Chương 137: Tam Giới Đại Hỗn Chiến 36

-"Baldur" !?

-"Anh vừa nói Baldur đúng không Kratos !? Tại sao cậu ta lại ở đây" ?

-"Này, trả lời tôi đi Kratos, này" !!

Kratos không trả lời Mímir mà chỉ nhíu chặt chân mày nhìn cái thứ đen đúa mang hình dạng của Thần Ánh Sáng Baldur tỏa ra khí chất không ổn trước mặt mình.

Rồi cái thứ đó nhe răng cười, nó dậm mạnh chân xuống đất nhằm lấy đà rồi phóng thẳng tới trước mặt Kratos.

Các hình xăm và Runes trên người thứ đó sáng lên ánh sáng màu đỏ thẫm kì dị trên cơ thể đen kịt 1 màu đó, trong khi nắm tay của hắn đã gần như đã đến trước mặt của Kratos.

Kratos ngay lập tức đưa phải ra tay nắm lấy quả đấm của nó khiến cho cái thứ màu đen đó lộ ra biểu lộ kinh ngạc.

Trong khi nó vẫn chưa kịp phản ứng thì Kratos đã nắm chặt tay trái lại rồi thụi mạnh vào mạn sườn của thứ đó vài cú liên tiếp.

Tiếp đó ông thoáng dùng lực bẻ gãy cổ tay của cánh tay phải đang bị ông nắm chặt của nó, rồi nhanh chóng nắm lấy đầu của thứ đó nện liên tiếp xuống mặt đất.

Theo mỗi lần cánh tay của Kratos lên xuống cũng đồng nghĩa với thưa đó đang hôn mặt đất, nhưng mặt đất dưới chân lại không thể nào chịu nổi thứ tình cảm nặng nề này của cả 2 mà liên tục nứt vỡ và khiến cho các ngọn lửa địa ngục phun trào mà ra.

Dù vậy sự tức giận về thứ đang g·iả m·ạo người quen của mình này vẫn chưa nguội đi trong đầu của Kratos.

Ông liếc nhanh nhìn lên Pop-up thông báo vừa hiện lên trước mắt ông nhằm thông báo về cái nhiệm vụ [Party In Hell] của lão già nhà ông đã hoàn thành, điều này có nghĩa là kho binh khí của Kratos đã được mở ra lại.

[D.O.O.M Mission: Party In Hell]

[Mission Complete]

[Phần thưởng: Ta đã gửi lại cho con số Drachma mà con đã mua sắm trên Amazoness.com đồng thời mở khóa kho v·ũ k·hí lại cho con rồi].

Kratos không thèm quan tâm đến cái phần thưởng của nhiệm vụ mà chỉ lo gọi ra cây rìu Leviathan đến trong tay.

Và chỉ trong chớp mắt thì cây rìu chiến Leviathan đã 1 lần nữa xuất hiện trong tay của Kratos.

Ngay khi nó vừa xuất hiện thì ngay lập tức 1 cơn bão tuyết không biết từ đâu xuất hiện đã điên cuồng thổi tới, dập tắt toàn bộ ngọn lửa địa ngục đang cháy âm ĩ của Hỏa Sơn địa ngục đồng thời thay thế luồng không khí nóng bỏng của tầng địa ngục này bằng 1 cơn bão tuyết khổng lồ có khả năng đóng băng toàn bộ 1 châu lục và biến toàn bộ Hỏa Sơn địa ngục trở thành Băng Sơn địa ngục.

Nhưng điều đó cũng không khiến Kratos để tâm, ông vung cây rìu lên rồi bổ thẳng xuống giữa sống lưng của thứ đó.

Dù Kratos cảm nhận được lưỡi rìu của mình đã cắm ngập vào da thịt của thứ dưới chân nhưng không hề có 1 chút máu nào văng ra cả.

Thấy vậy Kratos liền nắm chặt cây rìu quay 1 vòng rồi ném cái thứ đang dính trên lưỡi về phía Phong Đô, cái bóng đen đó rơi xuống đất ngay trước mặt của Phong Đô rồi lăn lông lốc 1 vòng và nằm bất động dưới chân hắn.

-"Không đau tí nào".

Cái thứ đó mở miệng nói rồi chậm rãi ngồi dậy.

-"Tao không thấy đau 1 chút nào cả, không cảm thấy bất cứ cảm giác gì cả" !!

-"Mày có thật sự đánh hết sức chưa vậy" !!??

Cái thứ đó nói như vậy rồi liền cười lớn, tiếng cười của nó tựa như 1 tên điên chìm sâu trong tuyệt vọng.

Vết thương sâu hoắm sau lưng nó cũng nhanh chóng khôi phục như cũ mà không để lại 1 chút vết sẹo nào.

-"Trả lời ta, thứ đó rốt cuộc là thứ gì" !?

Đè xuống phẫn nộ trong lòng, Kratos dò hỏi Phong Đô bằng 1 chất giọng trầm và bình thản nhưng bất cứ ai đều có thể nghe ra sự phẫn nộ chất chứa bên trong đó.

Cái thứ màu đen đó đang làm ra những hành động của Baldur năm xưa khi vẫn còn được phép thuật của Freya bảo vệ, anh ta đã mất hết mọi cảm giác dù cho sung sướng hay là đau đớn, và cũng vì thế mà vị thần trẻ tuổi đáng thương đó đã chìm sâu vào cơn tuyệt vọng sống không bằng c·hết.

Sau khi giải quyết Odin thì Kratos và Baldur sau khi sống lại đã xóa bỏ oán thù mà trở thành bạn bè, cũng vì thế khi ông nhìn thấy cái thứ đáng ghê tởm kia dùng bộ dạng của năm xưa Baldur xuất hiện trước mặt ông đã khiến cho Kratos thiếu chút nữa đã không kiềm chế được cơn phẫn nộ của mình.

Phong Đô đưa tay cản lại cái thứ đó rồi nhìn gương mặt âm trầm của Kratos và cất tiếng cười lớn.

Vừa cười nói hắn cũng vừa đưa tay thu tấm kính đã thu nhỏ vào tay.

-"Thú vị, thật thú vị !! Không ngờ được kẻ địch của ngươi lại có 1 kẻ như thế này" !!



Nói rồi hắn bắt đầu mở miệng giải thích cho Kratos và các đồng bạn của ông.

-"Tấm kính này của trẫm tên là Phong Đô Kính là bảo bối kết hợp từ Nghiệt Kính Đài và Tam Sinh Thạch, nó sẽ chiếu rọi quá khứ của ngươi và từ đó mô phỏng lại các kẻ thù từ quá khứ của ngươi và thả chúng ra ngoài".

Nói xong hắn 1 lần nữa phát động năng lực của món bảo bối và rất nhanh Thor và Heimdall cũng nhảy ra từ tấm kính.

Sau khi làm xong Phong Đô nhìn gương mặt càng ngày càng âm trầm của Kratos rồi nở 1 nụ cười tự tin và nói với ông ta.

-"Bây giờ là 4 đánh 1, để trẫm xem ngươi có thể chống chọi đến bao giờ đây" !

-"Tiến lên và tiêu diệt hắn ta cho trẫm đi".

Nói rồi Phong Đô đưa tay lên ra hiệu cho Baldur, Thor và Heimdall giả xông lên t·ấn c·ông Kratos còn mình thì phát động quyền năng tính toán mượn sức mạnh của âm phủ để suy yếu Kratos.

-"Mày đang dấu thứ gì đúng không" ?

Baldur giả cười điên dại trong khi lao lên với các luồng ma lực u ám bao phủ xung quanh.

-"Mày đã g·iết Magni còn con mày đã g·iết Móði, tao sẽ trả thù cho bọn chúng" !

Thor giả trầm giọng nói, nụ cười hào sảng quen thuộc của người bạn hay làm phiền mình đã biến mất mà thay vào đó là gương mặt đượm buồn và u ám của năm xưa khi cả 2 vẫn còn đứng tại 2 bên chiến tuyến.

Cây búa Mjolnir trong tay của Thor giả cũng phóng ra vô số tia chớp màu đỏ rực thiêu đốt và phá hủy mọi thứ xung quanh mình.

-"Mày sẽ không chạm được vào tao đâu".

Đôi mắt của Heimdall giả sáng rực ánh tím và hắn ngay lập tức biến mất trước mặt Kratos.

Và khi xuất hiện trở lại thì thanh kiếm trong tay hắn đã gần như đâm vào mạn sườn của ông.

-"Phía sau lưng anh, Kratos" !!!

Mímir ngay lập tức hét lên nhằm cảnh báo cho Kratos khi thấy 1 Heimdall đen kịt đáng sợ bỗng dưng hiện ra ngay sau lưng của ông.

Còn Phong Đô thì sử dụng quy tắc của âm phủ, đem khái niệm t·ử v·ong của thế giới này cố gắng áp lên Kratos nhằm g·iết c·hết ông.

Kratos ngay lập tức quay người và quơ chiếc khiên về phía sau t·ấn c·ông Heimdall, nhưng hắn ta lại giống như biết trước được hành động của ông mà nhẹ nghiêng đầu về phía sau tránh đi cú quạt tay của Kratos rồi nhanh chóng lùi ra xa bằng 1 tốc độ kinh hoàng tựa như dịch chuyển tức thời.

Cùng lúc cú đấm của Baldur và cây búa của Thor cũng đã đập vào sau lưng của Kratos.

Chúng dễ dàng xuyên thủng màn bảo vệ trong suốt bao quanh cơ thể ông và theo những tiếng ĐÙNG, ĐÙNG vang lên tựa sét đánh Kratos đã trúng đòn rồi b·ị đ·ánh bay ra xa, xuyên qua khu vực chiến trường đâm gãy vô số dãy núi lửa rồi cuối cùng chỉ dừng lại khi đã bị chôn bên trong 1 tòa núi lửa khổng lồ.

Ngọn núi lửa ngay lập tức phun trào, phóng ra vô số tro bụi núi lửa lên không trung cùng dung nham và đã g·iết c·hết vô số linh hồn tội nhân xung quanh đó.

Nhưng chưa hết từ trên không, con rồng của Phong Đô đang nhanh chóng bay tới và phun ra ngọn lửa xanh u ám đầy c·hết chóc của nó xuống ngọn núi lửa.

Cây búa Mjolnir giả kia tuy không sánh bằng hàng thật nhưng cũng kéo theo những tia sét màu đỏ đập thẳng vào trong lòng núi.

Tức khắc 1 khu vực rộng lớn vài cây số nhanh chóng bị hủy diệt hoàn toàn, bão lửa cùng sấm sét giao thoa bao phủ và quấn lấy nhau rồi cùng nhau giáng cơn thịnh nộ hủy diệt của Phong Đô xuống mặt đất.

Cơn bão lửa mang theo sấm sét tiếp tục càn quét và hủy diệt suốt vài phút nữa mới dần dần tan biến, để lại 1 cái hố vài km rộng lớn nứt vỡ và nám đen đang b·ốc k·hói đen đặc quánh lên không.

Sau khi khói đen đã tan đi để lộ ra tại trung tâm của cái hố đó là 1 khu vực nhỏ vẫn còn nguyên vẹn sau khi bị cơn bão lửa càn quét.

Kratos đứng lặng trong đó không 1 vết trầy xước nheo mắt nhìn về phương xa.

Trên đầu ông con rồng vẫn tiếp tục khạc lửa khi nhận ra ông vẫn còn sống, xung quanh ông thì làn sương đen c·hết chóc vẫn bao vây và cố gắng leo lên cơ thể của Kratos nhưng ngay lập tức b·ị đ·ánh tan.

Lấy thị lực siêu phàm của mình Kratos rất dễ dàng thấy được Phong Đô đang càn rỡ cười lớn đồng thời dẫn 3 tên thần g·iả m·ạo kia bay về hướng này.

-"May quá, may quá !! Nếu không nhờ bộ giáp của cha mẹ anh thì chúng ta c·hết chắc rồi" !!!

Mímir vẫn còn hoảng sợ và hãi hùng nói ra.

-"Mímir nói đúng, khi thấy màn bảo hộ của anh b·ị đ·ánh xuyên và anh bị công kích như vậy thì lão phu cũng s·ợ c·hết kh·iếp đó" !!

Bạch Trạch chui rúc trong balô lúc này cũng thò đầu ra rồi đưa móng lên vuốt ngực và may mắn nói.



Còn Hình Thiên thì không nói gì mà chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi hoàn toàn không có chút nào lo lắng cho sự an nguy của Kratos, hoặc nên nói rằng ông hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của Kratos và không cho rằng phe mình sẽ thua trước Phong Đô.

-"Người anh em à, đó không phải là Thor và Baldur mà chúng ta biết đâu".

-"Anh không cần thiết phải nương tay với chúng, để những thứ đó tồn tại chẳng khác nào sự sỉ nhục đối với 2 người đó".

-"Baldur đã trưởng thành trở thành 1 vị Thần Vương dẫn dắt và chăm sóc Cửu Giới, còn Thor thì cũng bước ra khỏi sự ân hận của mình và thề dùng cả đời mình bảo hộ tất cả sinh vật trong Cửu Giới, anh cũng biết những tên trước mặt anh không phải họ mà".

Mímir không nhịn được mà mở miệng khuyên nhủ Kratos sau khi đoán được 1 phần tâm tình của ông lúc này.

-"Tôi biết".

Kratos trầm giọng nói, rồi ông hít sâu 1 hơi để bình tĩnh lại.

-"Lần này tôi sẽ không nương tay nữa".

Nói rồi đôi sandals dưới chân Kratos sáng rực lên và mở ra 1 đôi cánh hư ảo to lớn.

-"Nhưng trước đó phải xử lý con súc vật này trước đã".

Chỉ trong chớp mắt Kratos đã hoàn toàn biến mất tại chỗ cũ.

Con rồng dường như cảm nhận được sự nguy hiểm nên dừng việc phun lửa lại và nhanh chóng lao v·út lên trời.

Nhưng Kratos đã nhanh hơn nó 1 bước nên ông đã xuất hiện tại trước đường bay của nó và lặng lẽ giơ tấm khiên Aegis lên chặn ngang trước mặt.

Con rồng thấy được Kratos liền giống như chuột thấy mèo, nó hoảng sợ gầm lớn 1 tiếng rồi quay đầu định bỏ chạy về hướng ngược lại.

Nhưng đã quá trễ vì Kratos đã hành động.

-"Dù không phải là hàng thật như của Athena nhưng trong đây cũng chứa đựng 1 phần sức mạnh của 1 trong các tình nhân của lão già".

Kratos quay mặt gương sáng bóng của Aegis về phía con rồng rồi nhỏ giọng lẩm bẩm.

Mímir nhanh chóng suy tư và thông qua các truyền thuyết xoay quanh chiếc khiên Aegis thì ông cũng đoán được phần nào ý định của Kratos.

Nhưng khi nghe được lời của Kratos thì Mímir cũng không kìm được mà hét lên.

-"Người anh em à không lẽ cha của anh cũng có quan hệ với con quái vật đó sao !? Không phải trong truyền thuyết cô ta gắn liền với Poseidon hay sao chứ" ?

Kratos không trả lời Mímir mà chỉ tập trung truyền thần lực của mình vào trong chiếc khiên để kích hoạt thứ sức mạnh nằm bên trong nó.

Ngay khi thần lực của Kratos được truyền vào chiếc khiên thì ngay lập tức trên chiếc gương sáng bóng kia một gương mặt đã từ từ hiện ra.

Đó là gương mặt của một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp với mái tóc dài màu tím đang nhắm chặt 2 mắt, tiếp đó mái tóc dài của cô ta bắt đầu ngọ nguậy đồng thời thò ra khỏi chiếc khiên và để lộ ra phần đuôi tóc của người phụ nữ.

Mặc dù có một gương mặt xinh đẹp vô cùng nhưng phần đuôi tóc của cô ta lại là những con rắn màu đen to lớn dài hàng chục mét với những họa tiết vặn vẹo màu đỏ chạy dọc theo phần đầu rồi kéo dài khắp thân của chúng.

Lũ rắn ngay khi vừa xuất hiện liền lập tức mở to miệng gầm thét thị uy đồng thời uốn lượn giữa không trung.

Ngay khi đám tóc rắn đó vừa xuất hiện thì bản năng của Mímir, Bạch Trạch, Hình Thiên cùng con rồng đã ngay lập tức cảnh báo cho họ biết 1 điều.

Thứ đó là thiên địch của mọi sinh vật sống.

Cũng vào lúc này Kratos đã mở miệng nói chuyện.

-"Hỡi Địa Mẫu Thần nguyên thủy cổ xưa và cũng là quái vật đáng sợ nhất của Địa Trung Hải, hãy mở mắt của cô ra đi Gorgon".

Đám tóc rắn nghe vậy liền quay đầu nhìn Kratos 1 cái, tiếp đó chúng liền nhìn nhau gật đầu rồi đồng loạt hướng mặt về phía của con rồng đang bay kia mà gầm thét.

Cùng lúc người phụ nữ tên Gorgon trong chiếc khiên Aegis cũng mở mắt và nhìn thẳng về phía trước.

Lấy đôi đồng tử màu tím của cô ta làm điểm khởi đầu, tất cả mọi thứ trong tầm mắt cô ta đều nhanh chóng hóa đá bất kể có là người hay vật đi nữa.



Các dãy núi lửa đang phun trào ngay lập tức biến thành các dãy núi đá trơ trọi, những dòng dung nham đang phun trào cũng đông cứng lại tạo thành những bức tượng đá vôi.

Tro bụi núi lửa cũng hóa thành những hạt đá mịn và nhanh chóng rơi xuống đất.

Và tất nhiên con rồng cùng các tội nhân trong tầm nhìn của Gorgon cũng không thoát được kiếp nạn bị hóa đá đó.

Dù đang làm gì đi nữa thì tất cả bọn chúng đều đồng loạt dừng lại như trúng phải phép định thân và các bộ phận trên cơ thể cũng nhanh chóng hóa thành đá cẩm thạch trắng đồng thời giữ nguyên hiện trạng cuối cùng của chúng với nét mặt sợ hãi trên mặt.

Con rồng trên không trung điên cuồng vùng vẫy như muốn thoát khỏi sự hóa đá nhưng điều đó chỉ là vô ích, sự hóa đá đã l·ây l·an trên cơ thể nó và chỉ mất vài giây đã biến nó thành một bức tượng rồng phương Đông bằng đá cẩm thạch trắng được điêu khắc chi tiết đến từng cái vảy.

Chỉ trong tích tắc 1 khu vực vài km đã hoàn toàn hóa thành 1 thế giới tĩnh lặng màu xám trắng với hằng hà sa số bức tượng đá trong đủ loại tư thế, đủ loại biểu cảm.

Và bức tượng rồng giữa không trong cũng nhanh chóng rơi xuống đất đè sập vô số bức tượng phía dưới nó, và rồi toàn bộ cơ thể dài hàng ngàn mét của nó cũng theo đó vỡ nát thành nhiều mảnh.

-"Đáng...đáng sợ quá rồi đó" !!

Mímir và Bạch Trạch đồng loạt nuốt nước bọt run rẩy nói.

Còn Hình Thiên thì đưa mắt nhìn đám tượng phía dưới với đôi mắt tò mò thích thú.

--------------------------------------------

-"Lão gia ! Chàng đã dấu người ta và con bò sữa kia sử dụng đôi mắt của chàng quá nhiều rồi đúng không" ?

Tại nhà của Isana Takeru taihmj Nhật Bản, Ibuki-Doji lúc này đã biến trở lại thành Shuten Doji nằm cạnh Takeru trên giường và nghiêng đầu hỏi.

-"Cái này..." !

Đối mặt với câu hỏi và ánh mắt dò xét của Shuten, Takeru chỉ biết im lặng không trả lời.

-"Chàng không định trả lời sao ? Chàng có biết mấy tuần trước chàng đã quay lại với bộ dạng thê thảm như thế nào không" ?

-"Lượng thông tin mà Thiên Lý Nhãn đem lại không phải là thứ mà não bộ nhân loại có thể đủ khả năng tiếp nhận, năm xưa người ta đã nói cho chàng rồi mà, nhỉ" ?

Shuten cười híp mắt và nhẹ giọng hỏi, đồng thời đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình lên xoa bóp vai cho Takeru.

Dù Shuten đang hành xử vô cùng thân mật nhưng Takeru dám bảo đảm bản thân chỉ cần dám thừa nhận thì chắc chắn sẽ bị Raikou và Shuten hợp tác đánh đôi ngay lập tức.

Cho nên vào lúc này Takeru chỉ có thể thông qua mối liên kết giữa những tồn tại sở hữu Thiên Lý Nhãn mà phát ra thư cầu cứu.

-"Cứu mạng, mọi người có cách nào có thể làm cho phụ nữ nguôi giận và quên đi sai lầm của mình không, chỉ tôi với" !!

-"Nếu là vài ngày trước thì người ta có thể đưa cậu đến Avalon để trốn, nhưng bây giờ thì tôi lo cho mình còn không xong nữa".

Tại 1 tòa tháp cao nằm trong thế giới trong lòng Trái Đất, một quý cô tóc trắng xinh đẹp với vóc người mảnh mai đang ưu nhã ngồi uống trà và trả lời Takeru.

Sau đó cô ta đặt tách trà xuống rồi nhìn 2 cô gái có dung mạo giống nhau đang nhìn mình chằm chằm và bất lực thở dài.

Bởi vì tay của 2 người đó không biết từ lúc nào đã nắm lấy Thánh Kiếm và Ma Thương rồi.

-"Hahaahahaahahahaha !! Cuối cùng thì các ngươi cũng có ngày hôm nay tên rác rưởi bỏ vợ và con bán succubus phiền nhiễu" !!!

Tại Minh Phủ Irkalla của hệ thống thần thoại Babylonia cổ xưa, vị vua hoàng kim đang ngồi trước máy vi tính và cất tiếng cười to khiến cho đám âm binh, ma thú và các đốm lửa linh hồn đang bị nhốt trong những cái lồng xung quanh đều giật mình.

Chỉ là, dù có cười to sảng khoái đến thế nào đi nữa cũng không thể nào che dấu được vẻ mệt mỏi cùng quầng thâm mắt vì thức khuya và lao lực của anh ta.

Rồi 1 giọng nữ dịu dàng vang lên từ phía sau làm tiếng cười của vị vua hoàng kim lập tức biến mất.

-"Vua Gilgamesh, ngài đã làm xong hết công việc của mình chưa mà lại ngồi đây cười vậy".

Gilgamesh ngừng cười và nhìn về cô gái xinh đẹp phía sau lưng mình với nụ cười gượng gạo.

-"Siduri chờ 1 chút, cho phép bổn vương được giải thích" !!!

Cùng lúc tại 1 hòn đảo nhỏ tại Trung Mỹ, 1 chàng thanh niên mặc áo blouse trắng đang khám chữa bệnh cho các nhân viện tại đây cũng thoáng thở dài rồi đưa tay lên trước ngực làm dấu chữ thập.

Điều này khiến cho người công nhân ngồi trước mặt anh ta cũng hơi kinh ngạc và cười nói.

-"Dr. Romani, anh vẫn còn tin tưởng vào Thiên Chúa và không định thay đổi tín ngưỡng sao" ?

-"Tại công viên khủng long này mà vẫn còn tìm được 1 tín đồ Thiên Chúa Giáo như anh thì đúng là quý hiếm, có lẽ tôi nên nhốt anh vào chung với lũ Triceratops rồi đó" !!

Người công nhân nhìn chàng bác sĩ có bộ dạng thư sinh yếu đuối đeo thẻ tên Romani Archaman trước mặt và nói đùa với anh ta.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây
Thông báo: Vì không đủ thời gian để viết nên mình chỉ có thể viết tới đâu đăng tới đó nên có thể phải cách 1-2 ngày mới có chương mới được.Mong các bạn thông cảm cho.