• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 06 : Suy Luận 2

Đối với lời lẽ châm chọc của Hạo Thiên , Tống Thiên Hùng cũng chỉ cười nhạt cho qua

Đương nhiên không phải hắn tốt tính mà hắn đang cần lý do để xuất thủ , thân là bang chủ một bang phái lớn hắn phải chú ý từng cử chỉ hành động để giữ hình ảnh tốt đẹp trong mắt các huynh đệ

Nếu đột nhiên ra tay đánh người khác mà không có lý do sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của hắn, chỉ cần đánh bại tên này là có thể lấy lại một chút uy phong cho bang phái đồng thời xả giận cho bản thân, dạo gần đây liên tục ăn thua thiệt khiến cho trong lòng hắn tràn ngập oán khí bây giờ có nơi phát tiết đương nhiên không thể bỏ qua

Trước đó Tống Thiên Hùng nói Hạo Thiên là hung thủ thật ra hắn chỉ tùy tiện tìm cái lý do mà thôi , bốn người chết thì thôi hắn không quá quan tâm cái hắn quan tâm là hung thủ . Định tiện đường thu hồi địa bàn rồi đi tìm hung thủ nhưng bị thiếu niên này ngáng đường làm hắn tức giận không nhẹ theo hắn thấy tên này chỉ là một tên thiếu niên trẻ tuổi nóng tính nhưng không được thông minh cho lắm dựa vào man lực hành động như mấy tên mãng phu đầu toàn cơ bắp chỉ vì mấy câu không hợp lập tức quay sang chỉ vào mặt hắn mà mắng

Loại người này thường đã sớm chết ở nơi hẻo lánh nào đó nhưng tên này vẫn còn sống tới giờ dĩ nhiên có chút thực lực

Có điều từ vẻ bề ngoài đến xem dường như đối phương ở bên ngoài lăn lộn không được tốt cho lắm có lẽ thực lực cũng không quá cao

Cho nên Tống Thiên Hùng cũng không đặt ra kế hoạch gì cao siêu, nếu đúng như hắn dự đoán đối phương bị vu oan sẽ nổi nóng chửi bới lung tung

Chửi càng nặng càng tốt chỉ cần làm các huynh đệ khác tức giận là hắn có thể xuất thủ , nếu có thể ép đối phương ra tay trước thì tốt hơn

Đến lúc đó hắn sẽ dùng thực lực đánh bại đối phương trong thời gian ngắn nhất nâng cao uy vọng của hắn trong bang phái và chấn nhiếp mấy tên có ý đồ không an phận. Tống Thiên Hùng đột nhiên cảm thấy chuyện này rất thú vị định chơi đùa với người này một chút không muốn kết thúc quá sớm , nghĩ như vậy Tống Thiên Hùng cười nhếch mép nhưng rất nhanh thu liễm ra vẻ nghiêm trang nói

"Ta cho ngươi một cơ hội để chứng minh mình vô tội , tránh cho ngươi oán trách ta làm việc bá đạo ảnh hưởng tới danh tiếng của Thiên Hùng bang chúng ta "

Ở bên này Hạo Thiên cũng đang phân tích hành vi và thái độ của Tống Thiên Hùng , tên này làm việc ngang ngược nhưng ở trước mặt các thành viên khác của bang lại thích nói đạo lý xem ra rất coi trọng sĩ diện

Vừa rồi nói hắn là hung thủ chỉ là tìm lý do để động thủ , Hạo Thiên thấy được Tống Thiên Hùng vẫn luôn trong trạng thái vận sức chờ phát động bây giờ vẫn chưa ra tay vì hắn chưa thuyết phục được các huynh đệ trong bang

Xem ra tên này không cắn rớt một miếng thịt của Hạo Thiên là sẽ không buông tha hắn nhưng Hạo Thiên cũng nhìn thấy cơ hội phá vỡ cục diện rối rắm này chỉ cần một lý do đủ nghiêm trọng để ép mấy người này quay về là được

Trước đây Hạo Thiên cũng từng làm việc này cho nên rất quen thuộc cho nên hắn tự tin trong đấu trí có thể thắng Tống Thiên Hùng , sau khi chỉnh lý suy nghĩ Hạo Thiên nói

"Đầu tiên về chuyện tìm đường Tống bang chủ ngươi nói không sai đi theo đường lớn sẽ nhanh hơn nhưng Tống bang chủ quên tính tới việc hung thủ có thể sẽ mai phục quanh đây
Nếu làm như lời Tống bang chủ nói cứ đi nghênh ngang trên đường lớn thì khác gì tự tìm đường chết đúng không? "

Tống Thiên Hùng hừ lạnh nói

"Ngụy biện, nếu ta là hung thủ giết người xong muốn hủy diệt nhân chứng chỉ việc giết tất cả các ngươi là được, cần gì phí sức đi phục kích ở bên ngoài "

Hạo Thiên đưa tay sờ cằm ra vẻ suy tư nói

"Như Tống bang chủ nói , nếu đối phương có suy nghĩ đó đã sớm làm như vậy nhưng vấn đề là đối phương đã bỏ qua cho chúng ta
Ta cũng không rõ lý do trong đó cứ cho là hung thủ không muốn lạm sát người vô tội nên tha cho chúng ta
Nhưng đối phương vừa rời đi ta đã vội vàng đi báo tin cho các vị , đây có thể xem là lấy oán báo ân nếu cứ đi nghênh ngang giữa đường lớn chẳng may bị đối phương bắt gặp không cần nói chắc các vị cũng tưởng tượng ra được hậu quả "

Mấy tên bang chúng ở gần đó nghe xong xì xào bàn tán

"Cũng có lý , nếu là ta ta sẽ tiếp tục trốn trong nhà xem như chưa có gì xảy ra "
— QUẢNG CÁO —


"Không biết tên này là ngu ngốc hay dũng cảm biết nguy hiểm còn cố tình lao ra "

Tống Thiên Hùng đứng phía trước phất tay nói

"Im lặng! "

Lập tức mấy tên bang chúng đều ngậm miệng không nói thêm gì , sau đó Tống Thiên Hùng mới nói tiếp

"Nói rất tốt, nói không sai vậy ngươi nói hung thủ mai phục quanh đây ngươi định giải thích thế nào? "

Hạo Thiên chỉ vào tờ giấy trên người thi thể nói

"Các vị ở đây hẳn cũng thấy được lời nhắn hung thủ để lại Nợ Máu Trả Bằng Máu , câu chuyện phía sau ta không quan tâm
Về chuyện này nói đơn giản thì đây chỉ là một vụ báo thù trên giang hồ chuyện này cũng không có gì mới lạ, vấn đề là ta không biết hung thủ cần đổ bao nhiêu máu mới chịu bỏ qua chuyện này
Nếu đây chỉ là ân oán cá nhân giết vài người là xong chuyện thì thôi nhưng nếu hung thủ muốn trả thù hàng loạt thì..."

Hạo Thiên dừng một chút quan sát phản ứng mấy người của Thiên Hùng bang, nghe Hạo Thiên nói ai nấy đều cau mày sắc mặt rất khó coi , sau đó Hạo Thiên nói tiếp

"Chuyện này tới đây thôi , ta không hi vọng bản thân bản thân bị cuốn vào bên trong chuyện này, giúp các vị báo tin là việc duy nhất ta có thể làm được dù cuối cùng là các vị tự tìm được tới nơi này ..."

Khi Hạo Thiên nói được một nửa Tống Thiên Hùng đột nhiên cắt ngang

"Được rồi! Ngươi nói vòng vo một hồi mục đích vẫn là muốn chúng ta tha mạng, ngươi nghĩ chỉ bằng vài câu nói là có thể lừa gạt được chúng ta sao ?"

Hạo Thiên nhìn Tống Thiên Hùng một cách bình thản nói

"Ta không lừa gạt ai cả, ta chỉ trả lời những câu hỏi mà Tống bang chủ đưa ra hơn nữa đều có lý có chứng cứ rõ ràng
Ta cũng muốn hỏi một câu, Tống bang chủ và các vị bang chúng tập hợp ở đây cùng với ta dây dưa liệu có giải quyết được vấn đề gì không? "

Mọi chuyện dường như hơi khác so với Tống Thiên Hùng dự đoán, miệng lưỡi tên này lợi hại hơn hắn nghĩ lợi thế đang nghiêng về phía đối phương không thể tiếp tục chơi nữa

Tống Thiên Hùng muốn cường thế ép Hạo Thiên một phen hắn hơi ngẩng cao đầu ánh mắt liếc xuống nhìn Hạo Thiên một cách lạnh nhạt thần thái cao ngạo giống như không đem Hạo Thiên để vào mắt , hắn nói

"Không cần ngụy biện nữa, ta nói ngươi là hung thủ thì ngươi chính là hung thủ. Vừa rồi ta chỉ thử tra hỏi cho ngươi cơ hội nhận tội nhưng ngươi không thừa nhận , ta cũng không cần đối với ngươi giải thích
Nhưng ta phải công nhận mồm mép của ngươi rất lợi hại dù thực lực chẳng ra sao cả, tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn chịu trói đi"

Bề ngoài Tống Thiên Hùng tỏa ra khí thế bức người , trong lời nói có một loại uy thế không cho phép người khác nghi ngờ

Bình thường khi hắn dùng trạng thái này nói chuyện với người khác họ đều cúi đầu xuống không giám đối mặt với hắn nhưng thiếu niên này đối diện với hắn một chút phản ứng cũng không có chỉ khoanh tay trước ngực nhìn hắn

Điều này khiến cho Tống Thiên Hùng rất khó chịu nhưng hắn cũng không làm được gì
— QUẢNG CÁO —

Ban đầu Tống Thiên Hùng chỉ muốn tìm lý do phù hợp để xuất thủ nhưng đều bị đối phương đưa ra bằng chứng bác bỏ, hắn chỉ tùy tiện biên cái lý do cũng không chuẩn bị gì nhiều nên sau vài câu hỏi hắn đã rơi vào thế bí chỉ có thể cường thế dùng sức mạnh ép đối phương làm theo ý hắn nhưng hắn tiếp tục thất bại

Còn Hạo Thiên bên này mặt ngoài thì bình tĩnh nhưng vừa rồi bị lời nói của Tống Thiên Hùng hù dọa một phen còn tưởng là đối phương sớm biết hắn là hung thủ

Nhưng nghĩ lại khả năng này không cao vì từ đầu tới giờ mấy người này còn chưa hề nghiêm túc kiểm tra thi thể mà chỉ làm qua loa kiểm tra bên ngoài thi thể , hơn nữa hành động có hơi vụng về không có bộ dáng của người chuyên nghiệp

Quan trọng hơn là tên bang chủ này còn chưa từng đi điều tra bất cứ thứ gì mà chỉ tập trung vào Hạo Thiên thì lấy ở đâu ra chứng cứ, rõ ràng là đang mạnh miệng muốn cường thế chèn ép Hạo Thiên

Đối diện với tình cảnh này Hạo Thiên cũng không lo lắng, đối phương hành động như vậy nói rõ hắn đã rơi vào thế bí nhưng trở ngại thể diện nên không thể trực tiếp ra tay mà không có lý do

Nếu hắn đã bận tâm đến thể diện vậy chỉ cần một lý do hợp lý bắt buộc hắn phải rời khỏi đây , để làm được điều này đầu tiên lý do đưa ra cần phải thuyết phục được mấy người còn lại của Thiên Hùng bang

Cái này khá dễ chỉ cần dựa theo những gì đã nói trước đó tạo ra một kẻ có thực lực mạnh mẽ đang nung nấu ý định trả thù , nhưng cần ăn nói cẩn thận một chút để tránh bọn hắn nghi ngờ

Hạo Thiên dừng vài giây để sắp xếp lại mạch suy nghĩ sau đó nói

"Tống bang chủ, ta nói chuyện với ngươi dùng lý lẽ nhưng ngươi lại muốn cường thế chèn ép ta . Ta cũng không ngờ khí độ của ngươi lại nhỏ như vậy không giống như người đứng đầu của một bang phái "

Tống Thiên Hùng nhìn một Hạo Thiên một lượt từ trên xuống dưới rồi cười lạnh nói

"Ta làm việc như thế nào không cần ngươi quan tâm , ngươi thử nhìn lại mình xem lưu lạc đến trình độ này lấy tư cách gì mà đánh giá ta "

Hạo Thiên cũng mỉm cười đáp lại

"Vậy mà Tống bang chủ lại chủ động hạ thấp thân phận cùng ta và gia gia dây dưa từ nãy tới giờ , có lẽ chúng ta nên cảm thấy vinh dự mới đúng nhỉ ? "

Tống Thiên Hùng nghe xong sắc mặt lập tức thay đổi ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng và sắc bén nhìn chằm chằm Hạo Thiên như muốn đâm xuyên cơ thể hắn

Bầu không khí đang trở nên căng thẳng Tống Thiên Hùng giống như nghĩ ra gì đó hắn bật cười nói

"Giờ ta đã hiểu tại sao ngươi lại lưu lạc đến nơi này ha...ha... Trước đó ngươi hẳn là trêu chọc không ít người , bị truy sát nên mới trốn tới đây đi ..."

Nói được một nửa Tống Thiên Hùng dừng lại nhìn Hạo Thiên bằng ánh mắt châm chọc cười nhếch mép nói

"Cho dù bị ép trốn tới đây nhưng có vẻ như ngươi vẫn chưa nhận ra được bài học gì, hay là ngươi nghĩ chỉ với một chút bản lĩnh đó là có thể tung hoành ở nơi này? "

Bên này Hạo Thiên bị lời nói của đối phương làm cho mơ hồ nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, có vẻ như bộ y phục rách nát mà Hạo Thiên đang mang làm đối phương hiểu lầm

Bất quá chuyện không quan trọng cứ mặc kệ đối phương hiểu lầm , hắn cũng không định giải thích cái gì mà suy nghĩ tiếp theo nên nói gì để thuyết phục bọn hắn quay về

Cũng không suy nghĩ quá lâu Hạo Thiên trả lời

"Cái đó thì không giám ta không có ý nghĩ như vậy nhưng giang hồ có một câu Suy Bụng Ta Ra Bụng Người, không biết Tống bang chủ có hiểu nghĩa câu đó không? "
— QUẢNG CÁO —

Vừa rồi Tống Thiên Hùng còn vì phát hiện của mình mà có hơi đắc chí xem như lấy lại chút mặt mũi

Nhưng lời Hạo Thiên nói khiến cho chút đắc ý vừa rồi cũng tan biến , không đợi Tống Thiên Hùng trả lời Hạo Thiên nói tiếp

"Có một việc ta nghĩ mãi cũng không rõ , nửa đêm nửa hôm người của ngươi bị giết, ngươi vội vã chạy xe tới đây theo lẽ thường thân là bang chủ ngươi nên chỉ huy mọi người điều tra manh mối sau đó đi truy bắt hung thủ
Nhưng cả bang chủ và phó bang chủ đều chỉ làm qua loa lấy lệ , mặc kệ mấy người còn lại muốn làm gì thì làm. Thay vì tập trung điều tra các vị lại tìm cách chèn ép gia gia của ta sau đó là ta
Ta thật không hiểu , làm như vậy có thể giúp được gì cho bốn người đã nằm xuống?
Theo ta thấy thứ các vị quan tâm là gian hàng nhỏ phía sau ta chứ không phải bốn người nằm ở đây --"

Tống Hữu Đức nghe không nổi nữa nếu để đối phương nói tiếp danh dự và uy tín của Thiên Hùng bang sẽ bị ảnh hưởng, hắn tiến lên một bước chỉ Hạo Thiên quát

"Câm miệng! Một kẻ ngoại lai như ngươi thì biết gì mà nói. Tất cả mọi người ở đây đều lớn tuổi hơn ngươi chuyện gì chưa từng gặp , chúng ta ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm
Ta cũng không hiểu một tên thất bại vừa mới từ nơi khác chạy tới đây theo lẽ thường thì nên cúi thấp cái đầu xuống mà sống, nhưng ngươi thì ở trước mặt chúng ta sủa bậy ngươi chán sống rồi sao ?
Nếu chán sống thì kiếm cái cây nào đó cách xa nơi này rồi đập đầu mà chết, chúng ta không rảnh đi dọn xác cho ngươi "

Hạo Thiên nghe Tống Hữu Đức chửi bậy cũng không tức giận mà cười nhạt nói

"Mọi người ở đây ai cũng là người người trưởng thành cái nên nhìn cũng đã nhìn, nên nói cũng đã nói, cần nghe cũng đã nghe còn suy nghĩ thì của riêng từng người ta có phải là người vô tội hay không các vị tự biết
Đương nhiên các vị biết cũng không giải quyết được gì vì quyền quyết định nằm ở trong tay kẻ khác ..."

Đang nói Hạo Thiên dừng lại nhìn quanh một vòng vẻ mặt nghiêm túc hạ giọng xuống nói tiếp

"Nếu như các vị còn quan tâm tới các huynh đệ khác trong bang thì nên liên hệ với bọn họ nói bọn họ nhanh trốn đi có thể hung thủ đang trên đường tới trụ sở của các vị để trả thù
Bây giờ cả bang chủ và phó bang chủ đều tập trung ở đây chính là lúc trụ sở của các vị phòng ngự yếu nhất ta e là --"

"Câm miệng! Ngươi nghĩ chỉ với vài câu nói là có thể lừa gạt được chúng ta hay sao ?"

Tống Thiên Hùng nổi giận chỉ vào Hạo Thiên quát nhưng Hạo Thiên không quan tâm mà cau mày vẻ mặt nghiêm trọng đưa tay sờ cằm nói

"Nếu Tống bang chủ không tin vậy để ta phân tích cho mọi người biết, đầu tiên phải nói rõ lúc đó ta đang ở trong gian hàng nên không thể tận mắt chứng kiến nhưng dựa vào âm thanh phát ra ta có thể nói đại khái như sau
Từ lần đầu tiên hung thủ xuất hiện và cùng bốn huynh đệ giao chiến chỉ mất chưa tới 1 phút , trung bình mỗi mười giây lại có một người nằm xuống, trong quá trình này có một người nhân lúc hung thủ ra tay đã bỏ chạy nhưng có vẻ như không thoát được vẫn bị hung thủ sát hại
Điều đáng sợ ở đây là cả quá trình bốn người đều không thể phản kháng , minh chứng cho điều này chính là trong tay bọn họ có súng nhưng một viên cũng chưa kịp bắn đã bị giết
Như vậy nghĩa là hung thủ có thực lực vô cùng mạnh...được rồi không nói nữa , ta sợ nói quá nhiều bị đối phương diệt trừ cũng không biết tìm ai mà khóc "

Mấy người của Thiên Hùng bang nghe xong thì nhìn nhau với vẻ mặt lo lắng xen vào đó một chút sợ hãi, cả Tống Hữu Đức nghe xong cũng rơi vào trầm mặc chỉ có Tống Thiên Hùng vẫn nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên hi vọng hắn lộ ra một chút chột dạ để Tống Thiên Hùng bác bỏ suy luận của đối phương

Nhưng Hạo Thiên cũng không tránh né mà bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Tống Thiên Hùng , mười mấy giây trôi qua cuối cùng Tống Thiên Hùng vẫn nhắm mắt lại hít thở sâu


Thời đại tu tiên sụp đổ, mạt pháp thế giới xảy ra, Tu Tiên Giả trốn khỏi thế giới này hoặc chết.
Ngàn năm sau, thời đại Ma Pháp xuất hiện, thay thế thời đại cũ. Nhưng mấy trăm năm sau đó, linh khí khôi phục, Tu Tiên Giả xuất hiện trở lại. Liệu hai bên có xảy ra va chạm?
Một gã thô lỗ bất đắc dĩ xuyên không đến thế giới loạn lạc. Không ma lực, không ma pháp, không linh lực, hắn chỉ có thể luyện thể để đánh nhau với thế giới đầy phép Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới
Thời gian ra chương không xác định