• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Bệnh Tật Vây khốn.
Rạng sáng ngày 19/12/2022, Lionel Messi cùng với đội tuyển Argentina đánh bại Pháp trên chấm 11m sau kết quả hòa 3-3 trong 120 phút thi đấu nghẹt thở, đồng nghĩa với chiến thắng đó, Messi cùng đồng đội đã đăng quang vô địch trong giải đấu lớn nhất hành tinh.

Ngày đó có thể là ngày vui với rất nhiều người hâm mộ bóng đá, đặc biệt là fan của Messi nhưng đối với một bộ phận fan cuồng của Ronaldo, đại kình địch của Messi trong suốt thập kỷ qua thì nó thực sự là một ngày ác mộng, để miêu tả chân thực nhất thậm chí có người còn gọi nó là “ngày tận thế của Ricon.”



“Anh bảy nhà tao mới là cầu thủ vĩ đại nhất thế giới khi có đến năm chức vô địch Champion league, Messi chỉ có bốn cái thôi.”

“Messi có World cup.”

“Ronaldo có giải Pukas với cú nã đại bác 40m, Messi chả có siêu phẩm gì để đời cả.”

“Messi có World cup.”

“Ronaldo hiện tại là cầu thủ ghi bàn hàng đầu lịch sử.”

“Messi có World cup.”

“Con bà mày ra!” Phạm Thành giận dữ thét lên, hai tay đập mạnh vào chiếc bàn phím, cậu chính là fan cuồng nhiệt của Ronaldo.

Vì bảo vệ thần tượng của mình, mà cậu luôn luôn chuẩn bị vũ khí chiến đấu với “râu con” trên mặt trận online từ Tik tok cho đến Facebook, cũng vì thế mà cậu được gọi với cái tên Ricon.

Trận chiến của Râu con với Ricon diễn ra xuyên suốt hơn thập kỷ qua, đặc biệt từ khi Tik Tok xuất hiện, cuộc chiến giữa hai bên càng thêm quyết liệt, mỗi bên đều có vũ khí của riêng mình để tấn công bên kia.

Nhưng từ ngày Messi vô địch thế giới, mọi vũ khí mà Ricon có thể dùng được để khắc chế Râu con đều như bị tan tành.

Chức vô địch World cup như một trái bom hạt nhân phá tan mọi lý luận của Ricon.

Từ đông ra bắc, từ mạng xã hội này đến mạng xã hội khác, Râu con chiến thắng toàn diện, còn Ricon chỉ có thể chui vào hang chờ ngày trở lại, nhưng vẫn có một vài tướng lĩnh Ricon quyết chiến đến cùng, và Phạm Thành chính là một trong số đó.
— QUẢNG CÁO —

“Khụ khụ.” Nóng giận quá mức, Phạm Thành ho sặc sụa, cậu đưa tay ra che miệng, đến khi nhìn lại, lòng bàn tay đã đầy máu.

Nhưng nó lại chẳng gây ra chút bàng hoàng hay hoang mang nào cho cậu.

“Chỉ một chút máu mà muốn tao bỏ cuộc sao?” Phạm Thành tự cười nói rồi lại đưa tay gõ lạch cạch vào bàn phím, đối với cậu việc bảo vệ thần tượng không chỉ là nghĩa vụ mà còn là niềm vui.

Cậu lập ra khoảng mười cái acc clone, nơi nào có video Messi vô địch World cup thì cậu lại nhảy vào bình luận: “Tuy Messi có World cup nhưng Ronaldo vẫn đứng ngang hàng, hai người đều là thần tượng của mình.” Chiến thuật giả danh người ngoài cuộc để điều phối trận chiến này rất hiệu quả khi đã thuyết phục được rất fan bóng đá chân chính.

Đang còn mãi mê gõ phím thì một người phụ nữ lớn tuổi nằm giường bên cạnh thức giấc nhìn rồi quát: “Sao con còn chưa ngủ! Bệnh tật rồi mà con còn không nghỉ ngơi, nếu con cứ vậy mẹ sẽ lại tịch thu lại laptop.”

“Dạ con biết rồi mẹ, đằng nào ngủ sớm thì con cũng sống lâu thêm được đâu.”

Câu nói này của cậu khiến cho người phụ nữ như chết lặng, cảm giác không bảo vệ được đứa con của mình luôn là cảm giác kinh khủng nhất, hơn cả bị ngàn mũi tên xuyên qua người.

Phạm Thành nói xong thì cũng ngoan ngoãn đi ngủ, cậu cũng nhận ra bản thân đã có chút quá lời, lúc này chỉ mới có 9 giờ tối nhưng với cậu đã là quá trễ.

Sáng ngày hôm sau, bác sĩ đi đến giường bệnh của cậu rồi lại lần nữa tiêm hóa trị vào thân thể của cậu.

Năm năm sau khi phát hiện bản thân bị ung thư máu, Phạm Thành cùng gia đình của cậu như suy sụp hẳn.

Từ một gia đình êm ấm tuy không giàu có nhưng đủ ăn đủ mặc, cha của cậu lại phải làm ba công việc cùng lúc.

Mẹ của cậu thì tóc bạc trắng chỉ sau hai tháng.

Nếp nhăn của hai người phụ huynh nhiều lên từng ngày có thể thấy được bằng mắt thường.

Em trai của cậu cũng phải bỏ học để đi tìm những công việc nhẹ nhàng để phụ gánh vác cái gia đình này.
— QUẢNG CÁO —

Năm năm thời gian nhưng đối với gia đình của Phạm Thành giống như đã trải qua hai thập kỷ.

Nhưng dù chiến đấu kiên cường là thế, căn bệnh quái ác vẫn đang từng ngày phát triển và hành hạ cậu.

Hóa trị với biết bao nhiêu chất độc hạng A vào người đến mức cháy hết ven, Phạm Thành phải chịu những nỗi đau mà rất ít người có thể hiểu.

Khiến gia đình nguy khốn, bạn bè ít dần, đau đớn mỗi ngày, Phạm Thành từ lúc bắt đầu phát hiện căn bệnh đã muốn bỏ cuộc, muốn bản thân chết quách đi để tránh ảnh hưởng người khác, tránh ảnh hưởng căn nhà êm ấm của cậu.

Cũng may sau đó, cậu trên giường bệnh tiếp xúc với bóng đá và biết được về sự hiện diện của Ronaldo.

Nhìn thấy Ronaldo như một chiến binh không bao giờ bỏ cuộc, dám đương đầu với mọi thử thách đã khiến cho Phạm Thành xuất hiện lòng tin.

Cậu cũng quyết tâm chiến đấu đến cùng vì cha, vì mẹ, vì gia đình của mình.

Nhưng quyết tâm ấy cũng đã bị nguội lạnh khi mà tháng trước, bác sĩ cho gia đình cậu kí một tờ cam kết sẽ chịu mọi hoàn toàn trách nhiệm khi rủi ro xảy ra do phải tiêm hóa trị nặng cường độ nhiều hơn.

Tuy ý chí lung lay, nhưng sự thần tượng giành cho Ronaldo của cậu sẽ không mất đi, nếu không có anh ấy, trong năm năm này, cậu thực sự không biết phải sống như thế nào.

“Nếu như mình cùng có thể đá bóng thì biết mấy.” Thành thì thầm trong miệng, ánh mắt ngấn lệ luyến tiếc cho một cuộc đời.

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, một tháng sau, Phạm Thành lên cơn co giật, mọi chỉ số của cậu đều chuyển sang nguy kịch, gia đình cậu bên ngoài cửa phòng cấp cứu gào khóc thương tâm, mẹ của cậu thì liên tục quỳ khấn trời đất.

Bác sĩ vào cứu chữa tận tình, nhưng cái kết này là đã không thể tránh khỏi.

Cùng với việc nhịp tim dần biến mất, ý thức của cậu cũng dần phai mờ.

Nhưng cũng lúc này đây lại là phút giây thoải mái nhất với cậu, mọi thứ như được giải thoát, thật nhẹ nhõm làm sao!
— QUẢNG CÁO —

“Chỉ tiếc chưa làm được gì cho gia đình, cũng chưa được gặp anh bảy.” Dòng suy nghĩ mơ hồ cuối cùng của Phạm Thành vang lên.

Chỉ có hai câu, nhưng nó chất chứa biết bao nỗi niềm của một thiếu niên mắc bệnh quái ác từ năm 14 tuổi.

Mọi thứ chìm dần vào trong bóng tối.

Bỗng ý thức của Phạm Thành như bị một thế lực nào đấy kéo dậy, giống như giật mình giữa một cơn ngủ say.

“Chuyện gì thế này, đây! Là địa ngục sao?” Phạm Thành cảm xúc mãnh liệt khi nhìn về màn đêm bất tận xung quanh, cả khi nhìn về cậu cũng chỉ là một màn đêm.

“Xin chào kí chủ.” Một thanh âm máy móc vô cảm vang lên.

“Cái gì? Cái gì vừa nói đó?” Phạm Thành hoảng loạn nhìn về xung quanh.

“Tôi là hệ thống, kí chủ là người được chọn, xin mời kí chủ đến giai đoạn xét duyệt.”

“Xét duyệt là cái…” Phạm Thành chưa kịp nói hết câu thì trước mặt của cậu hình thành một màn hình xanh lam giống như màn hình máy tính.

Chỉ vài giây sau, thanh âm lại tiếp tục: “Xét duyệt hoàn tất, căn cứ sở thích và ước nguyện của kí chủ, hình thành hệ thống kế thừa thần tượng, lĩnh vực bóng đá, mời kí chủ lựa chọn thần tượng kế thừa.”

Dứt câu, ở trên màn hình xanh hiện ra mười cầu thủ huyền thoại của làng túc cầu.

Phạm Thành lúc này rối ren chẳng hiểu gì, hệ thống? Chẳng lẽ là giống như trong tiểu thuyết, giúp cho cậu trở nên thay đổi cuộc đời, nhưng không phải cậu đã chết rồi sao?

---Phần hay ở chương sau---

Không nói nhiều !!! Đây là một bộ truyện hay !!! Bắt Đầu Làm Tông Chủ: Quy Củ Của Ta Có Chút Dã
Alo!!! Cảm ơn bác đã ghé qua bộ truyện của tôi... Đây là bộ truyện tác viết với hết tâm huyết, tình yêu bóng đá, thần tượng Ronaldo của mình. Tác cũng rất yêu mến Messi và tạo một nhân vật kế thừa anh, nên mong các bác fan Messi sẽ không chỉ trích, đánh giá tệ bộ truyện. Một lần nữa cảm ơn các bạn, mong nhận bình luận, đánh giá 5 sao, đề cử để tác có động lực. Chân thành cảm ơn!