• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 34: Bí Mật Sự Trường Sinh
Mạnh Hạo tự đánh giá cơ thể của mình và đã trải qua một thời gian dài, nhưng hắn không nhận ra rằng mình đã chết từ bao giờ. Thời gian đã uốn cong và làm hắn quên mất ý thức về sự tồn tại của mình. Dựa vào cơ thể, hắn có thể khẳng định rằng bản thân đã tiêu hao hết tuổi thọ và qua đời.

Cuối cùng, vì hoàn thành xong thân thể, ý thức không cảnh báo tử vong cho hắn, hắn trở lại mới phát hiện ra mình đã chết..

Vừa trở về.

Hắn cảm thấy rằng nên đến thăm đàn quái vật mà hắn đang nuôi.

Linh hồn của hắn đi xuyên qua tiểu hành tinh SH372, hướng đi bên ngoài.

Ở bên ngoài hành tinh, thế giới vẫn tràn ngập màu sắc u ám, với đại dương trù phú đầy màu xám. Mạnh Hạo vươn linh hồn bay ra xa, hắn có thể nhìn thấy những đám quái vật đen kịt đang chạy loạn xung quanh tiểu hành tinh của mình.

Những sinh vật này tập hợp thành các đoàn thể đông đúc, chúng chạy như gió trên những cồn sát xa, gào to rít thét. Xa xa, đoàn quân của chúng trông như triều cường.

Mạnh Hạo nghĩ về thời gian mình đã ngủ, dĩ nhiên là hàng trăm đời của lũ quái vật này. Hắn không thể nhớ được chúng đã sinh sản đến đâu, có hàng trăm triệu con như thế.

Hắn hạ cánh xuống đất, nhìn thấy một số con bị biến dạng, cơ thể chúng mọc ra những phần ngoằn nghèo. Có những con mọc ra nhiều chân chạy lông dông và to lớn. Có con nhỏ như con muỗi.

Linh hồn của Mạnh Hạo quan sát kỹ trong không khí những hình thể bé nhỏ này, chúng đã tiến hóa để thích nghi với hành tinh mẹ. Những thứ mà hắn tạo ra đã trải qua nhiều biến đổi hình thái. Tuy nhiên, chúng vẫn không quên lịch ăn.

Cho đến bây giờ, chúng vẫn tập trung lại gần tàu hệ thống ăn uống và không đi quá xa khỏi SH372. Mạnh Hạo cảm thấy buồn chán và quay trở lại tàu.

Trong trạng thái linh hồn này, hắn thấy mình trở nên yếu đuối nhất. Hắn chưa bao giờ yếu đến như vậy. Vì chỉ có linh hồn, hắn khó lòng sử dụng sức mạnh thật của mình, chỉ có thể điều khiển SH372.

Điều cần thiết hiện tại là hắn cần có một thân thể mới ngay lập tức.
— QUẢNG CÁO —


Vậy là, Mạnh Hạo bay trở lại phòng thí nghiệm, nơi đặt những thể xác không sống của mình ngủ yên. Sau hàng triệu năm, nơi này đã trở nên bụi bặm, hệ thống máy móc dần trở nên hỏng hóc. Dù không có hỏng hết, nhưng việc điều khiển các linh kiện máy móc cũ này cũng quá khó khăn. May SH372 là của Mạnh Hạo, hắn có thể điều khiển nó sửa chữa. Trừ khi các thành phần này không được chế tạo từ vật liệu của SH372.

Mạnh Hạo bay đến giữa khoang chứa và điều khiển 20 chiếc quan tài trở về vị trí một căn phòng. Hệ thống máy móc nghe lệnh của hắn, chúng khởi động với âm thanh vang lên.

Tiếng kêu cọt kẹt của các thiết bị đã hỏng từ lâu rồi vang lên, chiếu sáng căn phòng. Mạnh Hạo lơ lửng, nhìn 20 chiếc quan tài hình thành một vòng tròn bảo vệ quanh linh hồn hắn. Toàn bộ hệ thống phòng thủ mạnh nhất của SH372 được tập trung ở đó, tất cả chỉ để bảo vệ hắn.

Lúc này, hắn mới có thời gian để đánh giá những thể xác mới trong bồn thí nghiệm của mình. Hơn 20 cái, trong đó có 11 chiếc quan tài đã bị mục nát, hỏng hóc từ lâu. Có vẻ trong quá trình chuyển hóa đã xảy ra dị biến, dẫn đến thất bại, việc sinh tồn và phát triển không dễ dàng như vậy, một thể xác tiêu tốn hàng triệu năm sáng tạo của hắn. May mắn là còn 8 chiếc.

Tần Đạo bắt đầu đánh giá những cơ thể này, trong đó có 5 cái bị tay méo đầu lệch. Mạnh Hạo không chấp nhận sẽ có khuôn mặt xấu nữa, nên tất cả đều bị hủy bỏ.

Theo tính toán của Mạnh Hạo, nguyên nhân có thể là do thời gian hắn cung cấp dinh dưỡng thiếu hoặc dư thừa gây ra tình trạng này, hoặc có vấn đề về gen. Ban đầu, hắn không có kinh nghiệm và không quan tâm đến việc hình dáng xấu hay đẹp nên đành làm mò. Thêm vào đó, hắn cần có một thân thể mới.

Theo sự điều khiển của Mạnh Hạo, hệ thống khởi động với tiếng ầm ầm, và những cơ thể này bị thiêu đốt, biến thành những cái xác cháy khô. Cuối cùng, chỉ còn 3 cái.

Đánh giá 3 cơ thể cuối cùng, Mạnh Hạo có thể đưa ra nhận xét cuối cùng. Đó là những bộ xương hoàn chỉnh, có đầy đủ tay và chân. Bề ngoài, chúng giống như những bức tượng sáp. Điều này làm cho hắn cảm thấy hài lòng.

Trong số đó, có một cơ thể đã phát triển hoàn thành, khiến Mạnh Hạo hài lòng nhất. Hắn đến gần lồng kính, và thân thể trong lồng khoang kính là một thân thể cao tới 3 mét, tcơ bắp cuồn cuộn. Gương mặt điển trai, tóc đen dài mọc ra một cách uy nghiêm, trông như người trong thần thoại. Đối với những người bình thường, việc nhìn thấy một cơ thể như một vị thần như vậy chắc chắn sẽ gây ra sự sợ hãi. Vẻ hoang dại trên khuôn mặt của cơ thể đó thu hút hắn từ cái nhìn đầu tiên.

Mạnh Hạo biết rằng đây là cơ thể hoàn thiện nhất. Vì vậy, hắn đã chọn nó.

Vì sao không chọn cái tốt nhất? Dù Mạnh Hạo không quan tâm đến việc nó xấu hay đẹp. Hắn đã ghi nhớ công thức về cách điều phối cơ thể này trong lòng, vì vậy việc phục chế lại nó trong tương lai là khả thi.

Với hai cơ thể còn lại, hắn coi chúng như những phương án dự phòng. Trong trường hợp tệ nhất là hợp thể thất bại, hắn sẽ sử dụng chúng.
— QUẢNG CÁO —


Sau cùng.

Tần Đạo biến thành một linh hồn, trườn vào thân thể hoàn hảo này. Không lâu sau đó, hắn sẽ chìm vào một giấc ngủ dài, không biết sẽ ngủ bao lâu. Rõ ràng, thời gian hợp thể càng lâu nếu cơ thể càng hoàn hảo. Và hắn biết rằng hắn sẽ tỉnh dậy khi cơ thể và linh hồn đồng bộ xong.

Nếu trong quá trình này cơ thể chết đi, linh hồn vẫn không sao, hắn có thể thử với hai cái quan tài kia. Hoặc tệ nhất là nếu các lần thử đều hỏng, hắn thì chỉ còn cách chờ đợi 10 tỷ năm. Mạnh Hạo nghĩ đến ngôi sao Helium trong quá khứ, nó đã phát nổ, nhưng hắn vẫn chưa chết. Ít nhất, SH372 vẫn còn hệ thống phòng thủ, chỉ cần giữ lại một khối đá của hành tinh, hắn vẫn không chết được.

.............

Vùng hoang vu.

Một hang động sâu thẳm và tối đen.

Ngọn đuốc sáng lên, hai bóng người bắt đầu chiếu sáng khung cảnh trong hang động tăm tối này.

Họ tiến về phía trước từ từ, chiếu sáng những bước tường xung quanh.

Một giọng nói già nua vang lên trong không gian yên tĩnh.

"Cuối cùng cũng tìm thấy."

"Chúng ta đã đến đây, tìm được nơi trú ngụ của tổ tiên chúng ta, nơi khởi nguồn vĩ đại của chúng ta, nơi che phủ lịch sử nhân loại suốt hàng triệu năm."

Sau giọng nói già nua, xuất hiện hai bóng người của một ông lão và một thanh niên trai trẻ. Thanh niên theo sau ông lão, có vẻ như đang tò mò và đặt câu hỏi.
— QUẢNG CÁO —


"Ông cố, ngài đang tìm kiếm cái gì?"

"Ngươi không cần biết."

Lão già lắc đầu, hắn tên Du Vẫn Vũ, có thể xem là một trong những người hiểu biết hàng đầu trong thiên hạ, mặc dù tuổi già như cỗi, hơn 150 tuổi, lão vẫn có một sức bền đáng kinh ngạc. Thiếu niên không biết ông cố có sức mạnh lớn thế từ đầu, hồi trẻ hắn nghe người ta kể sự tích về ông ấy, họ nghi ngờ ông ấy sử dụng tà thuật. Trên lục địa này, người nghiên cứu sâu rộng về thế giới và vạn vật thường đều là những kẻ uyên bác dùng tà thuật.

Ông cố không quan tâm đến hắn, ông ta dơ lên ngọn đuốc sáng.

Ánh sáng từ ngọn đuốc chiếu lên những bức tường xung quanh của hang động.

"Nhìn đây, đây và đây nữa, ngươi có thấy tổ tiên chúng ta đang làm gì không, họ để lại cái gì."

Lão già chiếu sáng những bức tường, nơi có những bức hoạ kỳ lạ.

"Đó là..."

"Tất nhiên."

"Bí mật về đấng sáng tạo, bí mật về sự trường sinh bất lão."

Tiên lộ gập ghềnh, nữa bước khó đi, trường sinh tịch mịch, một người khó vấn, nếu tự biết đã không thể thành tiên vương, tiên đế, sao không thể thử làm chạn vương?
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng
Lịch ra chương: Thứ 7 Hàng Tuần.