• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 151.Tiểu Như Yên chuẩn bị đường lui.
Chương 151.

Chu Bạch cùng Linh Mộng dạo quanh đường cái,đen lồng đỏ treo phủ khắp trấn, câu đối đỏ cũng dán ở khắp cửa nhà ven đường .

cầu nhỏ bắc qua con sông nhỏ của thành trấn .

Trên thuyền bè trên sông, trai mặc trường bào,nữ mặc váy lụa,cùng nhau gắm cảnh cười đùa,đọc thơ tán tỉnh lẫn nhau.

Tuy đây chỉ là 1 thành trấn nhỏ tại Bình quốc ,nhưng độ xa hoa đẹp đẽ lại không thua nơi nào,thành trấn nhộn nhịp,vui tươi vô cùng.

Đột nhiên Chu Bạch thấy 1 tên thiếu niên cao ráo.hướng về phía này nhìn lấy Linh Mộng đọc thơ.

"Mùa xuân rực rỡ hoa đào
Cho nghiêng cánh én đón chào xuân sang
Bên đào e ấp mai vàng
Ngàn hoa khoe sắc dịu dàng đón xuân

Nhìn em mặc áo trắng ngần.
Đi du xuân nhẹ gót chân bên hồ
Gió xuân đẩy sóng nhấp nhô
Muôn ngàn tia nắng điểm tô xuân này . . ."

Đọc xong thiếu niên nhìn Linh Mộng,như mong chờ điều gì đó.

Nhưng Linh Mộng cũng khó hiểu im lặng.

". . ."

Được 1 lúc thì nàng vỗ tay.

"Ừm ngươi thơ rất hay ,rất ừm dễ thuộc. . "

Mấy người vây xem nhìn nàng như người trên trời rơi xuống,tên kia cũng đờ ra.

Không khí đột nhiên rất lúng túng.

Linh Mộng không hiểu chuyện gì,liền khó hiểu bước nhanh rời khỏi.

Mặc kệ tên kia đứng đờ ở đó,thấy nàng rời đi mặt mộng bức,sau đó là sụp đổ .

Chu Bạch cũng cảm thấy kì lạ,đọc thơ thôi mà,trả lẽ còn phải làm thêm gì sao.

Đi đến cầu nhỏ bắc qua sông.

Có thiếu niên tuấn tú đứng trên mũi bè ,nhìn về phía 1 cô nương mạc váy hồng trên cầu nhỏ,mở ra quạt xếp cất tiếng gâm thơ.

"Anh mơ ước giai nhân đẹp nết
Hẹn cùng em tay kết chặt tay
Tình xuân dệt nhớ bao ngày
Về thưa thầy mẹ tết này nên duyên. . "

Người đường đứng lại vây xem,Chu Bạch cũng vậy,trong đám người,hắn vỗ vai người bên cạnh hỏi.

"Họ đang làm gì vậy."

Người kia nhìn hắn cũng nhiệt tình trả lời.
— QUẢNG CÁO —


"ngươi là người sứ khác phải không,đây là tập tục của Bình Quốc,đến mùa xuân,trai đọc thơ thay lời tỏ tình,nam nữ nếu vừa ý sẽ lấy đồ vật có hình uyên ương,đưa cho người kia,coi như vật đính ước,khi cả hai cùng lấy tín vật của đối phương thì chính thức bên nhau."

Chu Bạch nghe vậy,cảm thấy không quá hứng thú,muốn rời đi tiếp tục đi mua đồ,

"Linh Mộng. . "

Hắn đinh gọi Linh Mộng rời đi,nhưng thấy Linh Mộng đang chăm chú nhìn xem,liền thức thời im lặng,xem chút cũng không sao,hắn tự nhủ.

Cô nương kia ngượng ngùng ,lấy quạt tròn thêu hình đôi uyên ương che mặt,hai người 4 mắt nhìn nhau tóe lửa tình,hoa lá bay qua cành làm khung cảnh thêm lãng mạng

nàng suy tư một lát sau đó đáp lại.

"Anh hãy về bên em và mùa xuân
Để cùng em ngắm đào mai khoe sắc
Nghe tiếng chim cất lên muôn điệu nhạc
Đón xuân về trong vạn khúc hoan ca
Đường xá nhà cửa treo lên đèn lông đỏ phủ khắp nơi. . . "

Sau đó nàng lấy hết dũng khí,ném lên chiếc quạt về phía chàng trai.

Nhưng là quạt này không phải thứ sinh ra để ném mà nếu dùng cạnh quạt ném đi,cái quạt này sẽ như chiếc đĩa được phi,nhanh vô cùng.

"Vù. . Cốc. . "

"Hự. . ."

Tiếng sẽ gió phá tan bâu không khí.

Chàng trai xui xẻo bị quạt tròn đập ganh mặt kêu lên,thân thể nghiêng ngả .

"A . .cẩn thận "

Cô nương kia bối rối kêu lên.

"Ào ào . . "

Chàng trai ngã khỏi bè.

hắn vùng vẫy thật ra không biết bơi.

"ọc ọc . "

Chu Bạch định lao ra cứu người,dù sao ở đây chỉ có hắn cùng Linh Mộng là người tu tiên.

Linh Mộng đứng trong đám người,Hải lực hóa làm ánh sáng máu xanh nhạt bao lấy tay ngọc,nàng nhón tay khẻ ngẩy.

Chu Bạch thấy cảnh này,thì lui lại chỗ cũ.

"Mau cứu người mau mau . . "

Sau đó tên kia được lôi lên bờ,toàn thân ước sũng,mà từ đám người ,cô nương vừa nãy chạy ra, vội vã lấy khăn tay lau cho hắn,rối rít xin lỗi.

"Xin lỗi,ta không cố ý,xin lỗi ngươi ngươi không sao chứ. ."
— QUẢNG CÁO —

Nàng đứa trẻ làm sai chuẩn bị nhân trách máng nhìn Chàng trai,nàng lúc này vô cùng hối hận,có bao nhiêu vật để làm tín vật nàng lại dùng quạt,hơn nữa còn ném nữa chứ,liệu hắn còn chấp nhận tình cảm nàng không,nghĩ vậy,mắt nàng đều ướt át.

Mà chàng trai lại cười nhẹ sau đó trống người dây,nhấc lên tay trái đang nắm chặt chiếc quạt,nhìn cô nương kia nói.

"Đừng khóc ,ta không sao cả,nàng nhìn xem ta cầm thứ gì đây. "

Cô nương kia ngạc nhiên nói.

"Chàng trong tình cảnh đó mà vẫn cố lấy thứ đó sao . . ."

"Đương nhiên phải lấy ,nếu rơi xuống sông sẽ bị trôi mất,khó mà tìm lại.đây là tín vật định tình của nàng làm sao có thể để nó mất được. ."

Sau đó chàng trai nghiêm túc nhìn cô nương váy hồng lấy ra 1 chiếc khăn tay hình uyên ương

Nhìn lấy cô nương kia.

Nàng cũng hiểu ý,lau đi khóe mắt rưng rưng,cúi đầu nhận lấy chiếc khăn.

"Tốt quá. . ."

"Chúc mừng chúc mừng. . "

"Chúc hai vị,sớm ngày kết làm vợ chồng. ."

Người xung quanh hô lên,chúc mừng cho cắp đôi trẻ.

Chu Bạch khoang tay,nhìn cảnh này hắn cũng thấy mừng,nhưng hắn cũng cảm giác cơm chó có chút no bụng,không muốn tiếp tục nhìn,quay sang nhìn Linh Mộng nói.

"hai người đó có thể thành cắp 1 phần là có công sức của ngươi đấy,vui không. . "

Linh Mộng lúc nãy đã điều khiển dòng nước sông,để nó tạm dừng chảy lại,nếu không chàng trai kia đã bị cuốn trôi theo chiếc quạt,chứ nào có dễ dàng như bây giờ .

Linh Mộng trong đám người khóe miệng cũng không tự chủ được nhếc nhẹ,không trả lời thẳng.

"Đi thôi tiếp tục làm việc bá mẫu giao nào. . "

Sau đó liền bước đi.

"này . .chờ ta với."

Thấy nàng không trả lời,Chu Bạch cũng không hỏi thêm,

. . . .

Mà ở căn trang viên được thuê tạm của nhà Chu Bạch.

Chu Thanh Sơn tay cầm gà cắt tiết,lại nhìn Liễu Như Yên dò hỏi.

"Mẹ của tiểu Bạch,cứ để Tiểu Bạch đi 1 mình với cô bé kia có ổn không."

Liễu Như Yên ngọt lấy hoa quả,mặt không viến hóa nói.

"Không có gì nguy hiểm cả,tuy cô bé kia trong cơ thể thêm 1 linh hồn,nhưng bản chất không xấu,hơn nữa ta cũng đã đánh lên ấn chú khiến Linh hồn kia tạm ngủ thêm vài ngày,nếu Linh hồn kia có ác ý sẽ bị ta phát hiện ngay."

Chu Thanh Sơn nghe vậy khẽ ngật đầu.
— QUẢNG CÁO —


"Vậy không sao,quả nhiên là phu nhân,làm việc vô cùng cần trọng."

Chu Thanh Sơn nhân cơ hội thôi phồng cho vợ vui,dù sao hắn vẫn đang trong tháng ngày cố ngánh để ngủ lại trong phòng.

Tiểu Như Yên liếc hắn 1 cái,cùng chỉ thở dài .

"Ta cũng chỉ có thể làm đến vậy thôi,Linh hồn kia có căn nguyên cùng Tiểu Linh quá sâu,đến cả ta không thể cưỡng ép giải trừ,có lẽ con bé không còn nhiều thời gian đâu,nên ta mới cố tình cho hai đứa ở riêng. ."

"Nên cứ để nó cùng Tiểu Bạch ở chung đi,coi như không để lại nuối tiếc."

"Ừm còn vấn đề lớn hơn chúng ta cần giải quyết,cái Thiên Hải giới này có chút phiên phúc.

Chu Thanh Sơn không tiếp tục nói vấn đề này mà mặt nghiêm túc hơn,trầm giọng nói.

"Cái kết giới bên ngoài nhìn như càng ngày cành mỏng,dễ phá khiến áp chế càng giới cũng nới lỏng,nhưng khi ta thử muốn rời đi hay truyền tin tức ra bên ngoài,thì lại không thể ,mà chỉ có tên kia là người cai quản thế giới này làm được điều này,con rùa già kia hình đang tính toán gì đó thì phải."

Tiểu Như Yên nghe vậy,thì lại không ngạc nhiên,như đã tính trước nói.

"Yên tâm,thiếp lúc mới tới đây liền cảm giác không đúng,vì thế đã dùng khí luyện Hóa thân của Liêu Gia thiếp,dung hợp 1 phần bí thuật,nên thiếp có thể liên lạc bản thể bên ngoài,bây giờ đã gửi tin cho lão tổ để đề phòng rồi,nên yên tâm."

"Vậy là nàng tính hết đường lui rồi từ lúc mới đến rồi."

"đúng vậy,lúc ngươi vào Thiên hải giới gặp 1 tồn tại kiếp tiên lại không có tính toàn gì sao ?"

Chu Thanh Sơn.

". . . "

"Đương,đương nhiên là . .Không. . "

Hắn muốn nói có,để giữ chút tôn nghiêm,nhưng là,hắn không dám nói dối trước mặt Liễu Như Yên nữa,kể từ 2 vụ ăn đòn gần đây.

Thật ra hắn làm cái chuyến du lịch gia đình này,là cớ để đi xung quanh ,thám thính tình hình trận pháp trên đầu nhằm tìm cách thoát ra ngoài nếu có nguy hiểm,không ngờ vợ hắn đã làm trước mấy bước rồi.

"quả đúng là phu nhân của ta,trí dũng song toàn ,dung nhan tuyệt thế,ta cúi mình chịu phục không bằng . "

Hắn liền quyết định,khen nàng ,giữ tôn nghiêm không quan trọng bàng được ngủ trong phòng.

"Được rồi,bớt đi,làm việc ta đi chăm sóc tiểu Sương."

"Rõ. . ."

. . . . . . . .




Bị lũ côn đồ vô học xem là bao cát mà trắng trợn “bắt nạt”.

— Main của nhà người ta: ôm chí biến cường đại, lao đầu vào rèn luyện để trả thù.

— Main lúc 5 tuổi của chúng tôi: gây ra sự cố ngộ độc hơi Chloramine, tiễn bọn chúng đến cảnh cổng đầu thai.
Máu Của Bầu Trời
Cầu các vị đạo hữu đi ngang qua,cho một đánh giá,không hoa tươi cũng được,hoặc một bình luận góp ý ,ta không kém chọn đâu.Cảm ơn đã đọc .