• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1 kế hoạch phát triển một thời kỳ mới.
Chương 1 kế hoạch phát triển một thời kỳ mới.

Ngày mùng 5 tháng 1 năm Thiên Quân thứ nhất. Lúc này tại hoàng cung , Bạch Ngọc điện Trần Thiên Khải đang tổ chức chiều hội đầu năm. Ở phía dưới lấy Trần Thiên Ân đứng đầu quan võ và Trần Thiên Bình chỉ huy quân văn đứng ngay ngắn. Hắn nhìn mọi người một lúc , sau đó ra hiệu cho một tên thái giám đứng bên cạnh. Tên kia hiểu ý lập tức nói rằng:

- Chiều hội bắt đầu, các vị đại nhân ai có tấu sớ thì lập tức trình lên.

Thái giám vừa nói xong thì lúc này Ngô Quyền đứng ra khỏi hàng, hành lễ với Trần Thiên Khải rồi bẩm tấu:

-Bẩm bệ hạ trong mấy tháng qua , việc phát triển biển khơi đạt rất nhiều thành quả tốt. Tính đến thời điểm này, chúng ta đã tìm kiếm được thêm 50 hòn đảo mới. Trong đó có hai hòn đảo núi lửa với rất nhiều tài nguyên. Thần cho rằng chúng ta nên đẩy mạnh phát triển kế hoạch này.

Nghe Ngô Quyền nói vậy thì lúc này Nguyễn Ánh cũng đứng ra nói rằng:


-Bẩm bệ hạ thần cho rằng chúng ta nên điều động thêm một khoản tiền nữa, để tiếp tục sản xuất các chiến hạm khám phá biển khơi. Ngoài ra cho dù không tìm kiếm được các đảo mới , thì những chiến hạm này cũng có thể phục vụ cho quân đội . Chúng ta có thể xây dựng dựng lại thủy quân của ta càng thêm hùng mạnh.

Nguyễn Ánh vừa nói xong thì lúc này hắn đi trở về hàng. Trong lòng hắn đều biết rằng buổi chiều hội đầu tiên này, ngoài việc bàn bạc các công việc , cũng là lúc hoàng đế thể hiện ra uy quyền của mình. Cho nên đám này không muốn bị giết gà dọa khỉ , vậy nên đều đưa ra các kế hoạch mà họ Trần đang vạch ra. Việc này nhằm mục đích chính là cho dù Trần Thiên Khải có muốn thể hiện uy quyền, thì cũng không thể nào trực tiếp sử tội bọn chúng vào lúc này. Dù sao kế hoạch này là do Trần Thiên Ân vạch ra và hắn cũng đang đứng ở đây.

Đồng thời lúc này Trần Thiên Ân nhìn về phía mấy tên quan viên này , trong lòng không ngừng chửi thầm một lũ cáo già. Hắn cũng học theo bọn chúng rời khỏi hàng, sau đó làm lễ với Trần Thiên Khải rồi nói rằng.


- Bẩm bệ hạ trong thời gian qua tuy rằng chúng ta đã tìm kiếm rất nhiều hòn đảo mới và mang lại một nguồn tài nguyên rất lớn cho Đại Việt. Nhưng không thể vì vậy mà bỏ qua các yếu tố nguy hiểm của biển khơi , ồ ạt phát triển sẽ khiến cho chúng ta bị chính kế hoạch này ảnh hưởng rất lớn. Thần cho rằng chúng ta nên tạm thời dừng các hoạt động tìm kiếm. Hãy xây dựng lại hệ thống hậu cần, cũng như thiết lập bản đồ một cách chính xác nhất các khu vực đã được xác định.
— QUẢNG CÁO —


-Đợi khi những việc này hoàn thành , lúc này chúng ta sẽ đưa một số dân chúng lên những hòn đảo có thể sinh sống , xây dựng chính quyền tại đây. Chỉ khi những việc này được hoàn thành thì chúng ta mới có một điểm dừng chân vững chắc, để tiếp tục triển khai công việc tìm kiếm. Tránh tình trạng quân ta bởi vì hậu cần thiếu thốn, cũng như chưa xác định rõ vị trí bản đồ , dẫn đến lạc đường và bị chết trên biển.

Trong lòng Trần Thiên Ân lúc này đang không ngừng chửi rủa đám thế gia vì lợi ích mà bất chấp tất cả. Bởi vì luật lệ Trần Thiên Khải đưa ra , nó làm cho đám này vì lợi ích mà không tiếc đưa quân lính ra ngoài tìm kiếm các đảo mới. Việc này tuy rằng sẽ giúp Đại Việt nhanh chóng thực hiện được kế hoạch của hắn. Nhưng vô số con em Đại Việt vì thiếu thốn hậu cần , cũng như chưa xác định được thời tiết trên biển sẽ gặp nguy hiểm rất lớn. Vậy nên hắn phải đứng ra phản đối việc này. Đồng thời Trần Thiên Ân cũng cho rằng người các nước khác không phải là bù nhìn.

Chúng rất nhanh sẽ học theo Đại Việt mà phát triển ra biển. Lúc đó các tranh chấp hải đảo sẽ không khác gì tranh chấp trên đất liền lúc này. Vậy nên để xác nhận những khu vực này là của mình , thì cách tốt nhất chính là đưa dân mình lên đấy định cư sinh sống. Chỉ có vậy bọn chúng mới không thể nào có ý đồ với những hòn đảo đã được Đại Việt phát hiện.

Ngoài ra việc xây dựng hệ thống hậu cần, cũng sẽ giúp cho việc tìm kiếm giảm bớt nguy hiểm. Và một điều quan trọng hơn nữa chính là báo tin. Đúng vậy Trần Thiên Ân luôn cho rằng trên biển điều đáng sợ nhất chính là việc giữa mênh mông biển cả, họ có thể gặp các tai nạn và không có ai kịp thời ứng cứu. Đặc biệt những hòn đảo mà có dân cư sinh sống , sẽ rất dễ dàng bị tấn công do không thể nào truyền được tin tức ra ngoài.

Vì lý do này nên hắn với muốn xây dựng một lực lượng hậu cần, cũng như con đường tiếp tế trước. Chỉ có vậy thì Đại Việt mới kiểm soát được những vùng đất này một cách chắc chắn. Tránh việc bị các nước kia tấn công cướp lãnh thổ mà không hề hay biết gì. Trong lúc Trần Thiên Ân còn đang suy nghĩ thì lúc này Đinh Bộ Lĩnh đứng ra nói rằng:


- Bẩm bệ hạ An Vương nói rất có lý. Có điều thần cho rằng , chúng ta ngoài việc xây dựng hệ thống hậu cần, cũng có thể để các tốp nhỏ chiến hạm tiếp tục thực hiện nhiệm vụ tìm kiếm.

Đinh Bộ Lĩnh nói vậy khiến cho các quan viên đều đồng ý. Ngay cả Trần Thiên Ân cũng không thể phản bác. Thấy cảnh này thì Trần Thiên Khải lúc này lên tiếng:

- Nếu như các vị đại nhân đã có cùng ý kiến như vậy, thì chuyện này chúng ta hãy dựa theo kế hoạch của Trần Thiên Ân mà làm. Ngoài ra sẽ dựa theo ý kiến của Đinh ái khanh cử một số tốp nhỏ tiếp tục thực hiện các cuộc tìm kiếm ở khu vực gần những nơi đã phát hiện ra hòn đảo.

-Tuân lệnh.
— QUẢNG CÁO —

-Các vị ái khanh còn có vấn đề gì muốn bẩm tấu nữa không.

Nghe Trần Thiên Khải nói vậy thì lúc này Trần Cảnh đứng ra nói rằng

-Bẩm bệ hạ trong thời gian qua , Đại Nguyên đang có một cuộc nội chiến diễn ra rất khốc liệt. Thần cho rằng đây là cơ hội của Đại Việt có thể kiếm một số lợi ích từ việc này.

Nghe Trần Cảnh nói vậy thì Trần Thiên Ân nhíu mày sau đó đứng ra nói rằng:

-Bẩm bệ hạ việc này chúng ta tốt nhất không nên động chạm đến bọn chúng vội. Thứ nhất hiện nay Đại Việt vẫn đang trong quá trình ổn định chính trị và xây dựng lại hệ thống kinh tế , không thể đồng thời phát động quốc chiến vào lúc này.

-Thứ hai hiện nay quân lính của chúng ta trong mấy năm qua liên tục chinh chiến, thần cho rằng nên để bọn họ nghỉ ngơi một thời gian , lấy lại sĩ khí , cũng như tinh thần cho quân lính.

-Thứ ba chính là khu vực mới chiếm lĩnh của Đại Tống, tuy rằng dân chúng đang phát triển theo phương hướng chúng ta vạch ra. Có điều dân tâm của chúng vẫn chưa hề thuộc về Đại Việt. Thần cho rằng lúc này phát động chiến tranh với Đại Nguyên sẽ tiềm ẩn rất nhiều nguy cơ. Vậy nên thần cho rằng chúng ta nên tiếp tục buôn bán vũ khí với bọn chúng để kiếm lợi ích. Đồng thời khoanh tay nhìn xem bọn chúng định đánh nhau đến bao giờ. Đợi đến khi chúng ta cảm thấy thời cơ thích hợp , thì mới liên hợp với Đại Đường và Đại Tần cùng phát binh chinh phạt.

Trần Thiên Ân nói vậy thì các vị gia chủ đứng đầu các gia tộc đều nhìn về phía hắn tỏ ý gật đầu. Còn Trần Cảnh ngẫm nghĩ một lúc cũng không lên tiếng nữa. Nhìn thấy vậy Trần Thiên Ân cũng thở dài. Hắn biết rằng trong thời gian qua Đại Việt liên tục giành chiến thắng , đã khiến cho một số quan viên của Đại Việt trở nên kiêu căng. Cộng với ưu thế thuốc nổ đã làm bọn chúng xem thường các quốc gia khác. Việc này trong mắt Trần Thiên Ân là một điều vô cùng nguy hiểm. Chính vì vậy hắn muốn dùng thời gian từ 1 đến hai năm , để chèn ép đám này giảm bớt sự kiêu căng của chúng.

Ngoài ra thời gian này Trần Thiên Ân cũng còn đang phải duy trì cung cấp quân nhu yếu phẩm cho đám người đột quyết giao chiến với quân đường. Lúc này mà lại gồng gánh thêm cuộc chiến với Đại Nguyên thì sẽ khiến tình trạng kinh tế của hắn bị ảnh hưởng rất lớn. Vì vậy Trần Thiên Ân bắt buộc phải phát triển kinh tế trong thời gian ngắn. Đồng thời kiểm soát vững chắc khu vực mà hắn mới đánh chiếm.

Trần Thiên Ân tin rằng chỉ có căn cơ vững ổn , không có kẻ quậy phá từ bên trong thì mọi chiến dịch xâm lấn các quốc gia khác mới có thể thành công. Mục tiêu hắn hướng đến cho Đại Việt lúc này , chính là tập trung phát triển kinh tế và cố gắng dùng thời gian này để chiếm lĩnh càng nhiều vùng biển càng tốt.
— QUẢNG CÁO —


Trần Thiên Khải nhìn về phía Trần Thiên Ân ngẫm nghĩ một lúc sau đó cũng gật đầu. Từ nhỏ hắn đã được rèn luyện trên chiến trường , cho nên tên này cũng vô cùng lãnh khốc và thiết huyết. Đặc biệt hắn cũng không phải loại người thích cầm bút viết chữ mà là loại cầm kiếm lên trên chiến trường chém giết. Có điều vì được đào tạo bài bản , nên hắn có ý nghĩ về chính trị vô cùng rõ ràng. Suy nghĩ một lúc thì hắn nói rằng.

-Việc này hãy dựa theo ý kiến của Trần Thiên Ân mà làm, các vị hãy khanh có thắc mắc gì không.

-Tuân lệnh bệ hạ.


-Bãi triều.





Thanh niên số nhọ bị vô số nữ nhân yandere theo đuổi. Từ cô em gái xinh xắn cho đến cả bạn thời thủa nhỏ, thậm chí đến cả tiểu thư cao quý cũng sẵn sàng dùng đủ mọi cách để có thể chiếm lấy cậu.

Cuộc sống bị đảo lộn, ngày ngày phải đề phòng các cô gái, chỉ cần một chút lơ là, kết cục của cậu sẽ chính là bị nhốt trong phòng giam không thể thoát ra ngoài.

Vậy làm cách nào để cậu ấy có thể vượt qua được chúng, tất cả sẽ có trong: Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường