• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 142. Giải thích .
Chương 142.

Chu Bạch giải thích chuyện xảy ra,nhưng cũng biết tấu chút,thêm bớt tý chi tiết bỏ đi sự tồn tại của hệ thống.

Che đi hệ thống cũng không phải bởi hắn muốn giữ riêng át chủ bài hay gì,mà chỉ đơn giản hắn không lại muốn phải giải thích thêm chuyện của hệ Thống nữa,truyện Long Sương Sương có bầu đã đủ để hắn giải thích nhức đầu rồi.

Linh Mộng ngồi nghe từ đầu tới cuối lúc đầu mặt còn rất nghiêm túc,khi nghe đến hắn giải thích mình chưa làm gì,chỉ cười trêu chọc hắn.

"Ha ha ha ,ngươi đây là làm sao làm được,lại dính vào chuyện cổ quái như vậy . . ."

Tuy trong giọng nói vẫn văng vẳng mùi chua.

Cái này thì Chu Bạch không phát hiện.

Chu Thanh Sơn mặt nghiêm nghị ,có chút mệt mỏi ấn ấn thái dương,hai tay đan lại chống cằm,ánh mắt sắc lạnh nhìn Chu Bạch.

"Nói tóm lại,ngươi cùng con dâu đã có con thật rồi."

Chu Bạch.

". . . . "

"Phụ Thân cách xưng hô này có phải có chút nhanh không."

Chu Thanh Sơn nắm đầu Chu Bạch nhấc lên.

"Nhanh cái bíp ,con nhà người ta cũng có bầu rồi,trả lẽ giờ ngươi còn muốn bỏ."

Hắn trong lòng lúc này rất rối bời,hắn mới làm cha không bao lâu,thì lại sắp lên chức ông nội rồi ,bảo hắn sao không loạn,cái này cũng quá nhanh hắn còn chưa chuẩn bị tâm lý đâu.

"Không phải ta không có ý đó,nhưng ta đã giải thích rõ rồi mà,cái thai này là do Hải Lâu Thận Quả cùng Tinh Lực của ta hợp thành,chứ ta chưa làm gì mà."

Chu Thanh Sơn vẫn trầm giọng .

"Ta hỏi ngươi lần cuối,đây không phải ngươi bịa chuyện đúng không."

Chu Bạch thật mệt mỏi.

"Thật đấy ta người có chút bét như vậy,hơn nữa hai người mới đi có mấy ngày mà Long Sương Sương bụng đã to ra vậy không thấy kỳ quái sao."

Chu Thanh Sơn gật đầu.

"Nhưng nó vẫn là con ngươi với Long Sương Sương đúng không."

Chu Bạch á khẩu.

"Đúng thì đúng theo góc độ nào đó."
— QUẢNG CÁO —

"Vậy còn kêu gì,chuẩn bị đi,chúng ta sau khi trở về Hư Tiên giới,để con bé với ngươi đính hôn cái đã,rồi chờ thời gian cưới luôn đi chuyện hỏi cưới ta giải quyết cho,chứ không định cho cháu ta sinh ra mà các ngươi còn chưa kết hôn sao."

"Nhưng không phải còn quá sớm .. . "

"Không có nhưng nhị gì hết ."

Chu Thanh Sơn chắc nịch nói,không cho Chu Bạch phát biểu.

Chu Bạch.

". . . . "

Tiểu Như Yên thì kéo tay Long Sương Sương ngồi bên cạnh mình.

"xin lỗi nhé ,để ngươi phải bị tên nhóc con này làm khổ."

Long Sương Sương nghe vậy lắc đầu.

"Không có không có,ta không khổ,tuy ban đầu rất bối rối với lo lắng,nhưng giờ ta quen rồi."

Bây giờ nàng thậm chí còn coi việc này rất vui,có con sao không vui nhất là có với Lưu Phi,tuy nàng biết rõ Lưu Phi thật không làm gì mình,nàng liền vừa thở phào lại vừa có chút ừm . . hối tiếc,nhưng nói chung nàng vẫn có mang trong mình dòng máu của Lưu Phi vậy là đủ.

"Ngươi từ khi có bầu thì có cảm giác thế nào có chỗ nào không khỏe không,đã kiểm tra sức khỏe tình trạng của đứa bé chưa là trai hay gái,là một đứa hay sinh đôi,. . . .. v. .v . V"

"ngươi phải bồi bổ nhiều vào đây là Linh Chi vạn niên,đây là Hạo Thính Hao,còn có Sừng kỳ Lân giã bột rất có lợi với Long tộc người . . V. .v . V"

Tiểu Như Yên Bắt Đầu hỏi đủ thứ,lấy ra mấy linh dược quý hiếm.

Long Sương Sương bị nói cho không kịp trả lời,choáng váng chỉ đành gật gật đầu lia lịa.

Chu Thanh Sơn bên cạnh nhìn Long Sương Sương,mặt thì nghiêm nghị,nhưng trong đầu thì bắt đầu tơ tưởng tới tương lai,đứa cháu nhỏ bập bễnh bước đi trước mặt hắn,gọi mình một tiếng "ông ơi."

"Khụ . .cũng không tệ."

Không chỉ hắn mà cả Tiểu Như Yên cũng có ý nghĩ như vậy,quả là hai vợ chồng suy nghĩ rất tương đồng.

"Mà này Tiểu Bạch,cái Hải Lâu Thận Quả ấy,ngươi còn không."

Chu Thanh Sơn liếc nhìn Tiểu Như Yên một chút, đột nhiên hỏi.

Chu Bạch .

". . . ."

Hắn không cần đọc tâm thuật cũng có thể nhìn ra suy nghĩ của lão cha.

Đây là lại muốn cho hắn đứa em sao.
— QUẢNG CÁO —


"Phụ Thân,Hải Lâu Thận Quả không có khả năng làm chuyện ngươi đang nghĩ đâu,cái thai của Long Sương Sương là trường hợp đặc biệt thôi."

"Khụ . .. ta có nói dùng làm gì đâu,ngươi cứ suy diễn lung tung."

Nói thì vậy,lão Cha vẫn có vẻ không bỏ cuộc,muốn moi lấy của Hắn Hải Lâu Thận Quả.

"Ta thật hết rồi,muốn thì ngài hỏi thử Long Vương ấy,lão cho ta đấy."

Chu Thanh Sơn cũng không bám chủ đề này nữa,bởi Tiểu Như Yên có vẻ đã chú ý rồi,nhưng hắn vẫn nghi khắc vấn đề này.

Đến lúc phải lấy vài quả Hải Lâu Thận về thử mới được.

"Phụ Thân giờ bí cảnh đóng rồi,ngươi Bắn cung cho thủng một lỗ để chúng ta ra ngoài được không."

Chu Thanh Sơn nghe vậy cười nhẹ phất tay.

"Không cần ,làm vậy phá hỏng mất bí cảnh không hay,ta đi đường chính là được."

Bọn hắn ra khỏi tầm bảo điện.

Chu Bạch nhìn lên không trung,liền thấy có điều bất thường,trên trời của bí cảnh lúc này lại có thêm một mặt trời nữa.

Không biết có phải là đây là một phần biến đổi thường tình của bí cảnh không.

Chu Thanh Sơn lấy ra Phàm Đế Chung,tay phải bấm ấn quyết,Chuông đồng rung nhẹ,cửa bí cảnh mở ra.

Cả cái Tầm Bảo điện bay lên không trung để lại phía dưới mặt băng một cái khoảng trống khổng lồ,mặt băng đang dần khôi phục,lấp lại cái lỗ này,tầm bảo điện từ từ thu nhỏ lại,thành một mô hình bằng bàn tay của Chu Thanh Sơn,rồi bị hắn thu vào trong tay áo.

Bọn hắn bước ra ngoài.

Chu Bạch cùng mấy người khác đều kinh ngạc không thốt lên lời.

[Lão cha đi bí cảnh của người ta mà cuỗm luôn cả cái bí điện ,cái này Đông gia biết liệu có nổi điên không ?]

Gia đình nhà Chu Bạch bước ra bí cảnh đã là 15 ngày,trong đó,giờ ngoại giới đã bắt đầu biết động.

Đông gia sau khi lấy được rất nhiều tài nguyên,thêm có rất nhiều tộc nhân trong bí cảnh đột phá,thực lực đại trướng,đầu bắt đầu ra quân tụ họp với Long tộc.

Chu Bạch thấy vậy,hỏi thử Chu Thanh Sơn.

"Phụ Thân húng ta có nên đi đến Đăng Thiên Hải luôn không ."

"Không vội ,để con dâu với mẫu thân ngươi đi chơi xả hơi vài ngày đã,ở trong cái bí cảnh ngột ngạt cả nửa tháng,cũng nên nghỉ chút đã."

Vừa vặn Thiên Hải giới sắp hết năm,chuẩn bị tổ chức lễ hội giống với lễ tết ở Lam Tinh.
— QUẢNG CÁO —

Hắn cũng sắp bước vào 1 tuổi.

Quả là 1 năm đầy sóng gió mà.

. . . . .

Mà Tây hải.

Nơi này vẫn âm u như vậy.

Không khí hào lẫm với những màn sương đen,mờ độc hại.

Cây cối ở đây đều héo khô.

May mắn có vài cây sống được để thích ứng với hoàn cảnh tồi tệ này,thì chúng cũng nhìn dị dạng,đen ngòm,xấu xí.

Cây cối còn như vậy,nói gì đến con người đâu.

Phàm nhân căn bản ngầm như không thể sống quá 30 tuổi ở nơi này,dung mạo người dân thường ở đây cũng không đẹp đi đâu được,đều xấu xí,có dị tật khắp nơi.

Trên đường cái.

Hai người với mỗi người một chân một tay,trùm áo đen kín mít,rách nát,khuôn mắt bị mất một nửa đang vác theo một cái" xác "trắng,được quấn vải khắp thân,bị hai người vác đi trên đường.

Hai người này tuy dị dạng,nhưng không mấy người chú ý,bởi ở Tây Hải người như này không hiếm.

Nên mọi người không có chú ý tới.

trên vách tường ngần đó có dán lấy đầy những lệnh truy nã dán đè lên nhau,gió thôi qua,lộ ra hai lệnh truy nã từ Long tộc.

Với khuôn mặt của hai kẻ dị biệt.

Một cái người song sinh,mỗi người mất một tay một chân một mắt một tai.

Với một tên mặt trắng bóc,trơn bóng chỉ có một chiếc miệng rộng màu đỏ như máu.

Cả hai cáo đầu đều có giá tiền là 100 ngàn linh thạch.

(Cầu Hoa tươi.)




Truyện top tháng 4/2024, nội dung hài nhưng không não tàn, nhiều suy nghĩ, các bài học về nhiều lĩnh vực, thể loại huyền huyễn, mang hệ thống nhưng không đánh quái thăng cấp.
Đến với Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ .
Cầu các vị đạo hữu đi ngang qua,cho một đánh giá,không hoa tươi cũng được,hoặc một bình luận góp ý ,ta không kém chọn đâu.Cảm ơn đã đọc .