• Danh sách chương
  • Cài đặt
    Màu nền
    Font chữ
    Cỡ chữ
    {{settingThemes.fontSize}}px
    Chiều rộng khung
    {{settingThemes.lineWidth}}px
    Giãn dòng
    {{settingThemes.lineHeight}}%
Chương 1: Chắc chắn trên mặt đất này, sẽ có kẻ dám dũng cảm đối mặt với lôi đình chi uy.
Lục địa Teyvat là một vùng đất rộng lớn được cấu tạo bởi bảy quốc gia khác nhau, mỗi một quốc gia đều được cai trị bởi một Vị Thần Chấp Chính Trần Thế.

Tại các quốc gia này, mỗi một Vị Thần sẽ gắn liền và đại diện cho một nguyên tố trong tự nhiên, đồng thời các Vị Thần cũng sẽ dùng nó để định hình lãnh thổ cũng như khí hậu của quốc gia mà mình cai trị.

Trong số Bảy Vị Thần Chấp Chính Trần Thế, Lôi Thần - hoá thân đáng sợ nhất của sấm sét trên thế giới này, cũng chính là chúa tể tối cao của một quốc gia mang tên Inazuma, vùng đất của sự vĩnh hằng.

. . .

Inazuma, một trong bảy quốc gia lớn của Teyvat và cũng là vùng đất được cai trị bởi Lôi Thần. Quốc gia này được tạo thành bởi những hòn đảo nằm tách biệt ở giữa lòng đại dương, và Đảo Yashiori là một trong số những hòn đảo đó.

Đảo Yashiori thuộc một trong các hòn đảo nằm ở phía Tây của Inazuma, đây cũng là nơi đã từng diễn ra cuộc chiến giữa quân Sangonomiya do Xà Thần dẫn đầu và quân Mạc Phủ do Lôi Thần lãnh đạo vào mấy trăm năm trước.

Một trận chiến long trời lở đất đã diễn ra giữa hai vị thần, cuối cùng Lôi Thần chém ra một đao vô tưởng giết chết Xà Thần, máu của hắn biến thành lôi điện, ý chí và sức mạnh hóa thành hơi thở Họa Thần, gây nên những cơn giông bão và sấm sét kéo dài vô tận trên hòn đảo này.

Lưỡi đao vô tưởng của Lôi Thần không chỉ giết chết Xà Thần mà nó còn bổ đôi cả Đảo Yashiori thành hai nửa, tạo thành một cái hẻm núi khổng lồ, về sau nơi này được người dân kính sợ gọi với cái tên là Hẻm Núi Musoujin.

. . .

Tại một nơi hẻo lánh nào đó ở Hẻm Núi Musoujin, lúc này đây đang có một bóng người ngồi thiền định ngay trên một tảng đá chênh vênh sát mép vực, hai mắt hắn nhắm nghiền tựa như đang đắm chìm vào trong một loại trạng thái nào đó.

Mặc dù rõ ràng là ngồi tại đó nhưng không một ai có thể cảm nhận được khí tức toả từ cơ thể của hắn, mơ hồ hư ảo tựa như hắn đã hoà thành một thể với thiên nhiên xung quanh.

Qua một khoảng thời gian ngắn, Takeo chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt từ từ hé mở. Một vệt hào quang màu đỏ loé lên từ trong đôi mắt của Takeo, chỉ thấy một đôi mắt đẹp vô cùng, thâm thuý tựa như bầu trời sao giữa đêm tối, làm cho người khác vô thức mà bị cuốn vào bên trong con ngươi sâu thẳm của hắn.

“Hô, cuối cùng cũng đã hoàn thiện thức kiếm này.”

Thở ra một hơi thật dài, Takeo chậm rãi đứng dậy, nhìn thật kỹ một lần nữa Hẻm Núi Musoujin rồi quay đầu đi, bước chân của hắn hướng về Đảo Narukami nằm ở phía đông, nơi đó chính là vùng đất mà Tôn Chủ Narukami Ogosho - Lôi Thần ngự trị.

“Ngự tiền quyết đấu, hy vọng ta có thể được chứng kiến tư thái năm đó của ngài, Raiden Shogun đại nhân.”

"Để ta cảm nhận thử, một đao vô tưởng bổ ra hẻm núi này rốt cuộc uy lực đến mức nào."

. . .

Đảo Narukami, Thành Inazuma, thời tiết hôm nay vẫn giống như mọi ngày, bốn mùa quanh năm suốt tháng đều bị sấm sét cùng với bão tố bao trùm.

Mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời Inazuma, từng hạt mưa rơi tí tách xuống mặt đất, nước mưa xuyên thấu qua tầng tầng lá cây, nhỏ giọt xuống thân thể của những người qua đường, thấm ướt quần áo làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Mặc kệ là mưa phùn hay bão tố thì người dân Thành Inazuma đều đã quá quen thuộc với cảnh tượng này, tuy nhiên ngày hôm nay lại xảy ra một sự kiện làm kinh động toàn thành, tạo thành từng mảng ồn ào giữa dân chúng.

Người dân bắt đầu tụm năm tụm bảy lại mà bàn tán với nhau, tuy nhiên mỗi câu chuyện đều chỉ có một chủ đề duy nhất:

“Nghe nói gì chưa, có người vậy mà dám khởi xướng ngự tiền quyết đấu!”

“Hít hà! Thật sao? Nghi thức này đã bao lâu không có người khai mở rồi.”

“Kẻ này không biết là ngu ngốc hay dũng cảm, vậy mà cũng dám hướng Shogun đại nhân thỉnh cầu ngự tiền quyết đấu, chẳng lẽ hắn chưa từng nhìn qua Hẻm Núi Musoujin kia hay sao?”

Ngự tiền quyết đấu!
— QUẢNG CÁO —

Nghi thức thần thánh cùng trang nghiêm được lưu truyền tại Inazuma từ thời xa xưa, là nghi thức được tất cả con dân Inazuma kính sợ cùng ngưỡng vọng.

Quyết đấu thành công liền nghịch chuyển vận mệnh, lưu danh sử sách, có thể thỉnh cầu một nguyện vọng từ Thần linh.

Thất bại liền phải nhận lấy lôi đình chi uy, từ đó tan biến trong thiên địa.

Vô tưởng nhất đao, kiếm pháp tuyệt đỉnh, là biểu tượng cho võ nghệ cực hạn của Raiden Shogun trong truyền thuyết, chỉ có thể nhìn thấy khi tiếp nhận sự trừng phạt của Thần linh.

Mặc dù một đao này cũng không phải là toàn lực của Raiden Shogun, nhưng dùng cơ thể phàm nhân để tiếp nhận cũng không có khác biệt gì mấy so với tử vong, kết cục chỉ có một, hoá thành tro bụi dưới lưỡi đao vô tưởng của Thần linh.

Từ xưa đến nay đã có không biết bao nhiêu anh hùng hào kiệt mắc kẹt ở ngưỡng cửa này, cuối cùng đều chịu chung một kết cục bi thảm.

Bởi vì vậy cho nên vào thời điểm hiện tại có thể nói là toàn bộ dân cư Thành Inazuma đều đang sôi nổi bàn luận về chuyện này, lại là kẻ điên nào tiếp bước những người đi trước nguyện ý đối mặt với cái chết cơ chứ?

Dù sao ngự tiền quyết đấu cũng là kẻ yếu khởi xướng khiêu chiến với kẻ mạnh, từ trong nghịch cảnh chân chính chuyển mình.

Tuy nhiên, nghịch cảnh nếu mà dễ dàng xoay chuyển như vậy thì nó đã chẳng phải là nghịch cảnh.

Kẻ yếu liệu có thể chiến thắng kẻ mạnh, phàm nhân há lại có thể chiến thắng Thần linh hay sao?

. . .

Lúc này đây bên ngoài Mạc Phủ đã tụ tập thành từng nhóm người chen chúc nhìn lên một cái đài cao ở phía xa, hiện tại đang có một bóng người ngồi ở chính giữa đài quyết đấu.

Chỉ thấy hắn mặc một bộ kimono xám đã bạc màu tràn đầy vết may vá cùng với hakama đen, ở bên ngoài khoác một chiếc áo haori họa tiết hoa anh đào, hai tay đặt ở trên đùi, ở bên cạnh là một chiếc mũ rơm rách nát.

Vẻ ngoài của hắn cũng chỉ là một thanh niên tầm khoảng 20 tuổi nhưng khí chất thì lại bất phàm tựa như hạc trong bầy gà, gương mặt anh tuấn, mái tóc đen như mực cột thành đuôi ngựa sau gáy tung bay trong gió, đôi mắt thâm thuý của hắn đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt của Tenshukaku ở trong khuôn viên Mạc Phủ.

Người dân xung quanh bắt đầu chụm lại bàn luận về lai lịch của người thanh niên kia:

“Này, tên đó là ai vậy? Ta trước giờ chưa từng nhìn thấy hắn ở bên trong Thành Inazuma.”

“Hừm, ta cũng không biết, nhưng nếu đã dám can đảm khởi xướng ngự tiền quyết đấu như vậy ít nhất cũng phải võ nghệ phi phàm.”

“Đúng vậy, ta nghĩ có lẽ là một võ sĩ của môn phái nào đó ở bên ngoài Thành Inazuma, dù sao chúng ta cũng chỉ là dân thường, suốt ngày quanh quẩn ở chỗ này, không biết nhiều thứ ở ngoài kia cũng là bình thường.”

Vào thời điểm ban đầu khi nghe tin về kẻ khởi xướng ngự tiền quyết đấu, đa số dân chúng đều sẽ kinh ngạc chế giễu kẻ ngu ngốc không biết lượng sức mình.

Tuy nhiên hiện tại khi nhìn thấy diện mạo thật của kẻ khởi xướng, từng tiếng chế nhạo đều dần chìm vào trong im lặng.

Mặc dù hắn chỉ bình thản ngồi ở trên đài quyết đấu, nhưng áp bách từ trên người tỏa ra đối với bọn họ lại nặng nề như một ngọn núi lớn đè nặng trên bả vai, dần dần đám người xung quanh bắt đầu hò hét, cổ vũ cho kẻ dám khiêu chiến với Thần linh trước mặt.

Có lẽ hiện tại đối với dân chúng Thành Inazuma thắng bại đã không còn quan trọng nữa, bọn họ chỉ mong muốn thông qua kẻ khiêu chiến truyền đạt tới Thần linh phần nguyện vọng bên trong lòng mà thôi.

Ầm ầm.

Trên bầu trời đột nhiên giáng xuống một tia sấm sét kinh thiên động địa, tựa như muốn xé toạc không gian.
— QUẢNG CÁO —

“Sho, Sho, Shogun đại nhân tới rồi!”

“Thần linh đáp lại lời khiêu chiến của hắn!”

Từ trên đài quyết đấu, người thanh niên ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh của Tenshukaku. Tại nơi đó là lĩnh vực của Thần linh, cũng chính là khát vọng truy cầu cả đời của hắn.

Ngay sau đó, tất cả âm thanh đều biến mất, tựa như tan biến khỏi thiên địa, cánh cửa đóng chặt của Tenshukaku mở ra, một bóng người tuyệt thế từ trên đó bước xuống.

Thời khắc này, Lôi Thần, buông xuống nhân gian!

Thần linh giáng lâm, thiên địa thất sắc!

Nàng mặc trên người một bộ kimono màu tím đoan trang ưu nhã nhưng khí tức toả ra thì lại áp bách mạnh mẽ, không giận tự uy.

Từng bước chân đều toát ra phong thái của một thượng vị giả chí cao tại thượng nghiền ép vạn vật, phảng phất cô độc giữa nhân gian.

Vẻ đẹp tuyệt đỉnh siêu trần thoát tục khiến cho mọi sự vật trên đời đều phải cam tâm tình nguyện cúi đầu triều bái, không dám khinh nhờn.

Trên gương mặt của Thần linh không có lấy một chút biểu cảm nào, đôi mắt uy nghiêm tràn ngập hào quang màu tím, mái tóc mây dài được bện thành bím ở sau lưng cùng với chiếc kẹp tóc hoa bìm bìm trang trí ở bên phải đầu.

