• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Ta Thật Không Muốn Xuyên Không!!!

Đại Lê Hoàng Triều,

Một tòa cung điện nguy nga, tráng lệ, ánh trăng chiếu xuống mái ngói lưu ly xanh.

Cả tòa cung điện dát vàng.

Cửa lớn sơn màu đỏ mang hơi hướng cổ kính khiến người ta vừa nhìn thấy trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác trang trọng.

Từ xa xa nhìn lại, bốn phía đều giống nhau, chỉ có một toà kiến trúc đặc biệt to lớn khí thế nằm ở gần cửa lớn, treo lên tấm bảng vàng ' Thăng Long Điện ' . Đây là nơi mỗi ngày hoàng thượng cùng các quan đại thần lên triều.

Hôm nay toàn bộ kiến trúc cung điện đều được trang trí bằng vải đỏ và đèn lồng hỉ.

Trong sân lúc này còn đang tiệc tùng linh đình, tiếng mời rượu xen lẫn tiếng đàn hát, từng người vũ công nghiêng nước nghiêng thành mặc lấy váy ngắn để lộ ra đôi chân dài nhảy múa ở giữa sân.

Cổng chính bên ngoài cũng cao đến năm trượng, bên trên treo hai cái đèn lồng hỷ thật to đi kèm với uốn lượn vải đỏ, từng đoàn khách nhân chào từ biệt ra về.

....

Cũng vào lúc này,

Bên trong một căn phòng rộng lớn, xung quanh bày biện vô số kệ trưng bày các loại trân bảo khác nhau. Một người thiếu niên hai mắt nhắm nghiền, trên thân còn mặc lấy quần áo tân lang đã rách nát, khắp người chi chít những vết thương, máu tươi ướt đẫm quần áo.

Cách thiếu niên chỉ có vài bước chân, có một thanh cổ kiếm treo lơ lửng giữa không trung đang bộc phát ra trận trận tiếng kiếm reo như mãnh long gầm gừ.

Bỗng nhiên, mày kiếm của người thiếu niên hơi động...

Hai mắt hắn dần dần mở ra, trong lòng cảm thấy mờ mịt.

Mặc dù hai mắt hắn đang mở ra thế nhưng cảnh tượng trước mắt lại trở nên hư vô mờ ảo, hoàn toàn không nhìn rõ được khung cảnh phía trước, chỉ thấy được một đoàn ánh sáng màu tím. Bên tai nghe thấy một loại âm thanh sắc bén thế nhưng cũng mười phần nhỏ bé khiến hắn nghe không rõ là tiếng gì.

Trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một loạt tiếng kêu ong ong khiến đầu hắn đau đến muốn nổ.

Lại đi qua một đoạn thời gian, cảnh tượng trước mắt dần dần hiện rõ, âm thanh ong ong trong đầu cũng ngày càng nhỏ dần mãi cho đến khi hoàn toàn biến mất. Thay thế vào đó là một giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Chúc mừng ngươi đã được lựa chọn trở thành một trong số những người xuyên không đến vũ trụ Tinh Võ - Côn Lôn Giới, có tư cách tham gia Thiên Mệnh Chiến!”

“Tại Tinh Võ vũ trụ có một vài quy định đối với các ngươi. "

"Không được phát triển khoa học tại Tinh Võ vũ trụ. Nói ví dụ như tàu vũ trụ, xe tăng, tên lửa, ô tô,..v.v.. Nhưng nếu dựa trên những thứ có sẵn để tạo ra cái mới thì vẫn có thể chấp nhận được. Không cho phép tiết lộ thân phận xuyên không giả, trong trường hợp bị phát hiện trước thì cũng không sao. “

“Nếu như các ngươi vi phạm sẽ phải hứng chịu thiên khiển, hồn phi phách tán, không thể luân hồi.”

“Đặc biệt! Mỗi người các ngươi đều sẽ mang trên người một loại năng lực ‘đặc biệt’ trợ giúp các ngươi nâng cao thực lực có thể cùng những vị Thiên Mệnh Chi Tử bản thổ tranh đấu.”

“Về phần Thiên Mệnh Chiến, đợi các ngươi có thể tự mình tìm hiểu, lão tử lười nói.”

“Tốt! Lời đã nói xong. “

“ Nên nhớ, người giành được thiên mệnh chỉ có một. “

Ý thức dần khôi phục, thanh niên chửi bậy ở trong lòng.

Mình đã thực sự xuyên không rồi?
— QUẢNG CÁO —

Tất cả những gì hắn còn nhớ được là vào một buổi tối đẹp trời, mình còn đang cùng với một vị hoa khôi ân ái ở trên xe, sau đó thì mở điện thoại kiểm tra tin nhắn.

‘Nhất Mộng Phong Lưu: Lão Mộng, ta thấy đọc giả của lão lên fan page hò hét tên lão ghê lắm. Hôm nay lão không ra chương mới à?’

‘Nhất Mộng Phong Lưu: Bảng Xếp Hạng sắp tổng kết rồi, nếu lão còn chểnh mảng chỉ sợ tác phẩm của lão rớt top.’

Đọc xong hai dòng tin nhắn này, tay phải của hắn đặt lên trán.

Chết mọe! Quên cài lịch tự động up chương!

Rồi xong! Mất top tác phẩm của năm cơm mẹ nấu rồi!



Không sai, bản thân hắn là một tác giả hơn nữa còn là một vị tác giả của các thể loại tiểu thuyết: Tiên hiệp, huyền huyễn,…vân vân và mây mây..

Nghĩ đến đây hắn vội vào trang web up truyện, nhấn vào mục tiểu thuyết mà mình đang viết dở sau đó lựa chọn ‘chương chờ up’ , lựa chọn năm chương truyện sau đó ấn ‘Đăng tải’.

Website đăng truyện mà hắn đang làm việc có quy định luôn luôn phải có 30 chương dự phòng trên web, ban đầu hắn cảm thấy rất phiền phức và thừa thãi nhưng đến ngày hôm nay hắn mới cảm nhận được ý nghĩa của quy định đó.

Kết thúc thao tác, hắn lại mở box chat ‘Đàm Luận về truyện của lão Mộng’ lướt đọc tin nhắn ngày hôm qua.

‘Tiếu Thương Thiên: Móa! Ai biết lão Mộng hôm nay chạy đi đâu rồi không?

Tiếu Thương Thiên: Đói thuốc! Đói thuốc! Cầu thuốc!

Đừng Hỏi Tại Sao Nước Biển Lại Mặn: Đạo hữu hết sức bình tĩnh! Có thể hôm nay lão Mộng bận cho nên không có thời gian viết.

Kabigon: Triệu hồi lão Mộng! Triệu hồi lão Mộng!

Akatsuki MeoMeo: Ta đã lên trang fan page của web triệu hồi rồi nhưng đến giờ vẫn chưa thấy bóng dáng lão.

…........

Trần Minh Quân mỉm cười, gương mặt toát lên vẻ hạnh phúc.

Suốt những năm qua hắn đã luôn viết truyện bằng nhiệt huyết và tuổi trẻ của mình, không cầu mong những thứ quá xa vời, chỉ mong tìm được những người yêu thích tác phẩm của mình. Với hắn mà nói, như vậy đã là quá đủ rồi.

Mười đầu ngón tay thon dài như tay con gái bắt đầu trên mặt điện thoại gõ gõ, chớp mắt tin nhắn xuất hiện trong box chat.

‘Lão Mộng: Chân thành xin lỗi các bạn độc giả! Ngày hôm này nhiều việc quá cho nên quên mất không up chương. Để đền bù cho mọi người, mình vừa up lên 5 chương, tối hôm nay sẽ tiếp tục ra thêm 2 chương mới.’

Tin nhắn vừa xuất hiện đã lập tức hiện lên mấy người ‘đã xem’.

‘Tinh!’

Một dòng tin nhắn mới xuất hiện…

‘Nhất Mộng Phong Lưu: Nói dối! Các ngươi đừng tin lão Mộng xảo biện!’

Nhất Mộng Phong Lưu: Sáng hôm qua lão Mộng nhắn tin nói với ta là lão có hẹn đi chơi với hoa khôi trường Đại Học ABCXYZ. Tin nhắn ta còn lưu, chụp cho các ngươi xem.’

Ngay sau đó là một bức ảnh chụp màn hình tin nhắn được gửi lên, box chat ‘Đàm luận về truyện của Lão Mộng’ những người còn thức cũng lập tức gửi tin nhắn nhao nhao tố cáo ‘Lão Mộng’ vì gái quên anh em, có gái xinh quên đạo hữu.
— QUẢNG CÁO —


Nhìn xuống cô gái tóc vàng còn đang ngủ say giấc lại nhìn những đường cong nóng bỏng, hắn bất đắc dĩ gửi icon mỉm cười chảy mồ hôi.

Trong vài năm trở về đây hắn cảm nhận sự thay đổi rõ rệt trong tính cách của bản thân mình, hắn đã không còn nghiêm túc trong các mối quan hệ nam nữ nữa, mà đi theo xu hướng yêu chơi bời.

Còn về việc vì sao hắn lại trở lên giống vậy, nguyên nhân thực ra không giống như những người khác đánh giá. Thậm chí, đã nhiều năm rồi hắn cũng rất muốn cảm nhận lại một lần nữa cảm giác yêu một người bằng cả con tim.

Có lẽ bởi vì đã trải qua một lần bị phản bội vào thời điểm hắn đi nghĩa vụ quân sự, từ đó đã để lại trong lòng một vết thương thật sâu và không thể lành lại.

Hai năm đi nghĩa vụ, người con gái hắn yêu thương bằng cả những năm tháng tuổi trẻ đã phản bội lại hắn.

Hắn đã từng nghĩ, gia cảnh mình giàu có như vậy, chắc sẽ không bị ăn sừng đâu.

Đợi sau khi đi nghĩa vụ về sẽ cầu hôn người con gái mình yêu nhưng nào có thể nghĩ đến video người ấy cùng bạn thân khác giới abcxyz lại bị phát tán trên mạng….

Khi thấy video đó, hắn sững người, thậm chí bỏ cả chuyện ăn uống suốt mấy ngày liền. Hắn cứ ngỡ rằng mình xuất thân tốt hơn vô số người khác, trong tay không thiếu tiền thì sẽ không bị gặp phải tình cảnh này nhưng hắn đã nhầm.

Cũng kể từ khi ấy, nếu có người hỏi hắn điều gì khiến hắn buồn cười nhất hắn sẽ không suy nghĩ nhiều mà trả lời: " Tình yêu chân thành! "

Cũng có lẽ do hắn chưa gặp được tình yêu đích thực, gặp được người thật sự yêu hắn, chung thủy chờ đợi hắn.

‘Tinh’

Tiếng báo tin nhắn vang lên đánh vỡ dòng suy nghĩ, hắn mở ra đọc thì thấy ‘Nhất Mộng Phong Lưu’ nhắn tin riêng

‘Nhất Mộng Phong Lưu: Đúng rồi lão Mộng, gần đây ông có thấy lạ không?

Nhất Mộng Phong Lưu: Giống như có một giọng nói bỗng nhiên vang lên trong đầu nói cái gì mà ‘Chúc mừng ngươi đã được lựa chọn làm người xuyên không, nhận được quyền tham gia Thiên Mệnh Chiến…

Nhất Mộng Phong Lưu: Ban đầu ta cũng không để ý, cứ nghĩ mình mê sảng thế nhưng thanh âm đó ngày nào cũng văng vẳng trong đầu.’

Đọc được những tin nhắn này, hắn khẽ nhíu mày bởi vì thời gian gần đây trong đầu hắn cũng xuất hiện hiện tượng này. Lại thấy tin nhắn mới

‘Nhất Mộng Phong Lưu: Không lẽ thật sự có thể xuyên không? Nếu như thực sự có thể xuyên không thì ta sẽ mở hậu cung thu hết tiên nữ tỉ tỉ về hàng đêm tập thể dục he he..’

Trần Minh Quân đọc lướt qua đoạn tin nhắn này, hắn cười cười.

Nếu như đổi lại thành những người khác có lẽ sẽ cả đời ước ao mình có thể xuyên không đến một thế giới khác sau đó giống như tất cả nhân vật chính quật khởi, cưới mỹ nhân, đăng đỉnh võ đạo,…..vân vân và mây mây…

Thế nhưng Trần Minh Quân hắn thì không muốn!

Bởi vì một kiếp này của hắn đầu thai rất tốt,

Bố làm chủ tịch tập đoàn hàng đầu châu lục, có thể nói tiền tiêu cả đời không hết.

Muốn siêu xe có siêu xe, muốn gái đẹp có gái đẹp…

Có thể nói là cuộc sống hàng tỉ người ao ước.

Xuyên không? Xin lỗi, hắn ở Địa Cầu làm đại thiếu gia hưởng thụ còn chưa đủ hơi đâu tự nhiên đi đến thế giới xa lạ khác hô ‘ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây đừng khinh thiếu niên nghèo’.

Khi đó, hắn còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, đã thấy trước mặt xuất hiện một cái vòng xoáy sau đó hắn có thể cảm nhận được linh hồn của mình không tự chủ rời khỏi thể xác hướng về phía vòng xoáy. Hắn kêu gào trong vô vọng, mong muốn níu kéo lại một kiếp sống này của mình, không muốn bị đưa đi xuyên không.

Móa! Không phải nói xuyên không chỉ là chuyện hoang tưởng sao?
— QUẢNG CÁO —


Không muốn! Ta không muốn xuyên không!

Mẹ nó! Mau dừng lại! Ai đó cứu mạng a!

Nhưng mặc cho hắn gào thét như thế nào cũng không có một ai nghe thấy, cho dù là cô gái tóc vàng cũng như cũ ngủ say.

Cho đến khi linh hồn hắn chui vào vòng xoáy một khắc, hắn cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt. Tiếp theo thì trong khi hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì vừa diễn ra thì bản thân đã xuất hiện ở nơi này.

Quay trở lại hiện tại,

Trần Minh Quân ngơ ngác nhìn về bốn phía, phát hiện khung cảnh xung quanh được xây dựng và bố trí theo kiểu dáng kiến trúc cổ trang giống như trong mấy bộ phim kiếm hiệp mình từng xem, trong lòng càng thêm khẳng định.

Mợ nó ! Ta thật xuyên không!

Xong! Xong! Thật xong!

Hắn bây giờ tâm lý muốn khóc đều có.

Thật may mắn khi sinh ra trong gia đình giàu có, ăn chơi hưởng thụ chưa bao lâu đã bị lôi đi xuyên không?

Hắn thật hoài nghi ông trời có phải đang trêu đùa mình hay không.

Trên thế gian có vô vàn người đêm đi ngủ cũng nằm mơ muốn được xuyên không đến thế giới tu luyện, thực hiện mộng tưởng mình không thể làm ở hiện tại nhưng có những người nằm mơ cả đời cũng chỉ biết mang theo tiếc nuối xuống tàu ngầm sáu tấm.

Còn hắn, vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng, ăn sung mặc sướng, định trước cả cuộc đời không cần phấn đầu vẫn tiền tiêu không hết. Người không có nhu cầu đi xuyên không như hắn lại được tuyển chọn vào đội ngũ xuyên không?

Mà khoan! Còn cái gọi Thiên Mệnh Chiến kia lại là cái gì?

Còn có năng lực đặc biệt dùng để nâng cao thực lực, để có thể cùng với Khí Vận Chi Tử tranh phong?

Mặc dù đã nhiều năm làm tác giả, viết ra không ít bộ tiểu thuyết nhưng ở trong tình cảnh này hắn vẫn chưa thể nhảy số được rốt cuộc mình đang ở vào một cốt truyện như thế nào.

Cốt truyện cũng có rất nhiều loại,

Có loại nhân vật chính có đỉnh cấp thiên phú nhưng bỗng nhiên tu vi biến mất, nhịn nhục ba năm cho đến khi gặp được tàn hồn sư phụ. Nhận được chỉ dạy, từ đó một bước lên trời, bao nhiêu mỹ nữ thu hết vào hậu cung.

Cũng có loại vào vai nhân vật phản diện mang theo hệ thống chuyên đi ủ mưu tính kế Khí Vận Chi Tử, hòng cướp đoạt điểm thiên mệnh của đối phương, gia tăng khí vận cho mình.

Còn có loại thảm hơn, tu vi đạt tới tầm đỉnh cao vũ trụ, cứ nghĩ cuộc sống sau này sẽ yên tĩnh trôi qua nào ngờ đến một ngày không những phát hiện ra mình bị thê tử cắm sừng lại còn liên thủ với bạn thân phản bội, ám toán. Từ đó bắt đầu hành trình tu luyện lại từ đầu, bước trên con đường trả thù.

Nói chung, có rất nhiều, muôn màu muôn vẻ không thể kể hết được.

Vậy, tình huống của hắn sẽ thuộc về dạng nào đây?


Bị lũ côn đồ vô học xem là bao cát mà trắng trợn “bắt nạt”.

— Main của nhà người ta: ôm chí biến cường đại, lao đầu vào rèn luyện để trả thù.

— Main lúc 5 tuổi của chúng tôi: gây ra sự cố ngộ độc hơi Chloramine, tiễn bọn chúng đến cảnh cổng đầu thai.
Máu Của Bầu Trời
Cầu đề cử! Cầu đánh giá truyện 5* ! Cầu bình luận ! Cầu tặng quà ! Để tác giả có thêm động lực viết truyện hay hơn ^^