• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 19: Vân Cung Thánh Điện
Khuôn mặt Liễu Mạc Huân căng thẳng sợ hãi, chưởng lực này như thái sơn áp đỉnh vô cùng cường đại, bản thân dùng đến võ hồn chân thân cộng thêm sát lực khảm vào đã là khả năng mạnh nhất của ả, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng chống chọi lại áp lực của không gian phong tỏa cùng chưởng lực lúc nãy, đâu có thể ngờ nữ tử kia còn che giấu thực lực. Một chưởng này ít nhất cũng phải mạnh hơn lúc nãy gấp năm lần. Sự sợ hãi xâm lấn khiến đầu óc Liễu Mạc Huân rơi vào hoảng loạn, chẳng lẽ ta cứ thế mà chết đi, biết thế này đã không tự cao tự đại mà đi gây chuyện với người này, có ai cứu ta...

Liễu Mạc Huân dường như tưởng mình đã chết thì bỗng thấy rất nhiều những kình lực khác từ bên dưới phóng lên chống đỡ bàn tay kia giáng xuống. Bà ta kinh ngạc nhìn lại hướng phóng ra nguồn kình lực thì nhìn thấy năm người đàn ông râu tóc đã bạc, trong đó bốn người mặc chiếc áo bào màu xanh, một người ở giữa mặc một trường bào màu trắng đã phóng thích ra võ hồn chân thân có đao, có kiếm, có búa, có rìu và phất trần đang lăng không bay lên cùng chống đỡ. Liễu Mạc Huân nhận ra đó là tông chủ của Hồn Khí Tông và bốn vị trưởng lão vừa mới đến, con mắt tỏ ra vui mừng khôn xiết, thêm phần bình tĩnh, vẫn tiếp tục cố gắng vận lực chống đỡ.

Người đàn ông râu tóc bạc phơ, vẻ mặt có chút nóng lên, đôi mắt nghiêm nghị, cơ thể vừa dùng võ hồn chống đỡ chưởng lực trên không kia vừa mở miệng nói lớn.

- Vị cô nương này. Xin hạ thủ lưu tình, làm người không nên quá đáng như vậy.

Thấy đang đơn đả độc đấu lại có người chen vào, nữ tử khẽ có chút hơi bất ngờ nhưng đối với nàng mà nói thì những người này cũng không thể gây bất lợi cho nàng. Có một sự tức giận khiến đôi mắt của nàng chợt lóe lên một tia sát ý. Một người lạnh lùng như nàng sẽ không hay tức giận, không ngờ những kẻ này đã là những cường giả một phương còn cố ý chen vào cuộc đấu đơn, còn nói cái gì mà làm người không nên quá đáng. Các ngươi xâm phạm lãnh địa, mời đi thì lề mề, lại còn buông lời thách thức, há có thể lưu tình. Đôi môi nàng rung lên, một giọng nói như tiếng sét phóng ra.

- Quá đáng... Mạo phạm Hồn Hoa Cung còn muốn lưu tình. Ai cho các ngươi lá gan đó.

Lời nói vừa dứt, thân ảnh Băng Ngưng Hoàng Hậu nhập thể với nàng, toàn thân nàng rực lên một luồng ánh sáng màu xanh như ngọn lửa đang bùng phát dữ dội, đôi mắt nàng hóa trắng sáng lóa như thần linh trừng phạt thế nhân, từ cơ thể của nàng nhoáng một cái như biến thành người khổng lồ, không khí trở lên vô cùng lạnh buốt, mọi vật đều bị kìm hãm không thể lay động. Bàn tay nàng bùng phát sức mạnh giáng xuống, lúc này chưởng lực kia đã thực chất đến đỉnh điểm, nháy mắt đánh xuống.

Hai hướng lực lượng giao nhau như chỉ gầm gừ trong một giây liền nổ vang ầm trời, nóng lạnh giao nhau khiến không gian như sương mù che khuất những con mắt bên dưới đang nhìn lên. ngay sau đó một vài vị trí dưới đất bỗng nổ tung khiến vài người bị ảnh hưởng té nhào ra hộc máu trọng thương dù đã đứng cách đó rất xa.

Trải quan khoảng hơn hai mươi lần hít thở. Lúc này, tất cả mọi người bên dưới vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi nhìn thấy một màn chiến đấu khủng khiếp như vậy. Sương mù tan ra ai nấy đều nhìn thấy phía dưới đất nhấp nhỏm sáu người đang loay hoay gắng gượng bò dậy, toàn thân máu me, quần áo và đầu tóc đều xộc xệch như ăn mày, đang liên tục ho ra máu. Những cường giả của các thế lực như Chiến Long Bang, Hồn Thú Tông, Mê Quỷ Môn và các gia tộc khác lúc nãy còn hào khí ngất trời quyết ở lại làm rõ thực hư thì bây giờ ai nấy mặt mày đều tái mét, cổ khẽ nuốt một ngụm nước bọt im lặng nhìn nhau.

Một số người tuy rằng sợ hãi những vẫn âm thầm khẽ nhỏ giọng hỏi nhau về Hồn Hoa Cung là thế lực nào mà tại sao trước giờ chưa từng nghe nói đến, tại sao một thế lực có những cao thủ mạnh như vậy mà lại cách biệt với thế giới bên ngoài. Sự tò mò lan tỏa khắp những nhóm người đang hiện diện. Ai nấy đều nghĩ cần phải rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt, ở lại càng lâu sẽ chết vì sợ hãi trước chứ không phải vì chiến đấu.
— QUẢNG CÁO —


Hồng Nhan đứng ở phía dưới bên cạnh Hạo Thiên, đôi mắt nàng lại không tỏ ra một điểm vui mừng nào dù hai hộ pháp xuất hiện và chấn nhiếp toàn cảnh. Băng Ngưng Hoàng Hậu đã xuất hiện đồng nghĩa với việc Hồn Hoa Cung... Bây giờ còn Hồn Hoa Cung gì nữa, cái tên này là vì thoái ẩn để trốn chạy nên Cung chủ chỉ mới đặt ra vào ba mươi năm trước, dù nàng được đưa vào chỉ mới khoảng mười năm nhưng tất cả mọi thông tin nàng đều đã được chia sẻ, những người ở Đế Quốc Thiên Nhai này cách rất xa chủ địa năm xưa của thế lực nàng nên chưa nghĩ ra mà thôi. Trong lòng rối bời, nàng nghiêng đôi mắt buồn bã pha chút lo lắng nhìn về Hạo Thiên, thấy hắn nãy giờ chỉ đứng trầm tư, người ta đánh nhau vang vọng khắp phía vậy mà tên này vẫn cứ trơ trơ cái mặt không một biểu cảm mảy may nào, thật là khó hiểu.

Hạo Thiên bất động không cảm xúc là vì hắn đang miệt mài nghiên cứu trong ý thức của mình. Tám người vừa chiến đấu lại hình thành nên tám trang sách trên võ hồn của hắn. Hắn cảm thấy kì lạ một điều rằng, không phải là khi chạm vào võ hồn của Điệp Y thì mới xuất hiện cảm ngộ hay sao, sao lần này người ta chỉ phóng thích ra chút hồn lực thì đã có sự liên hệ, phải chăng là sau khi võ hồn của hắn tiến hóa thành Quang Minh Thánh Sứ nên đã có thể cách không thu thập tin tức. Thở dài một hơi, hắn lắc đầu thôi kệ, sự đặc biệt của võ hồn này để sau này lại nghiên cứu sâu hơn.

Nhìn vào trang sách, đặc biệt là hai nữ tử hộ pháp của Hồn Hoa Cung, khi vừa xuất hiện đã phóng thích hồn lực khiến cuốn sách xuất hiện hai trang. Hắn kinh ngạc khi nhìn vào thì đó đều là hai võ hồn Huyền Thoại. Một cái là Băng Ngưng Hoàng Hậu, chí âm chí hàn, có khả năng đóng băng không gian, chủ tu sức mạnh phép thuật. Cái thứ hai còn đặc biệt hơn, võ hồn này nhìn không ra là vũ khí hay vật dụng gì, lại có tên là Tà Hỏa Thánh Lệnh, nhìn thì giống một cái khiên, lại giống một cái lệnh bài, chủ tu sức mạnh khống chế. Điều khiến hắn trầm tư mãi không thoát ra khỏi ý thức đó là dựa vào những tri thức mà hắn nhận được, hắn lại có một cảm ngộ rằng hai võ hồn này tuy một băng một hỏa nhưng lại có thể dung hợp thành một, tạo ra một nguồn sức mạnh vô cùng đáng sợ. Hắn cứ miệt mài trong ý thức của mình, bắt đầu thử vận dụng những khẩu quyết và hai điểm sáng xanh đỏ từ quan tài bay ra.

Bên ngoài, sau khi chấn nhiếp đám người xâm phạm. Nữ tử vừa rồi đã thu hồi lại võ hồn, chân vẫn đạp mây, đôi mắt lạnh lùng nhìn xuống, lời nói đã không còn ý nhượng bộ.

- Các vị, Hồn Hoa Cung không chào đón các vị. Mời lập tức rời đi.

Những người bên dưới biết rằng không thể chống chọi lại với hai nữ nhân này, ai nấy đều lắc đầu ngán ngẩm có ý quay về. Bỗng từ trong đám đông, phía nhóm người của Mê Quỷ Môn, một gã đàn ông trung niên khoảng ngoài ngũ tuần, hàng chân mày dài hơn người bình thường, ria mép cắt tỉa hai bên, ung dung bước ra ôm quyền lên tiếng, vẻ mặt không hề có một chút sợ hãi nhìn lên.

- Hai vị cô nương. Tại hạ cảm thấy võ hồn các người rất quen mắt, như đã từng nhìn thấy từ rất lâu trước đó. Không biết có thể mạo muội hỏi tên cô nương là gì không?

Nghe thấy có người hỏi như vậy từ bên dưới, đôi mắt hai nữ tử trên không bỗng có chút sững sờ ngưng lại nhìn xuống. Hai nàng đều nhìn về phía người đàn ông phía dưới, thấy là một người đàn ông lạ lẫm, không phóng thích ra hồn lực nên không cảm nhận được cảnh giới. Như trong đầu có chút nghi hoặc, nữ tử có đôi mắt rực lửa lên tiếng.

- Ngươi không nghe rằng Hồn Hoa Cung không chào đón các ngươi sao? Mau rời đi, đừng nhiều lời.
— QUẢNG CÁO —


Gã đàn ông vẫn ung dung, khẽ vuốt hàm ria vểnh mặt nhìn lên cười nói tiếp.

- Ha ha. Băng ngưng như đại sơn, trăm dặm nổi tuyết lớn. Tà hỏa như nhật nguyệt, khống chế định càn khôn (ý nói băng ngưng như ngọn núi lớn trải xa trăm dặm, lửa như mặt trời, dùng ánh sáng khống chế muôn nơi).

Vừa nói xong câu này, gã đàn ông liền đảo mặt nhìn quanh những người ở đó, đôi mắt như muốn tất cả mọi người tập trung vào câu nói của hắn, tiếp tục lên tiếng.

- Các vị đạo hữu, chẳng lẽ các vị chưa từng nghe nói đến Băng Ngưng Hoàng Hậu và Tà Hỏa Thánh Lệnh?

Vô số người bắt đầu có những suy nghĩ, hình như đúng là có nghe nói đến, đặc biệt là câu nói miêu tả về hai võ hồn mà gã ria mép kia vừa đọc lên có chút làm liên tưởng đến điều gì đó. Mọi người còn đang thấy tò mò thì bỗng thấy Phạm Hưng trưởng lão của Hồn Thú Tông và Ngưu bang chủ Chiến Long Bang đều hô lên một tiếng cùng lúc với vẻ mặt kinh ngạc.

- Chẳng lẽ...

Còn chưa nói hết câu thì một giọng nói của một lão nữ nhân có chút chua xót, yếu ớt vội khẳng định.

- Quả nhiên là Băng Hậu Triệu Dĩnh và Tà Hỏa Vũ Na. Ha ha. Thật không ngờ ta lại được lãnh giáo sức mạnh của một trong ngũ đại hộ pháp Vân Cung Thánh Điện thuộc Đông Vực.

Là Liễu Mạc Huân, người vừa bị một chưởng làm trọng thương, lúc này mới cảm thấy chua xót cười khổ, gượng gạo bò dậy lên tiếng.
— QUẢNG CÁO —


Vô số người ở đó trợn mắt kinh ngạc không thể tin vào mắt mình, có thể họ chưa nghe về Băng Hậu hay Tà Hỏa, nhưng nói đến Vân Cung Thánh Điện thì ai ai cũng sững sờ rét lạnh. Đặc biệt là những nhân vật lớn của Hồn Thú Tông, Chiến Long Bang, Độc Hồn Điện hay các gia tộc đều trố mắt kinh ngạc. Một số người bắt đầu có lời nghị luận.

- Đây không phải là Thánh điện Vân Cung, thế lực bất khả xâm phạm ở Đấu Hồn Đại Lục đã chấn động đại lục từ hơn hai vạn năm trước sao, tại sao lại xuất hiện ở đây.

- Đúng vậy, ta đã nghe rất nhiều về Vân Cung Thánh Điện, cường giả Đấu Hồn Chi Thượng chiếm hơn bảy phần mười cả đại lục.

- Cái này ta cũng biết, vì Vân Cung Thánh Điện chỉ cho người được gọi là đỉnh cấp thiên tài mới có thể gia nhập, võ hồn phải là võ hồn Huyền Thoại, hoặc là võ hồn Di Sản đặc biệt trở lên, mà họ chỉ nhận nữ tử thì phải. Ta còn nghe nói những thiên tài này đều có thể trước bốn mươi tuổi đạt đến Thần Du Hồn.

- Ta thì đọc một số sử ký, trong đó nói rằng Vân Cung Thánh Điện có thể liên thông ngoại giới, giúp Đấu Hồn Chi Thượng rời khỏi đại lục Đấu Hồn để vượt qua cấp chín mươi chín.

- Ôi trời ơi! Thật sao? Còn có thể vượt qua Đấu Hồn Chi Thượng viên mãn.

Vô số những lời bàn tán xôn xao, kinh ngạc nhìn về phía hai nữ tử như tiên tử trên không trung.

Thế nhân luyện võ, ta chơi ngải. Xuyên thế song kiếp vươn đỉnh cao. Thương Sinh Giang Đạo đón chào các đạo hữu!