Nốt ruồi bên dưới đuôi mắt phải của nàng càng làm tăng thêm vẻ hoàn mỹ cho gương mặt, mị lực vô hạn thu hút toàn bộ ánh mắt của tất cả con dân Thành Inazuma.

Tuy vậy không một kẻ nào dám có suy nghĩ bất kính đối với Thần linh, chỉ trong thoáng chốc tất cả con dân Thành Inazuma đều cúi thấp đầu, cơ thể của bọn họ quỳ rạp dưới mặt đất.

Vào lúc này đã không còn có thứ gì quan trọng hơn việc triều bái Thần linh, kể cả thanh niên trên đài quyết đấu cũng phải cúi đầu trước thân thể tôn quý nhất thế gian này.

Thần linh đạp lên sấm sét bước từng bước chậm rãi xuống đài quyết đấu, lôi điện nổ lốp bốp trong không khí theo từng bước chân của nàng.

“Shogun Trường Tồn, Vĩnh Hằng Bất Diệt! Cung nghênh Shogun đại nhân giáng lâm!”

Âm thanh vang vọng toàn Thành Inazuma, cho dù thân phận của mỗi người dân không giống nhau, có người là quan viên Mạc Phủ, lại có người cũng chỉ là bình dân thông thường, nhưng tâm ý sùng bái trong đó là không cách nào có thể che dấu được.

Tại quốc gia này, không một người nào là không kính sợ Thần linh của bọn họ.

Đôi mắt màu tím lạnh nhạt của Raiden Shogun lướt qua toàn bộ con dân Thành Inazuma ở bên dưới, sau đó nhìn thẳng vào thanh niên ngồi trước mặt.

Vào thời khắc ngắn ngủi này, hai đôi mắt lần đầu tiên đối diện với nhau, một đôi mắt thâm thuý sâu thẳm như bầu trời sao vào ban đêm, đôi mắt còn lại thì uy nghiêm tựa như lôi đình chi uy, thần uy vạn dặm.

Raiden Shogun chậm rãi tiến đến giữa đài quyết đấu, giọng nói bình thản cất lên:

“Người khiêu chiến, ngươi… đã sẵn sàng tìm đến cái chết rồi sao?”

Takeo từ từ đứng dậy, trầm mặc trong phút chốc, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một khung cảnh nổi tiếng của trò chơi, một cậu thiếu niên bị lưỡi đao của Lôi Thần thiêu đốt thành tro bụi, khí huyết trong người hắn bắt đầu sục sôi.

‘Thì ra đây là cảm nhận của Tomo lúc đó sao?’

Nghĩ thông suốt mọi thứ trong đầu, trên khóe miệng của Takeo in đậm một nụ cười mãn nguyện, bình tĩnh đối mặt với Raiden Shogun cao giọng nói:
— QUẢNG CÁO —

“Chắc chắn trên mặt đất này, sẽ có kẻ dám dũng cảm đối mặt với lôi đình chi uy.”

“Mà ta hôm nay chính là kẻ đó, tên của ta là Tsutsui Takeo, xin hãy nhớ kỹ, Shogun đại nhân.”

Âm thanh tràn đầy nhiệt huyết của hắn vang vọng khắp đài quyết đấu, cùng lúc đó một luồng sức mạnh cuồng bạo từ cơ thể hắn bộc phát ra ngoài, tựa như cuồng phong điên cuồng quét sạch vạn vật.

Từng tia sét màu đỏ thẫm tràn ra, mặt đất dưới chân vỡ nát thành một cái mạng nhện khổng lồ, hàng loạt khe nứt lan rộng ra xung quanh, bầu trời rung chuyển, mây đen chậm rãi xoay vần tạo thành một vòng xoáy phía trên đầu hai người.

Lúc này đây Takeo tựa như một bậc quân vương bễ nghễ thiên hạ đối lập với chí cao tại thượng Thần linh, không khí sôi trào, âm thanh đinh tai nhức óc vang lên ầm ầm không dứt.

Những người dân xung quanh bị luồng sức mạnh bí ẩn của hắn quét qua ngay lập tức đầu óc liền trống rỗng, hai mắt trợn ngược bất tỉnh, hàng trăm, hàng ngàn, hàng chục ngàn, vô số người bắt đầu đổ như ngả rạ trên mặt đất.

Chỉ có số ít người là còn có thể trụ vững trên mặt đất, tuy nhiên cả cơ thể vẫn quỳ rạp xuống đất, từ trong tai và mũi máu bắt đầu tràn ra, gắng gượng nhìn lên bóng lưng hai người đang đứng đối mặt nhau ở trên đài quyết đấu.

Cơ thể của bọn họ nặng nề tựa như bị một ngọn núi khổng lồ trấn áp, khớp xương trong người vang lên từng tiếng răng rắc ghê tai, thân thể không ngừng run rẩy quỳ xuống.

Những người này đa số đều là trụ cột của những gia tộc lớn trong Hiệp hội tam cực, ý chí vượt xa người thường, nhưng lúc này đây không một ai là không khỏi kinh hãi cực độ khi nhìn vào người thanh niên trước mặt.

Có vẻ như nhìn thấy ảnh hưởng quá lớn của mình đối với Thành Inazuma, Takeo cười nhạt nói:

“Shogun đại nhân, ta nghĩ có lẽ chúng ta nên đổi một địa điểm khác, một hồi nữa quyết đấu ta sợ không chỉ Mạc phủ mà ngay cả Thành Inazuma cũng không giữ được.”

Trong đôi mắt đẹp của Raiden Shogun thoáng qua một chút bất ngờ nhưng lại rất nhanh chóng biến mất, luồng sức mạnh bí ẩn này của Takeo tuy cực kỳ mạnh mẽ nhưng cũng không thể ảnh hưởng mảy may tới nàng.

Tuy nhiên sức mạnh của hắn đối với Thành Inazuma lại gây ra ảnh hưởng rất lớn, vì vậy Raiden Shogun liền gật đầu đồng ý, nàng cũng không muốn ảnh hưởng của quyết đấu lan ra xung quanh, gây nên thiệt hại lớn đối với người dân Thành Inazuma.

Âm thanh lạnh lùng đầy uy nghiêm của Raiden Shogun vang lên:

“Được.”

Sau đó nàng giơ một ngón tay lên rồi rạch một đường giữa không trung.

Không gian ngay lập tức bị chia cắt tạo thành một cánh cổng màu tím, Raiden Shogun không nói một lời xoay người tiến vào bên trong, Takeo cũng không do dự bước theo sau nàng.

Ngay khi hai người bọn họ vừa biến mất, luồng sức mạnh đè ép toàn bộ Thành Inazuma liền tan biến, những người còn sót lại của Hiệp hội tam cực nhanh chóng lảo đảo đứng dậy, sau đó bắt đầu công tác cứu hộ đối với người dân bị ngất xỉu xung quanh, trong lòng lại càng kính sợ thực lực kinh khủng của người thanh niên kia.

Hắn chỉ mới toả ra khí tức thôi mà đã hạ gục toàn bộ dân cư Thành Inazuma, nếu như vậy khi chiến đấu với Thần linh sẽ là cảnh tượng gì? Phàm nhân thực sự có thể đối đầu với Thần linh sao?

'Có lẽ… hắn thực sự có thể chiến thắng.'

Một ý nghĩ cực kỳ hão huyền bắt đầu nảy mầm bên trong lòng bọn họ.

Thanh niên số nhọ bị vô số nữ nhân yandere theo đuổi. Từ cô em gái xinh xắn cho đến cả bạn thời thủa nhỏ, thậm chí đến cả tiểu thư cao quý cũng sẵn sàng dùng đủ mọi cách để có thể chiếm lấy cậu.

Cuộc sống bị đảo lộn, ngày ngày phải đề phòng các cô gái, chỉ cần một chút lơ là, kết cục của cậu sẽ chính là bị nhốt trong phòng giam không thể thoát ra ngoài.

Vậy làm cách nào để cậu ấy có thể vượt qua được chúng, tất cả sẽ có trong: Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường