Nam Thiên Chiến Hỏa

Ngọc Công Tử

Chương 114: Tình Đầu Chưa Nở

Trần Thiên Nam dẫn Thiện Nhân cùng Thành Lam sang nhà cô Linh chú Sơn ngủ, dù sao cũng không có ai ở nhà, con bé Thương Thảo đều ngủ bên này, để cho hai anh em muốn làm gì với nhau thì làm, Ruri ngủ cùng hai chị em Thương Thảo, Kiều Loan ngủ phòng con bé Anh Thư, hai chị em thân thiết lắm cứ bấu lấy nhau từ chiều.

- Bé Thư kể cho chị tiếp chuyện anh Nam thích Thu Hà đi.

Con bé Anh Thư bán anh trai không thương tiếc, trả là năm cấp 2 Trần Thiên Nam có thích một em khóa dưới tên Thu Hà, chuyện này không phải bí mật gì với cái đám thằng Lân, bọn nó kể lể khắp cái trường cấp 2, Trần Thiên Nam muối mặt với bọn bạn, hai người đang thích nhau thì đùng một cái Thu Hà theo bố mẹ chuyển vào trong Nam, đợt đó Trần Thiên Nam trầm cảm mất một thời gian vì mối tình đầu còn chưa nở đã bị dập tắt của mình.

Kể xong con bé Anh Thư bĩu bĩu môi trêu Kiều Loan.

- Nếu đợt đấy chị Thu Hà không chuyển đi, e là chị Loan với anh em không yêu nhau được á.

- Chị cắt hoa c·ướp chậu nhé cô gái.

Kiều Loan chọc nách cù con bé Anh Thư, hai chị em cười toe toét nghịch nhau ở trong phòng.

- Hắt xì.

Trần Thiên Nam hắc xì đến cái thứ ba xoa xoa mũi lẩm bẩm.

- Quái lạ, ai đang nói xấu mình nhỉ?

Sáng hôm sau Trần Thiên Nam dẫn cả đám ra chợ xã vào quán bún chả ăn sáng, Thiện Nhân ăn nhẹ nhàng hai bát mới hài lòng vỗ vỗ bụng, đột nhiên hai mắt sáng lên huých vai Thành Lam nói nhỏ.

- Ê mày có con bé nào xinh không kém hoa hậu tí nào đang đi về phía bên này kìa mày, tao đoán thấy mày đẹp trai nên lại làm quen.

Thành Lam ngẩng đầu nhìn hơi nhăn mặt nói.

- Không phải, mục tiêu là...

- Anh Nam, còn nhớ em không?

Thiện Nhân trợn mắt lườm lườm Trần Thiên Nam, con bé Anh Thư ngẩng đầu lên trợn mắt ngạc nhiên, rồi nhìn sang Kiều Loạn nháy nháy mắt.



- Là em à? Hai năm rồi không gặp.

Trần Thiên Nam nhìn người con gái đứng cười trước mặt, vẫn nụ cười hồn nhiên xinh xắn kia, tóc dài rũ sang hai bên, nét thơ ngây hồn nhiên vẫn còn lưu trên gương mặt xinh đẹp

- Suýt chút nữa không nhận ra anh rồi, nhớ mỗi đôi mắt của anh, em ngờ ngợ mãi mới nhận ra.

Kiều Loan khoác tay Trần Thiên Nam nhìn người con gái trước mặt, ý vị rõ ràng muốn đánh dấu chủ quyền của mình.

- Em là Thu Hà? Chị nghe Nam kể về em rồi, chị là Kiều Loan bạn gái Nam rất vui được làm quen em.

Thu Hà hơi sững lại mỉm cười nhẹ chào lại Kiều Loan.

- Chào chị Kiều Loan, anh Nam kể về em với chị ạ, em không nghĩ anh Nam sẽ kể như vậy.

Trần Thiên Nam gãi gãi mũi, hắn làm gì kể bao giờ, chắc chắn là con bé Anh Thư nó bán mình rồi, khẽ lườm con em gái một cái khiến cho con bé Anh Thư rụt cổ lại cùng chị em Thương Thảo ngồi ăn hóng hớt.

- Em có vẻ rất hiểu về Nam?

- Dạ vâng, bọn em trước kia rất thân.

Kiều Loan tay đã xoắn lấy eo Trần Thiên Nam, hắn nhịn đau nhe răng ra cười gượng.

- Em về chơi ngoài này à?

- Dạ không anh, em về đây luôn, bố mẹ chuyển hết công việc về đây rồi anh, lúc nào anh rảnh em hẹn cả đám anh Tú sang nhà em chơi.

- À ừm, lúc nào rảnh anh cùng đám kia sang nhà thăm cô chú.

Trần Thiên Nam nhe răng vì eo mình như muốn bị cắt ra, Thiện Nhân cười cợt trên nỗi đau của người khác, nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa.



- Hay thế này đi, đang rảnh trưa nay bọn anh sang chơi nhà em, anh là anh của Nam, đây là bạn anh Thành Lam.

- Dạ vâng, thế trưa nay các anh chị sang nhà em chơi.

Thu Hà gật đầu cười tươi mời mọi người, sau đó vẫy vẫy tay chào Trần Thiên Nam.

- Bye bye anh, nhà em vừa mới xây lại trên nền nhà cũ, trưa sang nhà em nhé, để em hẹn luôn cánh anh Tú, chị My, em đi mua ít đồ cho mẹ đã.

- Ừm.

Chị em Thương Thảo sau khi được con bé Anh Thư phổ cập kiến thức cười đến híp cả mắt, quả nhiên anh trai mình rất giỏi, con gái nhà người ta xinh xắn dễ thương như vậy cũng có một tay, lại nhìn chị Kiều Loan vẻ mặt đã lạnh xuống ba chị em khẽ rụt cổ lại, trong lòng đang không ngừng cầu nguyện cho anh trai.

- Cậu còn nhìn nữa, người ta đi mất rồi.

- Khụ khụ, đâu có đâu ha ha...

Kiều Loan bĩu môi phồng má ngồi xuống ghế, Thiện Nhân đang cười toe toét thì Ruri nói.

- Nhân thích bé đó sao? Xinh xắn dễ thương quá.

Thiện Nhân nụ cười cứng ngắc, trong lòng thầm hô không ổn, thế quái nào tự nhiên lửa lại cháy tới chân mình, điệu bộ dỗ dành lập tức trưng ra, xum xoe cười.

- Làm gì có, giới thiệu cho thằng Lam, đừng hiểu lầm.

Thành Lam cười nhạt im lặng ngồi ăn, Ruri hừ lạnh điệu bộ giận dỗi hiện rõ trên gương mặt, chị em Thương Thảo cùng con bé Anh Thư cười cợt trên nỗi đau của người khác, chỉ có Thành Lam là chẳng quan tâm, mặt lạnh tanh.

Đến trưa thằng Lân phi sang, vừa vào đến sân nó đã bô bô cái miệng.

- Nam ơi, sang nhà tình yêu của mày chơi, con bé Thu Hà về rồi hẹn cả đám sang bên đấy chơi này...



Lời của nó còn chưa dứt đã ngậm miệng lại, khẽ rụt cổ lại khi thấy thằng Nam nháy mắt điên cuồng với mình, lại nhìn sang thấy Kiều Loan loạng choạng tí ngã xe.

- Ha ha nhầm nhầm, tính yêu không chọn vẹn.

"Bỏ mẹ rồi, ánh mắt chị dâu sắc thế không biết?"

Thằng Lân muốn vứt cả xe bỏ chạy, sau đó cười hì hì chuyền ánh mắt sang Thảo, thấy một cục bơ tò đùng thì trong đầu đầy dấu chấm hỏi, Thảo chu môi nhìn thằng Lân, anh Nam vừa mới dỗ được chị dâu tên đần này lại đổ thêm dầu vào lửa, cháy càng thêm to chán chả buồn nhìn.

- Thằng em khá.

Thiện Nhân cười muốn lộn ruột khen ngợi thằng Lân, khi nhận được ánh mắt của Ruri nghi hoặc nhìn sang thì ngậm mồm lại, thằng Lân chào hỏi đám Thiện Nhân, xong xuôi ngoài ba chị em Thương Thảo, con bé Anh Thư không đi tất cả lên xe phóng qua nhà Thu Hà, không thể không đi được, đã hẹn như vậy rồi không thể sủi tăm m·ất t·ích, làm người phải giữ chữ tín.

Bấy giờ Trần Thiên Nam mới biết con ô tô ba ông sao là của Thành Lam, lái xe chở cả đám đi dưới sự dẫn đường của thằng Lân, dừng lại trước ngôi nhà ba tầng to đùng như cái biệt thự, cả đám xuống xe Trần Thiên Nam xoa xoa cằm, bố mẹ Thu Hà hắn biết, hai cô chú xem ra làm ăn đợt này khấm khá xây cái nhà to đùng ở trên nền nhà cũ năm nào.

- Mọi người tới rồi, vào nhà đi ạ.

Thu Hà mặc một cái áo phông trắng, quần đùi ngắn lộ ra cặp chân trắng bóc, làm cho Thiện Nhân lén nhìn không dưới hai lần, Trần Thiên Nam dĩ nhiên không có nhìn, ở một bên Kiều Loan đang lườm muốn cháy cả người không dám hành động bậy bạ, ngay cả ánh mắt cũng phải kiểm soát thật tốt.

- A thằng bạn đến rồi.

Đám thằng Tú cận, con My thấy Trần Thiên Nam vẻ mặt quái dị, nhìn thấy Kiều Loan đi cùng thì rụt cổ lại nuốt mấy lời định trêu chọc vào trong cổ họng, cười ha ha mà chào hỏi đám Thiện Nhân.

- Nam tới rồi đấy à? Cháu khác quá cô không nhận ra nữa, con bé Hà nó nói cô mới biết, lớn nhanh quá, cao ráo đẹp trai đã có bạn gái chưa? Con bé Thu Hà cứ nhắc tới cháu mãi.

- Dạ cháu chào cô, bạn gái cháu đây cô.

- Cháu chào cô.

Mẹ Thu Hà nhìn Kiều Loan gật đầu cười.

- Ừm, hai đứa đẹp đôi ghê, chờ cô một chút xuống bếp nấu nốt ít đồ, chú mày lát nữa mới về ngồi chơi uống nước nhé.

- Dạ vâng cô.
- Chương Bị Khóa -
Bạn có thể mở khóa bằngKNBshoặc
Nhập số lượng chương muốn mở khóa đồng thời
ĐổicandysangKNBsở đây
Thông báo: Cầu đề cử hoa, nhận xét truyện, ném gạch đá.