• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 23: Lâm Gia Tiệc Rượu.

Chương 23: Lâm Gia Tiệc Rượu.

“Xuyên việt giả mới là trong nguyên tác Cuồng Đao Võ Quán thủ tịch đệ tử - Ngô Vân sao? Còn có kim thủ của hắn lại là Đánh Dấu Hệ Thống! Khó chơi rồi đây!

Lâm Duyên trên đường trở về Lâm Gia thì vừa dẫn theo Lâm Động đám người, vừa suy nghĩ cách đối phó với vị xuyên việt giả mới, dù sao Ngô Vân sở hữu kim thủ cũng thuộc dạng cao cấp nhất.

Đánh Dấu Hệ Thống - Một loại kim thủ chỉ thông qua vị trí được hệ thống chỉ định sẵn và người sở hữu cần đi tới đó để đánh dấu sẽ nhận được ngẫu nhiên đồ vật, có thể là công pháp, vũ khí, v.v…

“Xem ra phải sử dụng nó thôi! Hi vọng sẽ mở ra đồ tốt!”

Lâm Duyên sau một hồi lâu trầm tư thì cuối cùng vẫn nhớ tới lần trước nhận được mấy lần Bí Cảnh Quay Thưởng do tiêu diệt xuyên việt giả khác tên Lâm Diễm, đây có lẽ chính là nút đột phá quan trọng để tiêu diệt Ngô Vân.

“Lâm Duyên đại ca! Lâm Hà đại tỷ! Chúng ta trở về đến Lâm Gia rồi! Mọi người cũng đã ra đón chúng ta!”

Âm thanh của Lâm Động vang lên cắt đứt suy nghĩ của Lâm Duyên khiến cậu ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy trước cửa Lâm Gia đang có rất nhiều ngươi từ trung tâm cao tầng đến ngoại vi tộc nhân đã chờ đợi sẵn.

“Vèo…!”

Một bóng người trung niên nam tử từ trong Lâm Gia tộc nhân lao nhanh về phía Lâm Duyên đám người, sau đó giang hai tay ôm chặt Lâm Hà vào lòng, âm thanh vui mừng xen lẫn nhớ nhung nói:

“Tiểu Hà! Con vẫn không chết! Thật tốt quá! Phụ thân rất nhớ con! Xin lỗi! Là phụ thân sai! Ta không nên đem con cùng Lâm Duyên đính hôn ước! Nếu không phải vậy thì con cũng không biến mất cùng hắn…!”

Người trung niên nam tử này không ai khác chính là Lâm Hà phụ thân - Lâm Khẳng, có lẽ trải qua nửa năm vì sự biến mất của nữ nhi duy nhất khiến hắn trông già hơn lúc trước rất nhiều.

“Phụ thân! Người đừng lo lắng nữa! Ta không sao! Chẳng phải ta đã trở về rồi ư! Hơn nữa ta cũng không giận chuyện người đem ta gả cho Lâm Duyên nữa! Dù sao trải qua nửa năm mất tích cùng hắn thì người ta đã thích hắn rồi!”

Lâm Hà vuốt ve phần lưng của Lâm Khẳng an ủi, đồng thời nàng cũng quay đầu vẫy tay đem Lâm Duyên gọi tới bên cạnh rồi sau đó trước con mắt ngỡ ngàng của Lâm Gia tất cả mọi người liền kiễng chân lên hôn vào môi cậu.

“Oa… Oa… Oa…! Huýt… Huýt… Huýt…!”

Lâm Hà làm ra động thái đánh dấu chủ quyền liền đem không khí nhom lửa, toàn bộ Lâm Gia có ngạc nhiên, có vui mừng, có thất lạc, v.v… nhưng đa phần là vui mừng, dù sao Lâm Gia hai đại thiên tài thích nhau liền là tốt nhất.

Nếu một trong hai người thích người khác mà không phải Lâm Gia người thì mọi người đều sẽ cảm thấy đáng tiếc, dù sao muốn bồi dưỡng một thiên tài tốn rất nhiều tài nguyên, tương lai thiên tài ở lại tộc còn tốt, không ở lại thì lỗ to.

“Tiểu Duyên! Tiểu Hà! Tuy rằng ta không biết nửa năm qua hai đứa biến mất rồi trở về đã thành một đôi nhưng hai đứa sao có thể làm chuyện này ở chốn đông người! Mau cút về bên trong Lâm Gia cho ta!”
— QUẢNG CÁO —

Lâm Khẳng tuy rằng có chút đứng hình hồi lâu do lượng tin tức Lâm Hà mang tới thật sự quá lớn nhưng rất nhanh đã lấy lại tỉnh táo, nhìn thấy hai đứa bé mình nuôi từ nhỏ đang biểu diễn ân ái liền tức giận mắng một trận.

Hiện tại Lâm Khẳng có đủ loại suy nghĩ, có vui mừng vì nữ nhi đã thích người hắn chọn cho, có buồn bực vì con gái không nhớ hắn quá lâu lại tìm về đến tình yêu, có tức giận vì hai đứa bé mình nuôi lớn ăn cơm trước kẻng, v.v…

“Được rồi! Được rồi! Khẳng Nhi! Hai đứa bé chỉ là đang thể hiện tình cảm mà thôi! Ngươi cũng đừng hà khắc quá! Trước tiên là suy nghĩ nên chọn ngày nào để hai đứa bé thành thân mới là đúng nhất! Lão phu muốn ôm tử tôn rồi!”

Lâm Gia Gia Chủ - Lâm Chấn Thiên, phụ thân của Lâm Khẳng, gia gia của Lâm Hà đi tới bên cạnh đại nhi tử của mình rồi lên tiếng tràn đầy vui vẻ nói mà Lâm Khẳng nghe vậy cũng cảm thấy có lý liền cúi đầu nói:

“Phụ thân! Người cảm thấy chờ Thanh Sơn Trấn săn thú kết thúc thì tổ chức hôn lễ cho hai đứa như thế nào!”

“Được! Được! Được! Ngươi là phụ thân của hai đứa bé! Ngươi có toàn quyền quyết định! Lão phu chỉ làm nhân chứng cho hạnh phúc tương lai của hai thiên tài trẻ thuộc Lâm Gia ta thôi!”

Lâm Chấn Thiên tràn đầy hào hứng và vui vẻ nói, sau đó đi đến bên cạnh Lâm Duyên hai người vẫn đang chìm đắm trong thế giới của cả hai tạo ra bởi nụ hôn của Lâm Hà rồi tách cả cặp đôi ra và dăn dạy:

“Đủ rồi! Đủ rồi! Hai đứa hôn hít nãy giờ khiến mọi người xem quá đủ rồi! Bây giờ mau theo lão già ta về nhà thôi! Các ngươi biến mất nửa năm khiến ta rất lo lắng và nhớ hai đứa bé các ngươi lắm đó!”

“Gia Gia! Chúng ta cũng rất nhớ người!”

Lâm Duyên và Lâm Hà tuy vẫn có chút chìm đắm say sau nụ hôn nhưng cũng nhanh chóng liếm môi và đem hương vị ngọt ngào vừa nếm được nuốt xuống rồi lao về phía Lâm Chấn Thiên rồi ôm lấy hắn nói.

“Đi thôi! Đi thôi! Về Lâm Gia mở tiệc để chúc mừng cho hạnh phúc của hai đại thiên tài Lâm Gia chúng ta!”

Lâm Chấn Thiên tuy đã già nhưng có lẽ là do hạnh phúc nên hai tay hai vai gánh Lâm Duyên và Lâm Hà hướng về cổng của Lâm Gia đi tới mà đằng sau hắn là rất nhiều Lâm Gia người cũng đi theo.

“Không nghờ biến mất nửa năm Lâm Duyên đại ca và Lâm Hà đại tỷ lại trở thành một đôi! Thanh Đàn! Muội thấy chuyện này như thế nào!”

Vẫn còn chưa hết kinh ngạc về chuyện tình giữa Lâm Duyên và Lâm Hà hai người, Lâm Động vừa nhìn Lâm Chấn Thiên đám người hướng về trong Lâm Gia đi vào, vừa lên tiếng hỏi thăm muội muội của mình.

Đáng tiếc là Lâm Thanh Đàn lúc này cũng không có tâm trạng trả lời cậu vì cũng đang còn sốc nặng sau khi nhìn thấy Lâm Hà và Lâm Duyên hôn nhau, thậm chí nếu nghe kĩ có thể nghe thấy nhỏ bé lẩm bẩm âm thanh:

“Lâm Duyên đại ca và Lâm Hà đại tỷ hôn nhau! Lâm Duyên đại ca thích Lâm Hà đại tỷ! Không đúng! Là Lâm Hà cưỡng hôn Lâm Duyên đại ca! Tức chết ta rồi! Rõ ràng ta mới là người đến trước! Sao Lâm Hà đại tỷ dám…!”

“Thanh Đàn! Thanh Đàn! Thanh Đàn…!”

Lâm Động sau một hồi lâu hỏi thăm vẫn không thấy muội muội của mình trả lời liền quay đầu nhìn thấy bộ dạng lơ mơ của Lâm Thanh Đàn thì giật mình giơ hai tay bám lên hai vai thiếu nữ và lắc lắc nhằm đánh thức tiểu cô nương.
— QUẢNG CÁO —


“Tỉnh… Tỉnh… Tỉnh…! Tỉnh táo lại rồi! Rốt cuộc muội vừa suy nghĩ chuyện gì mà ta gọi liên tục nhưng không có trả lời hả?”

Sau một hồi lâu lắc lắc Lâm Thanh Đàn thì Lâm Động cuối cùng đã thành công thiếu nữ, vừa nhìn thấy nàng tỉnh táo lại thì Lâm Động lập tức hỏi han nhưng Lâm Thanh Đàn chỉ lắc đầu nói:

“Lâm Động Ca Ca! Ta không sao! Chỉ là đang suy nghĩ xem nếu Lâm Duyên đại ca và Lâm Hà tỷ tỷ thành thân thì sẽ tặng gì thôi!”

Mặc dù nói vậy nhưng Lâm Thanh Đàn sau lưng hai tay đã nắm chặt tỏ rõ vẻ không cam tâm nhưng Lâm Động không có nhìn thấy nên không có nghĩ nhiều nữa liền đem muội muội của mình kéo về Lâm Gia tham gia đại tiệc.

“Các ngươi không tính nói cho tiểu tử Lâm Động biết tình trạng muội muội của hắn lúc nãy sao! Ta thấy tiểu cô nương kia có vẻ thích Lâm Duyên lão đại!”

Xem lẫn trong đại tiệc Tiểu Điêu nhìn về phía - Tổ Thạch khí linh - Nham và Thiên Địa Môn hỏi thăm, về phần Đại Hoang Đế vẫn đang bận tâm bế quan luyện hoá Bất Tử Thần Dược nên không tham gia được.

“Lo lắng chuyện đó làm gì! Ta không tin Lâm Duyên tên kia không biết! Hơn nữa chuyện tình yêu của nhân loại thì chúng ta không muốn tham gia!”

“Đúng! Đúng! Đúng! Nhớ lại Viễn Cổ Thời Đại! Không ít cường giả nam nữ bởi vì chuyện tình yêu liền xảy ra đủ loại đánh nhau! Chúng ta tốt nhất là không nên thò vào hóng hớt làm gì.

Tổ Thạch khí linh - Nham trước tiên lên tiếng trả lời, ngay sau đó Thiên Địa Môn cũng gật đầu đồng ý, sau đó cả hai kiện Viễn Cổ Thần Vật tiếp tục bữa tiệc nhưng là ăn Lưu Tinh Lệ năng lượng.

Hiện tại Lâm Duyên tiểu tử đã trở về nhưng còn phải bận tâm tiếp đãi tộc nhân nâng rượu chúc mừng sắp thành thân, Lưu Tinh Lệ cũng chưa kịp đòi lại, không nhân cơ hội này hút thêm một ít thì còn chờ đến bao giờ.

“Này! Này! Này! Các ngươi chờ một chút! Ta cũng muốn! Nhường cho ta một ít đi!”

Tiểu Điêu nhìn Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham và Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn tiếp tục hấp thu Lưu Tinh Lệ năng lượng thì cũng hô lớn rồi nhảy vào theo.

Đã nếm thử qua Lưu Tinh Lệ năng lượng nên Tiểu Điêu biết ngoại trừ bổ sung sinh mệnh lực, hồi lâu nguyên lực, v.v… thì nó cũng có công dụng hồi phục tinh thần lực nên đối với yêu linh trạng thái nó thì đây là đồ bổ.

Lâm Gia mở đại tiệc lập tức hấp dẫn Thanh Sơn Trấn rất nhiều ánh mắt, không ít các thế lực cử người mang quà đến tặng để gia nhập vào nhằm tìm hiểu tin tức, cuối cùng nhận về tin Lâm Duyên và Lâm Hà sắp thành thân.

Chuyện này khiến không ít thế lực trong Thanh Sơn Trấn cảm thấy Lâm Gia may mắn vì nếu hai đại thiên tài trong tộc tự lấy nhau thì không sợ thiên tài sẽ không lọt sang nhà khác nữa, tài nguyên bỏ ra trước đó không có uổng phí.

“Mời… Mời… Mời…!”

Lâm Gia đại tiệc bên trong, xem như ngày hôm nay nhân vật chính Lâm Duyên cùng Lâm Hà đang phải tiếp đãi tất cả mọi người, từng bát rượu trút xuống bụng khiến cả hai có chút lắc lư đứng không vững.
— QUẢNG CÁO —

“Nàng ấy say rồi! Mau mai đem về phòng nghỉ nghơi đi!“

Lâm Hà có lẽ do vui mừng hạnh phúc quá nên uống hơi nhiều đến say ngất đi, Lâm Duyên vội vàng đón đỡ rồi đưa cho thị nữ căn dặn, sau đó lại tiếp tục đi vào đại tiệc quyết chiến thay cho cả phần của nàng.

“Lâm Duyên! Đây là Lâm Gia - Tứ Phẩm Vũ Học - Thuần Nguyên Chỉ! Thứ này xem như là quà mừng cưới trước của ta tặng cho hai đứa! Chở ngày chân chính thành thân thì ta sẽ tặng thêm một phần quà cưới khác!”

Lâm Duyên mời qua rất nhiều người, có Lâm Khẳng, Lâm Mãng, Lâm Khiếu, v.v… cuối cùng thì mời tới Lâm Chấn Thiên, trước khi cậu rời đi thì lão gia tử còn từ trong ống tay áo dúi cho cậu một quyển trục và nói nhỏ.

“Đa tạ gia gia…!”

Mặc dù đã có trong tay rất nhiều võ học mạnh hơn nhưng Lâm Duyên vẫn vui vẻ nhận lấy tâm ý của Lâm Chấn Thiên, cậu biết Thuần Nguyên Chỉ xem như Lâm Gia cao cấp nhất võ học nên muốn học phải trải qua rất nhiều kiểm tra.

Lâm Chấn Thiên lần này đem Tứ Phẩm Vũ Học - Thuần Nguyên Chỉ tặng riêng cho Lâm Duyên xem như quà mừng cưới trước thì động tác này là đang mở cửa sau cho cậu nên Lâm Duyên rất cảm động.

Thời gian trôi qua, đại tiệc bên trong dần dần tàn lụi, có người say ngã, có người ra về, v.v… Lâm Duyên mặc dù dựa vào nội tình cường đại vẫn còn đứng nhưng đầu óc đã mơ hồ không rõ ràng mọi thứ xung quanh lắm.

“Ta cũng say quá rồi! Nên trở về thôi! Không thể ngủ ngoài sân được! Sẽ bị cảm mất!”

Lâm Duyên sau đó dựa vào bản thân vẫn còn thanh tỉnh một chút liền liêu xiêu tự mình đi về phía nhà của mình, may mắn là hiện tại tất cả mọi người đã ngủ say hết nên cậu không va phải ai trên đường đi.

“Khò… Khò… Khò…!”

Vừa về đến nơi ở của mình, Lâm Duyên liền ngã ngửa trên giường và ngủ rất say, chỉ là cậu không hề hay biết khi mình vừa ngủ không được bao lâu thì cửa nhà bị người lạ gõ, đồng thời bên ngoài cũng vang lên âm thanh:

“Lâm Duyên đại ca! Ngươi còn thức hay đã ngủ vậy! Muội có chuyện muốn nói! Cửa nhà không khoá nên muội xin phép vào nhá!”

Âm thanh hỏi thăm vừa kết thúc thì một thiếu nữ đi vào trong nhà rồi đóng cửa lại, người đến là Lâm Thanh Đàn, nàng nhìn Lâm Duyên đã say ngất cần câu ngủ trên giường liền đi tới, tối nay nàng muốn một lần chơi lớn.

Thành công tức là trở thành Lâm Duyên thê tử, thất bại thì cuối cùng có lẽ sẽ mãi mãi chỉ là muội muội của hắn nên Lâm Thanh Đàn ba phần do bản tâm suy nghĩ, bảy phần do rượu say dụ dỗ quyết định liều một lần.




Câu chuyện đầy ánh sáng và sự tích cực, từng bước trưởng thành đi lên từ vực sâu, bắt đầu ngô nghê cho tới lão luyện Vạn Biến Hồn Đế