Chương 96. Số phận của kẻ phản bội

Hôm sau quân ta ăn mừng thắng lợi tại đại bản doanh mới. Đỗ Vĩ và Đỗ Hạo đã tắm rửa và thay quần áo, tuy dáng vẫn gầy nhưng tỏ ra phong thái của vị tướng quân. Gặp Địa Lô hai người chắp tay cảm tạ, Địa Lô khiêm tốn đáp lễ và nói.

-Sau khi kiểm tra thư tín thu được của địch hôm qua, Địa Lô phát hiện có một phong mật thư báo hàng tướng Trần Kiện sắp đi qua nơi này thông báo cho các thành tiếp ứng và cho người hộ tống khi sắp qua biên giới. Muốn mời các vị đến để bàn phương án chặn g·iết tên hại nước này.

Sau khi nghe Địa Lô nói cho Đỗ Vĩ và Đỗ Hạo biết chuyện của Trần Kiện hai người căm hận nói.

- Chúng ta liều c·hết nơi quan ải quyết không hàng địch, vậy mà tên này cậy có tài phản bội lại Đại Việt. Chúng ta phải chặn g·iết không cho tên này vượt qua biên giới sang đất địch.

Nhìn trên địa đồ khu vựa Ải Chi Lăng, có hai con đường có thể cưỡi ngựa đi qua, một con đường qua Ải Chi Lăng một con đường vòng vèo xa đi vòng qua dãy núi mặt Quỷ hơn Địa Lô trầm ngâm suy tính nên đặt phục binh ở đâu. Đỗ Hựu nói

-Ta có gặp Trần Kiện vài lần và biết tính người này tuy tính tình kiêu ngạo nhưng có thực tài và khá cẩn thận. Nếu tướng quân cho binh phô trương thanh thế con đường đi Mục Nam Quan thì chắc hắn sẽ chọn con đường kia vì sợ bị phục binh.

Địa Lô nói.

-Vậy phiền hai vị dẫn binh đi nghi binh ở hướng Ải Chi Lăng, tại hạ sẽ cho phục binh ở đường còn lại.

Thời gian này Trần Kiện đã được Toa Đô đưa ra Thăng Long và bái kiến Thoát Hoan. Gặp được Trần Kiện là một tướng trẻ và có danh tiếng nhà Trần ra hàng Thoát Hoan rất mừng. Y cho đãi tiệc trong điện Càn Nguyên chiêu đãi rất chu đáo. Trong bữa tiệc Thoát Hoan nói.



-Toa Đô đã nói với ta về công lao của ngươi, ta đã dâng biểu về triều đình, mấy ngày nữa ngươi thu xếp về Thiên Triều, Hoàng Đế sẽ phong quan tước cho ngươi. Hy vọng sau này ngươi sẽ phụng sự triều đình trở thành danh tướng lưu danh thiên cổ.

Trần Kiện đứng lên cảm tạ và nói.

-Làm tướng nhà Trần bao năm ta chưa bao giờ được dự yến tiệc trong cung điện này, nhờ ân sủng của Trấn Nam Vương mà tại hạ có vinh dự hôm nay. Sau khi về Thiên Triều thụ chức thần sẽ hết lòng vì Thiên Triều cống hiến sức lực của mình.

Sau bữa tiệc Trần Kiện được bố trí về Phủ của Hưng Đạo Vương nghỉ ngơi vài ngày để chuẩn bị lên đường. Trần Kiện hưng phấn nói với thuộc hạ

-Ngày xưa ta vào Phủ này chỉ thầm ao ước có ngày làm chủ nơi này. Bây giờ tuy chưa được nhưng cũng được ở đây vài ngày thì cũng lấy làm thỏa mãn. Sau này làm tướng Thiên Triều ta sẽ có Phủ ở Thiên Triều còn đẹp hơn đây nhiều lần

Lúc này quân Nguyên vẫn đóng quân ở ngoài thành do thành nhỏ, quân Nguyên quen dựng lều trại kiểu du mục nên chỉ có một số tướng chiếm các Phủ của các đại thần trước đây để ở. Ở trong thành vài ngày chứng kiến cảnh quân Nguyên thiếu lương thảo, thuốc men nên sỹ khí giảm sút, thậm chí có tận mắt chứng kiến quân lính Mông đánh nhau chỉ vì tranh nhau con gà mới c·ướp được Trần Kiên nghi ngờ nói chuyện với viên quân sư của mình là Lê Tắc.

- Trần Hưng Đạo dùng kế vườn không nhà chống, vừa đánh vừa lui để tiêu hao sinh lực địch. Giờ ta thấy có vẻ như quân Nguyên đã trúng kế thiếu thốn lương thực sợ không bao lâu nữa thì thua. Không khéo ta lại thành người vong quốc.



Lê Tắc có ông nội tên là Nguyễn Trưng, đầu đời nhà Trần làm chức Ngoại lang. Cha của y tên là Nguyễn Viễn Vọng, làm Lệnh thư xá, cưới con gái của Hứa Thúc Tôn ở Chư Vệ, rồi sinh ra y. Cha Lê Tắc cho y về làm con nuôi của người cậu tên là Lê Bổng, người Chư Vệ, rồi đổi thành họ Lê. Lê Tắc được dạy cho việc học, đến năm 9 tuổi, Lê Tắc thi khoa thần đồng. Lớn lên, y cưới con gái của Xương Xán ở Chư Vệ, và được vua Trần Thái Tông cho vào cung hầu cận để đọc thơ, dần trải đến chức Thị lang. Sau, đổi ông qua giúp việc dưới trướng của Chương Hiến hầu Trần Kiện

-Đây chỉ là tình cảnh tạm thời. Tướng quân nên nhớ lần này sang Đại Việt chỉ có khoảng năm vạn quân kỵ của nhà Nguyên còn lại là hàng binh nhà Tổng và Đại lý nên sức quân không mạnh cũng đủ đuổi vua tôi Đại Việt chạy khỏi kinh thành. Đấy là còn nhờ có sức mạnh của hỏa khí. Vài tháng nữa Thiên Triều cũng sản xuất được hỏa khí thế mạnh ấy không còn nữa thì cũng sẽ bị bại thôi. Kể cả lần này có thua thì giỏi lắm ba năm nữa quân Nguyên quay lại thì triều đình Đại Việt cũng bại thôi. Quân lực của nhà Nguyên còn mạnh lắm lương thảo cũng dồi dào lần này chưa có kinh nghiệm tổ chức vận lương thì lần sau rút kinh nghiệm lương thảo đầy đủ thì quân Đại Việt tất bại.

Lê Tắc khuyên để Trần Kiên suy nghĩ rồi nói thêm

-Kể cả là nhà Nguyên không đánh Đại Việt nữa thì với tài tướng quân cũng có thể làm tướng quân hùng cứ một phương giống như tướng Lý Hằng ở Tây Hạ. Tây Hạ nhỏ hơn Đại Việt vậy mà khi đầu hàng nhà Nguyên người ấy như hổ thêm cánh đánh đông dẹp bắc, ta nghĩ tài tướng quân không thua Lý Hằng ta nghĩ sau này chức vụ của ngài còn cao hơn hắn.

Trần Kiện đứng dậy vái tạ viên quân sư.

-Cám ơn ngài đã chỉ đường, vén mây mù trong lòng ta. Sau này ta thành danh cũng sẽ không quên ơn ngài.

Mấy ngày sau Thoát Hoan cho một nghìn kỵ binh hộ tống cho Trần Kiện về lương và gửi thư cho các thành phải tiếp đón và hỗ trợ Trần Kiện.

Mấy ngày đầu đoàn hộ tống đi khá yên bình không bị bất cứ toán quân nào phục kích, q·uấy r·ối. Nhưng khi bắt đầu bước chân vào phủ Lạng Giang đang đi trên con đường nhỏ hay bên đường nhiều cây cối che phủ. Là người có kinh nghiệm sa trường nên Trần Kiệm hô to nhắc nhở mọi người.

-Mọi người cẩn thận chỗ này có thể bị phục kích.



Vừa dứt lời một loạt tên bắn ra, do chuẩn bị trước nên Trần Kiện dùng khiên đỡ tên, tên thân binh bên cạnh xui xẻo bị trúng tên vào tay. Sau khi bắn hai loạt tên thì đối phương biến mất đây là những toán quân nhỏ phục kích đánh lén rồi trốn mất vào rừng núi. Khi cởi áo để bỏ mũi tên thì v·ết t·hương đã đen bầm, biết tên có độc nên Trần Kiện đành phải chặt tay hắn để giữ tính mạng rồi băng bó lại. Viên chỉ huy nhắc nhở mọi người.

-Từ đoạn này trở đi mọi người cẩn thận, quân địch hay bắn lén. Tướng quân nên đi giữa để chúng ta bảo vệ.

Để an toàn Trần Kiện cho bộ tướng dáng hơi giống mình mặc áo giáp của mình, còn hắn mặc bộ đồ giả làm tiểu tướng của Mông Cổ. Cũng từ đó thỉnh thoảng lại có những mũi tên từ trong rừng bắn ra nhằm vào các chỉ huy. Đêm xuống dù cắt cử người canh gác nhưng vẫn thỉnh thoảng có những đợt t·ấn c·ông q·uấy n·hiễu bắn và các lính canh và những mũi t·ên l·ửa nhằm vào các lều trại. Viên chỉ huy phải cố gắng đi đến các thành hoặc đồn binh gần đó để đảm bảo an toàn.

Khi sắp đến ải Chi Lăng tự nhiên trong lòng Trần Kiện cảm thấy bất an, y sai thân binh đi dò thám phía trước cùng với quân Mông Cổ, một lúc thấy báo về đường phía trước có thấp thoáng tinh kỳ của quân Đại Việt, đoán có thể quân Đại Việt đang chặn đánh phía trước Trần Kiện đề nghị đi lối thứ hai cho an toàn. Y không biết rằng y đã vào bẫy giăng sẵn của Nguyễn Địa Lô. Khi đoàn quân giặc lọt vào ổ phục kích, Nguyễn Địa Lô quan sát và đoán chắc Trần Kiện sẽ đi trong toán quân này vì có nhiều người Đại Việt đi lẫn với quân kỵ binh Mông nhưng anh chưa biết là ai. Do cẩn thận anh nhờ Đỗ Hựu vẽ phác thảo chân dung Trần Kiện nên anh mở ra so sánh nhìn một lúc mới phát hiện tên đội trưởng giặc Mông có khuôn mặt của người Đại Việt lại được nhiều tên kỵ binh Mông vây xung quanh nên đoán chắc hắn dùng kế “Kim Thiền thoát xác “ nhưng đã không qua khỏi mắt anh. Anh giương cung hai tạ nhằm vào Trần Kiện đồng thời ra lệnh t·ấn c·ông. Gỗ đá lần lượt được ném xuống đường để chặn địch.

-Vèo ! vèo

Địa Lô sử dụng tam tiễn liên châu bắn vào Trần Kiện. Tuy nhiên Trần Kiện cũng không vừa, y dùng khiên đỡ một mũi tên rồi chui qua mình ngựa hai mũi tên trúng con ngựa làm nó đau đớn hý lên rồi gục xuống vì thuốc độc. Quân Nguyên sau phút đầu hoảng loạn thì dùng khiên che chở cho Trần Kiện. Địa Lô phát lệnh t·ấn c·ông, ba nghìn quân tràn xuống giao chiến với địch. Hai bên đánh nhau kịch liệt do đường núi nhỏ nên quân Nguyên không phát huy được sức mạnh kỵ binh, Quân ta lại chiếm lợi thế từ trên cao bắn xuống nên chỉ một lúc sau thì quân Nguyên bất lợi tướng chỉ huy vội ra lệnh mở đường máu để rút lui. Trần Kiện vẫn đang đường quân Nguyên liều c·hết che chở. Địa lô dùng cung tên b·ắn h·ạ những tên xung quanh nhưng chúng quá đông nên chưa thể hạ hết được. Lúc này mấy thủ lĩnh dân tộc và phó tướng quân là Nguyễn Thế Lộc đã dẫn quân xông ra đánh vào sườn địch, hai bên đánh giáp lá cà. Nguyễn thế Lộc dùng cây đại đao nặng mười cân xông vào đám bảo vệ Trần Kiện chém g·iết như hổ sút chuồng không ai cản nổi, thấy vậy Trần Kiện cùng một số thân binh phá vây lao về phía trước. Nguyễn Địa Lô nhân lúc Trần Kiện sơ hở bắn liên tiếp ba mũi tên nhằm vào đầu, lưng và thắt lưng của hắn. Trong lúc tiếng la hét và chém g·iết nên Trần Kiện không nghe rõ được tiếng tên đang bắn vào mình chỉ né được mũi tên bắn vào đầu và gạt mũi tên vào lưng nhưng bị trúng tên vào thắt lưng. Rút mũi tên ra thấy đầu mũi tên đen biết là có độc y vội c·ướp con ngựa gần đó phóng ra khỏi vòng vây, Lê Tắc chạy sát phía sau cùng thân binh. Ra khỏi Ải một đoạn thì Trần Kiện thấy mắt mình hoa lên biết là ngấm thuốc độc y nói với Lê Tắc.

-Ta c·hết thật không cam lòng, đời ta chưa được tung hoành để thỏa sức binh sinh nay lại c·hết ở chốn này.

-

Nói xong y phun ra một ngụm máu rồi gục xuống. Lê Tắc mang xác y chạy suốt ngày đêm cho đến khi ra khỏi biên giới rồi chôn xác y ở Khâu Ôn. Một tên Vương gia phản bội Đại Việt đã phải đền tội, tin tức truyền về triều đình làm mọi người vui mừng, phấn khởi.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây