiên đổi hướng đâm thẳng vào đám yêu cầm phía sau, hai bên vừa va chạm hắc điêu lập tức tan thành hắc vụ biến mất giữa không trung.

- Cẩn thận.

- Lại là chiêu đó.

- Mau tản ra.
— QUẢNG CÁO —


Đám yêu cầm bị hắc vụ bám vào, tốc độ giảm không phanh, vài đầu yêu cầm không trụ vững từ trên không rơi thẳng xuống bên dưới.

Lãnh Phi Dao nhìn băng điêu của tỷ tỷ đang rơi xuống, ánh mắt tràn đầy lo lắng.

- Tên đó chơi xấu, nhất định phải xử phạt.

Phong Viêm lắc đầu.

- Theo quy tắc thì có thể tấn công yêu cầm của đối thủ.

Băng điêu đang rơi xuống đột nhiên xoay vòng với tốc độ cực nhanh lướt ra khỏi sự đeo bám của hắc vụ tiếp tục bay về phía trước.

- Cũng không tệ.

Bách Lý Tinh điều khiển hắc điêu đuổi theo phía sau, lúc này vị trí đã thay đổi, băng điêu đã vương lên xếp đầu tiên.

Lãnh Hàn Băng dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía đỉnh núi, hắc điêu bám sát theo phía sau thỉnh thoảng công kích băng điêu nhưng tất cả đều bị băng điêu né được.

- Hài… nha đầu của ngươi sắp thua rồi.

Lâm Phong đang ngồi xem thì nghe giọng nói của lão đầu truyền đến, hắn vội nói.

- Sao có thể, rõ ràng là yêu cầm của Hàn Băng đang dẫn đầu.

- Điểm mạnh nhất của ám linh thể chính là làm suy yếu đối thủ theo thời gian, hắc điêu giữ khoảng cách gần như vậy không phải chỉ để tấn công mà là làm cho băng điêu suy yếu.

Lãnh Hàn Băng cũng dần nhận ra vấn đề, linh lực của nàng truyền vào pháp chỉ không còn thuận lợi như lúc đầu, có một thứ gì đó đang ngăn cản linh lực của nàng.

Băng điêu đột nhiên mất phương hướng đâm vào vách núi, hắc điêu bay thẳng tới đỉnh núi ngậm lấy kim bài số một, Âm Dương thánh cung chính thức tiến vào vòng trong.

Đến khi yêu cầm của Hàn Băng khôi phục thì đám yêu cầm phía sau đã bay tới chân núi, một đám đổi hướng đâm thẳng vào băng điêu, toàn bộ đều rơi xuống bên dưới.

- Tỷ tỷ…
— QUẢNG CÁO —


Lãnh Phi Dao hét lên, đám người này còn vô sỉ hơn cả tiểu sư đệ của nàng, bọn họ thừa lúc băng điêu vừa hồi phục liền tấn công, một đám yêu cầm cùng lúc lao vào thì không còn cơ hội để tránh né.

Bách Lý Vân đứng phía xa lắc đầu.

- Một đám ngu ngốc.

Ngay từ đầu hắn đã đoán được Lãnh Hàn Băng chỉ là mồi câu của Cửu Huyền, cá lớn thật sự vẫn chưa xuất hiện, đợi đám người kia nhận ra thì đã quá muộn.

Một đầu phong điêu lướt tới ngậm lấy kim bài số hai trước sự ngỡ ngàng của toàn bộ đệ tử, chủ nhân của đầu phong điêu không ai khách chính là Triệu Dương của Cửu Huyền thánh cung.

Lâm Phong nhìn kim bài trong miệng phong điêu, vẻ mặt cũng giống như đám đệ tử bên dưới, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng hắn không nhìn thấy phong điêu ở top đầu.

- Sao lại như vậy, chẳng lẽ mắt lão tử có vấn đề.

- Đầu phong điêu đó từ đầu đến cuối đều theo sau hắc điêu, điểm mạnh của phong linh thể không chỉ nằm ở tốc độ cực nhanh mà còn vô sắc vô hình, có thể ẩn giấu cực tốt.

Lâm Phong nghe lão đầu nó liền nhớ tới Phong Thanh Thanh, hắn từng nhìn thấy nàng thi triển phong ảnh, lúc đó cơ thể của nàng giống như tan biến vào không trung.

- Thì ra là như vậy.

Sau khi kim bài thứ hai bị đoạt lấy thì kim bài thứ ba cũng đã có chủ, người giành được là đệ tử Vô Cực thánh cung, kim bài thứ tư bị đệ tử Trường Hà đoạt lấy, Ngự Thú xếp cuối trong phần thi lần này.


Nhân sinh phiền não chốn dương gian
Biển khổ mênh mông suối lệ tràn
Nhân quả luân hồi kiếp nào thoát
Tam sinh tam thế cứ mãi mang.
Chỉ mong cơn say mang được nàng
Tay cầm mỹ tửu dứt phiền ưu
Đời này ta nguyện kiếp phong lưu
Thân dựa núi thả tiêu vô sầu.
Hùng Ca Đại Việt