• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 29: chịu quyền
Hàn Thiên Vũ không biết là mình có phải gặp ảo giác hay không, hắn nhìn thấy nam nhân đeo găng tay sắt tựa hồ có sắc thái vui mừng lóe lên, sau đó cùng đám người bên cạnh trao đổi bằng ánh mắt, chờ hắn lần nữa quay đầu nhìn về phía Hàn Thiên Vũ thì sắc mặt đã trở nên nghiêm túc.

“không biết huynh đệ học nghệ ở phía Trương Tam Phong tiền bối đã được bao lâu?”

“ mới học được 1 tháng, làm sao vậy.” Hàn Thiên Vũ nghi hoặc hỏi

“rất tốt, sư phụ không ở đây, đồ đệ có mặt cũng được”

“???’

Đây là lần thứ hai trong ngày Hàn Thiên Vũ gặp chuyện lạ đời, Trương Tam Phong không ở đây, tìm hắn làm gì.

Hàn Thiên Vũ há miệng muốn nói gì, thì bị tên nam nhân kia cắt ngang, “huynh đệ, Trương Tam Phong tiền bối ngày xưa có đánh cha ta 3 quyền dẫn đến thân mang tật bệnh, hôm nay ta là nhi tử muốn cho lão cha rửa hận, ta hôm nay không tìm thấy Trương Tam Phong tiền bối đâu, vậy thông cảm huynh đệ phải cõng nồi rồi.

Hàn Thiên Vũ thở dài, vừa mới hắn hoài nghi hôm nay làm sao vậy, điệu thấp bị lộ tẩy, ngay cả lúc này cũng có một đám người muốn cùng hắn tỉ thí.

“các ngươi muốn ta phải làm sao,” Hàn Thiên Vũ thở dài nói.

“tiểu huynh đệ nếu đã là Trương Tam Phong tiền bối đồ đệ, vậy dĩ nhiên là người trong võ lâm, chắc hẳn cũng rõ ràng quy củ của võ lâm, đó chính là có thù thì báo, sư phụ ngươi đánh cha ta 3 quyền, biện pháp đơn giản nhất là chính ngươi chịu ta 3 quyền, từ đó liền không ai nợ ai”
— QUẢNG CÁO —

“tới đi” Hàn Thiên Vũ dứt khoát nói, chẳng qua là bị đánh nha, cũng không phải là đánh người, hắn sợ tên kia bắt mình so tài, ngộ nhỡ đánh chết hắn thì phiền phức, nhân sinh chính là như vậy, không chống cự được thì đành nằm yên hưởng thụ.

Tên nam nhân kia ngạc nhiên, câu nói này của Hàn Thiên Vũ như một cái kíp nổ, sở dĩ hắn đòi Hàn Thiên Vũ chịu 3 quyền để thử xem thiếu niên kia có nhát gan hay không, bây giờ liền xem như Trương Tam Phong cũng chưa chắc chịu nổi hắn 3 quyền, trên thực tế bất kỳ kẻ nào đầu óc bình thường cũng không dễ dàng tiếp nhận hắn điều kiện này.

Kết quả không nghĩ tới Hàn Thiên Vũ không nói hai lời liền đáp ứng, thiếu niên này đâì óc có vấn đề hay sao?

“tiểu huynh đệ, nếu thật là muốn thay sư phụ của ngươi chịu ta 3 quyền? chúng ta thế nhưng trước ta đã nói rõ, ba quyền này ngươi không được tránh, cũng không được ngăn cản” tên kia vừa siết quả đấm vừa xác nhận thêm lần nữa

Hàn Thiên Vũ cũng thừa nhận, tên kia hai cái nắm đấm nhìn ra được lực trùng kích quả thật rất mạnh, có thể còn mạnh hơn Tần đầu mục, hiển nhiên là hoành luyện qua công phu, một quyền này đánh xuống con Trâu còn chết nói gì là người.

Nhưng rất tiếc Hàn Thiên Vũ không phải là trâu, cũng không phải là người bình thường, Hàn Thiên Vũ gật đầu đáp ứng.

Tên kia cùng đồng bạn nhìn thoáng qua nhau, sau đó dựng lên ngón tay cái “ tốt, tiểu huynh đệ thật là nhân nghĩa vô song, nếu như vậy thì ta cũng không có khách khí.”

Nói xong hắn chân trái hướng về phía trước nhô ra nửa bước, múi chân cạm đất, đầu gói hơi con xuống, đồng thời tay phải thành quyền, tay trái bốn ngón tay chống lên trời, chậm rãi đẩy ra, chắp tay.

Mà làm xong động tác này, tên kia liền lên tiếng lần nữa, “ coi chừng, sư phụ ngươi đánh cha ta 3 quyền, đều ở cạnh sườn, vai phải, ngực trái, ta cũng không muốn đánh chết người, nếu ngươi chịu không nổi liền nhanh chóng mở miệng, coi như là ta hạ thủ lưu tình”
— QUẢNG CÁO —

Hàn Thiên Vũ minh bạch đối phương sợ mình không chịu được liền cũng chỉ thở dài một hơi nói
“ thử trước một chúi xem sao”

Hàn Thiên Vũ không còn nội lực, chiêu thức gì hắn cũng không vận dụng được, chỉ chủ yếu dựa lào một thân cường hãn, Hàn Thiên Vũ đem hai tay vòng về đằng sau, ưỡn ngực lên như là chịu trận.

Đối phương thấy thế cũng không còn nói nhảm, thu hồi tư thế cúi chào, song chưởng giấu ở bên eo, chân trái đạp xuống mặt đất, theo sát chân phải cũng tiến lên phía trước một bước, đem khoảng cách của hai người rút ngắn còn một mét, theo đó phát ra một tiếng gầm nhẹ, cánh tay to tằng cái nồi đất đập về phía cạnh sường của Hàn Thiên Vũ.

Tên kia không hề giống với bề ngoài thô kệch của hắn, hắn vẫn để ý, lo lắng Hàn Thiên Vũ không có võ đức nửa đường đổi ý đánh lén hắn,

Một chuyện khác, thì hắn sợ Hàn Thiên Vũ thân thể nhỏ bé không chịu được lực quyền, chực tiếp đánh chết Hàn Thiên Vũ, như vậy thì dẫn đến phiền phức lớn.

Bởi vậy quyền này hắn chỉ xuất ra đại khái là ba phần công lực, đánh về phía bên phải xương sườn, phát ra bịch một tiếng, kết quả là gặp Hàn Thiên Vũ thân thể chỉ hơn động một cái, sau đó liền khôi phục như cũ, tiếp tục đứng thẳng tại chỗ.

Mà tên kia lại liên tiếp lùi lại sáu bước, cả người liền giống kẻ say rượu, lắc lư trái phải, trên tay vẫn còn rung động, căn bản không thể ổn định lại thân hình,

Trong sân dám người thấy thế không khỏi đều kinh hãi, không có ai so với bọn hắn đồng bọn thực lực, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy, căn bản không thể tin là có kẻ dùng sương xườn ngặn lại kẻ kia một quyền, mà Hàn Thiên Vũ không những không mất một sợi lông, còn đem đồng bọn đánh bay đi ra, quá là kỳ lạ, bọn hắn nghĩ không ra từ ngữ để hình dung cảm thụ trong lòng.

“thâm tàng bất lộ, các hạ công phu thật khủng khiếp”
— QUẢNG CÁO —

Tên kia một mực lùi lại đến cạnh cửa nhà của Hàn Thiên Vũ thì mới dừng bước chân, võ công của hắn hiển nhiên là tốt hơn so với Tần đầu mục, hơn nữa quyền kia cũng không phải toàn lực xuất thủ, còn thu hồi khí lực để phòng việc ngoài ý muốn sảy ra, hắn điều chỉnh một chút hô hấp để nhanh chóng có thể mở miệng nói chuyện, trong mắt không còn coi thường Hàn Thiên Vũ , thần sắc vô cùng nghiêm túc, ngưng trọng, thậm chí còn mang tia kính nể.

Hàn Thiên Vũ cũng thở ra, hắn biết mình cơ thể cường hãn cỡ như tên kia cũng không làm được gì hắn.

Một bên khác tên kia thừa dịp thời gian nghỉ giữa hiệp kiểm tra một chút thân thể của mình, hắn trước kia cũng nghe nói có cao thủ lợi hại có thể làm ra hộ thân cương khí, không nghĩ rằng có ngày hắn được tận mắt chứng kiến. hắn vung một quyền kia thế đại lực trầm, kết quả là Hàn Thiên Vũ mí mắt cũng không nhảy một cái, từ đầu tới cuối đều đứng yên.

Sau đó kẻ kia liền cảm nhận được một cỗ thâm hậu đến khó mà tưởng tượng được sức mạnh đem nội lực trên tay hắn toàn bộ hóa giải.

Khung nhưng như thế, sau đó còn phản chấn còn để hắn chịu một chút nội thương, làm cho kẻ kia không khỏi có một chút kinh ngạc, lại nhìn thiếu niên trước mặt đâu phải kẻ ngốc không biết tự lượng sức mình, rõ ràng chính là một cao thủ.

Đối phương đã thể hiện ra đang sợ công lực căn bản cũng không thuộc về những người trẻ tuổi có được, buồn cười là lúc trước hắn còn tính toàn chỉ cần Hàn Thiên Vũ xin tha thì hắn sẽ đồng ý, sợ là cả nhóm bọn hắn hợp lực thì cũng không phải đối thủ của Hàn Thiên Vũ.

Mà so với võ công, càng làm cho tên kia bội phục vẫn là Hàn Thiên Vũ phẩm đức.

Người trong giang hồ ai cũng quyên thuộc việc dùng nắm đấm lớn nói chuyện, nắm đấm ai to hơn thì kẻ đó liền có đạo lý, có rất ít người giống như Hàn Thiên Vũ rõ ràng nắm đấm to hơn người khác, vẫn còn nguyện ý đứng đó giảng đạo lý.

Tay cầm thiên địa càn khôn, chân đạp nhật nguyệt tinh thần Cửu Tinh Bá Thể Quyết